Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 16: Đừng ngồi gần quá



Vài người đi đến khu vực thưởng phạt đường cố gắng giữ cho ánh mắt thẳng về phía trước rồi đi ngang qua, nhưng khóe mắt vẫn cố gắng nhìn về phía một người một quỷ đang ngồi trên ghế dài…

Ai nói Thẩm Tu tính cách quái gở, không thích ngự quỷ?!

Ai nói hắn bất hòa với Lục Chiến, tình cảnh như nước với lửa?!

Ai nói bọn họ về một nhà cũng tuyệt đối không phát sinh tình huống thân thân?!

Con mắt của bọn họ đều mù sao! Thực tế tình huống rõ ràng như này, không thể nghi ngờ!

Đương nhiên bọn họ sẽ không đi quấy rầy thời gian trao đổi tinh thần liên hệ của họ, trong giới Ngự Quỷ sư cũng có rất nhiều người có đạo đức, không ít người đều cố ý tránh xa ghế dài một chút, giữ khoảng cách có thể nhìn rõ, nhưng cũng không đến mức gần quá để gây nên hiểu nhầm.

Thẩm Tu híp mắt một cái, mặt không đổi sắc đem cái tay đang để trên bắp đùi hắn của quỷ tộc kia đẩy ra, nghiêng mặt sang bên, đối diện với đôi mắt lạnh lẽo không gợn sóng của Lục Chiến, hắn bình tĩnh nói “Quá nóng, đừng ngồi gần quá.”

Lục Chiến đứng dậy, hơi hơi di chuyển mông, ngự quỷ bị ghét bỏ từ đầu đến cuối đều không có phát ra nửa điểm oán hận, chỉ là âm thầm nắm tay xem xét nhiệt độ cơ thể của chính mình, như vậy cũng là nóng sao, quỷ tộc trời sinh ra đã là sinh vật máu lạnh. Tuy nhiên, mỗi một người đối với nhiệt độ sẽ có cảm giác không giống nhau, có người sợ lạnh, có người thích lạnh, nó nắm chặt tay đặt tên hai chân của mình, ngồi thẳng tắp mà đoan chính.

Lúc Thẩm Tử Hằng đi vào thưởng phạt đường, nhìn thấy toàn bộ hành động của hai người, không khỏi cảm thấy phẫn nộ, bước nhanh về phía ghế dài, cất giọng nói “Thẩm Tu, ngươi thực sự là khí độ tốt a! Cư nhiên cưỡng ép quỷ tộc cúi đầu làm thiếp, bản thân lại cố ý làm khó dễ, chọn tam lấy tứ.”

Một ít Ngự Quỷ sư vây xem nghĩ thầm chuyện này vốn không phải như vậy, nhưng nhìn thấy Thẩm Tử Hằng ngẩng đầu kiêu cạo, lại nghĩ đến địa vị sau lưng đối phương, nên không có ai dám đứng lên nói chuyện giúp Thẩm Tu.

Đây thực sự có thể nói đen thành trắng, Thẩm Tu giương mắt nhìn hắn một chút, chính mình cùng gã thật sự cũng không quen biết, vì sao gã nhiều lần đến tìm mình gây sự, bất quá chỉ là vô tình đoạt một tên ngự quỷ thôi “Các hạ có việc?”

“Ngươi!” Thẩm Tử Hằng sắc mặt ửng đỏ, tựa hồ là tức giận đến cùng cực, trong đôi mắt cũng hiện ra vài sợ tơ máu “Ngươi, ngươi ngược đãi Lục Chiến cả trên tinh thần lẫn thân thể như thế, không bằng hảo tâm buông tay để nó theo ta, cũng là vì bản thân tích lũy chút phúc khí.”

Thẩm Tần đi cùng cũng mang biểu tình nghiêm túc, không nói gì, chỉ là ôm cánh tay đứng ở một bên, hắn mới vừa đi thăm Thẩm Già, từ lần chiến đấu ở sân huấn luyện, dựa vào một vài chi tiết nhỏ có thể suy đoán ra, quỷ tộc Lục Chiến kia rõ ràng là bị Thẩm Tu khống chế rất tốt, hơn nữa thực lực mạnh mẽ, mặc dù Ngự Quỷ sư chỉ truyền đạt một mệnh lệnh đơn giản, cũng có thể đem sức chiến đấu phát huy đến mức tốt nhất.

Nhiều một đồng bạn cường đại, so với nhiều thêm một kẻ địch khó chơi thực sự tốt hơn nhiều, Thẩm Tần nghĩ thông suốt vì sao lúc ở đại hội hợp phối, Thẩm Vinh lại không ra mặt, Đại trưởng lão vì sao lại phải thương lượng cửa sau, nguyên lai là đối với con em trong gia tộc có giá trị, mới có thể phân phát chính sách ưu đãi, huống chi hắn và Thẩm Tử Hằng cũng chỉ là quen biết xã giao, cũng không phải tùy tùng của đối phương. (*)

“Ngươi muốn Lục Chiến?” Thẩm Tu đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía thanh niên mặc áo bào trắng phía trước, thanh âm trầm ổn dễ nghe còn mang theo chút từ tính, lúc ngồi cũng không có cảm giác gì, sau khi đứng lên mới phát hiện hắn còn cao hơn Thẩm Tử Hằng gần một cái đầu. Thẩm Tu phát hiện người vây quanh lại nơi này mỗi lúc một đông, tuy rằng mọi người sợ hãi không lên tiếng, nhưng là những người có địa vị cao cũng đã nghe được tin và đến rồi. Nơi này là bên trong chủ trạch, lại còn là địa phương đông người qua lại như thưởng phạt đường, là một nơi vô cùng thuận tiện để thảo luận với nhau về vấn đề thao túng ngự quỷ, tiện thể giải thích vì sao hắn phải nhận một nhiệm vụ vượt cấp ở nơi này thật sự không thể tốt hơn.
N/A: Giải thích chỗ (*), ở đoạn này, Thẩm Tần là nghĩ Thẩm Vinh không ra mặt, lý do đơn giản là Thẩm Tần nghĩ Thẩm Vinh cùng các trưởng lão cũng biết được năng lực của Thẩm Tu nên mới không tham dự vào vụ xích mích của Thẩm Tử Hằng cùng Thẩm Tu. Thế nên hắn chỉ đứng khoanh tay ở đằng sau Thẩm Tử Hằng thôi, không muốn chõ miệng vào, tránh bị Thẩm Tu nhìn thấy ngứa mắt rồi cho vài quyền. Trong mắt Thẩm Tần lúc này Thẩm Tu cũng giống Thẩm Tử Hằng đều là con em nòng cốt, chẳng qua là Thẩm Tu còn có giá trị hơn một chút. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.