Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 72: Thiếu niên kia



Thẩm Tu giữ chặt lấy tên quỷ tộc cao đẳng đang đi lên che trước người hắn, kéo nó đứng ra phía sau mình, côn đồ là loại người rất thường gặp, chẳng qua từ cái hồi hắn suốt ngày trạch trong nhà, ít ra ngoài nên rất ít khi có cơ hội gặp đến chuyện này. Hiện tại ngược lại là có vài phần hồi vị những gì đã trải qua của tuổi trẻ trong quá khứ…… Người ta có đôi khi đi trên đường, đều có khả năng bị đụng phải, còn phải xem vận khí.

“Ta đạp đến ngươi?” Thẩm Tu không nhanh không chậm hỏi.

“Đương nhiên!” Nam nhân cao gầy đi lên phía trước duỗi chân của mình ra, trên mặt cũng là một bộ dạng thống khổ cho thích hợp hoàn cảnh, biểu tình khoa trương “Có khả năng đã bị gãy dương, có khi chỗ gãy còn bị dập nát, ta muốn đến bệnh viện khám, ngươi nhanh chóng bồi thường, đừng nghĩ đi thẳng!”

“Đúng vậy, tiểu tử ngươi đi đường không chú ý a, đạp vào chân người ta còn không biết.”

“Giải quyết riêng đi, giải quyết riêng đi, nhưng mà nơi này vốn dĩ không có người quản lý, ngươi muốn đưa ra ý tưởng giải quyết chung cũng được, ha ha ha!”

“Ngươi là người đạp vào chân người ta, là ngươi sai, phải bỏ tiền……”

Rất nhanh, bên cạnh liền bị một vài người trẻ tuổi thân thể rắn chắc vây tròn lại, tóc tai lòe loẹt, cộng thêm với đống quần áo bên phải rách một cái lỗ, bên trái lại thành tua rua, nhìn qua bộ dáng cũng có vài phần giống dân tị nạn.

Cái loại trang phục hành khất này, bộ dạng đẹp dáng người đẹp, mặc vào sẽ được gọi là trào lưu, bộ dạng xấu ngũ quan ngắn, mặc vào thì miễn cưỡng lắm gọi là mộc mạc chắp vá……

Người trên quảng trường đến và đi vội vàng, có người chú ý tới nơi này phát sinh chuyện gì đó, cũng có người nhìn cũng không nhìn bên này một cái, lúc này không có bất cứ một ai vì chuyện này mà dừng chân, trên Không Đảo, cái loại chuyện bảo vệ người mới, bênh vực kẻ yếu rất ít khi xảy ra.

Ai biết bảo vệ lẽ phải có thể đưa tới loại hậu quả gì.

“Uy! Các ngươi lại bắt nạt người khác!” Một thanh âm thanh thúy trong trẻo đột nhiên vang lên, mọi người theo bản năng nhìn về phía thanh âm phát ra, bên một cái hồ ở chính giữa quảng trường, có một tên thiếu niên, đối phương nhảy xuống khỏi thành hồ, sắc mặt tức giận, nhìn qua lại có vài phần thiên chân khả ái.

“Yêu yêu, như thế nào lại là ngươi, ranh con! Về nhà uống sữa đi!” Nam tử cao gầy bĩu môi, dưới sự chỉ đạo của gã, một tên nam tử to như bò mộng ngăn cản đường đi của thiếu niên kia, vung tay đẩy một cái, đối phương liền ngã xuống đất.

Nam tử to con mắng vài câu, lại đạp hai cái, thiếu niên bị đá tới trước mặt nam tử cao gầy, một thân bùn, gương mặt nhỏ nhắn quật cường lại ngẩng cao, bộ dạng ra vẻ quật cường “Các ngươi bắt nạt người khác như vậy là không đúng!”

Đám côn đồ nhất thời không nói gì, loại thiếu niên bị mắc bệnh tốt tính, thính làm cứu thế chủ, nếu bắt nạt cũng không có một chút cảm giác thành tựu nào.

“Nhìn bộ dạng nó nhỏ như thế, sẽ không khóc đi?”

“Này ranh con, hôm nay, đây đã là lần thứ ba ngươi đi ngăn cản chuyện tốt của chúng ta, cần chúng ta trực tiếp dạy dỗ không!”

“Ai, làm gì đâu, tối nay lại nói, giải quyết chuyện trước mắt.” Nam tử cao gầy phất phất tay, đánh trẻ con cũng không lấy được tiền, cùng lắm xem như giải trí buổi tối, vẫn nên đặt việc kiếm tiền lên phía trước, chuyện này tương đối trọng yếu a.

Gã tiếp tục nói với Thẩm Tu “Động tác nhanh lên! Dây dưa, muốn chúng ta giúp ngươi không?”

Dứt lời lập tức vung tay lên, những người khác lập tức qua đó vây quanh.

Lục Chiến nhíu nhíu mày, nó không muốn chủ nhân bởi vì chuyện này mà cảm thấy không kiên nhẫn cùng chán ghét, thế nhưng…… Lục Chiến cúi đầu nhìn nhìn cổ tay bị chủ nhân nắm, lại có suy nghĩ không muốn buông ra, đám côn đồ này nhìn qua cũng chẳng có gì lợi hại, có lẽ nó có thể bảo trì tư thế này để chiến đấu?

Tay chủ nhân thật sự thon dài, thật sự hữu lực, cũng thật ấm áp……

“Chân còn đau không?”

“A?!” Nam tử cao gầy đã chuẩn bị để nhận chiến lợi phẩm, thình lình nghe tên Ngự Quỷ sư cấp một kia hỏi một câu không đầu không đuôi như vậy, nhìn lên, dùng một loại ánh mắt như nhìn kẻ ngốc mà nhìn Thẩm Tu “Đau a, đau chết!”

“ A a a a a!”

Đám đồng lõa bị tiếng kêu sợ hãi thình lình vang lên “Ngươi kêu lớn tiếng như vậy làm gì, nhập diễn sao!” Gã quay đầu lại, lại nhìn thấy nam tử cao gầy nằm trên mặt đất, ôm đùi phải lăn qua lộn lại, khuôn mặt vặn vẹo đến mức giống như là bị đau thật.

“Di, còn rất giống!”

“Đúng vậy, kỹ xảo biểu diễn có tiến bộ, không hổ là nam nhân một ngày diễn ba lần.”

“Nhưng mà, ngươi có cảm thấy là trán hắn chảy mồ hôi càng lúc càng nhiều a……”

Mấy người hai mặt nhìn nhau một lúc lâu, mới phản ứng lại hiểu ra chuyện này tựa hồ có chút không quá thích hợp.

“Ta, chân của ta gãy!” Nam nhân cao gầy nói, thanh âm dồn dập mà phẫn nộ “Đáng chết! Hắn bẻ gãy chân của ta!”

Này…… Không có khả năng đi? Phản ứng đầu tiên của mấy tên đồng lõa đều là không tin, còn nói dối, làm gì có chuyện có người cách một khoảng không cũng làm người khác gãy chân? Bọn họ đi ra ngoài lừa đảo, nhưng lại vô cùng chú ý an nguy thân thể của chính mình, cự ly hai mét xác thật là đầy đủ an toàn, hoàn toàn sẽ không phát sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn!

Thẩm Tu đầy mặt bất đắc dĩ “Nhìn ta làm cái gì, chỉ là khiến hắn danh xứng với thực mà thôi.” Chuyện này nếu đã làm, liền không nhất định phải phủ nhận, hắn cũng không cần giả heo ăn lão hổ, không tất yếu lúc nào cũng phải tìm cớ che che lấp lấp.

Thật sự là tên nam nhân này làm?! Phản ứng thứ hai của đám đồng lõa lúc này, không phải là tiến lên bất bình thay tên nam tử cao gầy, cũng không phải thu nhỏ vòng vây lại, cả đám cùng lên, mà lần lượt lui về phía sau vài bước, chuẩn bị tư thái phòng ngự.

“Các ngươi đang làm cái gì! Đánh cho ta! Đánh mạnh vào!” Nam tử cao gầy oán giận nói.

Đám đồng lõa lại cho gã một ánh mắt, để hắn tự mình lĩnh ngộ.

Đừng đùa? Cái loại người đánh nhau đến mức thủ pháp cao siêu, bọn họ còn chưa kịp tìm hiểu đối phương rat ay như thế nào, liền ngay mặt bị người ta đánh cho một trận, nếu tiếp tục đánh, đến cùng là ai khi dễ ai!

Đi ra lừa đảo cũng là một loại kỹ năng sống, có thể tiếp tục làm việc này đều phải có chút đầu óc, ít nhất cũng không phải là dạng người ngu ngốc.

Tìm nhầm người, đánh nhầm người, còn không nhanh chóng đổi mục tiêu?!

“Ngươi chờ!” Một trong những tên đồng lõa thở phì phì, quát, sau đó vắt chân liền chạy, một bên chạy một bên giơ ngón giữa với Thẩm Tu, tựa hồ là muốn trở về gọi người đến đây hỗ trợ.

“Đúng! Ngươi liền ở nơi này chờ, đừng có chạy loạn!” Tên đồng lõa thứ hay cũng bày ra sắc mặt oán giận y hệt, ngay sau đó cùng tên thứ nhất chạy biến.

Tên thứ ba……

Tên thứ tư……

Nam tử cao gầy nằm trên mặt đất đau đến mức không nói thành lời được, thấy đồng bọn ra vẻ ta đây, trong lòng phát hoảng, bọn họ làm gì còn đồng lõa nào nữa, đám ruồng bỏ bạn bè thất tín vô liêm sỉ!

Lúc này, Thẩm Tu chậm rãi đi về phía trước.

“Đừng, đừng tới đây.” Nam tử cao gầy nghẹn ngào nói “Ngài đại nhân có đại lượng, bỏ qua cho tiểu nhân đi!”

Thẩm Tu híp híp đôi mắt, ngữ khí dịu đi “Còn đau phải không?”

“Không, không đau!” Nam tử cao gầy nước mắt nước mũi ròng ròng, khàn khàn nói “Một chút cũng không đau.”

“Nga, vậy nếu không còn việc gì, ta đi.” Thẩm Tu thẳng lưng, lập tức đi về phía trước, cũng không để ý tới tên thiếu niên đột ngột xuất hiện bênh vực kẻ yếu rồi bị đẩy ngã trên mặt đất kia.

“Uy, người ta ra mặt giúp ngươi, tuy rằng không giúp được cái gì, thế nhưng ngươi cũng phải nâng người ta dậy một cái chứ.” Một người qua đường rốt cuộc nhìn không vừa mắt, có lẽ là nhìn thấy đám côn đồ kia đã rời khỏi, mà nam tử cao gầy cũng ngã dưới đất không dậy nổi, liền lên tiếng chỉ trích.

“Đúng vậy, đám côn đồ này ở đây bắt nạt người khác cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, ngày hôm nay may mà có ngươi dạy bọn họ một trận, giả heo ăn lão hổ a, thực lực của ngươi hình như rất mạnh, không phải là Ngự Quỷ sư cấp một đi?”

“Nói không chừng cũng phải cấp ba cấp bốn, rất khó mới có thể điều khiển được quỷ tộc làm hành động công kích mà thần không biết quỷ không hay, nhưng mà ngươi giả bộ người yếu cũng giả bộ xong, ít nhất cũng phải quan tâm đến kẻ yếu thực sự!”

“Thiếu niên này buổi sáng nay cũng giúp một vụ, tuy rằng sau đó người bị lừa gạt tiền vẫn phải đưa cho bọn côn đồ một ít tiền, thế nhưng người ta còn tỏ vẻ cảm ơn hài tử này, ngươi giả bộ đi ra làm chuyện này, không thể cứ để đó mặc kệ đi?”

“Có cần phải dẫn thiếu niên này đến bác sĩ xem thương thế không, bị đạp vài cái, cũng đau đi, nói không chừng bị thương đến chỗ nào đó, người mạnh, bỏ ra chút tiền thuốc men không phải chuyện rất bình thường sao?”

“Đúng vậy a, làm người không thể không lương tâm a, là ngươi kéo người ta xuống nước!”

Có một số người có thời gian rảnh để buôn chuyện lúc này vây quanh lại đây, vừa rồi còn có người bỏ qua chuyện này, lúc này lại vây lại cơ hồ chật như nêm cối, người xem náo nhiệt vĩnh viễn đều không ngại ít, nhất là trong hoàn cảnh an toàn, không có nguy hiểm, đa phần người đều thích tìm việc vui mà đến.

Thẩm Tu đưa mắt nhìn thiếu niên ‘vấy việc nghĩa hăng hái làm’ kia, từ chối cho ý kiến, hắn cất bước đi về phía trước, đám người lúc trước đến côn đồ cũng không dám động, lúc này cũng không đến mức ngu ngốc chặn đường không chon am nhân rời khỏi, nhưng mà Thẩm Tu vừa rời khỏi, lại nghe được thanh âm trách cứ vang lên bên tai không chịu dứt.

Lục Chiến mím môi dưới, đang muốn mở miệng phản bác, lại phát hiện lòng bàn tay bị người nhẹ nhàng gãi gãi, có chút ngứa. Nó cúi đầu nhìn về phía cánh tay còn đang được chủ nhân cầm, lúc này, bởi vì vị trí có chút thay đổi, hai người, năm ngón tay giao khấu, có vài phần cảm giác không giống bình thường.

Cùng với một đám người trong lòng có tư tưởng định kiến nói chuyện, trừ phi vô cùng rảnh rối, vô cùng tất yếu, bằng không Thẩm Tu tình nguyện đi làm việc của mình, mặc kệ đám người số lượng nhỏ bé không đáng kể này nói gì thì nói thôi. Cũng không phải loại thông báo phê bình trong phạm vi lớn, giải thích mọi chuyện, cũng phải xem xem hắn có cái tinh lực đi làm không, cũng xem xem nó có đáng giá hắn phải đi hao phí lực tập trung không.

Lục Chiến âm thầm híp mắt, chủ nhân không cho nó phản biện lại đám người này, nó liền im miệng vậy.

Mọi người nói càng lúc càng hăng say, thấy nam nhân thật sự chỉ muốn rời khỏi, vẫn tiếp tục đi về phía trước, liền càng thêm không kiêng nể gì, phía sau thậm chí còn có người chửi rửa, câu chửi chỉ vừa chấm dứt được một giây, lại ngạc nhiên là chỉ bị tên quỷ tộc cao đẳng này dùng cái loại ánh mắt trầm ổn băng lãnh thản nhiên lướt qua một cái, bọn họ cảm thấy trái tim đều phải co rút lại thành một quả anh đào nho nhỏ!

Trong một hoàn cảnh yên tĩnh đầy quỷ dị, Thẩm Tu rời khỏi đám người, đi xuyên qua quảng trường, dừng chân trước cửa một khu nhà dân, chỉ là ở vài ngày, hoàn cảnh nhà ở cũng bình thường, không có gì vướng mắc, coi như đi công tác mà thôi.

Ngẫm lại vẫn thấy nhà mình tốt nhất, Thẩm Tu thật sự nhớ thương cái vé tàu khứ hồi mà hắn vẫn chưa mua được, thấy ngự quỷ nhăn nhăn nhó nhó, tựa hồ đang âm thầm suy nghĩ cái gì, không khỏi nhếch nhếch môi cười, chủ động nói “Không rõ vì sao ta không đi nâng thiếu niên kia dậy?”

Lục Chiến nhìn lên, nhìn về phía nhân tộc đứng đối diện, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nó đang tự trách nó không nhìn ra lúc nào chủ nhân ra tay, đây là do ngự quỷ thất trách.

“Giải thích với người khác cũng rất phiền toái, đại khái chính là, nếu ta không đá gãy chân của tên côn đồ kia, hắn phỏng chừng sẽ mất mạng.” Thẩm Tu thản nhiên nói “Nếu sau này gặp tên thiếu niên kia, phải cẩn thận một chút.”

“Vâng.” Lục Chiến cụp mắt, trong lòng lại tăng thêm vài phần tự trách bản thân, không có nhận ra uy hiếp tiềm ẩn từ địch nhân, là một chuyện càng không thể tha thứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.