Trương Tử Hề nói xong một câu tựa hồ thật tầm thường, nhưng ý vị cũng là cực kỳ sâu xa, rất dễ dàng khiến cho người khác mơ màng, nhưng là đối với Chu Tư Y mà nói, ngữ khí cũng là có điểm giống như đe dọa. Cô nói xong câu đó, không thèm để ý tới Chu Tư Y cảm thụ thế nào, rất không phụ trách nhiệm xoay người liền tiến nhập phòng ngủ.
Chu Tư Y trầm mặc nhìn thân ảnh Trương Tử Hề tiến vào phòng ngủ, tay sờ chiếc cằm còn vương cảm giác hơi lành lạnh. Chân của con người luôn là địa phương có độ ấm thấp nhất, cho dù bộ dạng Trương Tử Hề có mỹ đi nữa, chân cũng hảo xem, nhưng cô cùng người khác cũng không có gì khác nhau, bàn chân lạnh như băng.
Chu Tư Y ngồi ở sô pha chậm chạp chưa động, nhìn cửa phòng ngủ không xa, trong lòng âm thầm rối rắm. Nhưng mà nàng lúc này rối rắm cũng không phải là có nguyện ý hay không, có chịu thiệt hay không, tuổi nàng tuy nhỏ, nhưng tâm lý cũng đã vượt qua đám bạn cùng lứa tuổi, vấn đề này đã sớm rối rắm qua, đã sớm nghĩ thấu, nàng sẽ không lại đi nghĩ nhiều. Nàng rối rắm là vấn đề "trước tiên giao cho hay trước tiên đòi lấy" cơ.
Ngày mai chính là thời gian báo danh ở học viện tài chính Thế Khải, mà hiện tại trên người nàng chỉ còn lại có mười chín khối*, như vậy học phí của nàng khẳng định là phải vay mượn Trương Tử Hề rồi. Nhưng nàng nghĩ, mình trước đòi lấy, không sợ yêu nghiệt xinh đẹp kia quỵt nợ, nhưng là lại không biết nên mở miệng thế nào, nàng luôn cảm thấy vô cớ xuất binh thì không tốt lắm đâu. Mà nếu trước cho...... Nàng ngẫm lại, Trương Tử Hề có thể lập tức vì nàng trả sáu vạn chín ngàn khối, tuyệt đối sẽ không phải là hạng người phong lưu, mình cho rồi sau đó đòi lấy, cũng là đúng lý hợp tình. ("cho" ở đây nghĩa là cho đi sự trinh trắng đó nghe mấy bạn :">)
*xấp xỉ 67,773 VNĐ
Nghĩ thế, Chu Tư Y không hề do dự đứng dậy, thật sâu nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ rộng mở, thẳng lưng cất bước đi đến.
Trương Tử Hề người này thật kiểu cách, nói không tốt nghe chính là vô cùng kiểu cách. Ở trong lý niệm của cô, phòng ngủ nên là phòng ngủ, mà không phải giống những người phụ nữ bình thường khác, trong phòng ngủ trừ bỏ giường, còn có bàn hoá trang, có cả tủ quần áo cùng một đống y phục to đùng. Cho nên, giữa phòng ngủ của Trương Tử Hề chỉ có mỗi cái giường, còn lại thì cái gì cũng không có, mà tủ quần áo cùng bàn hoá trang tự nhiên là đặt ở trong gian phòng chuyên chúc makeup. Trương Tử Hề luôn oán thầm nữ nhân khác không hiểu cuộc sống, kỳ thật cô cũng không ngẫm lại, người khác có năng lực như cô sao? Người khác có thể có nhà nhiều phòng như cô sao?
Phòng ngủ của Trương Tử Hề không nhỏ, tự nhiên giường cũng sẽ không nhỏ, đủ để sáu người nằm, hơn nữa nó còn là giường nước đặc chế, cực kỳ thoải mái, xung quanh giường nước đều được chế tạo từ cao su trong suốt đặc thù, dưới giường còn có bóng đèn màu lam che kín, có thể phát ra sắc xanh như đại hải chói mắt. Trên giường có một tầng đệm chăn mềm mại, lúc Trương Tử Hề nằm lên, cảm giác kia quả thật giống như mỹ nhân ngư nằm trên mặt biển vậy, sóng biển trắng ngà vững vàng nâng cô. (Hề tỷ, tỷ giàu vừa vừa phải phải thôi .__.)
Chu Tư Y vừa vào liền thấy cảnh tượng mỹ nhân ngư nhàn nhã nằm chơi, trừ bỏ chấn động ở ngoài, trong lòng còn không ngừng bồi hồi, nếu nàng không có nhận thức Trương Tử Hề, có lẽ cả đời đều không thể nhìn thấy mọi thứ làm nàng cảm thấy bất khả tư nghị hôm nay. Chẳng lẽ đây là thế giới của người giàu có, chẳng lẽ đây là xã hội thượng lưu tiền quyền đan xen?
Trương Tử Hề năm nay hai mươi lăm tuổi, không có nói qua luyến ái, không có nắm tay người khác, không có hôn qua người khác, đừng nói chi đi đến trình tự sâu hơn là không ngại trao đổi thân cùng tâm với người khác. Nhưng người khác nghĩ cô thập phần bảo thủ là sai lầm, nguyên nhân cô như vậy trừ bỏ người nhà cô, trọng yếu hơn chính là chứng khiết phích nghiêm trọng. Theo cô, Tô Lâm đại tiểu thư cứ hai ba ngày là lại đổi giường bạn, cô cũng không cảm thấy xấu xa, vì thế Trương tiểu thư của chúng ta tuyệt đối không phải một người bảo thủ.
Cho nên Trương Tử Hề, người sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, dưỡng thành một bộ tiểu thư nhà giàu được chiều chuộng, cực kỳ ích kỷ câu dẫn Chu Tư Y nhỏ hơn mình bảy tuổi, người ta chỉ vừa mới trưởng thành... Cho tới bây giờ, đối với người duy nhất mà cô không bài xích tiếp xúc thân thể, cô muốn thử làm cái chuyện mà Chu Tư Y vẫn cho rằng cấm kị.
Trương Tử Hề nằm ở một bên, vỗ vỗ vị trí trống không bên cạnh, híp mắt ngoắc Chu Tư Y, mang theo mười phần ái muội, nhẹ nhàng nói: "Đến đây, nằm xuống."
Chu Tư Y dù sao vẫn là cô gái "chưa nhân sự*", cực kỳ ngây ngô mà thôi, cho nên nói nàng không khẩn trương là không có khả năng. Nhưng trong lòng Chu Tư Y đã sớm hạ đại quyết tâm, hy sinh trinh tiết không đáng giá tiền để đổi lấy tương lai cường đại, nàng cắn chặt răng, ngoan ngoãn nghe theo Trương Tử Hề nữ vương triệu hồi, mang theo khẩn trương khó khắc chế chậm rãi nằm cạnh Trương Tử Hề.
*chưa từng XXX =]]
Trương Tử Hề tuyệt đối là tiểu thư nhà giàu chính tông, ở rất nhiều phương diện đều cực kỳ tùy hứng, thậm chí là tuỳ ý làm bậy, chỉ lo cho bản thân chứ chả bao giờ để ý cảm thụ của người ta. Cô dùng một tay chống đầu, nằm nghiêng hướng về phía Chu Tư Y, trên cao nhìn xuống mặt Chu Tư Y, dùng ngón tay thon dài mảnh khảnh chậm rãi vuốt ve môi Chu Tư Y, dùng khẩu khí thật ái muội hỏi ra một câu cực kỳ sát phong cảnh, một câu rất có khả năng dễ bị ăn đấm: "Hồi nãy tắm rửa có đánh răng chưa?"
Chu Tư Y vì Trương Tử Hề nhìn xuống, quả thật không biết phản ứng thế nào mới tốt, nàng khẩn trương đến nỗi cứng ngắc như người thực vật. Thời điểm Trương Tử Hề lấy ngón tay vuốt môi nàng, mặt nàng sung huyết đỏ bừng, tim đập nhanh đến mức khó có thể tiếp tục hô hấp. Chu Tư Y không phủ nhận, toàn bộ quá trình nàng thầm nghĩ nên phản ứng thế nào, lại không có sinh ra ý niệm cự tuyệt hoặc phản kháng trong đầu, dù chỉ là một chút.
Có người nói "tình yêu có thể biến thiên tài thành đứa ngốc", nhưng Chu Tư Y muốn nói "xấu hổ ái muội cũng đồng dạng có thể biến thiên tài thành đứa ngốc", lúc này "thiên tài" chỉ chính là nàng, khi Trương Tử Hề hỏi nàng đêm nay lúc tắm rửa có đánh răng không, nàng vốn không có ý tưởng gì dư thừa, cực kỳ thành thật hồi đáp: "Rồi."
Trương Tử Hề không phủ nhận Chu Tư Y thật vinh hạnh chiếm được yêu thích phát ra từ nội tâm cô, đặc biệt là cái miệng nhỏ kia, cô chưa từng thấy qua ai miệng nhỏ như vậy, hơn nữa lại còn mượt mà. Miệng nhỏ hiếm thấy cũng rất cân xứng với mặt nhỏ của nàng.
Trương Tử Hề chậm rãi thu hồi ngón tay vuốt ve đôi môi Chu Tư Y, đột nhiên đặt tay ở một bên sườn khác của Chu Tư Y, hai tay cô đè tại Chu Tư Y hai sườn, cả người đối diện nhìn xuống Chu Tư Y dưới thân, thật sâu nhìn khuôn miệng nhỏ nhắn khéo léo đáng yêu, giống như anh đào hồng nhuận kia, hô hấp dồn dập tới gần, tới gần, gần chút nữa......
Cuối cùng môi của cô cũng phóng tới môi của nàng, Trương Tử Hề nhắm mắt lại, tinh tế cảm thụ cảm giác quái dị mà tuyệt vời này. Môi truyền đến xúc cảm nhu nhuận, có chút thanh lương, nhịp tim không tự chủ được mà gia tốc. Cảm giác này rất khó hình dung, cũng cực kỳ tuyệt vời, thậm chí cảm giác trong lòng cũng là khó có thể diễn tả bằng lời, có kích động, có kinh hỉ, chẳng lẽ đây là cái gọi là rung động?
Trường hợp bây giờ có chút quái dị, người hôn thì nhắm hai mắt lại, mà người bị hôn thì mở to hai mắt nhìn. Chu Tư Y mở to hai mắt, thất thần nhìn Trương Tử Hề nhắm mắt, cùng mày liễu tinh tế của cô. Lúc này nàng đầu óc trống rỗng, tri giác duy nhất còn lại, chỉ có xúc cảm mềm mại trên môi bị người hôn trụ.
Không biết qua bao lâu, Trương Tử Hề ngẩng đầu, môi chậm rãi rời đi môi Chu Tư Y, hai người lặng im không nói gì, cũng không biết qua bao lâu, là một giây? Hay là một phút đồng hồ? Thậm chí là một giờ? Đây là hôn môi, hơn nữa còn mới nếm thử trái cấm tuyệt vời, thời gian cùng không gian dường như có cũng được mà không có cũng không sao.
Trương Tử Hề dù sao so với Chu Tư Y thì lớn hơn bảy tuổi, sống lâu hơn nàng ngần ấy năm, cho nên cô khôi phục thần trí, sau đó thật nghiêm túc nói với Chu Tư Y: "Tôi là nụ hôn đầu tiên, em không lỗ vốn."