Dẫn đầu đợt công kích là vị phó bộ thủ còn lại của Liệt Hoa Huyết Bộ, Đào Phong. Giao tình giữa y và Tổ Xuân sâu đậm, khi nghe tin Tổ Xuân tử vong, y giận giữ muốn nứt mắt. Nhìn thấy trận địa phòng thủ của Trọng Vân Chi Thương, sự thù hận trong lòng y dâng trào mãnh liệt.
Y vung tay thét lên: “Giết! Một tên cũng không để lại!”
Binh sĩ ầm ầm hưởng ứng: “Giết! Một tên cũng không để lại!”
Ở trung tâm của tiếng gầm, một đoàn Huyết sắc quang mang từ thân hình của Đào Phong, Dạ Lang cùng với tướng sĩ xung quanh từ từ sáng lên. Huyết quang xoay chuyển sau đó dung hợp lại, khí thế của Huyết bộ trở nên cuồng bạo.
Sát khí ngút trời, phảng phất ngưng thực, nhìn vào có cảm giác như một thanh Huyết sắc trọng phủ đang điên cuồng công kích. Tầng mây dày đặc trên đầu bọn chúng bị sát khí phóng lên chia cắt làm đôi.
Cả chi Liệt Hoa Huyết Bộ được bao phủ trong Huyết mang. Tiết tấu chuyển động của bọn chúng bắt đầu trở nên đồng bộ.
Khí thế bộc phát khiến cho người ta kinh hãi.
Đông đông đông!
Ngàn người như một, mỗi bước chạy của đàn Dạ Lang ầm ầm như trống trận. Huyết quang tựa như gió bão tàn sát khắp nơi, cây cối nham thạch vừa chạm vào đều hóa thành tro bụi.
Nhìn tràng cảnh Liệt Hoa Huyết Bộ trực tiếp san phẳng một gò đất cao bảy,tám trượng, Khương Duy, người từ khi bắt đầu chiến đấu vẫn luôn duy trì vẻ mặt bình thản, cũng phải biến sắc.
Từ trước đến nay, đây là lần đầu hắn chứng kiến một chi chiến bộ của Thần Chi Huyết có thanh thế khủng khiếp đến thế.
Phải chăng đây mới là thực lực thật sự của Thần Chi Huyết chiến bộ?
Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn, thế cục trước mắt đã bước vào giai đoạn nguy cấp nhất, hắn trừng to mắt, nín thở.
Rầm rầm rầm!
Khương Duy ngưng trọng nhìn từng đầu Dạ Lang của Liệt Hoa Huyết Bộ đang tiến tới, trước mặt bọn chúng chính là những hố cát chảy do Vương Tiểu Sơn bố trí.
Đào Phong dẫn đầu Liệt Hoa Huyết Bộ, tựa như một thanh Huyết Sắc trọng phủ điên cuồng công kích, y đang tiến thẳng vào khu vực hố cát chảy.
Khương Duy trừng to mắt, nín thở chờ đợi.
Hắn không chắc biện pháp của mình có hữu dụng hay không. Lúc nghĩ ra biện pháp này, hắn cứ đinh ninh nó nhất định thành công nhưng giờ phút này, chứng kiến sự công kích đáng sợ của Liệt Hoa Huyết Bộ, hắn mới biết mình đánh giá quá thấp đối phương.
Bành!
Vùng hố cát chảy ngoài cùng đột nhiên nổ tung, cát chảy trơn trượt bị lực lượng kinh khủng làm tung tóe, nhìn vào không khác gì một tấm lụa màu nâu tinh tế, rực rỡ.
Thân hình Đào Phong cùng Dạ Lang thoáng lay động, y cùng tọa kỵ tâm ý tương thông liền phát hiện có gì đó không đúng.
Có mai phục!
Nội tâm y nhảy dựng.
Nhưng giờ khắc này không phải là lúc để y có thể phân tâm. Song phương gần trong gang tấc, nhìn những nguyên tu phía trước đang sợ hãi cực điểm, y liền đưa ra quyết định.
Y đã quen với những vẻ mặt như thế.
Một khi rút ngắn khoảng cách, vượt qua trận địa phòng thủ này, đối phương nhất định sẽ sụp đổ.
Khóe miệng Đào Phong hiện lên một nụ cười dữ tợn, y gào thét: “Tiến lên!”
Khương Duy trừng to mắt, nhưng hắn không nhìn Đào Phong mà tập trung chú ý vào Dạ Lang của y.
Cát chảy bị móng vuốt của Dạ Lang làm tung tóe như một tấm lụa phấp phới, sáng bóng.
Nhưng nó không hề đứt đoạn!
Khương Duy mừng rỡ, đúng vậy, nó không bị đứt đoạn.
Tiểu Sơn lập công rồi!
Móng vuốt của Dạ Lang được Huyết mang bao bọc, nham thạch bình thường sớm đã bị cắt nát nhưng vũng cát chảy kì lạ này lại không hề bị cắt đứt.
Liệt Hoa Huyết Bộ theo sát phía sau không ngừng nhảy vào vũng cát chảy.
Thân thể bọn chúng không khỏi bị chao đảo một cái.
Huyết mang bao quanh Huyết Bộ đột nhiên ảm đạm đi một ít, [Huyết phủ công kích] là công kích đặc thù của bọn chúng, Huyết linh lực hợp thành một thể, thanh thế to lớn, không thể ngăn cản. Nhưng [Huyết phủ công kích] yêu cầu sự phối hợp rất cao, bao gồm bước đi, tiết tấu, kể cả vận chuyển Huyết linh lực, càng đồng bộ uy lực càng lớn.
[Huyết phủ công kích] hoàn mỹ nhất là khi nhịp tim, hô hấp, vận chuyển Huyết linh lực, tất cả cùng xuất cùng thu, cùng tiến cùng lùi, công thành nhổ trại, không ai có thể ngăn cản.
Khương Duy nghiên cứu Liệt Hoa Huyết Bộ, đại khái hắn hiểu rõ đặc điểm của [Huyết phủ công kích], muốn đối phó đợt công kích này, không phải là làm trì trệ bọn chúng cũng không phải phòng ngự, mà là quấy nhiễu tiết tấu. Đối phương càng hỗn loạn, công kích uy lực càng yếu.
Hắn chờ đợi chính là cơ hội này. “Tháp pháo, sát!” Hắn nổi giận gầm lên một tiếng.
Oanh!
Tiếng nổ đầu tiên là từ tháp pháo Bàn Tử điều khiển.
Bạch quang chợt lóe lên rồi biến mất, chuẩn xác công kích vào Liệt Hoa Huyết Bộ.
Bàn Tử gian xảo vô cùng, hắn không lựa chọn công kích Đào Phong, mà nhắm vào phía ngoài rìa của Huyết bộ.
Bạch quang xuyên thủng năm tên Huyết tu, để lại trên người bọn chúng một lỗ máu.
Cả bọn Huyết tu lâm vào rối loạn, huyết mang được xem như không gì có thể phá nổi lại vô cùng yếu ớt trước công kích của tháp pháo. Tuy chỉ chết có năm tên, nhưng cả bọn Huyết tu bị chấn động rất lớn.
Tháp pháo xung quanh đồng thời phản ứng.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang lên không dứt, bạch quang không ngừng xuất hiện từ tháp phảo bắn ra, chui vào trong phạm vi của Liệt Hoa Huyết Bộ. Khoảng cách song phương quá ngắn, khó mà bắn trật. Chỉ có hai tòa Địa hỏa tháp pháo, do nguyên tu bên trong khẩn trương mà bắn vào khoảng không.
Giờ phút này, Tùng Gian Cốc nguyên tu từng người đều tỏa ra sát khí ngập trời.
Cả bọn Huyết tu không ngừng bị công kích, nhưng không có cảnh tượng huyết hoa vung vẩy, sau khi bị Địa hỏa tháp pháo bắn trúng, trên cơ thể của từng tên Huyết tu chỉ để lại một lỗ thủng to bằng chậu rửa mặt.
Vết thương lớn như vậy, chỉ cần trúng phải nhất định sẽ trở thành vết thương chí mạng.
Liệt Hoa Huyết bộ thật sự hoảng sợ, từng tên trong bọn chúng chứng kiến trên người chiến hữu đột nhiên xuất hiện một vết thương lớn có thể nhìn thấu nội tạng bên trong cơ thể, sau đó không rên được một tiếng liền ngã xuống.
Giống như Trọng Vân Chi Thương lần đầu nhìn thấy [Huyết phủ công kích], Liệt Hoa Huyết bộ bọn chúng cũng lần đầu gặp phải Địa hỏa pháo tháp.
Mục đích ban đầu của Ngải Huy khi chế tạo Địa hỏa pháo tháp là do Hà mù cứ liên tục cằn nhằn về chất lượng của hỏa diễm để luyện chế binh khí, lúc đó hắn tiện tay lấy vòi phun của Thổ tương thú luyện chế thành.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, có một ngày Địa hỏa pháo tháp trở thành vũ khí mà địch nhân vừa nghe tên liền sợ vỡ mật.
Phía trên không trung, sắc mặt của Hình Sơn trở nên khó coi.
Vị trí bọn chúng có thể quan sát trận chiến một cách rõ ràng. Liệt Hoa Huyết bộ khí thế tiến công là không thể cản trở, vậy mà khi tiến vào bẫy rập của đối phương liền bị trì trệ. Đáng sợ nhất là bạch quang liên tục lóe sáng, tựa như Tử thần đòi mạng, Liệt Hoa Huyết bộ bọn chúng thật sự khiếp đảm cực độ.
Thân là bộ thủ của Liệt Hoa Huyết bộ, Hình Sơn nắm rõ ưu khuyết của [Huyết phủ công kích].
Nhìn cảnh tượng [Huyết phủ công kích] ngày càng yếu ớt, gã biết mình phải làm chút gì đó, nếu không, cho dù có thắng cũng là thắng thảm.
Gã trầm giọng nói: “ Các ngươi, xuống dưới!”
Liệt Hoa Huyết bộ có bảy tên thần thông Huyết tu, Tổ Xuân chết, Đào Phong cùng một tên thần thông Huyết tu đang dẫn đội công kích, bên cạnh Hình Sơn còn lại ba người.
Ba người này cũng hiểu đây là thời khắc mấu chốt, liền đồng ý: “Vâng”
Bọn chúng đều từ núi thây biển máu chém giết đi ra, cực kỳ lão luyện trong chiến đấu, ba tên lập tức phân tán ra các hướng lao xuống dưới, đồng thời thức tỉnh thần thông.
Một người trên cột sống mọc ra một loạt gai xương, tứ chi trở nên tráng kiện, da trở nên thô ráp sau đó trở thành một tầng lân phiến bao bọc cơ thể, sau lưng mọc thêm cái đuôi cùng chùy gai. Ánh mắt chuyển biến thành hình quả hạnh nhân toát ra khí tức âm lãnh.
Một người trên lưng mọc ra một cặp cánh 2 màu trắng đen, móng tay trở nên sắc bén, ánh mắt sắc bén, trong miệng phát ra thanh âm như hạc kêu.
Người thứ ba là một nữ tử, sau lưng dài ra một đôi cánh lộng lẫy mềm mại, tựa như Thải Điệp.
Hình Sơn vẫn giữ nguyên vị trí, mặc dù tính mạng không phải lo lắng, sau khi trở về liền đi Thú Cổ cung một chuyến là có thể khôi phục như ban đầu, nhưng hiện tại khí huyết trong cơ thể gã mất đi một lượng lớn, lại thêm thương mang của Sư Tuyết Mạn đang tùy tiện tàn phá cơ thể, khiến thực lực gã đại giảm.
Ba tên thần thông Huyết tu phóng tới trận địa, mục tiêu đều là Sư Tuyết Mạng đang dựa vào Tang Chi Quân.
Chỉ cần bắt được Sư Tuyết Mạn, lần hành động này của bọn chúng liền thành công rồi!
Hơn nữa Sư Tuyết Mạn là bộ thủ của Trọng Vân Chi Thương, được người người ngưỡng mộ, nếu như bắt được nàng, Trọng Vân Chi Thương rất có thể sẽ đầu hàng.
Ba người tốc độ rất nhanh, phân biệt ra ba hướng vẽ thành những vòng cung quỷ dị đánh về phía Tang Chi Quân.
Tang Chi Quân tựa như cảm nhận được, nàng ngẩng đầu lên kèm theo một nụ cười kỳ quái.
Trong thoáng chốc, Sư Tuyết Mạn đang dựa vào Tang Chi Quân đột nhiên biến mất!
Không tốt!
Thương mang xoay tròn trước mắt ba tên thần thông Huyết tu đột nhiên xuất hiện, lại đang không ngừng mở rộng.
Một tia can đảm cuối cùng của bọn chúng cũng biến mất rồi.
Ba người bọn chúng tận mắt chứng kiến Sư Tuyết Mạn cùng Hình Sơn lão đại giao thủ, thực lực khủng bố cùng trình độ thương thuật đạt đến lô hỏa thuần thanh của Sư Tuyết Mạn đã để lại trong bọn chúng một cái tâm ma không thể chiến thắng.
Lúc Sư Tuyết Mạn đột nhiên tấn công, ý nghĩ đầu tiên trong đầu bọn chúng chính là bị lừa rồi!
Vân khí lẫm liệt cùng thương mang mang theo khí tức lạnh thấu xương, Sư Tuyết Mạn nào có dấu hiệu suy yếu? Tàn ảnh của nàng mờ ảo nhưng chỉ cần ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của nàng cũng khiến cho người khác hoảng sợ.
Thải Điệp Huyết tu tốc độ chậm nhất, trên mặt ả lộ vẻ tuyệt vọng, hai tay không ngừng tạo ra quang mang lộng lẫy với hi vọng khiến Sư Tuyết Mạn bị ảo giác.
Ả không biết, Sư Tuyết Mạn tâm chí kiên định, đến Ngải Huy còn phải cam bái hạ phong. Trong con đường tu luyện, nàng chưa từng gặp phải Tâm Ma các loại, tâm chí của nàng sớm đã vượt xa mọi người. Sư phụ của nàng là An Mộc Đạt cũng rất ít khi chỉ điểm nàng, ông chỉ nói nàng cứ theo đạo của mình tiến lên là được.
Thương mang không tốn chút sức chọc thủng quang vũ lộng lẫy, xuyên qua thân thể của Thải Điệp Huyết Tu, thương mang được vân khí bao bọc tựa như nặng ngàn cân, không ngừng oanh kích thân thể xinh đẹp của ả.
Đôi cánh trong suốt lộng lẫy bị xé nát, chậm rãi tiêu tán trên không trung.
Thương mang không ngừng lại, phút chốc đã đến sau lưng tên Tích dịch Huyết tu ( Tích dịch: thằn lằn). Gã nổi giận gầm lên một tiếng, máu huyết toàn thân tăng vọt, thân thể phóng đại, gai xương liên tục dài ra. Huyết mang tập trung vào đuôi, gai xương chuyển sang đỏ thẫm, tựa như đinh sắt được nung trong lò lửa.
Cái đuôi kết hợp gai xương đỏ thẩm vỗ vào thương mang.
Nhưng thương mang lạnh lẽo lại ở một góc độ cực kỳ xảo diệu trượt theo cái đuôi gai xương hướng thẳng vào cằm của tên Tích dịch Huyết tu.
Bồng!
Mưa máu nhuộm đỏ trời cao, thương mang tựa như cầu vồng vắt ngang thiên không!
Sư Tuyết Mạn, một người một thương, hiên ngang tiến tới.