Đi theo Trương Nghiêm Văn tiến nhập phòng khách, ngồi xuống, Trương Tử Hề vừa định mở miệng, lại nghe Trương Nghiêm Văn nói:"Tử Hề, chúng ta không vội, con pha trà cho ta đi, ta nhớ rõcó một lần uống trà con pha là lúc con mười ba tuổi. Lâu lắm, thật sự là có chút hoài niệm."
Trương Tử Hề nghe Trương Nghiêm Văn nói, sửng sốt, sau đó trong ánh mắt hơi có chút ảm đạm. Cô thật sự đã từng học qua trà đạo, hơn nữa còn học rất giỏi, những người từng uống qua trà cô pha đều nói, mặc dù cô còn nhỏ tuổi nhưng đã đạt tới trình độ đại sư. Trà đạo, là Trương Tử Hề học từ mẫu thân Vu Vận Nhiễm, lúc ấy bà cực kỳ yêu thích trà đạo, phụ thân Trương Nghiêm Đình là một người nghiêm khắc, lại thường xuyên bận rộn. Trương Nghiêm Văn ở Trương gianhàn hạ,trừ bỏ Vu Vận Nhiễm, hắnở chung vớiTrương Tử Hề nhiều nhất, sủng nịch Trương Tử Hề nhất, cho nên hắn cũng là người trừ bỏ uống trà Vu Vận Nhiễm pha,nhiều nhất chính là Trương Tử Hề.
Sau khiVu Vận Nhiễm cách thế, Trương Tử Hề không chạm qua trà đạo nữa, lúc này Trương Nghiêm Văn đột nhiên đưa ra yêu cầu cũng không quá phận, lại khiến cô có chút khó xử và do dự. Xác thực, Trương Nghiêm Văn từng là người mà cô thân cận nhất ở Trương gia, nhưng đi qua chung quy là đi qua, Vu Vận Nhiễm mất, Trương Tử Hề liền phong bế bản thân, chặt đứt hết thảy những việc ở quá khứ.
Trương Tử Hề lãnh huyết tới cực điểm, ngoại trừ Vu Vận Nhiễm cô không thể quên mất, người khác tựa hồ đều có thể không thèm nghĩ đến.
Trong nháy mắt Trương Tử Hề nhớ tới rất nhiều chuyện, sống đến bây giờ, nhân sinh của cô có thể chia làm ba giai đoạn, ranh giới cũng thật rõ ràng, giai đoạn một là lúc Vu Vận Nhiễm còn sinh thời, giai đoạn hai là khi Vu Vận Nhiễm qua đời, mà giai đoạn ba là sau khi gặp được Chu Tư Y.
Nghĩ đến Chu Tư Y, tảng đá trong lòng Trương Tử Hề bởi vì Trương Nghiêm Văn một phen yêu cầu rốt cuộc tiêu thất không ít. Cô phát giác sau khi gặp Chu Tư Y, mình tựa hồ đã trọng sinh...... Có lẽ, mình đúng là trọng sinh, hẳn là nên buông những thứ trước kia mình không thể buông, thản nhiên đi đối mặt.
Vì thế, Trương Tử Hề mỉm cười gật đầu nói:"Vâng, chỉ là con đã lâu chưa từng pha trà, không biết công phu có còn không, hy vọng chú đừng trách móc."
"Hảo, hảo, có thể lại uống trà con pha, ta cũng rất thỏa mãn, cuối cùng cũng có thể đạt được tâm nguyện mấy năm nay rồi." Trương Nghiêm Văn nói hai chữ"hảo", cảm xúc có điểm kích động.
Trương Tử Hề cười lắc lắc đầu, sau đó bắt đầu pha trà. Cho dù Trương Tử Hề tinh thông trà đạo, sau mười bốn năm, thủ pháp vẫnlà mang theo một chút mới lạ, bất quá kỹ xảo cùng trình tự lại khắc sâu trong linh hồn cô, tuy rằng không thông thuận như lưu thủy, nhưng rất có một phen ý nhị.
Trương Nghiêm Văn tiếp nhận ly trà Trương Tử Hề hai tay đưa tới, nói một câu rất có hương vị cảm khái: "Hảo." Sau đó nhẹ nhàng đặt ở bên môi, khinh chước một ngụm, nhắm mắt lại cảm thụ nước trà phát ra thuần hương, hương vị này...... Đã lâu hắn chưa từng cảm thụ qua, hắn may mắn uống qua trà Vu Vận Nhiễm pha hai lần, sau đó uống qua trà Trương Tử Hề pha rất nhiều lần, hắn cũng uống qua trà rất nhiều người pha, không biết có phải là do vấn đề tâm lý, hắn thủy chung cảm thấy trà Vu Vận Nhiễm pha là ngon nhất,mà trà Trương Tử Hề pha là gần giống hương vị kia nhất.
Trương Tử Hề xem Trương Nghiêm Văn chậm rãi uống xong ly trà, sau đó cũng cầm lấy ly của mình, khinh duyện một ngụm. Âm thầm thể hội, Trương Tử Hề cảm thấy trà mình pha không còn ngon như dĩ vãng, nhưng cũng sẽ không kém quá xa, côtừng nghĩ, mẫu thân cách thế, không còn ai đáng giá để cô pha trà nữa. Có lẽ về sau mình có thể vì Y nhi mà pha trà, em ấy...... Đáng giá.
"Chú, thế nào? Trà của Tử Hề không biết chú có vừa lòng?" Trương Tử Hề buông ly trà hỏi.
"Hảo." Trương Nghiêm Văn chỉ dùng một chữ khẳng định để trả lời Trương Tử Hề, sau đó nhìn ly trà đã rỗng tuếch, có điểm hoài niệm nói:"Ta vẫn đều cảm thấy trà mẫu thân con pha là tốt nhất, năm đó ông nội con mang theo ta cùng Trương Nghiêm Đình đếnVu gia làm khách, ta hữu hạnh uống đến trà mẫu thân con pha lần đầu tiên, cũng chính là bắt đầu một khắc kia, khí chất phiêu miểu như tiên của bà ấy liền thật sâu hấp dẫn ta, sau đó...... Rốt cuộc không thể quên."
Trương Tử Hề nghe nói như thế, mày nhíu lại, trong lòng cảm giác thật phức tạp, đây là lần đầu tiên Trương Nghiêm Văn nói lời yêu trước mặt Trương Tử Hề, nhưng Trương Tử Hề biết, giữa Trương Nghiêm Văn và Vu Vận Nhiễm tuyệt đối không có lưỡng tình tương duyệt. Trương Tử Hề cũng thủy chung cho rằng, mẫu thân chưa từng yêu Trương Nghiêm Văn. Cô nghe Vu Vận Nhiễm nói qua:"Trong cái nhà này, ngườiduy nhất mẹ yêuchính là con, bảo bối của mẹ."
Trương Tử Hề không nghĩ tới là, Trương Nghiêm Văn buông ly trà, thở dài một hơi nói:"Kỳ thật suy nghĩ nhiều năm như vậy, ta cũng đã rõ, mẫu thân con cho tới bây giờ đều không có yêu một nam nhân nào. Bao gồm ta, cũng bao gồm Trương Nghiêm Đình."
Trương Nghiêm Văn tạm dừng một chút, Trương Tử Hề không biết cũng không muốn tiếp lời, cô vẫn duy trì trầm mặc. Một lát sau, Trương Nghiêm Văn ngẩng đầu nhìn Trương Tử Hề nói:"Bất quá cũng chính là bởi vì vậy, mới không uổng công ta si mê bà ấy nhiều năm như vậy. Nữ tử phiêu miểu như tiên, lại có nam tử nào có thể xứng với bà ấy. Ta không xứng, Trương Nghiêm Đình cũng không xứng, thế giới này không có nam nhân nào có thể xứng!"
Trương Tử Hề vẫn không nói lời nào, trầm mặc rót thêm trà, nghe thúc thúc kể ra hắn say đắm mẫu thân thế nào, hiện tại trong lòng cô rất là quái dị. Cảm giác này hoàn toàn không thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Chán ghét sao? Có lẽ lúc trước là có, nhưng sau khi mình thể hội qua hương vị tình yêu, tựa hồ đã không còn chán ghét nữa, bởi vì Trương Nghiêm Văn si mê thầm mến Vu Vận Nhiễm, tất cả đều là trên tinh thần, một tình cảm tinh thuần nhưng cũng rất kiên định.
Trương Nghiêm Văn đến nay chưa kết hôn, nhưng lại từng bước một y theo đường lối Vu Vận Nhiễm đã ám chỉ cho hắn, cuối cùng dựa theo kế hoạch của Vu Vận Nhiễm, vì nữ nhicủa nàng, vì Trương Tử Hề phô hạ cả tá trụ cột, vì Trương Tử Hề về sau đối phó Trương gia, đạt được một lợi thế cực kỳ trọng yếu. Kỳ thật đối với Trương Nghiêm Văn mà nói, chân chính lãnh huyết chân chính vô tình là Vu Vận Nhiễm, nàng từ đầu đến cuối đều là lợi dụng người đàn ông si tình này.
Vu Vận Nhiễm bày ra tất cả vì Trương Tử Hề, hôm nay Trương Tử Hề rốt cuộc cũng thu hoạch được. Nhưng Trương Tử Hề nhất thời khó có thể mở miệng, hết thảy đối với Trương Nghiêm Văn, có phảilà quá mức tàn nhẫn hay không?
Không đợi Trương Tử Hề mở miệng, Trương Nghiêm Văn liền nói:"Con chuẩn bị bắt đầu hành động sao?"
Lời này Trương Nghiêm Văn hỏi không đầu không đuôi, nhưng Trương Tử Hề lại có thể hiểu được ý tứ của hắn, cô nghĩ Trương Nghiêm Văn hẳn là hiểu rõ Vu Vận Nhiễm an bài, chỉ là không biết Trương Nghiêm Văn trong lòng cảm thụ thế nào. Trương Tử Hề lẳng lặng nhìn Trương Nghiêm Văn, lợi thế này cô phải lấy được, không chỉ có quan hệ đến cô, mà còn quan hệ đến tương lai của cô và Chu Tư Y, còn có tương lai của Trương Tử Mộng, vì thế cô trầm mặc gật đầu.
Trương Nghiêm Văn thấy Trương Tử Hề gật đầu, tựa lưng vào ghế ngồi, ngửa đầu nhìn trần nhà, đầu ngón tay có tiết tấu gõ gõ mặt bàn, cũng không biết suy tư cái gì.
Trương Tử Hề cũng trầm mặc, 10% cổ phầncủa Trương thị trên tay Trương Nghiêm Văn, cô chỉ có thể đoạt lấy, trên tay cô căn bản không có gì để đổi chác. Nhưng mà, trong lòng Trương Tử Hề thủy chung có một sự tự tin, Trương Nghiêm Văn sẽ đem cổ phần giao cho cô, bởi vì đó là kế hoạch mẫu thân Vu Vận Nhiễm của cô đã sớm an bài.
Quả nhiên, Trương Nghiêm Văn tĩnh tọa một hồi, sau đó nói với Trương Tử Hề:"Tử Hề, con chờ một chút." Trương Nghiêm Văn đứng dậy, đi lên lầu hai. Qua mười phút, Trương Nghiêm Văn xuống lầu, tay cầm một túi văn kiện. Hắn trở về chỗ ngồi, lấy văn kiện trong túi ra, phóng tới trước mặt Trương Tử Hề nói:"Kỳ thật ta đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ còn chờ con ký tên xác nhận mà thôi."
Trương Tử Hề cầm lấy văn kiện cẩn thận đọc qua một lần, trên giấy rành mạch viết, Trương Nghiêm Văn đem 10% cổ phần của Trương thị, chuyển tặng cho cháu gái Trương Tử Hề sở hữu.
Phần lễ vật này, Trương Tử Hề sẽ không lui bước, bởi vì nó vốn là thứ cô muốn, là lợi thế cực kỳ trọng yếu. Cô thu văn kiện, thật trịnh trọng nói với Trương Nghiêm Văn:"Chú, cám ơn ngài."
Trương Nghiêm Văn lắc đầu cười nói:"Chuyện này đã đè nặng lòng ta rất nhiều năm rồi, ta vẫn biết, con là người mà mẫu thân con yêu thương nhất cũng để ý nhất, bà ấy vẫn muốn ta đem 10% cổ phần này giao cho con. Hôm nay, coi như là ta đã làm được một sự kiện cuối cùng cho bà ấy."
Trương Tử Hề trầm mặc một hồi mới hỏi:"Chú, ngài sẽ trách mẹ con chứ?"
Trương Nghiêm Văn nhìn Trương Tử Hề một cái, kiên định lắc lắc đầu nói:"Sẽ không. Ta si mê bà ấy đã lâu, đã sớm xâm nhập cốt tủy linh hồn, cho dù thật sự muốn hận cũng hận không được. Haha, tàn nhẫn thế đấy."
Trương Tử Hề lẳng lặng nghe, nhìn, cô cảm thấy Trương Nghiêm Văn rất vui vẻ, Trương Nghiêm Văn cuối cùng một câu, cô biết, nếu hắn thật sự hận mẫu thân Vu Vận Nhiễm, đó mới thật là chuyện tàn nhẫn nhất. Si mê một người vài thập niên, nếu hắn thật sự hận được, hắn sẽ thừa nhận Vu Vận Nhiễm lợi dụng hắn. Trương Nghiêm Văn lúc này, tình nguyện lừa mình dối người, cũng thủy chung không muốn tin tưởng Vu Vận Nhiễm đối hắn chỉ có lãnh huyết cùng vô tình lợi dụng mà thôi.
Về đề tài này, Trương Tử Hề không nghĩ nói thêm gì nữa, cô tin tưởng Trương Nghiêm Văn cũng không muốn, vì thế cô nói:"Chú, hiện tại trên tay con không có gì giá trị để báo đáp ngài, hết thảy coi như là con khiếm ngài, về sau con nhất định sẽ hồi báo."
"Không cần." Trương Nghiêm Văn lắc đầu nói: "Hiện tại tiền tài đối ta mà nói, một chút ý nghĩa cũng không có, nhiều năm như vậy ta thu dưỡng cô nhi, coi như là đã làm không ítviệc thiện, nay thật sự là người tốt có hảo báo, bọn họ đều đối ta thật hiếu thuận, ta không cần ưu sầu nữa rồi."
Tạm dừng một chút, Trương Nghiêm Văn tiếp tục nói:"Con đều có thể yên tâm dùng bọn họ, bọn họ đều là người mà ta bồi dưỡng. Nếu con thật sự cảm kích ta, rảnh rỗi liền đến thăm ta đi."
Trương Tử Hề không có tiếp tục cường điệu vấn đềhồi báo, bởi vì cô hiểu biết Trương Nghiêm Văn, hắn làm hết thảy, nói là vì mình, còn không bằng nói là vì mẫu thân, hơn nữa mặc kệ làm chuyện gì, trả giá đại giới gì, hắn đều sẽ không đòi lấy hồi báo.