Tư Tiên ở trong mắt rất nhiều người chính là một kẻ dẫn mối, mà dùng chính lời hắn nói, hắn là một người đại diện. Hắn chưa bao giờ cho rằng mình là một kẻ dẫn mối, nói hắn là dẫn mối quả thực là vũ nhục nhân cách của hắn, loại ma cô đê tiện đó có thể so với người đại diện cao quý như hắn sao? Phải biết rằng người mà hắn tiếp xúc, tất cả đều là giới thượng lưu trong xã hội, rất nhiều người hao tổn biết bao khí lực muốn gặp nhân vật nổi tiếng mà vẫn không thấy được, nhưng hắn mỗi tháng đều có thể nhìn thấy một lần.
Hội quán Sủng Ái, đó là địa phương mà Tư Tiên làm công, nơi này là hắn bỏ ra hơn 500 vạn để kiến thành và trang hoàng.
Khi Trương Tử Hề lái chiếc Aston Martin mà cô âu yếm đi theo chiếc Audi A6 của Tô Lâm, đến hội quán Sủng Ái, cô mới biết được Tô Lâm nói "sủng vật" thật đặc biệt là cái gì. Nguyên lai cái gọi là "sủng vật" kia căn bản chính là tiểu bạch kiểm cùng nhị nãi.
Trương Tử Hề cho tới bây giờ chỉ biết Tô Lâm người này thích ngoạn, cũng sẽ ngoạn, sẽ hưởng thụ, giường bạn dễ nhìn bên người không ngừng đổi mới. Hơn nữa bản thân cô cũng không cảm thấy Tô Lâm làm như vậy có gì không tốt, có gì không đúng, nhân sinh trên đời, chính là muốn hưởng thụ. Nhưng cô cũng chưa bao giờ làm như vậy, nguyên nhân là vì người nhà, còn có một nguyên nhân khác chính là cô có khiết phích, khiết phích rất nghiêm trọng, trừ bỏ khiết phích về mặt vật lý, cô thậm chí còn có khiết phích trên phương diện tinh thần.
"Tô Lâm!" Trương Tử Hề nén giận gầm nhẹ một tiếng gọi Tô Lâm đi ở phía trước, cô thật muốn chụp chết người phụ nữ này, chị ta cư nhiên mang cô đến địa phương này, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao? Không nói cô thật sinh khí, chỉ nói Trương gia sau khi biết, kết cục của Tô Lâm tuyệt đối sẽ không hảo.
Tô Lâm nghe Trương Tử Hề kêu tên đầy đủ của cô, cô chỉ biết Trương Tử Hề sinh khí. Tô Lâm năm nay ba mươi mốt tuổi, so với Trương Tử Hề thì lớn hơn sáu tuổi, cho nên Trương Tử Hề bình thường đều kêu cô là Tô tỷ, nhưng thời điểm Trương Tử Hề kêu cô bằng tên đầy đủ, vậy thì đại biểu cho, Trương Tử Hề sinh khí.
Tô Lâm xoay người lại, có điểm ủy khuất nhìn Trương Tử Hề nói: "Hề Hề, đừng nóng giận, tôi chỉ là không muốn em lãng phí năm tháng thanh xuân mà thôi."
Trương Tử Hề bóp trán, nhịn xuống không làm ra hành động mắt trợn trắng rất không thục nữ, cô bất đắc dĩ nhìn biểu tình uỷ khuất của Tô Lâm. Trong lòng cô ai thán, Tô Lâm này cũng thật là, người đã ba mươi tuổi mà còn y chang tiểu hài tử, làm việc cho tới bây giờ đều không suy nghĩ hậu quả. Nhưng Trương Tử Hề vì biểu tình kia của Tô Lâm, cơn tức giận cũng giảm đi rất nhiều, cô chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Tô tỷ, tôi không thích mấy thứ này......"
Tô Lâm thấy Trương Tử Hề đổi xưng hô trở về "Tô tỷ", biết em ấy không tức giận nữa, vì thế cười cười nói: "Nhìn xem thôi, liền theo giúp tôi nhìn xem mà thôi, tôi phải đổi sủng vật mới. Người cũ tôi ghét rồi."
Ghét? Quỷ đều biết Tô Lâm mới đổi sủng vật, một tuần còn không đến, liền chán ghét? Trương Tử Hề trừng Tô Lâm, cô đang muốn quát lớn vài câu, đột nhiên thanh âm một người đàn ông vang lên sau lưng.
"Tô tiểu thư tôn quý, ngài đã tới rồi. Lần này tôi đã xem xét rất nhiều sủng vật mới, đều không tồi đâu."
Trương Tử Hề xoay người lại, thấy một nam tử trung niên hào hoa phong nhã, ước chừng hơn ba mươi tuổi. Một thân tây trang thẳng thớm, nửa cong thắt lưng, lễ nghĩa tiêu chuẩn đúng chỗ, giống như quản gia của quý tộc Anh quốc. Cô không nghĩ tới, người như vậy cư nhiên là kẻ dẫn mối.
Tô Lâm nghe thấy có sủng vật mới, vui vẻ cười cười, mở miệng nói: "À, phải không? Vừa lúc tôi có đem bằng hữu theo giúp tôi nhìn xem."
Trương Tử Hề nghe Tô Lâm nói, cô thật muốn lập tức bóp chết tên hỗn đản này, rõ ràng là mình bị lừa đến, như thế nào thì biến thành mình bồi Tô Lâm đến xem, chẳng lẽ là muốn mình chọn một tên tiểu bạch kiểm ghê tởm trở về?
"Tô Lâm!" Trương Tử Hề lạnh lùng kêu một tiếng, cô đang muốn mắng chị ta vài câu, đột nhiên nghĩ đến nếu việc này bị người trong nhà biết, chỉ sợ mình cùng Tô Lâm đều có phiền toái lớn, vì thế cô đến gần hai bước, hỏi bên tai Tô Lâm: "An toàn sao?"
Tô Lâm bị Trương Tử Hề gọi tên đầy đủ làm cho hoảng sợ, thời điểm cô còn đang kinh hãi, Trương Tử Hề lại đột nhiên thần bí hỏi an toàn sao? Cái gì an toàn sao? Chẳng lẽ là sợ bệnh lây qua đường sinh dục, hay là sợ mang thai? Tô Lâm lăng lăng nghĩ.
"Tô Lâm." Trương Tử Hề thấy chị ta lăng lăng nghĩ cái gì, không có trả lời mình, cô nhẹ nhàng đẩy Tô Lâm một chút.
Tư Tiên tuyệt đối là một người đại diện cực kỳ chuyên nghiệp, hắn nhìn thần sắc của Trương Tử Hề trước mắt, liền biết cô đang lo lắng cái gì. Vì thế hắn mở miệng nói: "Vị tiểu thư này xin yên tâm, chúng tôi luôn giữ bí mật hết thảy tư liệu của khách hàng, đến nay vẫn chưa có sai lầm."
Trương Tử Hề nghe Tư Tiên nói thế, cũng an tâm đôi chút, nhưng là hoàn cảnh này thật sự làm cho cô thích không nổi, chứng khiết phích của cô lại phát tác, cảm thấy cả người không thoải mái.
Tư Tiên thoáng nhìn Trương Tử Hề hai lần, trong lòng âm thầm khen ngợi dáng người cùng dung mạo của người phụ nữ này, nhưng hắn chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày, biết mình không thể nhìn hoài, như vậy sẽ làm cho khách hàng không được tự nhiên.
Vì thế hắn cũng không nói nhiều, thân thủ làm một cái động tác xin mời: "Xin mời hai vị khách hàng tôn quý đi theo tôi, tôi mang hai vị đi khu sủng vật nhìn xem."
Trương Tử Hề thật muốn lập tức quay đầu chạy lấy người, nhưng Tô Lâm lại gắt gao lôi kéo tay cô, không cho cô dễ dàng rời khỏi. Trương Tử Hề bị kéo đi, trong lòng nghĩ: Lần sau Tô Lâm kêu mình bồi chị ta làm cái gì, nhất định phải tra rõ rành mạch rồi mới đáp ứng!
Cái gọi là khu sủng vật, kỳ thật chính là một hành lang rất dài, mà ở hai bên hành lang đều có một gian phòng thủy tinh, mỗi gian phòng đều được thiết kế giống nhau, có sô pha, có luôn bàn trà. Hơn nữa trong phòng đều có một người, có nam lẫn nữ.
Trương Tử Hề phát hiện sủng vật này đó là dựa theo nam tả nữ hữu mà sắp hàng, tất cả phòng thuỷ tinh bên trái đều là đàn ông, mà bên phải tất cả đều là phụ nữ. Ở một góc phòng thuỷ tinh, thậm chí còn có tư liệu về người trong căn phòng, bao gồm tuổi, bằng cấp, thân cao, thể trọng, số đo ba vòng, thậm chí ngay cả còn là xử nam hay xử nữ hay không đều có ghi rõ.
Tô Lâm giống như là thật sự chọn sủng vật, xem mỗi một gian phòng, ngẫu nhiên còn nhìn kỹ tư liệu ghi chú trong góc.
Mà Trương Tử Hề căn bản không có hứng thú, cô chỉ tùy ý liếc vài lần. Cô phát giác từng người ở bên trong đều có cố sự, nhìn một chút liền biết lớp thủy tinh này hẳn là thủy tinh một mặt đặc chế, bên trong nhìn không tới bên ngoài, mà bên ngoài lại có thể nhìn đến bên trong.
Trương Tử Hề nhàm chán đi theo Tô Lâm, vô tình nghiêng đầu, đột nhiên chống lại một đôi mắt đen tinh lượng, ánh mắt kia tựa hồ xuyên thấu qua thủy tinh, đối diện với cô.