Ngũ Hành Thiên

Chương 132: Nguyên lực chi thương



"Quả thực là một loại Huyết độc rất đặc biệt mà còn rất cường đại."

Người vừa nói chuyện là Kiều Hoa, hắn là vị phu tử đầu tiên nhớ tới La Bàn bút ký.

Cảm Ứng tràng có rất nhiều phu tử là mộc tu, lên đến mấy vạn, phân bổ trong mỗi viện, trình độ cũng có chênh lệch cực lớn. Trong các mộc tu phu tử xếp hạng lọt vào mười hạng đầu ở Cảm Ứng tràng, Kiều Hoa là vị trẻ tuổi nhất.

Tuổi còn trẻ đã đăng đường nhập thất (thể hiện trình độ cao), rất nhiều người đều thấy, trong tương lai Kiều Hoa rất có khả năng trở thành nhân vật có thể sánh vai cùng Đại Cương.

Ánh mắt Kiều Hoa lợi hại, người tản ra khí chất tự tin, giỏi giang, trên người hắn không có chút dáng vẻ cổ hủ của phu tử bình thường. Hắn làm việc dứt khoát mạnh mẽ, cũng không dây dưa.

Rất nhiều vấn đề khó người khác không thể giải quyết, giao tới tay hắn, luôn có thể giải quyết ngon lành.

Dần dần, hắn rất được mọi người tín nhiệm.

Khi hắn nhớ tới bút ký của La Bàn, lập tức tìm nó tới, sau khi đối chiếu, quả nhiên có rất nhiều điểm tương tự. Vì vậy hắn bắt đầu tổ chức một nhóm phu tử là mộc tu có thực lực, bắt đầu nghiên cứu La Bàn bút ký. Chỉnh lý các lý luận liên quan, tìm kiếm biện pháp làm sao giải quyết lý luận của La Bàn.

Cảm Ứng tràng cũng lập tức triệu tập các phu tử là mộc tu xuất sắc nhất trợ giúp hắn tìm ra biện pháp khắc chế huyết độc.

Cảm Ứng tràng lại đặc biệt phái người đi bắt dã thú trúng độc về.

Đồng tâm hiệp lực, Kiều Hoa không phụ sự coi trọng, rất nhanh tìm ra các lý luận tương ứng.

"Loại huyết độc này, khi nó mới sinh cực kỳ yếu đuối. Đó là lúc chúng yếu ớt nhất, dễ dàng bị giết chết nhất. Nhưng hiển nhiên chúng ta đã bỏ qua thời kì này. Nó đầu tiên lây nhiễm là thực vật, quá trình này đại khái cần khoảng mười ngày. Tốc độ khuếch tán rất nhanh, ví dụ như có thể thông qua phấn hoa, bào tử thực vật để khuếch tán. Lần này vì sao huyết độc bùng phát nhanh như vậy, có một nguyên nhân tương đối quan trọng đó là khí hậu. Hiện tại là lúc muôn hoa đua nở, điều này cũng làm cho huyết độc lan tràn cực nhanh."

Kiều Hoa đối diện chư vị trưởng lão Cảm Ứng tràng chậm rãi nói, trong ngôn từ có một loại phong thái khiến người ta tin phục.

"Nó còn có thể lây nhiễm theo nước thấm trong đất đai, đó cũng là vì sao chúng ta đào đất thì thấy xuất hiện máu loãng. Đến hiện tại, chúng ta còn chưa phát hiện nó có thể thấm tới tầng nước ngầm ở sâu. Nếu như tầng nước ngầm cũng bị nhiễm thì chúng ta tiêu rồi. Cũng may tình huống gay go nhất còn chưa xuất hiện."

Trong toàn bộ phòng hội trường chỉ có âm thanh của Kiều Hoa quanh quẩn, những người khác đều tập trung nghe.

"Nhưng mà, điểm đáng sợ nhất của loại huyết độc này là sự lột xác cực kỳ đặc biệt. Nó lây nhiễm thực vật, độc tính của thực vật huyết độc sẽ mãnh liệt hơn nhiều so với huyết độc trong đất đai. Mà thực vật bị các loại muông thú ăn cỏ như thỏ ăn vào, tiến vào thân thể thỏ sẽ sinh ra biến hóa mới, do đó độc tính của huyết độc lại gia tăng thêm mấy lần. Mà thỏ bị sói ăn tươi thì huyết độc trong cơ thể sói sẽ lại biến hóa lần nữa, càng trở nên cường đại hơn. Mỗi một lần tăng lên, độc tính của huyết độc sẽ gia tăng theo cấp số nhân, cực kì đáng sợ."

Các trưởng lão một trận rối loạn, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ. Bọn họ chưa từng nghe nói qua loại huyết độc nào quái dị đáng sợ như thế.

Giọng điệu phu tử Kiều Hoa trở nên nghiêm túc: "Nếu như nói huyết độc chỉ lợi hại như vậy, thì nó chỉ là một loại huyết độc nguy hiểm. Nhưng rất tiếc không phải đơn giản như vậy. Trong quá trình nghiên cứu học viên bị thương, chúng ta phát hiện một tình huống cực kỳ tệ hại. Tiếp xúc khiến huyết độc lột xác tốt nhất không phải là huyết nhục, mà là nguyên lực. Nguyên lực là chất dinh dưỡng tốt nhất cho huyết độc, chỉ cần một chút xíu là có thể giúp nó phát sinh biến hóa về chất. Nó sẽ điên cuồng thôn phệ nguyên lực. Cho nên một khi nguyên tu lây nhiễm loại huyết độc này, nguyên lực trong cơ thể nguyên tu sẽ bị huyết độc thôn phệ trong thời gian rất ngắn. Huyết độc có độc tính càng đáng sợ thì sẽ thâm nhập càng sâu trong thân thể. Từ đó, trong cơ thể sẽ không còn nguyên lực, nguyên tu sẽ trở thành một gã huyết nhân."

Phòng họp sau khi trải qua một thoáng tĩnh mịch nhất thời liền nổ tung.

"Đã được chứng minh rồi sao? Thế nào lại có huyết độc như vậy?"

"Ngươi không phải đang nói chuyện giật gân sao?"

"Vậy không có khả năng!"

...

Mỗi vị trưởng lão đều là thần tình kích động, bọn họ không cách nào chấp nhận lời nói như vậy.

Kiều Hoa cũng không mở miệng, hắn chỉ bình tĩnh nhìn các trưởng lão đang kích động. Trong ánh mắt bình tĩnh của Kiều Hoa, các trưởng lão đang kích động dần dần an tĩnh lại.

Phòng họp lại trở nên tĩnh lặng lần nữa.

Lúc này Kiều Hoa mới chậm rãi mở miệng: "Ta biết rõ mọi người rất khó chấp nhận, nhưng đây là sự thực, chúng ta đã qua kiểm chứng. Chúng ta mang một ống huyết độc đến một ngục giam tử tù, tìm ba tên tử tù, làm bọn họ lây nhiễm huyết độc, rồi mới cho ra kết luận như vậy."

"Ba gã tù phạm đều chết rồi sao?"

" Không! " Kiều Hoa lắc đầu: "Loại huyết độc này không có tính chí mạng, nó không khiến ngươi bị tử vong. Nó chỉ điên cuồng hấp thu và thôn phệ nguyên lực trong cơ thể ngươi, giúp nó không ngừng lớn mạnh cho đến khi toàn bộ nguyên lực bị thôn phệ sạch sẽ. Khiến người ta tuyệt vọng nhất là cái quá trình này không thể nghịch chuyển. Nói cách khác, một khi bị trúng độc ngươi sẽ biến thành huyết nhân. Một loại người hoàn toàn mới, ngươi cũng không cách nào tu luyện nguyên lực lần nữa, không cách nào sử dụng nguyên lực. Ngươi sẽ không hòa hợp với xung quanh. Ta không thể không nhắc nhở các vị, loại huyết độc này làm trọng thương nguyên lực, nếu như nó thật sự không khống chế được, Ngũ Hành Thiên của chúng ta, hệ thống nguyên lực năm phủ tám cung của chúng ta sẽ diệt vong như hệ thống tu chân vậy. Chỉ là thế giới tu chân chết vì linh lực biến mất, còn chúng ta chết vì loại huyết độc này."

Một mảnh tĩnh mịch, biểu tình mọi người đều lộ ra kinh sợ vô cùng.

Không biết qua bao lâu, một trưởng lão thất hồn lạc phách thì thào: "Trên đời này sao lại có huyết độc ghê gớm như vậy? Lẽ nào đây là thiên ý?"

Rất nhiều người sắc mặt biến đổi, trong lòng bọn họ cũng mơ hồ có ý nghĩ này.

"Không phải thiên ý!" Kiều Hoa nói như đinh đóng cột, ánh mắt hắn lợi hại đến mức khiến người khác không thể nhìn thẳng: "Nếu như là thiên ý, vậy cũng là ông trời cho chúng ta thiên ý tiêu diệt nó. Bởi vì chúng ta có bút ký hoàn chỉnh do La Bàn lưu lại. Chúng ta đã đọc toàn bộ nội dung La Bàn bút ký, tất cả đều đã hoàn thành chỉnh lý. Chúng ta đã hiểu rõ lý luận của La Bàn, đồng thời căn cứ vào lý luận của La Bàn, chúng ta đã tìm được dược phẩm tiêu diệt huyết độc. Một khi trúng độc chúng ta vô phương cứu chữa, nhưng chúng ta lại có thể tiêu diệt bản thân huyết độc."

Tinh thần mọi người rung lên không khỏi nhất tề ngẩng đầu, nhìn về phía Kiều Hoa.

Kiều Hoa lòng tin mười phần: "Chúng ta hiện tại đã chế tạo ra một loại thuốc trị Huyết độc. Chúng ta chỉ cần tìm ra cái cây sinh ra Huyết độc kia, dùng thuốc trị huyết độc giết chết cái cây này, thuốc trị huyết độc của chúng ta sẽ tiến vào hệ thống huyết độc phá hủy cấu trúc căn bản nhất của nó. Hơn nữa, chúng ta lấy ý tưởng từ trong huyết độc, thuốc trị huyết độc của chúng ta sẽ lan tràn như huyết độc, nhưng mà nó chỉ khuếch tán lan tràn theo huyết độc, phá hủy huyết độc từ căn bản nhưng đối với nguyên tu chúng ta, nó không có bất cứ độc tính gì."

Lời Kiều Hoa nói rất khí phách, đáp lại hắn chính là tiếng vỗ tay vô cùng sôi động của các trưởng lão.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.