Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 36: Tế tổ



Sau khi Trương Tử Hề và huynh muội Trương Tử Mộng rời đi, phòng khách chỉ còn lại vợ chồng Trương Nghiêm Đình và Cố Nguyệt Chi, hai người ngồi ở sô pha, nhàn nhã uống trà ngon người hầu pha.

Cố Nguyệt Chi liễm hạ ánh mắt, môi chạm miệng chén uống một ngụm, sau đó đem chén trà nắm trong hai bàn tay, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cái chén tráng men thuận hoạt, âm thầm nghĩ cái gì. Lại nhấp thêm một ngụm, đặt lên bàn, dùng âm thanh ôn nhu nói với Trương Nghiêm Đình: "Nghiêm Đình...... Để cho Tử Hiên định ra hôn sự trước, có thể đối với Tử Hề...... Không tốt lắm?"

Trương Nghiêm Đình dựa vào sô pha, tay cầm chén trà đặt trên đầu gối, quay đầu xem Cố Nguyệt Chi, thần sắc lo lắng trên mặt hắn rõ ràng như vậy, tựa hồ cũng không giống như làm bộ. Trương Nghiêm Đình cầm lấy chén trà, uống một ngụm, ánh mắt rất sâu, suy nghĩ một chút nói: "Bà không cần để ý tới, trạng thái hiện tại của con bé còn không thích hợp lập gia đình, hơn nữa...... Trên người nó còn có 10% cổ phần công ty của tập đoàn Trương thị."

Nghe được 10% cổ phần công ty, trong lòng Cố Nguyệt Chi rất là bất mãn, nàng cũng không rõ ràng Trương Nghiêm Đình năm đó vì cái gì lại đưa 10% cổ phần công ty cho Trương Tử Hề, điều này cũng không phù hợp quy củ, bình thường thì gia đình đại thương thị như Trương gia hoặc là Cố gia của nàng, trước khi lão nhân lui ra, tuyệt đối sẽ không đem cổ phần công ty truyền xuống, miễn đi những cuộc nội chiến vì kế thừa gia nghiệp. Nhưng mà, trước khi nàng tiến vào Trương gia, Trương Nghiêm Đình cũng đã đem 10% cổ phần công ty cấp Trương Tử Hề, mà một đôi tử nữ của nàng một phân tiền đều không có, gọi nàng làm sao không bất mãn.

Cố Nguyệt Chi nương động tác uống trà, che giấu cảm xúc bất mãn, nàng là người phụ nữ thông minh, nàng chưa bao giờ hỏi Trương Nghiêm Đình vì cái gì sẽ cho Trương Tử Hề 10% cổ phần công ty, mà hai đứa con của mình cái gì cũng không có. Trên mặt nàng như trước mang theo lo lắng cùng quan tâm, hơi hơi trầm ngâm nói: "Nghiêm Đình, chẳng lẽ không thể để cho Tử Hề gặp bác sĩ tâm lý sao? Làm như vậy cũng là vì Tử Hề hảo, dù sao nữ tử hẳn là phải lập gia đình, không có khả năng cả đời đều sống một mình."

Tạm dừng một chút, Cố Nguyệt Chi thoáng sắp xếp ngôn ngữ lại, đề nghị nói: "Về phần 10% cổ phần công ty kia...... Nghiêm Đình ông có thể thu hồi trước khi Tử Hề xuất giá mà, vậy thì Tử Hề sẽ không chịu thiệt, Trương thị cũng sẽ không để cho phu gia tương lai của Tử Hề tham gia vào."

Trương Nghiêm Đình nghe Cố Nguyệt Chi nói, trong lòng có chút phiền chán, hắn như thế nào không biết nữ nhân hẳn là phải kết hôn sinh con, hơn nữa hắn cũng cũng không phải không nghĩ qua tìm bác sĩ tâm lý cho Trương Tử Hề, người khác không biết nguyên nhân Trương Tử Hề bị tâm bệnh, nhưng hắn lại biết rành mạch. Dẫn phát Trương Tử Hề tinh thần khiết phích, căn nguyên ngay tại nơi hắn, tuy rằng hắn vẫn cảm thấy mình không có làm sai, nam nữ hoan ái, nhân chi thường tình, nhưng dù sao cũng là một loại gièm pha, không chỉ có quan hệ đến danh dự cá nhân của hắn, còn có danh dự của Trương gia.

Nếu để cho Trương Tử Hề gặp bác sĩ tâm lý, không thể tránh khỏi việc sẽ có người thứ ba biết chuyện này, cho nên Trương Nghiêm Đình vẫn không có bắt buộc Trương Tử Hề, hắn vẫn nghĩ đến Trương Tử Hề lúc ấy còn nhỏ, chờ lớn lên một chút sẽ biết quan hệ trai gái, nhưng mà hắn không nghĩ tới là, Trương Tử Hề không những không tốt lên, ngược lại còn trở nên nghiêm trọng hơn, kháng cự cùng người khác tiếp xúc thân thể.

Trương Nghiêm Đình không có lập tức trả lời Cố Nguyệt Chi, ánh mắt thâm trầm không biết suy tư cái gì, hồi lâu hắn thở dài một hơi, nói với Cố Nguyệt Chi: "Chuyện này ta sẽ cẩn thận châm chước, bà không cần lo lắng."

Cố Nguyệt Chi thông minh không có tiếp tục nói, rất nhiều này nọ biết dừng đúng lúc là tốt rồi, nàng tin tưởng, mình hôm nay gieo mầm trong lòng Trương Nghiêm Đình, tự nhiên sẽ chậm rãi nẩy mầm, sau đó khỏe mạnh trưởng thành.

......

......

Ngày thứ tám Trương Tử Hề trở lại Trương gia, rốt cuộc đến ngày tế tổ, sáng sớm Trương gia tụ tập rất nhiều người, hơn nữa những người này vừa thấy chỉ biết là đại phú đại quý, áo cơm không lo. Bọn hắn đều xuất thân từ Trương gia, ở Trương gia cho tới bây giờ đều là nhất mạch truyền thừa, sau đó bàn ra ngoài trụ. Những người đi ra từ Trương gia, trong tay đều đã có số ít cổ phần công ty của tập đoàn Trương thị, chỉ cần không phá sản, hàng năm đều theo Trương thị lấy đến huê hồng, khiến cho bọn hắn thoải mái, cái gì cũng không làm, tiêu diêu tự tại.

Nơi này không sai biệt lắm có trăm cá nhân, không biết tổng cộng có mấy nhà. Kỳ thật, con cháu từ Trương gia phân tán ra ngoài không chỉ có nhiêu đây, các nữ nhân Trương gia gả đi cũng không có trở về. Trương gia có một quy củ, phàm là nữ nhi Trương gia gả đi ra ngoài, sẽ không còn là người Trương gia, xem như ngoại nhân. Cho nên thời điểm tế tổ, bọn họ không được phép trở về.

Sau khi mọi người đã tề tựu đủ, cỗ xe chống đạn đặc chế của Trương Nghiêm Đình đi đầu, gần trăm chiếc xe hàng hiệu tạo thành đoàn xe, chậm rãi chạy đến sơn trang tư nhân của Trương gia. Không nói quá trình tế tổ của Trương gia long trọng bao nhiêu, chỉ nói đoàn xe đắt tiền gần trăm chiếc kia, cũng đủ thuyết minh địa vị và lợi thế của Trương gia.

Xe quý tạo thành đoàn, chậm rãi xuyên qua thành thị, rốt cục đến sơn trang tư nhân của Trương gia. Hoàn cảnh ở đây tuyệt đẹp, cảnh sắc kia không thua kém gì resort, có hồ có núi, trải cỏ nhân tạo thượng hạng, um tùm tươi tốt phiếm một cỗ xanh biếc, mà bốn phía tất cả đều là rừng bách cao mấy chục mét, trong ba tầng ngoài ba tầng đem toàn bộ sơn trang vây quanh.

Nơi này là khu vực tư nhân của Trương gia, là địa phương mà tổ tiên ngủ yên, nơi này có lâm viên chuyên nghiệp duy hộ, có bảo an nghiêm khắc canh gác, trừ bỏ người Trương gia, ai cũng đừng nghĩ tiến vào. Tại đô thị phồn hoa, Trương gia có thể một mình chiếm lĩnh một sơn trang khổng lồ như vậy, còn làm thành một cái nghĩa trang, không màng văn hoá mai táng của chính phủ, trong đó có bao nhiêu tiền cùng quyền, tự nhiên không cần nhiều lời.

Tất cả xe hơi nghiễm nhiên đều dừng ở bãi đỗ, một đám người theo Trương Nghiêm Đình dẫn dắt, đi đến phần mộ tổ tiên của Trương gia. Trương Tử Hề mặc một thân quần áo đen, đeo kính mát cũng màu đen, dung nhan tinh xảo mỹ mạo mang theo hơi thở lạnh như băng, cự nhân ngàn dặm.

Cô đi theo phía sau Trương Nghiêm Đình, phạm vi vốn chật chội, bởi vì cô thuỷ chung tản ra hàn khí, mọi người biết Trương Tử Hề lãnh ngạo, không ai dám tới gần cô.

Hai mắt Trương Tử Hề giấu sau kính mát, mang theo lãnh ý nhìn phần mộ tổ tiên rộng lớn khí thế của Trương gia, hệt như một cô gái tới thời kỳ phản nghịch, trong lòng tràn đầy khinh thường, không có một tia tôn trọng, cô nghĩ, những người này một cái mình cũng không gặp qua, tại sao lại có cảm tình?

Cô âm thầm nói với chính mình: "Nơi này, trừ bỏ mẹ, ai mình cũng không thành tâm cúng bái!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.