Uống rượu khai vị, mắt thấy muốn chuẩn bị cơm trưa, Sago mang ra thịt bò Hamburger cùng lò nướng, nhen nhóm lên nồi rượu cồn khi ăn cơm dã ngoại thường dùng liền bắt đầu làm cơm trưa.
Vừa nướng lạp xưởng, Sago vừa cảm khái, nói: "Alice vẫn là quá đơn giản rồi, thuyền đánh cá bây giờ đều có kèm theo máy phát điện loại nhỏ, trực tiếp dùng lò vi sóng cùng lò vi ba để làm cơm, vừa an toàn lại ăn ngon."
Tần Thì Âu xử lý xong con lươn nói: "Tin tưởng ta, tiểu nhị, lò vi sóng sẽ có, lò vi ba cũng sẽ có, thậm chí TV cùng gia đình rạp chiếu phim cũng sẽ có."
Nhờ quanh năm làm công bên ngoài mà Tần Thì Âu rất sớm liền học xong một tay trù nghệ không sai, hơn nữa bình thường cũng thích xem trù nghệ tiết mục, cho nên mặc dù là lần đầu gặp được con lươn, nhưng hắn lại biết nên làm sao xử lý.
Ỏ trên thuyền của Sago có chuẩn bị không ít gia vị, vì bình thường thì hắn thường xuyên ăn cơm ở trên biển, dù sao tới lui một chuyến là tốn không ít tiền dầu.
Tần Thì Âu đem xương con lươn róc bỏ, mỗi con phân thành bốn khúc, mỗi khúc lại dựa theo đường vân cắt thành 3 miếng, dùng rượu điều cùng muối tinh, đường trắng cùng trứng gà rồi bắt đầu làm.
Trên thuyền còn có một khỏa măng tây, đây là Tần Thì Âu kêu Sago chuẩn bị. Vốn hắn nghĩ ở trên biển xào rau cỏ ăn, dù sao ăn hải sản hoài cũng có lúc sẽ chán ngấy. Bây giờ vừa đúng lúc, có thể hỗn hợp chung với con lươn rồi làm.
Hắn cũng đem măng tây cắt miếng, dùng nước nấu chín rồi sau đó đem đi phơi nắng, vừa vặn dùng nồi không để chiên mấy miếng cá.
Con lươn được ướp chừng 20 mười phút thì hương vị ngấm không sai biệt lắm. Tần Thì Âu đem dầu ô liu đốt lên, lại đem tỏi mạt, hạt tiêu xanh, miếng măng tây đã được chuẩn bị tốt cho vào xào. Cuối cùng để vào mấy khúc lươn, rắc lên một ít tinh bột nữa, một món ăn ngon sắc hương vị đều có đủ liền ra lò.
Sago đang canh đống Hamburger đều xem trợn mắt há hốc mồm, đợi đồ ăn được làm xong thì hắn lầm bầm nói: "Chỉ là gom góp cho đủ bữa cơm thôi, BOSS, chúng ta là tới bắt cá, mà không phải tới bờ biển có ánh mặt trời để nghỉ phép!"
"Ngươi không ăn?" Tần Thì Âu cười tủm tỉm hỏi.
Sago không nói, món thịt lươn xào măng tấm này chỉ nhìn cũng biết là mỹ thực, không ăn mới là người ngu.
Tần Thì Âu còn đang châm chước có nên làm một ly Icewine ở trên biển, kết quả sau khi bắt đầu thì Sago ăn giống như là mãnh hổ xuống núi. Hắn thành thạo dùng nĩa ăn liên tục đâm vào miếng cá rồi đưa vào trong miệng, một ngụm cắn xuống nửa cái Hamburger, ăn được mặt mày hớn hở.
"Bà mẹ nó, Sago, ngươi ăn từ từ!" Tần Thì Âu không thể không tham dự tranh đoạt.
Lần này quả thật bắt được rất nhiều lươn Bắc Mỹ, Tần Thì Âu chỉ dùng thịt cá, còn trứng cá hắn ý định khi trở về lại cẩn thận chế biến.
Từ xưa đến nay, trứng cá lúc nào cũng là nguyên liệu nấu ăn cao cấp
Ăn uống no đủ liền làm việc, Tần Thì Âu đã sớm biết được kết quả sau cùng nhất, kéo lưới cũng không có bắt được bao nhiêu cá. Giống như Forrest cùng Bubba trong « Forrest Gump » lúc vừa mới hợp tác xuống biển bắt cá, nhiều lần gặp được cảnh lưới không.
"BOSS, xem ra năm nay chúng ta cần phải mua cá bột rồi, nếu không ta cũng không xác định ngư trường của ngươi có thể kiếm lại vốn." Sago cười khổ nói.
Tần Thì Âu nhún nhún vai, nói: "Không sao cả, tiểu nhị, nhìn thoáng một chút đi, khi Thượng Đế đóng lại cánh cửa này của ngươi thì cùng lúc đó hắn cũng sẽ mở ra cho ngươi một cánh cửa khác."
Sago trả lời: "Đối với những người đang ở trên lầu năm mươi như chúng ta thì từ cửa ra vào của thang lầu là có thể xuống lầu, nhưng nếu từ cửa sổ đi xuống... chúng ta sẽ phấn thân toái cốt."
Tần Thì Âu kinh ngạc nói: "Ơ a, không nghĩ tới phản ứng của ngươi cũng rất nhanh, lời nói cũng rất có mùi vị triết học."
Hai người cười nói trong lúc quay về, khi vừa trở lại bến tàu một con thuyền đánh cá sơn lên tên gọi 'Kraken' cũng vừa trở lại.
Hiển nhiên Sago cùng người chủ thuyền kia quen biết nhau, nhưng lúc chào hỏi thì hắn lại không có một chút tinh thần, xem ra thu hoạch trong lần ra này biển của hắn rất bết bát.
Như vậy, những công việc của giai đoạn trước đã chuẩn bị xong nên Tần Thì Âu sau đó chỉ cần mua sắm để chuẩn bị kiến thiết ngư trường.
Ra biển bắt được hơn hai mươi con lươn Bắc Mỹ, Tần Thì Âu chỉ để lại hai con, còn lại đều thả đi hết rồi. Ở dưới dẫn dắt của Hải Thần ý thức hắn, đem những con lươn Bắc Mỹ này dẫn tới bên cạnh đá san hô.
Hải Thần ý thức nhanh chóng vòng quanh đá san hô dạo qua một vòng thì Tần Thì Âu cảm nhận được một loại cảm xúc hưng phấn, khẩn trương,... Đi qua xem xét, thì ra là một con cá trích Thái Bình Dương đang sinh sản!
Những con cá trích sinh sống xung quanh đá san hô này đều là cá trích lam tuyến Thái Bình Dương xinh đẹp. Ở trong nước thì thân thể của loại cá này chỉnh thể hiện ra màu vàng kim nhạt, mà trên người bọn chúng lại có từng mảnh lam quang được phân bố thành hàng thẳng, là một loại cá kiểng rất đẹp.
Con cá trích Thái Bình Dương đang sinh sản dài chừng 28cm, nó rất thông minh khi tiến vào bên trong sứa Jellyfish. Vào lúc sinh sản thì nó rất là suy yếu, nhưng sứa Jellyfish lại có thể cung cấp cho nó nơi an toàn nhất.
Cá trích Thái Bình Dương là số it loài cá có khả năng thai sinh. Sơ kỳ ấu thể ở trong cơ thể mẹ thông qua hấp thu chất dinh dưỡng lòng đỏ trứng để phát dục. Đến hậu kỳ, ở sau khi lòng đỏ trứng bị hao hết thì lại trực tiếp từ trong cơ thể mẹ hấp thu chất dinh dưỡng
Chỉ thấy cái bụng con cá này nứt ra, sau đó một con cá trích Thái Bình Dương nhỏ dài bằng đốt ngón tay từ từ bị chen đi ra.
Không ngừng có máu tươi dung nhập vào trong nước biển làm cho những loài cá ăn thịt ở xung quanh trở nên kích động, liên tục du động quanh sứa Jellyfish. Nhưng vì e ngại hình thể khổng lồ của sứa Jellyfish nên không dám tùy ý làm bậy.
Tần Thì Âu cảm thấy hứng thú nên quan sát một hồi, sau đó đem Hải Thần ý thức bao trùm lên truyền cho cá mẹ một ít năng lượng thần bí liền rời đi.
Trên đường rời đi, Tần Thì Âu lại nhận được thêm một kinh hỉ nữa, hắn thấy được một đàn cá hồi vân nhỏ do 40-50 con cá hồi đầu thép tạo thành đang bơi về phương hướng đá san hô. mà con đầu lĩnh chính là con cá hồi đầu thép bị lạc mà trước kia hắn cứu.
Cá hồi đầu thép là loài cá ở chung, đoán chừng sau khi nó phát hiện được rặng san hô này là một thế ngoại đào nguyên, liền quay trở về tìm tới đàn cá, mang những con cá khác cùng nhau mang đến.
Tần Thì Âu rất hài lòng, tiểu gia hỏa này thật sự là tri ân đồ báo. Hắn dùng Hải Thần ý thức bao phủ đi lên, lại đem một phần năng lượng truyền vào trong thân thể cá hồi vân nhỏ. Tiếp theo lại khai thác một chút vùng biển mà Hải Thần ý thức chưởng khống, Tần Thì Âu liền đi ngủ.
Buổi sáng thức dậy, hắn vẫn chạy bộ sáng sớm như thường ngày. Sóc tiểu Minh làm bạn chạy chung với hắn, bất quá là nằm ở trên bờ vai của hắn.
Tần Thì Âu rất hài lòng, tiểu gia hỏa này thật sự là có ơn tất báo. Hắn dùng Hải Thần ý thức bao phủ đi lên, lại đem một phần năng lượng truyền vào trong thân thể cá hồi vân nhỏ. Tiếp theo lại mở rộng một chút vùng biển mà Hải Thần ý thức đang nắm giữ, Tần Thì Âu liền đi ngủ.
Buổi sáng thức dậy, hắn vẫn chạy bộ sáng sớm như thường ngày. Sóc tiểu Minh làm bạn chạy chung với hắn, bất quá là nằm ở trên bờ vai của hắn.
Không biết có phải là do khi trước ở trong lúc tắm rửa thì sóc tiểu Minh từng hấp thu năng lượng của Hải Thần ý thức, nên tiểu gia hỏa này không chỉ có thông minh quá mức, mà năng lực vận động cũng rất mạnh. Trong lúc Tần Thì Âu chạy thì móng vuốt của nó có thể bám dính chặt quần áo để không rớt xuống bả vai. Tần Thì Âu cải biến chạy trốn lộ tuyến, theo tuyết nước dòng suối nhỏ xuyên qua cây phong lâm chạy lên núi, một mực chạy đến thác nước nhỏ địa phương.
Tần Thì Âu thay đổi lộ tuyến chạy bộ, từ dòng suối nước tuyết nhỏ xuyên qua rừng phong chạy lên núi, một mực chạy đến nơi có thác nước nhỏ.
Cảm giác có chút mệt mỏi nên Tần Thì Âu tìm một chỗ sạch sẽ để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Kết quả không được bao lâu, vài tiếng thở dốc 'hừ tức hừ tức' truyền vào lỗ tai của hắn. Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì thấy con gấu nâu nhỏ trước kia từng gặp xuất hiện, bốn cái chân ngắn nhỏ mập mạp đang bám lấy nham thạch bò từ dưới lên.
Gấu nâu nhỏ này vẫn còn là một con gấu con. Da lông trên người hiện ra màu vàng rám nắng, thân thể chưa tới nửa thước, đầu tròn vo. Bởi vì còn không có rụng đi bộ lông mùa đông cho nên gần như nhìn không thấy hai cái lỗ tai nhỏ nhắn xinh xắn của nó, từ bên cạnh nhìn qua thì đầu và thân thể của nó giống như là một quả cầu lông lớn bị quả cầu nhỏ chồng lên.
Con gấu con này thận từng li từng tí từ dưới leo lên, thỉnh thoảng còn gào rú hai tiếng, không biết là để tăng thêm can đảm cho mình còn là hù dọa những uy hiếp ẩn giấu nào đó.
Bất quá nó hiển nhiên còn quá nhỏ, móng vuốt còn chưa có dài ra, tứ chi cũng không có nhiều sức mạnh. Mới leo lên sườn núi được vài bước thì chân tiếp theo bắt hụt, liền huyên thuyên lăn xuống dưới!
Bị ngã xuống mặt đất thì con gấu con này lại gào rú kêu hai tiếng, Tần Thì Âu cho rằng nó bị thương rồi, liền vội vàng đứng lên chạy về hướng nó.
Kết quả thằng nhãi này vừa nhìn thấy Tần Thì Âu xuất hiện thì cặp mắt nhỏ đen sẫm mắt nhỏ thoáng cái nhưng trệ, tiếp theo kêu thảm một tiếng rồi hướng về trên núi chạy thục mạng. Liền cái đuôi nhỏ đều dùng sức dán lên trên bờ mông, giống như muốn co luôn vào trong lỗ đít.
Tần Thì Âu nhịn không được bật cười, con mẹ nó, chẳng lẽ con gấu này là bị ngu ngốc sao? Vậy mà lại sợ hãi con người! Phải biết là đối với tộc đàn gấu nâu thì con người cũng chỉ là đồ ăn lúc đói khát mà thôi!