Chu Tư Y không nói gì ngồi ở trên giường, ngơ ngác nhìn Trương Tử Hề tựa hồ lại chìm vào giấc ngủ. Hai người tối hôm qua da thịt thân cận xong, liền nặng nề lăn ra ngủ, cũng không có mặc áo lại, lúc này hai người vẫn là duy trì hình thái "nguyên thuỷ" nhất của nhân loại. Chu Tư Y ngây ngốc nhìn lưng Trương Tử Hề trắng mịn, cái mông tròn trịa đầy đặn, lại bắt đầu mặt đỏ tim đập, tuyến nước bọt trong khoang miệng gia tốc phân bố lượng nước xuất khẩu.
"Ực ~!" Chu Tư Y nuốt một chút nước miếng, nàng phát hiện Trương Tử Hề quá trắng, toàn thân cao thấp tựa hồ trơn bóng có điểm quá phận, ngay cả một nốt ruồi cũng không có. Làn da trắng bóng, dường như đang phát ra bạch quang nhu hòa, Chu Tư Y đột nhiên cảm thấy có một nữ thần đang ngủ trước mắt mình, có một loại hương vị thần thánh không thể xâm phạm, trong lòng thế nhưng có xúc động muốn cúng bái, nàng cảm thấy hiện tại hình như mình đã động tâm với người phụ nữ mỹ lệ này rồi.
Chu Tư Y mặc dù ở phương diện cuộc sống thì thành thục không giống cô gái vừa trưởng thành, nhưng ở phương diện tình cảm thì có lẽ còn không bằng một thiếu nữ mười lăm, ngây thơ như tờ giấy trắng. Cho nên hiện tại nàng căn bản không cảm thấy chính mình đối Trương Tử Hề động tâm có gì không ổn, hoàn toàn không có ý niệm hệt như lúc phụ nữ động tâm với đàn ông.
Ánh mắt Chu Tư Y gắt gao dính vào trên người Trương Tử Hề, căn bản không thể nào dời tầm mắt, nàng bây giờ tựa như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, trắng không tỳ vết, theo tấm lưng bóng loáng đến quả mông tròn đầy, trải qua đùi cong xinh đẹp, cuối cùng dừng lại ở bàn chân ngọc ngà của Trương Tử Hề.
Nàng phát hiện Trương Tử Hề nữ nhân yêu nghiệt này sạch sẽ đến kỳ cục, ngay cả lòng bàn chân đều non mịn như da của trẻ con, nàng bất giác nhớ tới cái chân này từng nâng cằm mình lên, xúc cảm lành lạnh tựa hồ còn đó, tay không tự giác xoa cằm.
Phụ nữ luôn mẫn cảm, mẫn cảm đến nỗi ngay cả có người nhìn mình chăm chú đều cảm giác được, đặc biệt là ánh mắt "say đắm" kia. Trương Tử Hề mơ hồ cảm thấy sau lưng có ai đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng cả kinh, rốt cuộc tỉnh táo lại, xoay người, liền thấy Chu Tư Y xích lỏa ngồi ở bên cạnh, chu chu cái miệng anh đào nhỏ nhắn, hai mắt đờ ra nhìn chân mình.
Trương Tử Hề kỳ thật siêu lười, cũng siêu thèm ngủ, cho nên lúc này cô còn mang theo oán khí rất nặng, hơi hơi cau mày, có điểm lãnh nhìn Chu Tư Y, trong lòng oán thầm, tuy rằng chân mình hảo xem, nhưng trên người càng có nhiều địa phương đẹp mắt hơn nha, vì cái gì chỉ cố tình nhìn chân?
Không thể không nói Trương Tử Hề là một người rất tự tin, thậm chí tự tin đã muốn thăng đến level tự kỷ. Mặc kệ ở phương diện nào cũng đều tràn ngập tự tin, mà làm cho cô tự tin nhất chính là vẻ ngoài thập toàn thập mỹ của mình, kế tiếp mới là trí thông minh aka IQ.
Chu Tư Y chuyên chú nhìn bàn chân ngọc kia, có thể nói là perfect, trong lòng miên man bất định. Đột nhiên chân kia giật giật, ánh mắt cũng đi theo cái chân mà di chuyển, một hồi lâu mới ý thức được tình huống gì, quay đầu thì phát hiện Trương Tử Hề mang theo lãnh ý nhìn nàng, tựa hồ có chút bất mãn.
Nàng bất ngờ phản ứng lại đây, hành động của mình có vẻ có chút thất lễ, có chút dâm loạn, nào có ai nhìn chằm chằm chân người khác chứ, cho dù cái chân kia có đẹp thì cũng không nên a. Mặt Chu Tư Y nghẹn đến mức đỏ bừng, ánh mắt lừa mình dối người mang theo bối rối xung quanh loạn chuyển, thẳng đến khi thấy hai cái áo ngủ giao triền ở cạnh giường, mới quýnh quáng cầm lên, chạy nhanh quay lưng, quỳ gối, chuẩn bị mặc áo vào.
Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y bối rối, có điểm bất mãn, phát tiết đem tóc dài cuộn sóng che ở trước mặt hất ra đằng sau, hôm qua đều xem hết, hơn nữa cũng đều sờ hết, còn có cái gì để thẹn thùng đâu! Đang bốc hoả, cô đột nhiên phát hiện Chu Tư Y quỳ gối trên giường đưa lưng về phía mình, hơi cúi xuống mặc áo ngủ, mà cái mông đáng yêu kia cứ nhếch nhếch lên. Cô nhớ hình như tối qua là mình mò địa phương này nhiều nhất nè, sờ soạng một lần lại một lần a, xúc cảm vô cùng tốt. (chời ơi khốn nạn =]])
Lúc này cô bỗng nhiên rất muốn ôn lại xúc cảm bóng loáng mà co giãn tối qua một chút, vì thế liền trực tiếp vươn tay, thiếp thượng mông nhỏ cử kiều kia, bóp nhẹ vài cái. (douma mắc dại =]])
"A!"
Chu Tư Y đang vội vàng mặc áo ngủ, đột nhiên cảm giác mông mình bị nhéo vài cái, nàng sợ tới mức kêu ra tiếng. Sau đó thì tay chân bất động, toàn thân cứng ngắc, giống như hình ảnh bỗng dưng bị "pause".
Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y giơ tay chuẩn bị mặc áo ngủ, mà cổ áo đã muốn tròng vô cổ, cảm thấy tiểu sủng vật này thật đáng yêu, động tác kia thật sự là khôi hài......
"Khanh khách......" Trương Tử Hề khanh khách nở nụ cười, tay buông Chu Tư Y ra, cô sợ chính mình nếu cứ tiếp tục, Chu Tư Y sẽ vẫn bảo trì động tác như vậy.
Chu Tư Y cảm giác Trương Tử Hề dừng động tác, lại nghe được cô cười "khanh khách", có điểm ủy khuất đô đô miệng, cũng không dám quay đầu lại, mặc áo ngủ nhanh hơn.
Trương Tử Hề hào phóng hơn Chu Tư Y, trực tiếp bò xuống giường, mang dép lê vào, áo ngủ cũng không thèm liếc mắt một cái, lướt qua giường nước to lớn, đi đến phòng tắm. Cô "rất tỉnh và đẹp gái", vừa đi qua trước mắt Chu Tư Y, vừa nói: "Chạy nhanh đi rửa mặt, rồi tôi đưa em đến Thế Khải."
Cũng chỉ có Trương Tử Hề tỉnh bơ thả rông thân mình như thế, ai không biết cô nhất định sẽ nghĩ cô là tình trường lão thủ, đã sớm quen thuộc với tình huống này.
Chu Tư Y ngồi ở trên giường, nhìn Trương Tử Hề lỏa thể xinh đẹp, sắc mặt hơi đỏ lên, trong lòng âm thầm bội phục, quả nhiên nữ nhân này cường hơn nàng nhiều lắm. Sau đó nghe thấy Trương Tử Hề nói muốn đưa nàng đến học viện tài chính Thế Khải, trong lòng nghĩ chính mình hẳn là nên khách khí một chút, không thể để nữ nhân này cảm thấy nàng thật phiền toái, có đánh chết nàng thì nàng cũng không tưởng tái đổi khách hàng, hơn nữa hẳn là khó tìm đến khách hàng nào tốt như vậy. Nàng có thể tưởng tượng cùng người phụ nữ xinh đẹp này trường kỳ giao dịch, tối thiểu có thể kiên trì đến khi mình hoàn thành học nghiệp.
"Hề...... Này rất phiền toái chị, vẫn là tôi tự đi được rồi." Chu Tư Y không dùng kính ngữ, nàng kêu "chị" mà không phải "ngài", nàng cảm thấy tối qua mình cùng Hề đã xảy ra chuyện như vậy, kính ngữ cũng không tất yếu nữa.
Máu nóng lúc rời giường của Trương Tử Hề còn chưa tiêu tẫn, hơn nữa cô vốn là người ngạo mạn, cô nói một là một, hai là hai, không ai dám phản bác cô, vì thế cô dừng lại cước bộ, nhìn chằm chằm Chu Tư Y, cười lạnh nói: "Em nghĩ rằng tôi không tiễn em, em có thể đi ra Phú Hoa Sơn này sao? Chỉ sợ em vừa ra khỏi cửa, đã bị người ta chộp tới thẩm vấn!"
Trương Tử Hề cũng không phải nói chuyện giật gân, bảo an Phú Hoa Sơn xác thực cực kỳ nghiêm khắc, bởi vì người trụ nơi này cũng không phải thường dân, nếu ai đó xảy ra bất trắc, trách nhiệm cũng không dễ gánh. Cho nên, nhân viên bảo an rất là cẩn thận, cơ hồ đều ôm tâm lý thà giết lầm chứ không bỏ sót.
Chu Tư Y bị thần thái lạnh lùng của Trương Tử Hề làm cho hoảng sợ, nàng không biết Trương Tử Hề vì cái gì đột nhiên sinh khí, Trương Tử Hề khí thế lạnh lẽo khiến nàng khiếp đảm...... Nhưng Chu Tư Y cũng không biết tại sao, nàng thật không nghĩ lộ ra dáng dấp khiếp đảm trước mặt người phụ nữ này, vì thế nàng ra vẻ trấn định nhìn Trương Tử Hề, mỉm cười nói: "Hề, cám ơn chị."
Lúc này đến phiên Trương Tử Hề không rõ, cô khẽ nhíu mày nhìn Chu Tư Y hồi lâu, mà Chu Tư Y thì vẫn mỉm cười nhìn cô. Cuối cùng, Trương Tử Hề thầm nghĩ trong lòng một câu, tốt lắm, tốt lắm ngoạn! Liền xoay người đi vào phòng tắm.