Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 23: Gia quy



"Tô Lâm! Tôi không muốn nghe đến chuyện làm cho tôi kinh ghê tởm kia, chị chỉ cần nói cho tôi biết là ai nói với chị là được...... Nếu chị còn xem tôi là bằng hữu!"

Trương Tử Hề nói lời này rất nặng, ngữ khí cũng thật kiên quyết, không chừa đường sống.

Tô Lâm cực khó xử lại lo lắng nhìn Trương Tử Hề, nếu cô nói ra tên người kia, vậy thì cô nhất định là một tiểu nhân. Người kia tối hôm qua uống say, sơ ý nói ra mà thôi, hơn nữa người kia vẫn xem cô như chị ruột, cô làm sao có thể bán đứng nàng? Nhưng nếu không nói ra, thì tình hữu nghị giữa mình và Trương Tử Hề cũng dừng ở đây......

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Lâm đột nhiên sinh ra một cỗ oán hận, năm ấy mình buông xuống thể diện, mặt dày mày dạn chỉ là vì cùng Trương Tử Hề trở thành bằng hữu, không nghĩ tới quá trình này chỉ ước chừng năm năm thời gian. Năm ấy mình mang theo thành ý thế nào, cho tới bây giờ vẫn vì em ấy mà suy nghĩ, không ngờ Trương Tử Hề lại là một con sói vô tâm vô phế, hiện tại còn dùng tình hữu nghị giữa hai người đến uy hiếp mình.

Tô Lâm lần đầu tiên nhìn thấy Trương Tử Hề là năm 23 tuổi, ngay lúc đó cô đã sớm là tình trường lão thủ, từ năm 18 tuổi không biết đem lần đầu tiên cho ai, sau đó cũng cai nghiện không xong khoái cảm làm cho người ta điên cuồng này, những chuỗi ngày tiếp theo quả thật vì tình mà sống.

Mà ngay lúc đó Trương Tử Hề mới 18 tuổi, vẻ mặt cao cao tại thượng, đối với người khác tới gần luôn loáng thoáng lộ ra cảm xúc chán ghét. Kỳ thật trước khi gặp gỡ Trương Tử Hề, cô đã sớm biết Trương gia đại tiểu thư có chứng khiết phích rất nghiêm trọng, yêu sạch sẽ đòi mạng.

Tô Lâm gặp Trương Tử Hề, liền cảm thấy cô giống như phật liên* trắng noãn, là sạch sẽ thuần khiết, là cao ngạo thanh cao, cự tuyệt bất luận kẻ nào tiếp cận làm bẩn. Cho dù Tô Lâm có thể lảng tránh, nhưng là trong tiềm thức vẫn cảm thấy mình thật bẩn, trong nội tâm hận thấu bản thân không thể khắc chế dụ hoặc. Cho nên khi nhìn thấy Trương Tử Hề, trong lòng cô liền có một nguyện vọng, hy vọng mình có thể cùng Trương Tử Hề sạch sẽ trở thành bằng hữu, đây chính là một loại thành kính cùng hướng tới khi mà cô không thể trở về trạng thái thuần khiết như xưa, tựa hồ cùng Trương Tử Hề người như vậy trở thành bằng hữu, đối với mình là một loại sám hối cùng cứu thục.

*hoa sen

Tô Lâm không phải trời sinh đã là les, cho dù cô là, ở trước mặt Trương Tử Hề băng thanh ngọc khiết lại chán ghét chính mình, cũng tuyệt đối không thể, cũng không nguyện đi làm bẩn Trương Tử Hề. Cho nên Tô Lâm đối với Trương Tử Hề không oán không hối hận ân cần năm năm, cũng chỉ là bằng hữu của Trương Tử Hề mà thôi, không phải người yêu.

Căn cứ vào thái độ mà hai người đối đãi hữu tình, hơn nữa Trương Tử Hề luôn mang theo một tầng lạnh lùng khó hiểu, khiến Tô Lâm không thể nhìn thấu em ấy, mà Tô Lâm cũng là thẳng thắn thành khẩn tướng đãi, để Trương Tử Hề hiểu biết cô thấu triệt. Cho nên hai người trong lúc đó địa vị là không thể ngang hàng, Tô Lâm luôn là người bị động, mà Trương Tử Hề vĩnh viễn đều là người chủ động; Tô Lâm luôn là người cưng chìu, mà Trương Tử Hề chính là người luôn được cưng chìu.

Cho dù người khác nói Tô Lâm cô ở trước mặt Trương Tử Hề không có một chút tôn nghiêm cũng thế, nói cô lãng phí thời gian cũng thế, cô luôn quý trọng hữu tình giữa mình và Trương Tử Hề, xem nó như côi bảo duy nhất trên thế gian.

Trương Tử Hề mặt không chút thay đổi chống lại ánh mắt có điểm oán hận lại không che giấu được thân thiết của Tô Lâm, lẳng lặng chờ đợi Tô Lâm nói ra đáp án, cô tin tưởng Tô Lâm nhất định sẽ nói ra. Cô hiểu biết Tô Lâm, mà Tô Lâm cũng không hiểu biết cô, đây là nguyên nhân cô tự tin như thế. Cô rất ích kỷ rất lãnh huyết, chính cô cũng thừa nhận, nhân bất vi kỷ*, những lời này cô rất đồng tình. Nhưng mà Trương Tử Hề cô cũng không phải loại tiểu nhân vong ân phụ nghĩa, lấy ơn báo oán, Tô Lâm đối với cô tình chân ý thiết, cô cũng không có quên.

*người không vì mình, trời tru đất diệt =))

Lúc này, Trương Tử Hề có thể dễ dàng lấy tình hữu nghị của hai người đến uy hiếp Tô Lâm, không phải cô một chút cũng không để ý hữu tình của cả hai. Cô sở dĩ làm vậy, một phần là vì cô bị cơn tức che mất lý trí, mặt khác là vì cô biết Tô Lâm nhất định sẽ không buông tha mối quan hệ giữa bọn họ, cho nên cô mới không màng hết thảy. Cho dù cuối cùng Tô Lâm kiên trì không nói, cô cũng sẽ không lãnh huyết vô tình mà đơn phương chấm dứt tình bạn.

Mà Tô Lâm sinh ra oán hận, chính là bởi vì cô cho tới bây giờ đều nhìn không thấu Trương Tử Hề, hiện giờ cô xem không ra Trương Tử Hề nói lời này là thật hay là giả. Nhưng mà cô đối với Trương Tử Hề là trăm phần trăm chân thành, thậm chí cung kính vâng theo, nên cho dù trở thành tiểu nhân, cô vẫn là quyết định nói ra, cũng chỉ bởi vì Trương Tử Hề muốn biết.

"Haizzz......" Tô Lâm nhìn Trương Tử Hề thở dài một hơi, thế nhưng có điểm mệt mỏi nói: "Hề Hề, em ấy chỉ là uống rượu rồi không cẩn thận nói ra mà thôi, cũng không phải cố ý, huống chi em ấy cũng giống em, phải thừa nhận chuyện như vậy......" Nói đã đến nước này, Tô Lâm dừng lại, cô tin tưởng, khẳng định Trương Tử Hề có thể lập tức nghĩ đến ai.

Quả nhiên, Trương Tử Hề nghe xong liền trào phúng khinh xuy một tiếng nói: "À, nguyên lai là Trương Tử Mộng, muội muội của tôi...... Tôi đã sớm nên nghĩ đến cô ta, trừ bỏ cô ta còn có ai sẽ ngu xuẩn như vậy." Trào phúng cũng không biết là trào phúng chính mình, hay là trào phúng cái người uống say rồi nói mê sảng kia.

Tô Lâm nhăn mặt nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Hề Hề, đừng làm khó dễ Tử Mộng, em ấy kỳ thật bản tính không xấu, hơn nữa chỉ mới 20 tuổi, là cái đứa nhỏ mà thôi. Huống chi em ấy là muội muội của em, say rượu nói bừa, hơn nữa lúc ấy cũng chỉ có tôi ở bên em ấy, cũng không có những người khác nghe thấy."

Trương Tử Hề quay đầu, tựa tiếu phi tiếu* nhìn Tô Lâm nói: "Chị có vẻ rất thương tiếc cô ta nhỉ? Xem ra phân lượng của cô ta trong lòng chị nặng hơn bằng hữu tri tâm như tôi?"

*cười như không cười

Tô Lâm nghe cô nói thế, như thế nào đều cảm thấy lời này thật cổ quái, nghĩ đến Trương Tử Hề lầm cho rằng cô xem trọng Trương Tử Mộng hơn em ấy, vì thế vội vàng giải thích: "Hề Hề, tôi chỉ là......"

Thật ra Trương Tử Hề chỉ đùa Tô Lâm một chút, lấy cớ đánh không khí xấu hổ trầm mặc mà thôi, Tô Lâm còn chưa nói hết, cô liền ngắt lời: "Tốt lắm, Tô tỷ, tôi chỉ là đùa một chút mà thôi...... Chị nghĩ rằng tôi thật sự đi so đo với một tiểu hài tử không hiểu chuyện như cô ta sao? Tôi không nhỏ nhen như vậy, hơn nữa tôi nói cô ta ngu xuẩn cũng không có ý gì khác, tôi chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi. Về phần làm tỷ tỷ cô ta...... À, tôi không có hứng thú làm, cũng không muốn làm."

Tô Lâm nghe Trương Tử Hề nói như vậy, trong lòng thở dài một hơi, Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng hai vị Trương gia tiểu thư không hợp, là chuyện mọi người đều biết, cô cũng vô pháp khuyên giải cái gì. Đồng thời cô cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô đã trở thành một tiểu nhân rồi, bất nghĩa với Trương Tử Mộng luôn tin tưởng mình, cô không thể lại thương tổn Trương Tử Mộng lần nữa, nếu Trương Tử Hề tên yêu nghiệt này mà trả thù, Trương Tử Mộng đơn thuần sẽ chịu đựng không nổi đâu.

Trương Tử Hề gặp Tô Lâm không thèm nhắc lại, cô biết mình hôm nay có điểm quá phận, mình phải làm ra cái gì thích hợp để xoa dịu tình hình, vì thế cô mỉm cười, trên mặt mang theo đầy đủ thành ý nói: "Tô tỷ, kỳ thật nói cho chị biết sự kiện kia cũng được, giữa bằng hữu với nhau không phải là nên thẳng thắn sao?" Trời biết, Trương Tử Hề tuy rằng nói như vậy, nhưng bản thân cô vô cùng coi trọng sự riêng tư, đến tột cùng Tô Lâm còn lén gạt cô bao nhiêu bí mật đây.

Cô tạm dừng một chút, trên mặt lại xuất hiện vẻ chán ghét không che giấu được, nhíu chặt mày nói: "Chỉ là...... Chỉ là tôi thật sự không thể nói ra chuyện như vậy, xã hội thời nay còn có người nhà bắt buộc nữ nhi hàng năm đều phải kiểm tra màng trinh."

Trương Tử Hề vốn chán ghét cùng người khác tiếp xúc thân thể, kêu cô đưa địa phương bí ẩn cho người khác tới gần thậm chí là tiếp xúc, tuy rằng người kiểm tra là một bà già, nhưng lại mang theo bao tay cao su, chỉ cần suy nghĩ một chút, cô liền cảm thấy ghê tởm mắc ói.

Tô Lâm nghe sơ qua Trương Tử Mộng nói đến chuyện này, cũng là kinh ngạc vô cùng, quả thật chính là chấn kinh rồi. Hiện tại là thế kỷ 21, tư tưởng xã hội đã muốn mở ra, không nghĩ tới Trương gia vẫn còn tồn tại chế độ phong kiến, không tôn trọng nữ tính, không tôn trọng nhân quyền. Cô chỉ cần ngẫm lại đều cảm thấy tức giận cùng bi ai giùm Trương Tử Hề. Trương Tử Hề chán ghét người khác đụng vào như thế, lại còn phải thừa nhận kiểm tra vũ nhục, hàng năm đều một lần......

"Hề Hề, vì cái gì Trương gia sẽ có quy củ...... như vậy?" Tô Lâm xác thực tìm không thấy từ ngữ thích hợp để hình dung cái quy củ biến thái kia, vì thế đành phải hàm hồ hỏi lại.

Trương Tử Hề cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Mấy người chúng ta đều là đại thương thị, nhưng chỉ có nữ nhân Trương gia cơ hồ không có phát sinh scandal nào, là bởi vì Trương gia đã định ra quy củ, yêu cầu tất cả nữ nhân Trương gia trước khi gả đi vẫn phải duy trì thân thể băng thanh ngọc khiết, hoàn hảo không tổn hao gì."

Tô Lâm nghe cô giải thích, cũng không biết nói cái gì cho phải, hai người liền im lặng xuống dưới.

Trương Tử Hề không muốn tiếp tục đề tài khiến cô chán ghét, cô điều chỉnh cảm xúc một chút, xem xem đồng hồ, hẳn là nên đi đón sủng vật của mình rồi, vì thế cô nói với Tô Lâm: "Tô tỷ, thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi."

Tô Lâm tự nhiên đối với lời Trương Tử Hề nói chưa từng có ý kiến, cô gật gật đầu, cầm khăn tay lau khóe miệng một chút, đang chuẩn bị cầm ví chạy lấy người, lại thấy Trương Tử Hề gọi điện thoại, sau đó rất nhanh liền nói với người bên kia đầu dây: "Y nhi, sự tình đều làm tốt sao?...... Ừ, tốt, tôi hiện tại đi đón em...... Tôi rất nhanh sẽ đến, em chờ tôi ở cổng trường đi."

Tô Lâm trợn mắt há hốc mồm nhìn Trương Tử Hề, người này vẫn là Trương Tử Hề mà cô nhận thức sao? Nói chuyện ôn nhu như vậy đã đành, lại còn phá lệ tự lái xe đi đón một người. Y nhi? Chẳng lẽ là cô gái kia?




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.