Ngự Đạo

Chương 108: Nhất phẩm





Thằn lằn nhân dùng móng vuốt lấy ra tinh thể, hắn thờ ơ với những thanh âm kêu thảm vang lên xung quanh mình, hắn lạnh lùng nhìn kỹ bốn phía, đột nhiên ba đoàn năng lượng lục sắc xông đến hắn, lúc này, hắn thầm kinh ngạc, đây hẳn là ác quỷ đi. Truyện "Ngự Đạo " Truyện "Ngự Đạo "



Hắn vứt bỏ hộp gỗ, nắm chặt lấy tinh thể rồi nhanh chóng chạy trốn, nhưng là, hắn kinh ngạc phát hiện, trong lúc tháo chạy, ba u hồn lại theo ba phương hướng bất đồng bay về phía hắn, thậm chí có một con như là bay ngang hàng với hắn.



Thằn lằn nhân Ciel trong nháy mắt dừng lại, bởi vì hắn đã rõ nguyên nhân, kỳ thực hắn không chạy trốn, đơn thuần chỉ là chạy vòng tròn mà thôi, vì vậy mới có màn quỷ dị vừa rồi.



Hắn cũng không kịp tự hỏi nữa, chỉ nhanh chóng bỏ tinh thể vào trong miệng, khí thế trên người Ciel trong nháy mắt biến đổi, mạnh mẽ hơn rất nhiều.



Vốn thân thể hắn đã đủ khổng lồ rồi, nhưng trong nháy mắt nó còn lớn thêm ba phần, lân phiến bao bọc cơ thịt trong nháy mắt lồi ra, hai mắt hắn biến thành màu hồng, khí thế quanh thân không ngừng tăng cao, một vòng sáng vàng nhạt bao phủ lấy thân thể hắn.




Đám u hồn cũng trong nháy mắt bay đến bên người Ciel, đám u hồn này vốn không kiêng sợ thứ gì, nhưng đột nhiên lại bị vòng sáng ngăn cản lại, không thể đột phá vòng tuyến phòng ngự của Ciel.



Điều này không khỏi khiến bản tôn mở to mắt đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm Ciel, vòng sáng kia là gì? Chẳng lẽ Ciel đã đạt thánh cấp rồi sao?



Chẳng lẽ viên tinh thạch kia có thể nháy mắt đề thăng đến thánh cấp.



Đám u hồn không làm được gì, dưới sự điều khiển của bản tôn nhanh chóng nhắm đến những thú nhân khác, cũng không phải là đám u hồn yếu mà thực lực bản tôn còn quá thấp, không thể có biện pháp đối phó với vòng sáng, nên hắn đành chuyển mục tiêu đến những thú nhân còn lại. Truyện "Ngự Đạo "



Tiếng kêu thảm tiếp tục vang lên, tuy là đồ sát hoàn toàn, nhưng gần năm ngàn thú nhân không phải trong chốc lát là có thể gặm xong. Nhưng là, tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, làm cho một đám thú nhân gan bé bị hù dọa chết ngất, im lặng chờ đợi tử thần hàng lâm.



Ciel trong nhát mắt đạt đến thánh cấp, nhìn thấy đám ác quỷ không thể tấn công mình, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.



Thánh vật tổ truyền có khác, quả nhiên công hiệu, tuy chỉ là vật lệ thuộc, nhưng có thể trong nháy mắt đạt đến thánh cấp. Hiển nhiên siêu việt tất cả luyện kim phẩm trên thế giới này, nhất phẩm liệt tinh này có thể trong nháy mắt làm mình từ bát cấp biến thành thánh cấp, vậy tam phẩm thuế phàm băng tinh sẽ có hiệu quả như nào đây? Chẳng nhẽ giống như trong truyền thuyết.



Nhớ lại di huấn tổ truyền, Ciel lại chuyển dời chú ý đến hoàn cảnh hiện tại, hiện tại hắn còn đang bị nhốt trong kết giới, phải nhanh chóng rời đi mới được, nếu không, hiệu quả của liệt tinh vừa mất, chính mình sẽ rơi vào một đoạn thời gian hư nhược, đến lúc đó chỉ có thể mặc người xâu xé.



Đại kiếm trong tay hắn nháy mắt vung ra từng đạo kiếm mang, từng đạo kiếm mang khổng lồ bắn khắp mê tung trận, bắn lên cả bầu trời.




Kiếm mang thành công đẩy đi sương mù, làm màn sương xuất hiện lỗ hổng, giúp cho Ciel trong nháy mắt nhìn thấy ngoại giới.



Ciel không khỏi hớn hở vui sướng, nhưng là hắn còn không kịp lao ra thì lỗ thủng đã bị hắc vụ điền đầy, lại tan biến không thấy.



Ciel không khỏi nóng lòng, nhưng thời gian ngắn như vậy, cái gì cũng không thể làm, hắn bắt đầu vô cùng nôn nóng, không ngừng bổ xuống.



“Phốc, phốc, phốc”Hắn không ngừng bổ về một hướng, nhưng lỗ hổng không ngừng xuất hiện rồi lại không ngừng tan biến.



Tuy như là không có chút hiệu quả gì, nhưng là Ciel biết được, nếu lỗ hổng bảo trì thời gian đủ dài, chính mình sẽ có khả năng thoát ra kết giới này, nên hắn không ngừng bổ xuống.



Kiếm khí không ngừng bổ ra không những làm cho thời gian lỗ hổng xuất hiện càng dài hơn, mà Ciel còn kinh ngạc phát hiện hắc vụ xung quanh cũng dần nhạt đi.



Bản tôn nhìn thấy hành động của Ciel nhưng cũng chỉ cười lạnh, hắn tiếp tục thúc giục Vạn Quỷ U Hồn phiên, lệnh đám u hồn cắn nuốt những thú nhân còn lại.



Cuối cùng, sau nửa canh giờ, tiếng kêu thảm càng lúc càng nhỏ, chỉ còn sót lại vài thanh âm lác đác.



“Mở!”Một tiếng hét lớn vang lên, một đạo kiếm mang khổng lồ lao qua màn sương mù, lộ ra một chiến sĩ thằn lằn nhân khổng lồ. Nồng vụ xung quanh theo đó nhanh chóng rút nhỏ gấp mười.




Tròng mắt bản tôn khẽ híp lại, hắn biết mê tung trận bị cường hành phá mở, nhưng tâm lý cũng không chút khẩn trương, mà chỉ cẩn thận quan sát thằn lằn nhân Ciel. Đám u hồn cũng thu dọn nốt những thú nhân còn sót lại.



Lúc này, Ciel giống như vô cùng uể oải, không còn hung hãn như lúc trước nữa, rất giống đột nhiên bị bênh vậy, Mộc Vĩnh Diệp liếc nhìn hắn một cái rồi lại nhìn về phía những thú nhân còn sót lại.



“Lão gia, thực lực của hắn đã hạ xuống lục cấp, hơn nữa còn ở kỳ suy yếu”Tiểu tinh linh nói thầm bên tai bản tôn.



“Lục cấp?”Bản tôn không khỏi cười lanh, xem ra liệt tinh kia chỉ là chất xúc tác tạm thời, làm cho tên thằn lằn nhân này trong khoảnh khắc cường hóa, như kiểu bí quyết thiên ma giải thể mà thôi.



Ở nơi xa, sau khi thu thập xong hết thú nhân, Vạn Quye U Hồn phiên dưới sự điều khiển của bản tôn lao về phía Ciel.



“Kẻ này để ta, không đến lúc nguy hiểm trí mạng thì đừng ra tay”Chấp niệm đột nhiên nói.



Bản tôn vô cùng kinh ngạc nhìn về chấp niệm, hiện tại chấp niệm đã là tứ cấp đỉnh phong, chỉ kém một điểm kỳ ngộ nữa là đột phá, tuy thằn lằn nhân này có chút nguy hiểm, nhưng làm đá mài để bước chân vào ngũ cấp là vô cùng thích hợp, hơn nữa hắn còn đang trong kỳ suy yếu, bản thân mình có thể kịp thời thuấn sát, hẳn chấp niệm sẽ không bị nguy hiểm gì đi, nên bản tôn thu lại Vạn Quỷ U Hồn phiên, khẽ gật đầu



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.