Ngũ Hành Thiên

Chương 536: Minh Hà Man Ngưu



Dịch giả: Pudzyn
Biên: Đậu Bắp

Từ trong hố đứng lên, Hình Sơn mang theo trọng phủ nhảy ra ngoài. Dạ Lang cũng theo hắn nhảy ra, lắc người giũ sạch bụi đất bám trên người, mang theo ánh mắt cừu hận và kiêng kị nhìn về phía Sư Tuyết Mạn.

Nhìn thấy Hình Sơn không việc gì Sư Tuyết Mạn không thể không thừa nhận sự cường hãn thân thể của Huyết Tu đúng là đã vượt xa Nguyên Tu. Càng chiến đấu với nhiều Huyết Tu sẽ càng phát hiện sự cường hãn về sinh mệnh lực cùng thân thể của Huyết Tu. Thậm chí còn vượt qua cả Huyết Thú.

“Hảo thương pháp”

Hình Sơn thầm khen.

Thương pháp của Sư Tuyết Mạn không hoa mỹ, giống như nhập môn thương pháp của tất cả các đạo tràng mà thôi. Nhưng chính cái nhìn như tầm thường thương pháp đó lại sinh ra cảm giác không thể nào kháng cự được.

Hình Sơn cũng không còn là một tên “Đại ca xóm”, hắn bây giờ hiểu được cái gì gọi là phản phác quy chân, chỉ có trải qua muôn vàn thử thách cùng rèn luyện mới có thế tới được trình độ này. Nếu là người đứng đây sử dụng bộ này thương pháp là Nhạc Bất Lãnh thì không có gì khó hiểu, nhưng hết lần này tới lần khác nó lại được sử dụng bởi một cô gái trẻ, quả thật rất khó tin.

Hình Sơn sờ sờ Dạ Lang, hắn thật sự rất đau lòng, mặc dù biết Dạ Lang cũng không phải là quá yếu ớt, nhưng một thương vừa rồi của Sư Tuyết Man lực lượng kinh người.

Dạ Lang thân thiết cọ đầu vào tay Hình Sơn, nó giống như một chú chó ngoan hơn là một con sói.

Ánh mắt Hình Sơn trở lên âm lãnh, hắn vươn vai và hoạt động chân tay, chỉ thấy xương cột sống sau lưng hắn sáng lên từng đốt.

Hắn bình tĩnh nói: “Tại hạ Hình Sơn, gặp qua Sư tiểu thư. Từng nghe Sư tiểu thư đại danh, như sấm bên tai, hôm nay có thể có cơ hội gặp mặt thật đúng là tam sinh hữu hạnh." Bình tĩnh ngữ khí nhưng mang theo theo phong bạo.

Sư Tuyết Mạn âm thầm đề phòng, nàng cảm nhận được khí thế của đối phương đang không ngừng tăng lên.

Trong những lần chiến đấu trước đây, Sư Tuyết Mạn cũng đã gặp không ít cao thủ Huyết Tu, nhưng mà những người này lại không thể cùng so sánh với Hình Sơn.

Sau khi đối phương giới thiệu Sư Tuyết mạn mới hiểu ra, đưa mắt nhìn các chiến sĩ gật đầu nói: “ Nguyên lai là Liệt Hoa Huyết Bộ Hình Sơn bộ thủ.”

Theo song phương xung đột ngày càng kịch liệt, song phương cũng càng ngày càng hiểu nhau hơn. Từ lúc mới bắt đầu Thần Chi Huyết Chiến Bộ thần bí, dần dần bị thế nhân biết được.

“Thật không ngờ là Sư tiểu thư cũng từng nghe thấy tên của ta.” Hình Sơn đột nhiên cất tiếng cười to, thần thái phóng đãng, hắn cầm lên trọng phủ: "Sư tiểu thư thương thuật siêu quần, làm cho người bội phục. Hôm nay dốc sức thoải mái đánh một hồi."

Vừa dứt lời, bạo ngược khí tức phóng lên trời.

Tạch tạch tạch!

Toàn thân cốt cách của Hình Sơn bạo liệt vang lên ngư đậu rang, thân thể như bóng bành trướng, thân thể giống như một tòa núi nhỏ vậy, thay đổi càng thêm cao lớn. Thân thể cao tầm một thước tám, một thước chín, sức dài vai rộng, bộ lông nồng đậm tráng kiện. Da của hắn trở lên đen bóng như kim loại, từng khối khoẻ mạnh cơ bắp như sắt thép đúc thành. Màu đen áo giáp bị căng ra, khảm thật sâu vào da của hắn tựa như tạo thành từng mảnh màu đen lân phiến.

Đầu của hắn, sinh trưởng ra một cái cốt Giáp mũ sắt, mũ sắt hai bên sinh trưởng ra hai đạo bén nhọn sắc bén sừng trâu, hàn khí bức người.

Sư Tuyết Mạn sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng âm thầm cảnh giác. Một màn cổ quái này trong chiến đấu trước đây nàng chưa từng gặp qua.

Bàn tay to như quạt hương bồ cầm lấy trọng phủ giống như cầm lấy một cọng rơm rạ. To lớn không cần xứng trọng phủ lúc này nằm gọn trong tay hắn.

Hung lệ khí tức như ngưng thành thực chất phóng lên cao, vang vảng toàn trường, thiên địa trở lên hôn ám. Hình Sơn như một đầu Hoang thú bước ra từ sâu trong Man hoang, chấn nhiếp toàn trường.

Ngay cả Liệt Hoa Huyết Bộ các chiến sĩ thường xuyên tiếp xúc giờ phút này cũng nhịn không được nữa lui về phía sau nửa bước.

Dạ Lang bên cạnh Hình Sơn gầm lên giận giữ, run run toàn thân.

Tạch tạch tạch.

Thân thể của nó kịch liệt bành trướng, toàn thân bộ lông thô cứng rắn như châm, nguyên bản chỉ to bằng con nghé thì giờ đã bành trướng thành một con voi. Hỏa diễm phiêu du quanh người bây giờ cũng trở thành từng đoàn đỏ tươi hỏa diễm được in trên da thịt. Móng vuốt sắc bén toả ra ánh sáng màu đỏ, như là mới vừa từ trong lò lửa lấy ra. Dày đặc răng trắng cũng cấp tốc sinh trưởng, trở lên càng thô, càng sắc nhọn, giữa hàm răng lượn lờ từng sợi hỏa diễm.

Hình Sơn xoay mình ngồi lên đầu trên lưng Dạ Lang.

Sư Tuyết Mạn mặt mày rủ xuống, đùi phải lùi lại phía sau nửa bước, trong tay Vân Nhiễm Thiên nhắm thẳng vào phía trước.

Hai chân Hình Sơn thúc mạnh, lập tức đầu sói mãnh liệt lao tới.

"Tiếp ta một búa!"

Tiếng quát như sấm dữ dội phát ra, mọi người chỉ thấy đầu choáng mắt hoa sau đó đã hoàn toàn mất đi thân ảnh của Hình Sơn và Huyết Lang.

Sư Tuyết Mạn khẽ nhíu mày, chân trái bước ra nửa bước, Vân Nhiễm Thiên trong tay không hề hoa xảo đâm ra.

Đương!

Tiếng kim loại va chạm xé tai đột nhiên nổ vang bên tai mọi người. Màu trắng sương mù cùng tia máu màu đỏ đan vào mà thành hình tròn sóng khí, giống như hồng bạch phong bạo, quét ngang bốn phương. Đám người huyết tu sắc mặt đại biến nhao nhao đón đỡ. đi cùng với phong bạo là mảnh vỡ của bùn đất nên lực phá hoại càng thêm kinh người, những mảnh vỡ cùng phong bạo đập vào tấm chắn Hỏa Tinh văng khắp nơi.

Huyết tu có thực lực hơi yếu một chút thậm chí bị đánh tới lùi lại phía sau, thất khiếu chảy máu. Nhưng mọi người bất chấp chảy máu cố gắng chú ý tới trận chiến đang diễn ra.

Hai đạo thân ảnh vừa chạm vào lại lập tức tách ra, một lần nữa kéo ra trăm trượng.

Ở giữa hai người, tạo thành 1 cái hổ ước chừng nửa mẫu nhìn thấy mà giật mình.

Trong lúc mọi người vẫn còn chưa khôi phục sau lần va chạm trước thì thân ảnh hai người lại lần nữa biến mất không thấy tắm hơi. Tốc độ nhanh tới mức mắt thường khó có thể bắt kịp, trên không chung liên tiếp thoáng hiện những va chạm.

Dày đặc thương phủ tiếng va đập, chấn động nhân tâm.

Mỗi một lần va chạm đều là long trời lở đất, khuấy động lên gợn sóng hình tròn hồng bạch trảm luân phiên quét ngang qua chung quanh. Những nơi nó đi qua giống như là bị một cái bàn tay vô hình hung hăng đập vỡ.

Khổ không thể tả Liệt Hoa Huyết Bộ liên tiếp lui về phía sau, mọi người trong nội tâm hoảng sợ, cao thủ ở giữa va chạm, đừng nói là nhúng tay hỗ trợ, thậm chí ngay cả vây xem đều tràn ngập nguy hiểm.

Sư Tuyết Mạn càng đánh trong nội tâm càng là nghiêm nghị.

So với trước khi sử dụng thần thông, giờ phút này Hình Sơn giống như hai người khác hẳn. Huyết tu thần thông, có quá nhiều điểm không thể tưởng tượng được. Hình Sơn lực lượng tăng lên gấp hơn mười lần, lúc trước bị một thương bay ngược ra bây giờ lại tiếp chiêu nhẹ nhàng. Huyết Linh lực cũng phát sinh quỷ dị biến hóa, mỗi một búa đều lượn lờ một tầng dày đặc tia máu màu đỏ.

Tia máu màu đỏ rõ ràng còn mang theo cảm giác đình trệ, hung lệ ý niệm nhiều lần đều thiếu chút nữa xuyên thấu thương mang của nàng, hung hiểm dị thường.

Dạ Lang cũng thay đổi càng thêm lợi hại, giảo hoạt dị thường.

Đây mới thực sự là cao thủ Huyết tu sao?

Nhưng mà Hình Sơn trong nội tâm cũng vô cùng kinh ngạc.

Thần thông Minh Hà Man Ngưu của hắn cũng là loại thần thông khá đặc biệt và hiếm thấy. Từ trong tu luyện hắn phạt hiện trong huyết mạch của hắn có một đám man hoang khí tức có thể thức tỉnh được Minh Hà Man Ngưu thần thông.

Truyền thuyết Minh Hà Man Ngưu sinh sống ở trong Minh Hà, mà Minh Hà là đường nối giữa sinh và tử, ngoài Minh Hà Man Ngưu rất ít có chủng loại sinh vật khác. Chúng không những một thân man lực kinh khủng, tính tình thô bảo mà trên thân còn có Minh Hà máu loãng, sinh linh khi chạm vào trực tiếp bị kéo vào trong Địa Phủ.

Thượng cổ sinh vật, luôn được cho là Thần Thông Quảng Đại không thể tưởng tượng.

Huyết mạch Minh Hà Man Ngưu trên người Hình Sơn tuy rằng mỏng manh, nhưng khi hắn thức tỉnh được thần thông vẫn luôn mang lại cho hắn những thay đổi cực kì hung hãn.

Trước đây chỉ cần là hắn thức tỉnh thần thông đối thủ chắc chắn sẽ bị hắn áp chế.

Tất cả các phương diện trên cơ thể đều có thay đổi kinh người, khí lức tăng mạnh, mỗi một lần công kích đều là không thể ngăn cản được. Cơ bắp, da thịt toàn thân cứng rắn như sắt lực phòng ngự rất lớn, từng nhiều lần dùng tay không đón đỡ binh khí khi giao thủ với các thuộc hạ.

Huyết Linh lực không chỉ thay đổi hùng hồn giống như thực chất, lại thêm Minh Hà khí tức làm cho thay đổi càng quỷ dị hơn khó dò.

Hắn vốn tưởng rằng chỉ cần thức tỉnh Minh Hà Man Ngưu có thể trên mọi mặt áp chế Sư Tuyết Mạn. Lại không ngờ được Sư Tuyết Mạn lại vững vàng tiếp được công kích của hắn. Uy lực mỗi một lần lại tăng thêm một bậc nhưng mà uy lực của thương trong tay Sư Tuyết Mạn cũng gia tăng thêm mỗi lần một mạnh.

Càng làm cho Hình Sơn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là thương chiêu, lực lượng của Sư Tuyết Mạn vậy mà không rơi vào thế hạ phong!

Xung quang Nhiễm Vân Thương như có như không một tầng vân khí, những vân khí này nhìn thì mỏng manh, mềm mại nhưng lực đạo lại trầm trọng, bá đạo dị thường.

Cấu tạo sinh lý khác biệt dẫn đến nhiều khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân, mà lực lượng là một loại điển hình trong số đó, về mặt lực lượng có rất ít nữ nhân có thể so sánh được với bình thường nam nhân, huống hồ Hình Sơn đã mở ra Man Ngưu Minh Hà.

Chẳng lẽ Sư Tuyết Mạn là làm bằng sắt sao?

Nếu mà hắn biết Sư Tuyết Mạn tên hiệu là "Thiết Nữ", liền nhất định sẽ không giật mình như vậy.

Liên tục cứng đối cứng, cũng làm cho Hình Sơn nổi lên sát ý, hung tính đại phát, nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa lao về phía Sư Tuyết Mạn.

Sư Tuyết Mạn cũng là gặp mạnh càng mạnh hơn nữa, gặp áp chế càng vững vàng, hừ lạnh một tiếng cũng không đứng yên mà bay lên cao, Nhiễm Vân Thường trong tay biến hóa từ phúc tạp tới đơn giản, thân thương toả ra vân mang, theo gió vũ động.

Hình Sơn không sợ chút nào, dưới thân đầu Sói nhảy lên dựng lên, đạp không mà đi, hóa thành một đạo hồng ảnh.

Oanh oanh oanh!

Bầu trời thỉnh thoảng sáng lên hào quang, kinh khủng kình khí tỏa ra bốn phía.

Phía dưới mọi người ngửa mặt lên trời, hoa mắt mập mờ, bầu trời hai đạo thân ảnh cực nhanh, bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy màu trắng vân khí cùng màu đỏ tia máu đang ở trên không trung liên tiếp va chạm. Giống như là Lôi đình nổ vang bên tai không dứt.

Hai người phong cách chiến đấu hoàn toàn bất đồng.

Sư Tuyết Mạn thương thuật cao siêu, cứng rắn dựa vào thương thuật để có thể ngăn trở Hình Sơn thế Đại Lực trầm công kích. Những tu luyện kia thương thuật Huyết tu, lúc này mỗi cái mở to hai mắt, e sợ cho bỏ qua bất kỳ một cái chi tiết nào.

Sư Tuyết Mạn thương thuật, xác thực đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng được.

Mà Hình Sơn công kích, đại khai đại hợp, thế Đại Lực trầm, hùng hồn vô cùng. Mỗi một búa đều là huyết quang ngập trời. Tất cả mọi người từng được lĩnh hội qua lão Đại huyết quang đều biết được là chỉ cần dính vào một điểm, đều là xâm nhập cốt tủy, ác độc dị thường.

Hình Sơn cùng Dạ Lang tâm ý tương thông, một người một sói, lực lượng phù hợp hoàn mỹ, trùng kích lực mười phần.

Rõ ràng nhìn ra được là Sư Tuyết Mạn đối với Hình Sơn tia máu hết sức kiêng kỵ, không dám nhiễm nửa điểm. Bất quá thân thương của nàng quấn quanh vân khí mang, nhu như tơ mang, biến hóa vô cùng, lại trầm trọng như núi, bá đạo cương mãnh, luôn có thể ở lúc mấu chốt đập tan quỷ dị tia máu.

Sư Tuyết Mạn đối với tia máu cảnh giác dị thường, mỗi một lần va chạm nàng đều cảm giác được có một tia thủy nguyên lực bị tia máu thôn phệ.

Hình Sơn giống như điên cuồng, uy thế kinh người, giống như là có vô cùng vô tận lực lượng. Dưới người hắn Dạ Lang cũng là gào rú bên tai không dứt, không thấy nửa điểm mệt mỏi.

Sư Tuyết Mạn lập tức ý thức được không thể cứ tiếp tục như vậy được. Thể lực của đối phương hơn hẳn bản thân, càng đánh lâu càng bất lợi.

Sư Tuyết Mạn bỗng dưng thu thương, hướng không trung bay đi.

"Muốn chạy?"

Hình Sơn nhe răng cười tiếng như hình với bóng.

Đỉnh đầu chính là dày đặc những đám mây, Sư Tuyết Mạn bỗng nhiên dừng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.