Chu Tư Y nhìn xem đồng hồ điện trên tường, đã muốn gần 11h, nàng nghĩ bây giờ hẳn là không còn kịp rồi, chỉ có thể chờ qua 13h lại đi. Trong lòng nàng cũng không có thầm oán do Trương Tử Hề động tác quá chậm mới tạo thành tình huống hiện tại, nàng biết phân biệt giữa ân và oán, rất nhiều người từng nhận thức nàng đều đánh giá nàng ân oán phân minh, làm cho người ta vừa yêu vừa hận.
Nàng rõ ràng, mặc kệ nói như thế nào thì nàng đều là dựa vào Trương Tử Hề mới có học phí, hơn nữa Trương Tử Hề còn chi nhiều tiền mua quần áo mới cho nàng như vậy.
Nàng mỉm cười nói với Trương Tử Hề: "Hề, bằng không chúng ta buổi chiều lại đi đi?"
Trương Tử Hề đứng bên sô pha nhìn nàng một cái, tựa hồ biết nàng suy nghĩ cái gì, phong khinh vân đạm* nói: "Đừng lo lắng, chỗ tân sinh báo danh giữa trưa không có nghỉ ngơi đâu."
*nhẹ như gió, nhạt như mây
Kỳ thật đại học đều là như vậy, chỗ báo danh dành cho học sinh mới đều không có nghỉ giữa giờ, Trương Tử Hề cũng học đại học qua, đương nhiên biết. Mà Chu Tư Y là mới tốt nghiệp trung học, tự nhiên không biết.
Chu Tư Y kinh ngạc nhìn cô, trong lòng nghĩ: Hay nữ nhân này thật sự là yêu nghiệt, chị ấy nói uyển chuyển như thế, lẽ nào chị ấy biết mình suy nghĩ cái gì? Hơn nữa chị ấy như thế nào biết chỗ báo danh ở Thế Khải không nghỉ trưa? Bất quá, nàng cũng không muốn dây dưa vấn đề không trọng yếu này cho lắm, nàng thầm nghĩ nhanh chóng đến Thế Khải báo danh, trước tiên giải quyết xong đại tâm sự của bản thân.
"Dạ được, vậy chúng ta đi thôi?" Chu Tư Y vội vàng cầm lấy ba lô, một bên đeo ba lô lên lưng một bên nói với Trương Tử Hề. Nhưng khi nàng chuẩn bị thỏa đáng, vừa muốn xuất phát lại phát hiện Trương Tử Hề đứng bất động, từ trên xuống dưới đánh giá nàng, nàng vì ánh mắt không chút nào che giấu kia của Trương Tử Hề mà có điểm co quắp, chẳng lẽ mình có cái gì không ổn? Vì thế nàng cũng cẩn thận kiểm tra lại, lại không phát hiện mình có vấn đề a! Nàng không rõ, mang theo chút ngại ngùng hỏi: "Hề, làm sao vậy?"
Trương Tử Hề minh mục trương đảm đánh giá Chu Tư Y, khi xác nhận kết quả tư hữu của mình, cô dĩ nhiên không cần che lấp, cô muốn đánh giá thế nào thì liền đánh giá thế nấy. Cô phát hiện Chu Tư Y hiện tại mặc quần áo mới ngày hôm qua mua ở Yêu Quý salon, thật không tệ, rất phù hợp với em ấy, ánh mắt của Seven thật độc cũng thật chuẩn.
Lúc này, Chu Tư Y mặc áo ngắn tay hồng nhạt, quần bò lam đậm, tôn lên làn da trắng nõn, rất có hương vị trưởng thành của một cô gái nhà bên. Có đôi khi quần áo càng đơn giản thì lại càng đẹp, hương vị thanh thuần trên người Chu Tư Y, dường như càng thêm nồng đậm.
Trương Tử Hề lẳng lặng đánh giá Chu Tư Y, làm sao cô cảm thấy nàng trẻ hơn mình rất nhiều, bộ dáng Chu Tư Y quải ba lô chờ cô xuất môn, làm cho cô có cảm giác mình giống như bà chủ gia đình chuẩn bị đưa con đến trường vậy. Tuy rằng Trương Tử Hề chỉ lớn hơn Chu Tư Y bảy tuổi, nhưng bảy tuổi đối với cô mà nói, thật sự rất khó cân bằng. Cô hiện nay thấy mình quả thật hệt như ông già bao dưỡng tiểu cô nương.
Trương Tử Hề rất muốn làm cái gì, để đánh vỡ điều làm cho mình không thoải mái, vì thế cô bước lên hai bước, kéo Chu Tư Y qua, nhắm ngay cái miệng nhỏ của nàng hung hăng hôn xuống, vẫn là hôn sâu cái loại này. Nhấm nháp phiến môi đáng yêu kia của Chu Tư Y xong, cái lưỡi đều ngọt, tâm tình Trương Tử Hề tốt lên rất nhiều, bất bình trong lòng cũng biến mất vô tung, cô buông Chu Tư Y ra, ác ý cười cười, xoay người cầm lấy văn kiện trên bàn, nói với Chu Tư Y một câu: "Y nhi, đi thôi."
Chu Tư Y mặt đỏ tim đập nhìn bóng dáng Trương Tử Hề, thở dốc, vừa rồi nàng một chút chuẩn bị cũng không có, đã bị Trương Tử Hề "cưỡng hôn". Nàng có điểm ủy khuất chu chu môi, được rồi, nàng thừa nhận không bài xích cô hôn mình, hơn nữa nàng cũng có chút thích cảm giác này. Cho dù y theo quan hệ hiện tại giữa mình cùng Hề, chị ấy muốn hôn mình là thiên kinh địa nghĩa, nhưng mà ít nhất cũng phải thông tri trước một tiếng chứ, hại nàng một chút chuẩn bị cũng không có, vừa phun ra một hơi còn không có hấp trở về đã bị hôn trụ, thiếu chút nữa hại nàng nghẹn chết!
Trương Tử Hề lái xe rất nhanh, chở Chu Tư Y chỉ cần vài phút là đến Thế Khải. Chiếc xe Aston Martin yêu dấu của Trương Tử Hề là màu đỏ thẫm, phong cách cũng thật chói mắt, vừa đến cửa trường liền hấp dẫn phần đông ánh mắt. Trương Tử Hề bên trong xe mang kính mát màu đen, khiến cho cả người cô toát lên vẻ tà mị.
Trương Tử Hề dừng xe lại, từ trong bóp lấy ra một túi văn kiện, cũng không nói bên trong có gì, liền trực tiếp đưa cho Chu Tư Y. Chu Tư Y nghi hoặc nhìn Trương Tử Hề, tiếp nhận túi văn kiện, Trương Tử Hề mới mở miệng nói: "Bên trong có một chiếc điện thoại di động mới cùng với chi phiếu, em cầm đi, điện thoại đã gắn sim, cũng có lưu số của tôi. Trong chương mục đã có hai vạn, mật mã thẻ tín dụng nằm trong túi, em cứ thoải mái mà xài, nếu không đủ thì hãy nói với tôi, tôi sẽ bỏ thêm tiền vào thẻ cho em."
"Hề......" Chu Tư Y cầm túi văn kiện, im lặng nghe Trương Tử Hề nói xong, trong lòng nàng ấm áp, ánh mắt cũng có chút sáp sáp, không biết nên nói gì. Nàng cô độc lâu lắm, nàng từng dùng lạnh lùng cự tuyệt rất nhiều người hảo tâm muốn hỗ trợ, nàng không cần người khác thương hại, cái nàng cần là kiên cường.
Mà nay, dựa vào quan hệ bao dưỡng của mình và Trương Tử Hề, nàng có thể dỡ xuống lạnh lùng, an tâm thản nhiên, nhận tiền tài cùng vật chất Trương Tử Hề cho nàng, cũng không quản Trương Tử Hề người phụ nữ xinh đẹp này là xuất phát từ loại tâm tình nào, nhưng nàng rõ ràng cảm nhận được sự quan tâm. Nhưng mà, chính là bởi vì Chu Tư Y dùng lạnh lùng ngăn cách bản thân với mọi người, cho nên sự quan tâm này mới càng thêm trân quý. Kỳ thật...... Chu Tư Y chính là một kẻ kiên cường lại đáng thương.
Trương Tử Hề thản nhiên nhìn Chu Tư Y, khẽ nhíu mày nhìn mắt nàng phiếm hồng, biết nàng hẳn là cảm động, cũng đoán không ra này có cái gì để cảm động. Cho dù Trương Tử Hề thông minh, thì cuộc sống an nhàn sung sướng vẫn khiến cô căn bản không thể thể hội cũng không thể đoán ra cảm thụ của Chu Tư Y. Huống chi việc này đối Trương Tử Hề mà nói, chỉ là một chiếc điện thoại.
Trương Tử Hề sinh ra trong đại gia tộc, biết rõ nhân tính, mặc kệ có thể lý giải vì sao Chu Tư Y cảm động hay không, cũng phải làm sâu sắc thứ ân huệ đó, vì thế cô kéo Chu Tư Y qua, hôn nhẹ lên môi nàng, ôn nhu nói: "Y nhi, giữa chúng ta không cần phải nói cám ơn, em an tâm nhận, tôi cũng rất cao hứng."
Chu Tư Y gắt gao nắm túi văn kiện trong tay, cắn môi gật gật đầu, không biết có phải bởi vì Trương Tử Hề lô hoả thuần thanh* nhìn thấu lòng người hay là cái gì khác, làm cho Chu Tư Y luôn cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn, cũng rất khó tin tưởng người khác, lại tin tưởng Trương Tử Hề là thật tâm với nàng.
*nhuần nhuyễn
Thật ra...... Này hết thảy hết thảy, chính là bởi vì Trương Tử Hề vừa vặn tiếp cận Chu Tư Y, vừa vặn Chu Tư Y tâm lãnh, không có cảm giác thua thiệt, nên mới nhận cô đối tốt với nàng mà thôi.
Trương Tử Hề mỉm cười nhìn Chu Tư Y, trong lòng lại nghĩ, cô thích cô gái này đến trình độ nào đây, em ấy là người duy nhất, sau khi cô mắc chứng khiết phích, sẽ không bài xích thân thể tiếp xúc. Mặc kệ như thế nào, cô đều phải chặt chẽ khống chế cô gái này trong lòng bàn tay, thẳng đến phiền chán mới thôi, nếu cả đời cũng không phiền chán, như vậy...... Mặc kệ em ấy có nguyện ý hay không, cả đời cũng sẽ không buông tha em ấy.