Bức tường Bắc Hải tan vỡ, giống như một cái chuông tang, gõ vào tâm mọi người. Kéo dài hơi tàn, chỉ là tưởng tượng mà thôi, giống như bọt biển tan biến dưới ánh mặt trời.
Từ Ngũ Hành Thiên đến Thiên Ngoại Thiên, máu tươi đầy đường, thây ngang khắp đồng. Người còn sống chưa kịp than may mắn, nguy cơ đã nối gót tới nơi.
Bức tưởng Bắc Hải bị phá hủy, từ Thần Chi Huyết đến Thiên Ngoại Thiên là một đường bằng phẳng. Đại quân Thần Chi Huyết như nước lũ thuận thế xuôi dòng, ai ngăn lại được?
Điều đáng ăn mừng duy nhất là Diệp Bạch Y bị thương.
Bắc Hải bộ sắp chết phản công, để chứng minh với thế nhân là Bắc hải có sóng dữ.
Nhưng Ngũ Hành mười ba bộ, chỉ có một Bắc Hải bộ. Bắc Hải bộ vô cùng thê thảm bi tráng, thế nhân chăm chú nhìn, còn biểu hiện của các bộ khác quả thực là thảm họa.
Trong quá trình quật khởi của Thần Chi Huyết, Ngũ Hành mười ba bộ giống như củi mục, không chịu nổi một trận đánh. Hoặc đào ngũ đổi màu cờ, hoặc thủ lĩnh chết, hoặc toàn quân hèn nhát, chấp nhận kiếp sống tạm nơm nớp lo sợ, không có nhuệ khí, như lão già sắp xuống lỗ.
Ngũ Hành mười ba bộ, vinh quang và uy danh nghìn năm qua, nay đã mất sạch sẽ.
Bắc Hải bộ là một điểm sáng duy nhất, tuy không thắng lợi, nhưng bọn họ không phụ sự phó thác, không uổng vinh quang và uy danh của Bắc Hải bộ.
Nơi An Mộc Đạt tông sư để lại dấu chân vinh quang trên mặt đất, là dãy núi vắng lặng im ắng, ngày càng hoàng vu.
Ánh chiều tà, chiếu rọi Thiên Tâm thành.
Thiên Tâm thành từng có dã tâm bừng bừng, nó là trung tâm của Thiên Ngoại Thiên, là nơi ở của Trường Lão Hội. Ngôi thành có ba bộ trung ương đóng tại trung tâm. Thế nhưng hôm nay, ánh chiều như máu, hùng tâm ngày xưa tàn lụi. Mọi người hoảng loạn, đêm ngủ không ngon.
Đại quân Thần Chi Huyết khi nào ầm ầm tới? Rồi lại nghe thấy Đại Tông vài ngày nữa buông xuống tiếp quản Thiên Ngoại Thiên?
Nơi nào có thể an ổn quãng đời còn lại?
Con đường tiêu điều, trống trải không một bóng người, phần lớn cửa hàng đều im ỉm, chỉ còn lại lẻ tẻ vài nhà buôn bán, ánh mặt trời cũng trở nên thảm đạm. Sau khi đao trảm Tuyết Dạ (DG: chuyện Diệp Lâm trảm hàng trăm đại sư), thị trường trở lên tiêu điều. Sau khi bức tường Bắc Hải rơi vào tay giặc, tình huống càng trở nên xấu, dù là kẻ không có tim không có phổi, bây giờ cũng chả còn tâm tình vui đùa.
Thế gia hào phú thì sắp xếp châu báu nữ trang, tìm con đường đi, nên đi Phỉ Thúy Sâm không? Hay là gia nhập Thần Chi Huyết? Nghe nói Đế Thánh tính tình tàn khốc bạo ngược, dưới sự giận dữ, máu chảy thành sông, nếu đến lúc đó thì…
Bỗng nhiên, bầu trời lóe sáng một cái.
Rất nhiều kẻ đang chú ý thế cục tinh thần chấn động, đó là【 ngũ nhạc 】lóe lên hào quang. Năm tòa Trấn Thần Phong tạo thành 【 ngũ nhạc 】tọa trấn bốn phương Thiên Tâm thành, tương hỗ tạo thành màn sáng phòng ngự không thể phá vỡ.
Lúc bình thường, 【 ngũ nhạc 】chỉ cần mở ra một phần, là có thể bảo chứng. Khi thế cục khẩn trường, 【 ngũ nhạc 】triển khai toàn phần để đảm bảo an toàn.
Nếu Đại Sư tới truyền tin, thì chỉ có một khả năng, tin tức chiến báo từ tiền tuyến!
Một lát sau, Niên Thính Phong xuất hiện ở Phủ Thành chủ, vẻ mặt tràn đầy vui mừng: “ Thành chủ có ở trong không? Có tin tức quan trọng! Thỉnh thông báo!”
Thị vệ canh cửa ra vẻ áy náy:"Thành chủ không trong phủ, vừa mới đến hồ Đại Sư”
Niên Thính Phong không lưu lại, quay người rời đi.
Hồ Đại Sư là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất Thiên Tâm thành, là nơi các Đại Sư chi quang trú quân, chỉ mỗi bảo vệ nó đã có trên ba vị Đại Sư. Năm tòa Trấn Thần Phong có mục tiêu phòng ngự chủ yếu nhất cũng là hồ Đại Sư.
Diệp phu nhân gần như tháng nào cũng tới hai ba lần.
Kế hoạch Đại Sư chi quang là bà ta tự mình đưa ra, sau khi cầm quyền dốc hết sức, gần như kí thác mọi hi vọng tại đây. Nếu như kế hoạch Đại Sư chi quang thất bại, bà ta cũng hoàn toàn thất bại, không thể tiếp tục trở mình.
Hồ Đại Sư bảo vệ sâm nghiêm, Niên Thính Phong tiền vào cũng cần thông báo và kiểm tra.
Sau khi trải qua kiểm tra, hắn tiến vào. Hồ Đại Sư là một cái hồ tự nhiên, thủy nguyên lực cực kì dồi dào thuần khiết. Nghe nói Thiên Tâm thành cũng vì thế mới được xây dựng tại đây.
Phải biết rằng, Thiên Tâm thành nhiều nhất là Kim tu.
Hồ Đại Sư không lớn, dài khoảng năm dặm, chỗ rộng nhất khoảng ba dặm, hình dạng hẹp dài như trăng khuyết. Khi mới được phát hiện, nó được gọi Nguyệt Nha, cho tới khi trở thành nơi đóng quân của kế hoạch Đại Sư chi quang được đổi thành hồ Đại Sư
Diệp phu nhân hy vọng nó có thể bồi dưỡng ra nhiều Đại Sư cho Thiên Tâm thành.
Niên Thính Phong thấy đông người quây quanh Diệp phu nhân ở bên hồ. Diệp phu nhân đang lắng nghe báo cáo của một vị trung niên nam tử tướng mạo xấu xí, Niên Thính Phong đi qua, không lên tiếng quấy rầy.
Trung niên nam tử thấy Niên Thính Phong bèn dừng lại, nhìn Niên Thính Phong mỉm cười hỏi thăm: “Niên bộ thủ đã đến”
Ông ta có chòm râu dê, khuôn mặt gầy, đầu chải mượt, búi tóc cắm một cái cây trâm, có vài phần tiên phong đạo cốt.
Niên Thính Phong không dám lãnh đạm, vội vàng đáp lễ: "Bái kiến Ma tiên sinh."
Ma Sĩ Cát là mưu sĩ quan trọng nhất dưới trướng Diệp phu nhân, học cứu thiên nhân, tinh thông Vương thị lý luận, là phụ tá đắc lực của Diệp phu nhân. 【 Ngũ Nhạc 】 chính là xuất từ tay ông ta, Đại Sư Chi Quang cũng là ông ta chủ trì, vì thế mà Diệp phu nhân rất nể trọng.
Tuy rằng ông ta không quan không chức, nhưng Niên Thính Phong biết rõ sau cạn, không dám chậm trễ.
Diệp phu nhân gật đầu với Niên Thính Phong, hỏi tiếp Ma Sĩ Cát: “Tiếp tục đi”
Niên Thính Phong nghiêm túc đứng sang một bên.
Ma Sĩ Cát nói tiếp: “Phu nhân từ Mục Thủ hội tìm được phương pháp tu luyện Hỗn Độn Nguyên lực, cấu tứ vô cùng xảo diệu. Cái này để cho thuộc hạ mở rộng tầm mắt. Bèn tìm ra, ngũ nguyên đầy đủ là phương pháp duy nhất khắc chế Huyết Linh lực lượng. Với con đường truyền thống, trừ khi tấn chức Tông sư, mới có thể hoàn thành ngũ nguyên. Hỗn Độn Nguyên lực đặc tính kỳ quặc. Người sáng chế Hỗn Độn Nguyên lực, hoàn toàn chính xác không hổ là tử địch trăm năm của Thần Chi Huyết.”
“Trước kia Thuộc hạ căn cứ ý tưởng Trấn Thần Phong, tạo ra ngũ hành hoàn. Đáy hồ thổ nguyên lực, hồ Đại Sư là thủy nguyên lực, mặt trời lưu hỏa là hỏa Nguyên lực, dùng Cự Mộc liên là mộc nguyên lực, sử dụng bốn thứ liên hệ với nhau. Sau đó chúng ta định kỳ nuôi nấng Cự Mộc liên giàu có kim nguyên lực bằng khoáng thạch kim chúc. Khi mới bắt đầu, chậm chạp không thể kết xuất nổi chỗ ngồi Ngũ Hành đài sen, tới khi chúng ta tham khảo phương pháp tu luyện Hỗn Độn Nguyên lực mới kết xuất được hai mươi Ngũ Hành đài sen. Mỗi cái có mười tám túi hạt sen Ngũ Hành. Nói cách khác, tới bây giờ tổng cộng có ba trăm sáu mươi người.”
Trong lòng Niên Thính Phong phát lạnh không hiểu, nhịn không được nhìn xuống mặt hồ.
Mặt hồ từng cái đài sen cực lớn lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, yên tĩnh mà trôi lơ lửng trên mặt hồ, mơ hồ có thể thấy được mỗi cái hạt sen có thân ảnh của một người.
Gã biết rõ thời kỳ đầu Đại Sư Chi Quang, số Nguyên tu trúng tuyển là năm trăm người, cơ bản đều là người trẻ tuổi có tiềm lực nhất của các gia tộc bấy giờ. Về sau liên tiếp tăng vọt số lượng, nhất là khi cởi mở đối với Tân dân, hạ thấp tiêu chuẩn trúng cử. Chuyện này khiến danh vọng Diệp phu nhân tăng vọt.
Người trước kẻ sau, trúng cử kế hoạch Đại Sư Chi Quang Nguyên tu đã tới hơn một nghìn năm trăm người.
Nhưng bây giờ chỉ còn lại có ba trăm sáu mươi người.
Còn lại khoảng một nghìn hai trăm người đã đi đâu?
Niên Thính Phong không rét mà run.
Thính Phong bộ tuyển chọn đã vô cùng nghiêm khắc, nhưng mà tỷ lệ loại bỏ và tỷ lệ tử vong, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tỉ lệ tử vong kinh người, lại để cho một kẻ nhìn quen sinh từ như gã sợ hãi.
Mà thái độ Ma Sĩ Cát nóng lòng chờ mong, cũng làm cho đáy lòng gã phát lạnh.
“Hiện tại có ba trăm sáu mươi người thực hiện được ngũ hành liên y, dự tính ít nhất hai trăm người có thể trở thành Đại Sư. Chỉ cần bọn họ thức tỉnh là thế cục lập tức sẽ có biến hóa. Hai trăm Đại Sư, là hai trăm Ngũ Hành Đại Sư cơ, ha ha ha, kể cả Đế Thánh, Đại Cương đích thân đến, cũng không đạt bao nhiêu lợi ích. Diệp Bạch Y khi đó, tan thành mây khói trong nháy mắt. Đây là nhóm đầu tiên, tới nhóm thứ hai chúng ta đã có kinh nghiệm, chu kì có thể rút ngắn trên phạm vi lớn.”
Ánh mắt Ma Sĩ Cát cuồng nhiệt phấn khởi: "Thuộc hạ đã tính toán, chỉ cần số lượng Đại Sư vượt năm trăm là đủ để quét ngang hết thảy!"
Khuôn mặt Diệp phu nhân nở nụ cười tươi: "Ma tiên sinh khổ cực rồi! Khi Đại Sư Chi Quang khai trương chính là thời điểm cho tiên sinh khánh công."
Ma Sĩ Cát cung kính đáp: "Phu nhân vì Thiên Ngoại Thiên cố công lo lắng, cúc cung tận tụy, thuộc hạ không quan trọng, chút công không đáng nhắc tới. Nếu không có phu nhân dẫn dắt, thuộc hạ há lại có thể thực hiện được suy nghĩ trong lòng?"
Diệp phu nhân nhoẻn miệng cười, thế giới trước mắt mọi người dường như đột nhiên sáng lên. Năm tháng dường như không lưu lại dấu vết ở trên mặt bà ta, khuôn mặt vẫn xinh đẹp lắm.
Bà ta giấu nụ cười đi, nghiêm nghị hỏi: "Tiên sinh quá khiêm nhường, tiên sinh là nhân tài kiệt xuất, thiên hạ ai so sánh được? Có được tiên sinh trợ giúp là may mắn của thiếp thân, may mắn cho Trường Lão Hội, may mắn cho thiên hạ!"
Đột nhiên Ma Sĩ Cát hô hấp dồn dập, trong lòng kích động.
Ông ta nửa đời chìm nổi, lang bạt kỳ hồ (sống đầu đường xó chợ), bị coi là xa rời kinh phản bội đạo, tự phụ thân có tài hoa rồi lại không người ta biết tới, đến khi gặp được Diệp phu nhân mới có được cơ hội thi triển tài hoa.
Ông ta không giỏi nịnh nọt, câu nói vừa rồi đã cực hạn, lòng cố nén kích động bèn nói: “Còn chưa chúc mừng phu nhân, trong đám người, Tiểu Bảo xuất sắc nhất, không ai sánh bằng. Thành tựu sau này không thể hạn lượng."
Diệp phu nhân thở dài một tiếng, ánh mắt phức tạp, trầm mặc thật lâu, mới thì thào lẩm bẩm: "Hi vọng Tiểu Bảo có thể thông cảm cho mẹ."
Ma Sĩ Cát đưa mắt nhìn Niên Thính Phong, cả hai đều im lặng.
Diệp phu nhân ngẩng đầu, ánh mắt khôi phục thanh minh, ánh mắt chuyển sang nhìn Niên Thính Phong, ngữ khí cũng khôi phục như thường: "Sao, tiền tuyến có tin tức?"
"Vâng."
Niên Thính Phong không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Diệp Phu Nhân, cúi đầu dâng chiến báo.
Diệp phu nhân nhận tin chiến báo, đôi mắt đẹp sáng ngời, vui vẻ nói: "Hay hay hay! Nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, trận đại thắng này tới quá đúng thời điểm! Binh Nhân Côn Luân không phụ lòng kỳ vọng của ta! Sư Tuyết Mạn cũng khá lắm, không hổ là con gái của Sư Bắc Hải, tướng môn hổ nữ!"
Trên khuôn mặt mọi người đều là nỗi mừng vui.
Đại thắng, một trận đại thắng!
“Hãy truyền tin tức ra, đưa đến tất cả nhà trong thành! Cho tất cả mọi người biết, dù không có tông sư, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng vẫn có thể chiến thắng! Huyết tu cũng là người, cũng sẽ chết!”
Ngữ khí Diệp phu nhân kích động, trở nên có chút sắc nhọn, nhưng lúc này tất cả mọi người là mừng rỡ như điên, không có ai chú ý.
Niên Thính Phong lớn tiếng đáp: "Vâng!"
Gã không chần chờ, vội quay người đi ra ngoài.
Sau một lát, cảnh tiêu điều yên lặng ở Thiên Tâm thành, tựa như thức dậy, tiếng hoan hô như sấm động, toàn thành chấn động.
Diệp phu nhân nghe những tiếng hoan hô mỗi lúc một lớn, một lớp cao hơn một lớp thực hăng hái.
Tin tức đại thắng, tựa như một cơn lốc, truyền khắp toàn bộ Thiên Ngoại Thiên với tốc độ kinh người.
Tin thắng trận này,Thiên Ngoại Thiên đã đợi quá lâu rồi.
Tên của ba người Sư Tuyết Mạn, Thiết Binh Nhân, Côn Luân Thiên Phong như mặt trời ban trưa, vang rền khắp Thiên Ngoại Thiên
Dòng thác thời đại gào thét cuốn xoay, có người thịt nát xương tan, có người đúc thành truyền kỳ.