Tựa gốc: Ngự Tỷ Quyết Đấu - 御姐对决
Đồng nhân Pháp Chứng Tiên Phong 2 -法证先锋2同人
Tác giả: Trình Xiển - 程阐
Editor: Ddil
Beta: Tuyết Thiên Tầm (7 chương đầu)
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Đồng nhân, Điều tra pháp chứng, HE.
Nhân vật: Lương Tiểu Nhu, Mã Lạc Xuyên
Tình trạng bản raw: 110 chương (1 chương giới thiệu, 109 chương nội dung chính)
Tình trạng bản dịch: Hoàn
Nên dùng một tâm trạng cởi mở để đánh giá bộ này, mình khuyến khích mọi người suy nghĩ tưởng tượng đây là các nhân vật mới chứ không phải các diễn viên trong phim mà chúng ta đã biết, như vậy khi đọc sẽ có nhiều cảm xúc hơn.
Văn án
Cô là ngự tỷ, cô ấy cũng là ngự tỷ. Một người là Thanh tra cao cấp Tổ Trọng án, một người là Đội trưởng Đội Phòng chống ma túy, một người là nữ điều tra tội phạm mạnh mẽ gan dạ, một người là chuyên viên phá án băng sơn lạnh lùng kiêu ngạo. Hai người họ không phải cứ gặp mặt là ganh ghét nhau sao? Nhưng vì sao lại có thể phát triển thành cảm tình yêu thương tương trợ lẫn nhau? Vì sao lại biến thành thành ái muội mơ hồ, đến cuối cùng còn ước định cả đời bên nhau, chuyện này thật đúng là ngoại dự tính. Ngự tỷ chống lại ngự tỷ, chuyện đúng là tràn ngập khói thuốc súng, tình ý kéo dài a.
P/S: Đã bỏ tên Madam Mã, ai không tiếp nhận được thì thỉnh khỏi vào...
—————————o0o——————————–
LỜI TÁC GIẢ
Khụ khụ, rốt cuộc đã đến ngày này, tôi rất kích động, haha!
Nhớ lại ngày trước, tổng kết ra, tôi xem GL văn cũng đã hơn ba năm rồi, năm đó vừa thấy cũng chính là vào nơi này, giống như sa vào biển sâu vậy. Sau đó, xem được rất nhiều tác phẩm ưu tú cảm động, có một số tác phẩm đã ảnh hướng rất lớn đến tôi. Vẫn luôn âm thầm viết ở nhà, bởi vì thời gian bởi vì điều kiện bởi vì năng lực, cũng không có quen ai trên mạng, lại nghĩ nếu đưa lên phỏng chừng cũng không có ai xem, đã có ý nghĩ như vậy đó. Có điều, bên cạnh tôi vẫn có bạn bè kiên trì ủng hộ, tuy rằng một số trong đó cũng không biết cái tôi viết chính là đề tài GL. Nhưng thật ra tôi rất cảm kích các nàng đã kiên trì như vậy trong rất nhiều thời điểm động lực của tôi tuột dốc.
Con người của tôi đối với mọi thứ này nọ thường chỉ có hứng thú chớp nhoáng, ví dụ như đàn tranh, đàn guitar, hay quyền đạo... Nhưng đối với tiểu thuyết, tôi nghĩ, đây chắc là điều duy nhất tôi có thể kiên trì cả đời. Mỗi lần viết tiểu thuyết, tôi đều rất nghiêm túc lẫn vui vẻ.
À, tôi nghĩ thật lâu, vẫn là muốn đem cái mình viết cho mọi người xem, chỉ cần mọi người khi xem có thể cười một cái, như vậy chính là tưởng thưởng tốt nhất đối với tôi.
Như vậy đó, mọi người xem văn đi.
Bình luận truyện