Ngũ Đại Tiên Sinh

Chương 6



Ngủ một giấc no say, các ấu xà đã hồi phục hoàn toàn. Vảy bị bong ra cũng mọc lại sáng loáng rồi.


Năm ấu xà lại đẹp và chói lóa như xưa. Ngủ nhiều tự nhiên tỉnh, cả năm ấu xà thần thanh khí sảng mà tỉnh ngủ.


Cả năm ấu xà chỉnh tề bò ra ngoài hang động, nối đuôi nhau thành một đoạn dây thừng đủ màu mà đi ra sông rửa mặt.


Trong lúc Ngự Thiên đang cúi đầu uống nước. Vừa không chú ý liền cảm thấy cả một mảnh trời tối đen.


Ngự Thiên có một cảm giác không tốt ập tới. Cả một bầu ác ý của vũ trụ sâm sâm bao vây lấy nó.


Chưa kịp vùng vẫy nó liền nghe được bốn tiếng thét chói tai đồng loạt vang lên.


Chúng ấu xà "........" nhìn cảnh trước mắt chúng đồng loạt hóa thạch.


Sau khi phục hồi tinh thần liền không hẹn mà gặp cùng nhau cất tiếng xà thánh thót hơn cả tiếng chim họa mi.


"ẤU ẤU ẤU~~" Ý, hình như có gì đó sai sai ở đây thì phải.


Mặc kệ nó đi, lão đại bị một con cá từ dưới sông bay lên đớp đầu rồi kìa!!!


Hiện tại Ngự Thiên ở cạnh mép dòng sông, đầu xà bị một con cá không biết tên đớp phải.


Ngự Thiên "........" rốt cuộc là có cái chuyện gì đang xảy ra vậy.


Còn chưa kịp giãy giụa chui ra ngoài để hỏi, một đống tạp âm liền ập vào tai của Ngự Thiên khiến nó xém ói ra một ngụm huyết.


Hắc Sát "Ô ô ô!! Lão đại ngươi chết thật oan uổng mà!! Ô ô ô!!"


Mặc Uyên "Hu hu hu, lão đại ngươi yên nghĩ đi!!! Bọn ta sẽ cố quên đi ngươi!!!"


Ngữ Ngôn "Anh anh anh!! Lão đại ngươi chết thật thật thảm mà!!!"


Phong Vũ "Oa oa oa!! Lão đại, lão đại sao ngươi nỡ chết sớm như thế!!! Oa oa oa!!!"


Ngự Thiên nghe xong liền bùng nổ rồi. Nó liền nhanh chóng hất bay cái thứ đang ngậm đầu mình ra.


Vì động tác quá thô bạo nên mấy miếng vảy trên đầu nó bị răng cá cào rơi ra hết rồi.


Con cá bất hạnh bị hất bay đi theo một đường barabol hình vòng cung trên không, đáp xuống tại một caia cây đầu đập trúng thân cây liền bị đập tới bất tỉnh.


Bốn ấu xà còn lại chứng kiến một tràng cảnh chỉ có trong phim liền trầm trồ khen ngợi con cá bay thật bổng thật cong a.


Sau khi nhìn qua đại ca nhà mình, toàn bộ sự chú ý liền đặt trên cái đầu bóng loáng không có miếng vảy nào của hắn.


Chúng ấu xà cực kì không biết nể mặt mà cười trên sự đau khổ của xà khác.


Bốn con ấu xà cười run rẩy cả người, nằm chất đống đè lên người nhau mà cười ra nước mắt.


Mắt chúng híp lại như cọng chỉ, cười đến mức nghẹt thở xém một chút liền phi thăng do tắt thở rồi.


Ngự Thiên cả người đen xì, mặt cũng đen xì. Im lặng, bò một cách không tiếng động lại gần chúng ấu xà.


Nó dùng tốc độ chớp nhoáng mà cắn lấy đuôi của cả bốn ấu xà. Dùng sức lực từ hồi ăn vỏ trứng của mình ra mà quăng tụi khốn nạn kia bay xuống sông.


Cả bốn ấu xà không kịp phòng bị liền bị quăng vào sông. Sau đó, cả bốn ấu xà bỗng phát hiện một điều hết sức thốn.


Lúc là con người thì chỉ có Hắc Sát là biết bơi thôi. Bây giờ thành xà thì liền ngay cả Hắc Sát cũng không biết bơi như thế nào.


Thế là, cả bốn ấu xà oanh oanh liệt liệt mà chìm nghỉm xuống sông.


Bốn ấu xà đang chìm "......" trời muốn vong xà mà!! Yêu tu lần đầu được ghi vào sử sách vì chết đuối có được xem là vinh quang không vậy!!! QAQ


Thời gian một chung trà trôi qua, Ngự Thiên thấy cả bốn ấu xà vẫn chưa nổi lên. Nó mới nhớ đến, hình như chúng đâu có biết bơi.


Ngự Thiên "......."


Bỗng một tia suy nghĩ chợt le lói ngang qua đầu của nó. Nhìn về một góc nào đó, có một cái cây nào đó đang có một con cá nào đó.


Ngự Thiên bỗng nhe răng xà cười một cách quái dị. Con cá không biết tên kia vừa mơ màng tỉnh dậy liền bất gặp nụ cười dâm đãng của Ngự Thiên.


Nó bỗng cảm có một dự cảm không tốt, sống lưng lạnh ngắt mà theo tầm nhìn kia nhìn lại.


Vừa nhìn lại, nó có cảm giác toàn bộ thân ngư đều không hảo.


Ngự Thiên liền tranh thủ thời gian. Gì?!! Không phục?!! Không sao, tẩn tới khi nào phục thì thôi!!!


Một màn đơn phương đánh đập đầy dã man cứ thế mà diễn ra bên một con sông xanh mướt xinh đẹp.


Rốt cuộc tiểu ngư đáng thương lết cái thân thể bầm dập tàn tạ của mình. Đội Ngự Thiên trên đầu mà lặn xuống nước.


Ngự Thiên khi chìm xuống nước liền có một loại dự cảm. Muốn ngửa bụng lên chết trôi, nhưng hắn ráng kìm lại cảm giác đó.


Xuống sâu sâu dưới nước mà tìm đồng bọn của mình.


Trợn tròn mắt rắn tìm một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy bốn ấu xà đệ đệ của nó quắn lấy nhau thành một cuộn len tròn mà trợn mắt ngất xỉu.


Nhìn cứ như là đang nguyền rủa noa bị trĩ không thể đi WC không bằng vậy.


Bỏ qua cái cảm giác cúc căng thẳng này, Ngự Thiên cố gắng tha cái quả cầu ấu xà trợn tròn mắt kia lên đầu tiểu ngư.


Đợi khi nó cật lực tha cả đám ấu xà lên. Trong lúc vô tình liền nhìn thấy Hắc Sát đang mở to mắt mà nhìn hắn.


Ngự Thiên "........" cái quái gì đây!!


Hắc Sát "......." thấy tía rồi, cảm giác chột dạ này là gì đây!!


Hắc Sát tự động bò ra khỏi cái quả cầu ấu xà kia. Tự động đứng cạnh Ngự Thiên, dùng đuôi mình chà chà cái phần mũi không có của mình.


Không cần Ngự Thiên hỏi Hắc Sát đã tự động giải thích hết tuốt tuồn tuột ra.


Tuy Hắc Sát không biết bơi bằng cơ thể xà nhưng một vài điều cơ bản như điều tức dưới nước hắn lại không khuyết.


Vì thế, tuy không thể bơi lên nhưng hắn vẫn có thể duy trì ý thức của mình.


Thấy mọi người quấn lấy nhau vui quá nên hắn cũng tham gia luôn cho vui với mọi người.


Nghe xong, đầu xà của Ngự Thiên rớt ra ba vạch hắc tuyến mà trợn mắt nhìn Hắc Sát đang cười khùng khục bên cạnh mình.


Bỗng, nó có một xúc động muốn tát chết xà kế bên là thế nào.


Tiểu ngư rất nhanh chóng mà đem chúng ấu xà lên bờ. Cả ba ấu xà còn đang bất tỉnh xà sự, ngửa bụng lên trời còn chưa hay biết gì.


Hắc Sát bò lại gần ba ấu xà làm Ngự Thiên cứ tưởng nó sẽ làm hô hấp cho chúng.


Chứ ai ngờ, nó đem ba ấu xà xếp thành mổ hàng. Sau đó, Hắc Sát hít một hơi làm Ngự Thiên cũng bất giác căng thẳng mà hít theo một hơi.


Chưa kịp chuẩn bị tinh thần gì cả liền thấy Hắc Sát dùng đuôi của mình đập thật mạnh vào bụng rắn.


Cả ba ấu xà phun cả bụng nước ra ngoài một cách đầy hoa mỹ. Có ba cột nước từ mồm ba ấu xà bay thẳng lên cao rồi rớt thẳng xuống mặt của chúng.


"........" Ngự Thiên trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tất cả  bỗng nhiên có điểm thương xót cho ba đệ đệ của mình.


"......." Tiểu ngư bên cạnh một bộ dạng nhìn tới đau đớn mà nhìn ba ấu xà.


Cả ba ấu xà tỉnh lại trong đau đớn còn Ngự Thiên thì vẫn chưa hoàn hồn từ nỗi sợ vừa nãy.


Phong Vũ là xà lên tiếng đầu tiên "Sao bụng có cảm giác đâu đau vậy!!"


Cả hai ấu xà còn lại cũng gật gật đầu phụ họa cho lời nói của nó.


Hắc Sát đầy mặt bình tĩnh thiên chân như vại mà nói "À, không sao đâu!! Vô nước nhiều quá nên đau bụng đó!!"


Phong Vũ có cảm giác không đúng lắm nhưng vẫn tin tưởng huynh đệ mình.


"Vậy hả?!!"


"Ân!!"


Xà duy nhất biết sự thật -Ngự Thiên- cùng ngư duy nhất chứng kiến -tiểu ngư- liền có cảm giác thốn thay chúng.


Cả hai cùng đồng loạt im lặng, thà đắc tội nữ nhân còn hơn đắc tội tiểu nhân. Xà chịu không nổi nó ngầm trả thù a thân!! Dù sao, chết bằng hữu bất tử bần đạo mà!!!


Một xà một ngư yên lặng nhỏ vài giọt lệ đồng tình cho ba con ấu xà ngu xuẩn chưa biết gì về sự thật này một phen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.