Ngũ Hành Thiên

Chương 522: Phong Xa Kiếm



Dịch giả: Đậu bắp

Nhìn thấy hai chữ “Đại gia” ở cuối thư, trong đầu không ngờ lại hiện lên vẻ mặt vô lại của Ngải Huy, một nụ cười rạng rỡ chợt lóe lên rồi biến mất ngay trên môi Sư Tuyết Mạn.

Tinh thần của nàng nhanh chóng chuyển dời về nội dung Ngải Huy đề cập trong thư, sau đó cẩn thận suy xét. Có đôi chỗ, nàng còn chưa hẳn minh bạch, nhưng đối với thiên phú của Ngải Huy trên phương diện chiến đấu khiến nàng vô điều kiện tín nhiệm những quyết sách của hắn.

Trong suy nghĩ của nàng, Ngải Huy quả thật là một thiên tài được sinh ra vì chiến đấu. Hắn có trực giác nhạy cảm của dã thú, có lực lượng cường đại quá mức bình thường, cùng dũng khí, sự quả quyết khiến cho người khác phải sợ hãi, thán phục.

Thiết Binh Nhân cùng Côn Luân Thiên Phong đúng lúc này đi tới.

Thiết Binh Nhân đưa cho nàng một tờ chiến báo, ngữ khí có phần phức tạp: “Tình huống có biến động, đây là tin tức của Thính Phong bộ chuyển tới.”

Sư Tuyết Mạn nhận lấy, cẩn thận đọc.

"... Lão nhân tử vì nước quên thân, bé gái mồ côi dấn thân chiến đấu nơi tiền tuyến, tân binh quả cảm thủ biên cương..."

Nhạc Bất Lãnh tiền bối mắng thật hay, thật sự là quá vui vẻ rồi. Nàng cảm thấy những lời này khiến bao buồn bực, ức chế trong lòng bấy lâu nay như được giải thoát, khoan khoái, dễ chịu không nói nên lời.

Nàng đưa trả chiến báo lại xong, bèn nhìn thẳng Thiết Binh Nhân hỏi: “Ý của các ngươi ra sao?”

Thiết Binh Nhân thản nhiên trả lời: “Chúng ta tới cũng là muốn thương lượng cùng ngươi. Nếu như tin báo là thật, vậy chúng ta có cần thiết phải mạo hiểm hay không? Chỉ cần qua một đoạn thời gian nữa, không chỉ có ba tòa Trấn Thần Phong tới tay chúng ta, mà còn có thể cùng với hai bộ Tài Quyết và Thần Úy hợp lực chiến đấu. Tới lúc đó, cục diện hai bên chắc chắn sẽ có biến hóa căn bản.”

Sư Tuyết Mạn không tự chủ nghĩ tới những lời Ngải Huy đã căn dặn.

“…Không được để kẻ khác chỉ huy…”

“…Không nên quần chiến, cần bảo trì sự cơ động…”

Nàng bèn dứt khoát nói: “Ta không đồng ý. Tuy rằng theo phương án ngươi nói, thực lực của chúng ta sẽ gia tăng. Nhưng ta không nghĩ thực lực của hai bên sẽ có thay đổi về căn bản. Hơn nữa, khi đó địch nhân đã nắm được tình hình và sẽ có sự cảnh giác, tính bất ngờ trong chiến đấu của chúng ta sẽ không còn. Chúng ta phải cố gắng nắm lấy cơ hội Diệp Bạch Y vẫn còn đang hôn mê trong khoảng thời gian này mà tận khả năng sát thương sinh lực địch. Bằng không, một khi địch nhân co lại phòng ngự, cùng chúng ta giằng co thì hai bên sẽ bị kéo lâm vào trận địa chiến. Thực tế là với lực lượng của chúng ta, nếu cùng địch nhân triển khai trận địa chiến thì sẽ rất bất lợi.”

Thiết Binh Nhân nghe xong bèn thanh tỉnh lại, hít sâu một hơi: “Ngươi nói rất đúng!”

Hắn bị tin tức quá tốt trong chiến báo làm cho u mê rồi. Không chỉ có ba tòa Trọng Khí chiến tranh Trấn Thần Phong, lại còn thêm hai quân bộ cường đại tiếp viện, sao có thể không khiến hắn kinh hỷ cơ chứ?!!

Lúc này, nghe Sư Tuyết Mạn phân tích xong, hắn mới giật mình tỉnh táo lại.

Côn Luân Thiên Phong khẽ vuốt cằm, nàng cũng biết những lời của Sư Tuyết Mạn là chính xác.

Thiết Binh Nhân cũng không phải loại người sợ đầu sợ đuôi, khi đã biết cần phải làm gì thì hắn quả quyết nói: “Chúng ta vẫn theo kế hoạch ban đầu hành sự.”

Kiếm, thương, thiết thủ ở trên không tụ lại, chạm vào nhau.

Ba người nhìn nhau, ánh mắt kiên định cùng hô to.

"Vạn Thắng!"*********************

Tại Tùng Gian Cốc.

Ngải Huy đang gặp phiền toái. Lúc trước hắn vô cùng tin tưởng mình có thể giải quyết được vấn đề tạo ra một vòng tuần hoàn Ngũ hành. Nhưng, khi thực sự bắt tay vào làm hắn liền gặp phải vô vàn khó khăn.

Trên lý luận, vòng tuần hoàn Ngũ Hành cũng không phức tạp, nhưng muốn nó sinh ra được Ngũ Nguyên Hoàn lực thì cần phải làm cho năm loại Nguyên lực ở vào một trạng thái cân bằng vô cùng vi diệu. Vòng tuần hoàn đặc thù này được tất cả đặt tên là Thủ Xuyên Hoàn, chính là để ghi nhận công lao vĩ đại của người lập ra Vương Thị lý luận, lão sư hắn Vương Thủ Xuyên.

Ngày nay, không ai không nhận ra Vương Thị lý luận đã sinh ra ảnh hưởng trọng đại tới dường nào.

Việc khởi tạo ra Thủ Xuyên Hoàn đối với Ngải huy mà nói, không có bao nhiêu khó khăn cả.

Nhưng để duy trì được Thủ Xuyên Hoàn lại vô cùng khó khăn.

Muốn duy trì Thủ Xuyên Hoàn, có nghĩa là phải làm cho nó luôn ở trạng thái cân bằng.

Thủ Xuyên Hoàn là một loại hoạt động tuần hoàn, tự nhiên nó sẽ có một ít đặc điểm của hoạt động tuần hoàn. Một trong những đặc điểm đó chính là nó có quá trình lưu động và biến ảo không ngừng. Nó biến hóa liên tục, do vậy để khống chế sự cân bằng là rất khó.

Trấn Thần Phong có thể tích khổng lồ, có nguồn Nguyên lực dồi dào, trong quá trình Nguyên lực lưu động, ngoại trừ Ngũ Nguyên Hoàn lực, nó tùy thời đều có thể điều động thêm Nguyên lực để sử dụng. Đồng thời có cả Thủ Xuyên Hoàn và Nguyên lực dự trữ, điều đó có nghĩa Trấn Thần Phong có thể ở vào trạng thái cân bằng trong khoảng thời gian dài.

Muốn có lực lượng càng lớn, cái giá phải trả càng cao. Chính là cần có một số lượng kinh người các loại tài liệu trân quý.

Thưởng Lão Hội tài đại khí thô, bọn họ chịu được sự hao phí này.

Nhưng Ngải Huy đích thực là một tên nghèo kiết xác, hắn mà dám mơ tưởng luyện chế theo Trấn Thần Phong thì sớm đã phá sản rồi.

Ngải Huy tin rằng Ngũ Nguyên Hoàn lực rất có tương lai, bởi nếu Thủ Xuyên Hoàn thành hình, sự tổn hao Nguyên lực sẽ trở nên vô cùng thấp. Trước kia, việc thu hoạch Nguyên lực từ Ngũ Hành Thiên là rất dễ dàng, chi phí cho việc này rất thấp. Nhưng hiện tại, Nguyên lực ngày càng khan hiếm, để thu hoạch được một số lượng tương đương, phải bỏ ra cái giá không phải trước đây có thể so sánh. Chỉ có sự tương hỗ giữa các loại Nguyên lực, mới có thể sinh ra được nguồn lực lượng dồi dào.

Vì vậy, việc bảo trì sự cân bằng của Thủ Xuyên Hoàn, chính là nan đề Ngải Huy bắt buộc phải phá giải.

Hà mù luôn rất hứng thú với những đồ vật Ngải Huy luyện chế. Từ mới bắt đầu là Bạch diễm, đến Địa Hỏa pháo tháp, rồi Thiết Lâu Kiếm Tháp, mỗi cái đều cho thấy sức tưởng tượng “thiên mã hành không” của Ngải Huy. ( Dịch: không thể nắm bắt, ngoài suy nghĩ.)

Với khả năng của mình, ông vẫn có thể trợ giúp một chút cho Ngải Huy về phương diện chọn tài liệu thích hợp.

Mục Lôi vẫn thủy chung theo sau Ngải Huy, càng lúc y càng tò mò, hứng thú với đồ vật hắn đang luyện chế. Y thấy lần này mình tới thật đúng lúc, tuy rằng vẫn chưa biết Ngải Huy đang luyện chế cái gì, nhưng y vẫn có một cảm giác rằng, thứ này nhất định rất là lợi hại.

Một hàng năm loại phiến lá có hình dạng kỳ quái được bày ra, trông có vẻ đồ sộ.

Năm mảnh phiến lá này chính là thành quả Ngải Huy cùng Hà mù bận rộn suốt mấy ngày nay.

Đám người Cố Hiên đang tu luyện thì toàn bộ đều bị đuổi ra khỏi Thiết Lâu Kiếm Tháp. Mọi người hiếu kỳ đứng ở một bên, muốn nhìn xem Ngải Huy định làm cái gì. Khi trước, bởi vì hình thù kỳ quái của Thiết Lâu Kiếm Tháp, bọn hắn đã bị những kẻ khác cười nhạo thật lâu. Nhưng sau đó, uy lực của nó đã khiến những kẻ đó phải khiếp sợ mà câm nín.

Trận đánh đêm đó tại Ngư Chủy Sơn đã giúp bọn họ có một sự lột xác về bản chất.

Khả năng tạo ra những đồ vật nằm ngoài dự đoán của Ngải huy, ngày hôm nay đã thành nhận thức chung của tất cả mọi người Tùng Gian Cốc. ( Dịch: phần này phải chỉ rõ Tùng Gian Cốc để phân biệt với những kẻ bên ngoài không biết được khả năng này của Ngải Huy).

Ngải Huy và Hà mù, hai người nhảy lên phần đuôi của Thiết Lâu Kiếm Tháp, chính là vị trí Thiên Xu ( Tham Lang) rồi liền bắt tay vào luyện chế. Hà mù xòe bàn tay ra, một nhúm hào quang phóng ra từ con mắt đang mở ra trong lòng bàn tay của ông.

Hào quang chiếu xạ lên khung sắt to lớn. Không bao lâu, khung sắt nhanh chóng bị nung đỏ, dần mềm ra. Nó giống như đất sét, đang không ngừng co dãn, biến hóa hình dạng. Ngay sau đó, một chùm tia sáng mảnh hơn từ bàn tay Hà mù phóng ra, rơi vào trên khung sắt đã nung đỏ làm tia lửa văng ra khắp nơi. Từng hoa văn tinh tế bắt đầu xuất hiện xuôi theo từng thanh sắt, trải rộng ở trên bề mặt khung sắt.

Tuy mọi người đều đã biết trình độ luyện chế binh khí của Hà sư rất cao, chỉ cần từ [Bất Ly kiếm] là có thể thấy được, nhưng mà cũng chưa được tận mắt chứng kiến quá trình ông làm việc. Giờ phút này được quan sát tại chỗ, khiến không ai không bị chấn kinh về tài hoa của Hà sư.

Từng chồng tài liệu chất đống ở bên cạnh Hà mù giống như thiêu thân lao đầu vào lừa, không ngừng bay về phía chùm tia sáng phát ra từ bàn tay của ông. Từng tài liệu nhanh chóng bị chùm tia sáng phân giải, hóa thành từng dòng nước thép lóng lánh ngân quang, rót vào bên trong khung sắt đỏ. ( Dịch: Ta nghĩ chùm tia sáng của Hà sư có 2 tác dụng, 1 là dùng để gia nhiệt vật liệu, 2 là để phân tách, chiết xuất. Chứ nếu không chẳng có cái nước thép nào lóng lánh ngân quang nổi cả:D).

Tới khi phần vật liệu cuối cùng bị hòa tan vào khung sắt, chùm tia sáng phát ra từ lòng bàn tay Hà mù mới tan biến, con mắt trong lòng bàn tay ông chậm rãi khép lại. Hà mù khó nhọc đứng lên, thân hình ông chợt động, chút nữa thì ngã quỵ.

Lâu Lan nhanh tay đỡ lấy ông.

Ngải Huy nhìn toàn thân Hà mù ướt đẫm mồ hôi, hơi thở gấp gáp, hỗn loạn, hiển nhiên là thể lực và Nguyên lực của ông đã bị tiêu hao gần như không còn. Hắn thành khẩn nói: “Hà sư, vất vả cho ngài rồi!”

Hà mù miễn cưỡng gật gật đầu, không nói được tiếng nào. Vừa lúc Lâu Lan đỡ ông xuống đất, ông bèn lập tức ngồi xuống đả tọa khôi phục thể lực.

Lâu Lan buông Hà mù ra, tới gần Ngải Huy rồi hỏi: “Ngải huy, tiếp theo phải làm như thế nào?”

Ngải Huy cẩn thận kiểm tra lại bộ vị Hà mù vừa luyện chế. Tại vị trí Thiên Xu trước đây, mọc lên một cái ụ lớn. Cái ụ này có dạng tròn, dẹt giống như một cái vỏ sò đang khép miệng. Ở mặt sau của nó là một cây côn tròn kéo ra thật dài.

Ngải Huy chỉ vào chỗ đặt các phiến lá, nói: “Chúng ta bắt đầu từ Hỏa diệp đi.”

Lâu Lan lớn tiếng đáp lại: “Được rồi, Ngải Huy!”

Nói xong, toàn thân Lâu Lan liền biến thành một bàn tay bằng cát thật lớn, nâng phiến lá màu đỏ lên. Hình dạng phiến lá này như là dùng một loại thủy tinh đỏ thật mỏng cuộn lại vậy.

Lúc này, mọi người mới phát hiện ở cuối cuống lá còn có một cái lỗ tròn.

Sau đó là Sa diệp hoàng sắc, Ngân diệp trong suốt có cánh hoa chợt ẩn chợt hiện, Vân diệp tản ra vụ khí bạch sắc, cuối cùng là Mộc diệp được đan bằng lục đằng (dây mây màu xanh).

“Sao mấy cái lá này có chút quen quen mắt vậy nhỉ?”

Không biết người nào vừa lên tiếng, mọi người không hẹn mà cùng gật đầu, quả thật mấy cái phiến lá này nhìn rất quen mắt.

Cố Hiên trong đầu linh quang vừa lóe, la lên thất thanh: “Chong chóng, cái này không phải là chong chóng giấy sao?”

Mọi người chợt hiểu ra, khó trách lại nhìn quen mắt tới vậy, thì ra là đồ chơi chong chóng giấy của trẻ con. Chẳng qua là màu sắc bất đồng của từng phiến lá khiến chúng thực sự rất bắt mắt.

Dựng một đồ vật mô phỏng chong chóng giấy trên Thiết Lâu Kiếm Tháp để làm gì vậy?

Mọi người đều lâm vào một mảnh mơ hồ.

Chỉ có Cố Hiên và vài người nhanh trí, bị suy đoán của mình làm cho kích động, trợn trừng hai mắt.

Không thể phủ nhận, Thiết Lâu Kiếm Tháp vốn thô sơ, được gắn thêm một cái chong chóng năm màu thì trở nên dễ nhìn hơn hẳn.

Quá trình lắp đặt ngũ sắc chong chóng so với trong tưởng tượng của mọi người thì lâu hơn rất nhiều. Ngải Huy không ngừng điều chỉnh vị trí của từng cái cánh chong chóng, mất trọn hai canh giờ mới hoàn thành xong việc lắp đặt.

Lúc này, Hà mù cũng đã khôi phục được hơn nửa thể lực, ông đứng lên trông coi ở bên cạnh.

Ông cũng rất là tò mò giống như mọi người. Ngải Huy sẽ dùng cách nào để Thiết Lâu Kiếm Tháp bay lên được, dựa vào cái chong chóng giấy khổng lồ này sao?

Ông có chút không tin tưởng việc này, thân là binh khí sư, ông đối với các dạng trang bị có thể phi hành có thể nói là vô cùng quen thuộc. Nhưng ông chưa từng nghe nói qua có ai dùng chong chóng giấy để phi hành cả.

Rốt cuộc việc lắp đặt cũng đã xong, mọi người đều vô cùng háo hức, chờ mong.

Nội tâm Ngải Huy cũng kích động dị thường, hắn hô: “Lâu Lan, mở vỏ sò.”

Lâu Lan lớn tiếng đáp lại: “Được, Ngải Huy.”

Dứt lời, Lâu Lan tiến tới cạnh cái ụ hình vỏ sò, mở cái nắp đậy ra, để lộ không gian trống rỗng bên trong.

Ngải Huy tiếp tục hô: “Lâu Lan, đổ Tuyết Dung Nham vào!”

“Được, Ngải Huy.”

Lâu Lan lập tức đổ Tuyết Dung Nham đã chuẩn bị sẵn vàò trong vỏ sò.

Lúc này, mọi người mới biết thì ra động lực của cái chong chóng này là dùng Tuyết Dung Nham. Đặc biệt là Hà mù, ông là người trực tiếp tham gia luyện chế, nên ông càng biết rõ hơn người khác. Động tác của Ngải Huy đã làm ông thông suốt rất nhiều vấn đề, khiến thần tình ông kích động hẳn lên.

Không gian bên trong vỏ sò sau một lát đã tràn đầy Tuyết Dung Nham.

Lâu Lan ngừng đổ, nắp vỏ sò chậm rãi khép lại như cũ.

Hỏa diệp dần dần đỏ bừng lên, sau đó một đoàn hỏa diễm bốc lên từ hỏa diệp, phun thẳng lên sa diệp. Rất nhanh, Sa diệp cũng bị nung đỏ, lóng lánh như dung nham. Tiếp ngay sau, từng mảnh cánh hoa ẩn hiện bên trong Ngân diệp đồng thời sáng bừng lên, ngân quang rực rỡ tỏa ra. Một luồng Kim phong sắc bén từ trên Ngân diệp phun ra, hướng Vân diệp lao tới, làm cho vân vụ dày đặc hẳn lên, che lấp cả Vân diệp. Những thân lục đằng ( dây leo màu xanh) trên Mộc diệp không ngừng hấp thụ vân vụ, mọc ra vô số chồi non. Từng tia lục sắc quang mang từ trên chồi non, nhè nhẹ bay vào bên trong Hỏa diệp.

Ngũ sắc chong chóng bắt đầu chuyển động một cách chậm rãi.

Oanh long long…

Ngũ sắc chong chóng xoay chuyển càng lúc càng nhanh, sau một lúc thì khó bề phân biệt được từng phiến lá được nữa, chỉ thấy được một đoàn quang hoàn lộng lẫy đang xoay tròn trên đỉnh tháp.

Tạch tạch tạch.

Chấn động từ Thiết Lâu Kiếm Tháp khiến mặt đất rung lên kịch liệt. Ngay tại thời khắc mọi người đang lo lắng liệu rằng khung Kiếm Tháp có thể bị chấn động làm cho rụng rời ra hay không, thì nó chậm rãi ly khai khỏi mặt đất, dần bay lên.

Giống như có một con quái vật không lồ đang bồng bềnh giữa không trung, cảnh tượng hiện ra mang tới cho những ai chứng kiến sự trùng kích về thị giác không gì sánh nổi!

Tất cả đều ngây ra như phỗng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.