Ngự Thú Quân Lâm

Chương 42: Đường gia thương đội



Nam nhân mập mạp thở hỗn hển, kỵ Độc giác thú bốn cái chân ngắn ngủn hấp tấp trong khá buồn cười, hắn đến gần đám Lạc Nam, lúc này vẻ mặt ục ịch mở tỏ ra vô cùng kinh ngạc nhìn bốn người, nhìn từ xa hắn chỉ thấy bốn thân ảnh kỵ trên Hãn Huyết Bảo Mã mà thôi, không nghĩ đến lại gần mới phát hiện là một thiếu niên rắn rỗi anh tuấn cùng ba vị tuyệt sắc giai nhân có khí chất hoàn toàn bất đồng, hắn sống vài chục năm, cấp bậc mỹ nhân thế này từng nhìn thấy quả thật có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nam nhân mập mạp lại thầm quan sát, hắn kinh dị phát hiện mình không rõ ràng tu vi mấy thanh niên trước mắt, trong lòng thầm nghĩ:”Hẳn là thiếu gia, tiểu thư của gia tộc nào đó mang vật ẩn giấu tu vi ra ngoài lịch lãm”

“Này mập mạp đại thúc, ngươi gọi chúng ta làm gì?” Thủy Mị Nhi gặp tên này quan sát bốn người, nhất thời hơi khó chịu lên tiếng.

“Thật xin lỗi, là ta đường đột, ta gọi Đường Bảo, có việc muốn trao đổi cùng chư vị, không biết cao danh quý tánh đễ tiện xưng hô?” Đường Bảo lúc này mới biết mình thất lễ, lúng túng xin lỗi.

Đám người Lạc Nam hai mặt nhìn nhau, lại có chuyện trao đổi? trùng hợp vậy đi.

“Ta gọi Tiểu Lạc, các nàng là Diễm Nhi, Cầm Nhi, Mị Nhi, đều là phu nhân tại hạ, không biết Đường tiền bối ngươi cần gì?” Lạc Nam hơi nghi hoặc, bất quá hắn cũng không từ chối lập tức, dù sao hiện tại hắn rất cần nhân mạch, kết giao một số người không có lỗ lã gì.

“Cái gì?” Đường Bảo kinh hô nhìn thiếu niên trước mặt, trong nhất thời không kịp phản ứng, hắn thấy thiếu niên tuổi tác không lớn, hẳn là đệ đệ của mấy vị tiên tử trước mắt, không nghĩ tới người ta lại là phu thê, trong lúc nhất thời trong lòng đánh giá Lạc Nam cao hơn vài bậc, Đường Bảo không ngốc, hắn lăn lộn nhiều năm, biết một người không có thực lực hay bối cảnh mà sở hữu ba vị mỹ nữ như vậy là người si nói mộng, thiếu niên trẻ tuổi trước mặt hẳn phải có một trong hai.

“Khanh khách, có gì ngạc nhiên vậy sao?” Hỏa Chúc Diễm cười khanh khách nói, còn lớn mật quyến rũ xoay người hôn lên má Lạc Nam một cái, trêu Thủy gia tỷ muội mặt đỏ tới mang tai.

“Hà hà, ta lại thất thố rồi, Tiểu Lạc huynh đệ thật có bản lĩnh, diễm phúc cũng không cạn” Đường Bảo cười khan, lúc này nghiêm túc nói tiếp:”Ta là người Đường gia ở Bạch Ngọc thành, gia tộc tại hạ có một thương đội đang vận chuyển về Bạch Ngọc thành, cần người hộ tống nên muốn nhờ chư vị, đương nhiên thù lao hoàn toàn tương xứng”

Lạc Nam cùng tam nữ nghe vậy, hồn lực tỏa ra tìm kiếm, rất nhanh cảm giác được gần trăm đạo khí tức cách họ không xa, bất quá một khí tức cao nhất cũng chỉ Ngự Vương sơ kỳ cảnh giới, Ngự tướng chỉ có hai người, toàn lại đa phần là Ngự Sĩ, Ngự Đồ.

“Đường gia cũng là gia tộc phụ thuộc Bách Hoa môn, tuy nhiên do không có thành viên cao tầng trong môn, quan hệ không mật thiết được như hai nhà chúng ta” Hỏa Chúc Diễm truyền âm cho Lạc Nam.

Lạc Nam thầm hiểu, Thủy - Hỏa hai nhà do tổ tiên là thành viên Bách Hoa Môn sáng lập, quan hệ đương nhiên mật thiết với môn phái, còn Đường gia chỉ thuộc phạm vi quản lý của Bách Hoa Môn mà thôi, dù sao thì Bạch Ngọc thành là một trong những thành trì của Bách Hoa Môn.

Lúc này, nghe lời Đường Bảo, Thủy Nguyệt Cầm mày liễu hơi cau lại, nghi hoặc: “Thương đội? chúng ta đang ở giữa sơn mạch, lẽ ra các vị phải tìm người hộ tống từ điểm xuất phát mới đúng chứ?”

Lạc Nam cùng nhị nữ cũng nhíu mày nhìn hắn, thương đội vận chuyển cần người hộ tống là bình thường, bất quá nhiệm vụ hộ tống thường do các thế lực đông binh đoàn hay lính đánh thuê nhận lấy khi vừa bắt đầu xuất phát, hiện tại đang ở giữa sơn mạch hoang vu, thương đội này mới tìm người hộ tống, điều này hơi kỳ lạ.

“Không giấu các vị, vốn dĩ thương đội Đường gia chúng ta đã thuê một chấp sự của Hùng Ưng đoàn và người dưới trướng hắn phụ trách nhiệm vụ hộ tống, không biết bọn họ đột nhiên nhận được tin tức gì trọng yếu, cả đám đột ngột xoay người rời khỏi, bỏ mặc toàn bộ thương đội chúng ta giữa sơn mạch” Đường Bảo tỏa vẻ căm tức nói, hiển nhiên đối phương làm ăn vô trách nhiệm khiến hắn tức giận.

Tam nữ bừng tỉnh, ba đôi mắt đẹp hơi liếc nhìn Lạc Nam, cảm thấy Hùng Ưng Đoàn xảy ra trọng yếu có liên quan đến hắn, bất quá các nàng cũng không nói gì thêm.

Lạc Nam trong lòng cũng cười khổ, hắn biết cái chết của hai tên kia đã kinh động Hùng Ưng đoàn rồi, lại không nghĩ vô tình liên lụy thương đội của Đường Bảo, tuy nhiên hắn cũng không cảm thấy áy náy, chỉ trách thương đội của Đường Bảo xui xẻo thuê nhầm binh đoàn mà thôi.

Thật ra Hùng Ưng Đoàn làm việc trước giờ khá uy tín trong việc hộ tống, bọn họ có thể săn giết kẻ yếu hơn mình, nhưng đối với các gia tộc tại các tòa thành trì lại không dám động thủ, dù sao thì thành trì có được thế lực lớn bảo bộc, họ trêu chọc không nổi, trái lại các nhiệm vụ hộ tống cho thương đội gia tộc từ trước luôn hoàn thành ổn thỏa, chỉ là lần này việc xảy ra quá nghiêm trọng, khiến tên chấp sự đang hộ tống nghe tin xém tè ra quần, lập tức quay về tập hợp.

“Từ đây đến Bạch Ngọc thành còn khoảng ba trăm dặm, chúng ta cũng tiện đường đến đó, hộ tống các vị không thành vấn đề” Lạc Nam nhìn chúng nữ, thấy các nàng một mặt tùy ngươi, lúc này hướng về Đường Bảo nói.

“Qúa tốt rồi, chỉ cần chúng ta bình an đến Bạch Ngọc thành sẽ trả các vị số lượng thú hạch tương ứng” Đường Bảo hơi kinh hỷ, bất quá hắn hơi tỏ vẻ khó khăn hỏi: “Không biết thực lực của các vị?”Muốn hộ tống thực lực là điều quan trọng nhất, không có thực lực tất cả là phù vân.

Lạc Nam không lập tức trả lời, hắn hỏi thăm: “Không biết chấp sự Hùng Ưng bang và trợ thủ hộ tống của hắn có thực lực gì, các ngươi trả cho bọn hắn bao nhiêu?”

“Chấp sự tên là Ưng Dịch, thực lực của hắn là Ngự Vương sơ kỳ, có một chiến sủng chiến vương cấp mà thôi, tám gã trợ thủ của hắn đều là Ngự Tướng sơ kỳ cấp bậc” Đường Bảo không ngần ngại đáp, hắn nói tiếp:”Chúng ta trả bọn hắn bảy trăm tướng cấp thú hạch, đoạn đường hộ tống theo thỏa thuận là từ Địa Hàn thành đến Bạch Ngọc thành”

Lạc Nam và tam nữ nghe đến Địa Hàn thành nhớ lại hai gia hỏa Ngạo gia bị bọn hắn giết chết, Ngạo gia là gia tộc ở Địa Hàn thành, Địa Hàn thành cách Vô Lượng Sơn Mạch cũng không xa, chỉ là nó không nằm trong lộ tuyến đến Vạn Hoa Thành nên đám người không để ý lắm. Theo bản đồ biểu thị, từ Địa Hàn thành đến thẳng Bạch Ngọc thành mất khoảng một ngàn hai trăm dặm đường, thương đội của Đường Bảo trả cho Ưng Dịch 700 tướng cấp thú hạch, nghĩa là trăm dặm đường sẽ được hơn 50 tướng cấp thú hạch.

Lạc Nam cảm thấy giá cả hợp lý, dù sao hộ tống cũng không phải việc khó, nếu nắm giữ lộ tuyến an toàn tại Vô Lượng sơn mạch để di chuyển, hoàn toàn có thể thuận lợi bỏ túi 700 tướng cấp thú hạch. Đương nhiên còn tùy trường hợp, không phải lúc nào cũng thuận lợi như vậy, phải chuẩn bị tâm lý bị các chiến thú hoang dã tập kích.

Thấy Lạc Nam suy nghĩ, Đường Bảo nhanh nhạy nói: “Đám người Ưng Dịch của Hùng Ưng đoàn hủy bỏ quá trình hộ tống nên không được chúng ta trả thù lao, chỉ cần các vị hộ tống chúng ta gần sáu trăm dặm còn lại, chúng ta sẽ trả 300 tướng cấp thú hạch, điều kiện tiên quyết là thực lực các vị không kém đám người Ưng Dịch”

Đám người Lạc Nam gật đầu, giá cả như vậy xem như đã hợp lý, hắn hướng nhị nữ gật đầu ra hiệu.

Nhị nữ hiểu ý, thân ảnh Hỏa Nham tinh tinh cùng Thủy Địa Cự Quy đã xuất hiện, khí thế Chiến Vương cấp bộc phát không hề cố kỵ.

Đường Bảo nhìn hai chiến sủng Chiến vương đột ngột xuất hiện, không che giấu vẻ kinh ngạc, hắn cảm giác khí tức hai gia hỏa này hoàn toàn vượt trội so với chiến sủng của Ưng Dịch, hiển nhiên được đào tạo tốt hơn, dù cùng cấp bậc nhưng chỉ dựa vào khí thế đã cho thấy thực lực trên lệch. Trong lòng Đường Bảo sóng to gió lớn, nhìn kỷ nhị nữ trước mặt, tiểu thư nhà hắn cũng là thiên tài, nhưng tuổi tác lớn hơn nhị nữ trước mắt a. Lăn lộn nhiều năm khiến hắn lập tức nhận định mấy người trẻ tuổi này thân phận tuyệt đối bất phàm, nhất định phải kết giao.

“Do các vị có thực lực cao hơn Ưng Dịch, nên chúng ta sẽ trả giá cao hơn, bốn trăm Tướng cấp thú hạch, các vị thấy thế nào?” Đường Bảo một mặt ục ịch chân thành nói, thật ra trong lòng hắn suy nghĩ, đừng nói chỉ thêm một trăm tướng cấp thú hạch, chỉ cần giữ quan hệ tốt với mấy người trẻ tuổi trước mắt, dù thêm nữa cũng đáng giá đầu tư.

“Không thành vấn đề” Lạc Nam gật đầu, tăng giá thì tăng giá, dù sao với thực lực nhóm người mình Đường Bảo cũng không thua thiệt, Lạc Nam đã đáp ứng hộ tống bọn họ, đương nhiên sẽ nghiêm túc thực hiện.

“Mời các vị theo ta” Đường Bảo cũng không tiếp tục dài dòng, cưỡi Độc giá thú đi trước dẫn đường quay về vị trí thương đội.

Rất nhanh, trong tầm mắt Lạc Nam xuất hiện một đoàn gần trăm người đang dừng chân gần một chân núi, bốn chiếc xe ngựa lớn được kéo bởi tám con Độc giác thú, vận chuyển nhiều rương sắt lớn được khóa cẩn thận, xem ra là hàng hóa của thương đội, với số lượng lớn như vậy thì nhẫn trữ vật bình thường không đủ không gian đáp ứng.

Một chiếc xe ngựa chở theo cổ kiệu khá đơn giản nhưng được bao bọc ở giữa thương đội, có màn che xung quanh, bên trong có hai khí tức khác biệt, một luồng khí tức mờ mịt Lạc Nam không cảm ứng được, hẳn là đối phương cũng đeo vật ẩn giấu tu vi, cùng một luồng khí tức Ngự Vương sơ kỳ Lạc Nam cảm ứng được lúc nãy. Bên trong hẳn là nhân vật quan trọng của Đường gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.