Ngự Sủng Mãnh Phi: Cho Gọi Độc Vương Yêu Nghiệt

Chương 110: Kê Quan Đại Xà



Edit : dương trang

"Ta cũng cảm thấy không đúng, vậy thì ba người chúng ta cùng nhau hợp tác để chạy ra ngoài được không?" Không biết đến khi nào, Ngô Minh Thích cũng nhích lại gần, hắn điều khiển Võ Linh đối phó với con Song Đầu Lang, đầu đầy mồ hôi mà nhìn hai huynh muội.

Mặc dù hắn có hơi hèn hạ, nhưng mà đối với đồng bọn luôn tốt, Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng lập tức đồng ý. Ba người chuẩn bị đồng thời cùng lúc đối phó với hai con Song Đầu Lang ( sói hai đầu) rồi trực tiếp chạy ra ngoài.

Đúng lúc này, trên mặt nước dòng sông hẹp đột nhiên bắt đầu di động, không chỉ một nơi, mà đến cả hai mươi thước mặt sông, cũng bắt đầu chuyển động.

Hoàng Tam Muội nhìn thoáng qua mặt sông nói, "Đại ca Nhị ca, Kê Quan Thủy Tiên Xà* chắc là sắp xuất hiện rồi!"

*Kê Quan Thủy Tiên Xà: đại khái là con rắn đầu có mào như gà, có lẽ có hoa văn hình hoa thủy tiên hoặc sống gần hoa thủy tiên...đoán vậy

Một câu nói kia của nàng làmchosắc mặt tất cả mọi người thay đổi, nam nhân áo vàng hô lớn: "Kê Quan Thủy Tiên Xà? Linh Thú ba ngàn năm cực kì hung dữ, không phải nó rất hiếm gặp , hầu hết thời gian đều là ngủ đông sao?"

Điều này đủ chứng minh nó cùng Đâu Đâu Thú hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc!

Hoàng lão nhị quay đầu nhìn nhóm người đang sợ hãi, đầy nham hiểm mà cười nói: "Kê Quan Thủy Tiên Xà thích ăn nhất là người có linh lực , chỉ cần có đủ đồ ăn, nó sẽ thức dậy từ trạng thái ngủ đông, để bổ sung năng lượng!"

Hoàng lão đại nói: "Xem ra tin tức chúng ta tìm được không sai, hàng chục Linh Sư cộng thêm rắc thuốc bột, quả nhiên có thể hấp dẫn Kê Quan Thủy Tiên Xà! Khi nó ăn no rồi, di chuyển chậm chạp, là lúc lực công kích của nó yếu nhất. Chúng ta liên hợp hạ thủ, khả năng diệt được nó càng cao hơn!"

"Chỉ là không nghĩ tới bột thuốc này cũng thu hút Giác Lang*, còn kéo đến nhiều như vậy."

*Giác Lang: sói có sừng

"Tam muội, không liên quan, dù sao những người này đều sẽ phải chết, trước khi chết góp vào chút lực. Nếu vẫn còn kẻ không nghe lời, chúng ta động thủ!"

Nghe cuộc đối thoại của Tam huynh muội, có ngốc đến mấy thì cũng sẽ hiểu rõ ràng! !

Vì sao Hoàng thị ba huynh muội lại ra giá lớn như vậy, rồi lại hào phóng tăng giá đến thế!

Vì sao lại có chuyện để nói là bọn họ thu hút con Đâu Đâu Thú, nhưng kéo đến đều là Linh Thú Giác Lang và Song Đầu Lang vô cùng hung dữ!

Vì sao Hoàng thị ba huynh muội lại chờ bọn họ tới bên bờ sông hẹp thì mới chịu ra tay cứu bọn họ!

Bởi vì chỉ có đứng ở chỗ này, mới có thể khiến Kê Quan Thủy Tiên Xà ngửi thấy được mùi; vì chỉ có như thế thì mới không khiến bọn họ hoài nghi; bởi vậy mới có thể tiêu hao thể lực và linh lực của bọn họ, khiến bây giờ không còn cách nào để phản kháng!

Tất cả điều này cũng vì muốn lợi dụng bọn họ thành đồ cúng tế!

"Chúng ta chạy mau!" Mọi người đã biết chân tướng thì sẽ không chờ chết, vội vàng chạy ra bên ngoài. Nhưng trước lúc bọn họ vẫn còn chưa mở miệng, Hoàng thị ba huynh muội đã có động tác. Ngốc Thứu của Hoàng lão đại vừa bay ra, đã bắt lại một người Linh giả thực lực mạnh nhất trong đó , dùng sức quăng mạnh, ném vào bên trong lòng sông hẹp.

Người kia ngã vào giữa sông, liều mình mà bơi vào bờ. Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ chốc lát sẽ bơi đến bờ, nhưng phía sau sóng nước giao động càng lúc càng lớn. Rồi một âm thanh nước động thật to, mang theo tiếng kêu thảm thiết của người kia, cuộn lên màn nước khổng lồ.

Một con cự xà cao ước chừng tòa lầu ba tầng đâm thẳng lên từ mặt nước. Trên cái đầu vô cùng lớn là cái mào màu đỏ rực như gà trống. Bên trong cái miệng ngoác to đỏ tươi như chậu máu, là đang ngậm thân thể của người nọ, từng miếng từng miếng nuốt vào.

Cùng với mỗi lần nó nuốt, vẻ mặt của người kia lại càng thêm thống khổ, cách xa như vậy, mà vẫn có thể nghe được tiếng vang của khớp xương đè ép gãy lìa.

"Cái quái gì thế này!" Ninh Khanh Khanh thấy Kê Quan Thủy Tiên Xà vô cùng to nuốt người sống, thị giác đã bị đả kích thật lớn, khắp người nổi da gà, toàn thân rét lạnh. So với khi đối phó Giác Lang thì chỉ có hơn chứ không kém.

Nàng không muốn bị xà nuốt sống đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.