Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc

Chương 84: Dẫn sói vào nhà



Lại không bàn về anh vệ binh đã gấp đến mức muốn nhảy xuống biển dùng cơ bụng tám múi của mình bơi về báo tin, hai vị "Phần tử khả nghi'' trong truyền thuyết đã bước vào bên trong Tân Carl, vì trong quốc gia này chỉ có một tòa thành, cho nên tòa thành này là quốc thổ duy nhất cũng là thành phố thủ đô, tên liền gọi là Thành Tân Carl.

Trong thành cũng đặt không ít tên như thế, chẳng hạn như Phố Tân Carl số 1 nè, thư viện quốc gia Tân Carl nè, các loại kiến trúc khác nữa.....

Nguyên tắc ''Vui cùng nhân dân'' có vẻ đang được quốc gia này quán triệt chặc chẽ.

-- Cửa hoàng cung chỉ bố trí tượng trưng mấy vị vệ binh, bên cạnh thậm chí có người bày bán hàng rong, thỉnh thoảng cũng có người lại gần vệ binh trò chuyện mấy câu, cũng không ai ngăn cản, ngược lại là một vùng hoà thuận vui vẻ.

"Kế tiếp, chúng ta phải đi chỗ này?" Thang Mộ chỉ vào Hoàng Cung, vừa cẩn thận nhìn thiệp mời trong tay Jarrett một chút, xác định chính xác. . . . . . Cho nên mới nói, bằng hữu của Jarrett cuối cùng là có lai lịch gì?

"Đúng vậy." Jarrett cũng nhìn một chút, gật đầu nói, "Địa điểm cử hành Hôn lễ chính xác là ở Hoàng Cung."

"Dùng cái cái này thật là có thể đi vào chứ?" Mặc dù thoạt nhìn quốc gia này hình như không có nhiều quy củ như vậy, nhưng luôn đàng hoàng làm một thường dân, Thang Mộ vẫn cảm giác áp lực khá lớn.

"Nếu như tỷ tỷ muốn đi vào thì nhất định có thể đi vào."

". . . . . . Đã nói rồi! Không nên tùy tiện nói ra lời đáng sợ như vậy chứ!" qaq khốn kiếp! Jarrett nhà nàng tuyệt đối là lớn lên bị sai lệch rồi!

Sự thật chứng minh, Thang Mộ thật sự là suy nghĩ nhiều quá, sau khi nhìn thấy thiệp mời, đám vệ binh lập tức lên tinh thần, vô cùng có đạo đức nghề nghiệp đề nghị tỷ đệ hai người tạm thời chờ trong chốc lát, mà hắn thì cấp tốc chạy vào trong hoàng cung.

Thang Mộ duỗi lưng một cái, trong lòng yên tâm.

". . . . . . Thang Mộ? Là Thang Mộ sao?"

Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng kêu như thế.

". . . . . . Ai thế?" Thang Mộ theo bản năng xoay đầu sang, vừa đối diện với một ánh mắt tràn ngập kích động, nhưng mà. . . . . . Tên này là ai?

Mặt Thang Mộ đầy nghi ngờ nhìn chăm chú vào kiếm sĩ trẻ tuổi ngồi trên lưng ngựa, hắn ta khoảng chừng hai mươi lăm- hai mươi sáu tuổi, bộ dáng anh tuấn như mặt trời, khuôn mặt vô cùng có mùi vị nam nhân, có một mái tóc ngắn màu xám tro vô cùng phù hợp với diện mạo, mái tóc hơi lộn xộn, nhưng lại không làm cho người ta cảm thấy thất lễ, ngược lại tạo cho người ta một loại cảm giác "Vô cùng thích hợp với hắn".

Nàng đã từng gặp người này sao?

Thang Mộ cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại, không đúng, nếu như gặp qua nàng phải có ấn tượng chứ. . . . .

Đang lúc do dự, kiếm sĩ tóc ngắn đã gọn gàng dứt khoát nhảy xuống ngựa, sải bước đi về phía nàng.

". . . . . ." Đợi chút đã chứ, thanh niên! Trước nói rõ ngươi là ai đã!

Kiếm sĩ đến gần, kiếm sĩ đến gần hơn nữa, kiếm sĩ giơ hai tay về phía nàng!

Kiếm sĩ. . . . . . ..Ôm lấy Jarrett bên cạnh nàng !

"= 皿 =" loại cảm giác thình lình biến thành vật hy sinh là chuyện gì xảy ra?

Nàng cảm thấy, hình như chính mình đã hiểu ra cái gì. . . . . .

Không phải hắn có thể đọc tâm, mà là vẻ mặt tỷ tỷ mình quá rõ ràng rồi.

"Đã lâu không gặp, Tom, ta chỉ là nghĩ muốn thử một lần mới gửi bức thiệp mời này, không ngờ ngươi lại thật sự trở lại đây, ha ha ha, không hổ là huynh đệ tốt nhất cuả ta!"

"Không, ta cho là chúng ta cũng không quen thuộc lắm." Jarrett lấy một tay đẩy ra, tay khác lật một cái lấy ra một cây ma trượng toàn thân đen nhánh, ngăn chặn trước ngực của đối phương không để cho hắn ta tiếp tục áp sát, "Hơn nữa, ta cũng không phải cố ý tới tham gia hôn lễ của ngươi."

"Ha ha ha, Tom ngươi vẫn khó ưa như trước!" Kiếm sĩ hình như hoàn toàn không bận tâm ma trượng của đối phương đang chỉ vào trái tim mình, cười to rạng rỡ nói, "Thừa nhận cũng không sao mà, ta cũng không cười ngươi."

". . . . . ." trên đầu Jarrett nhảy lên gân xanh.

Thang Mộ cảm thấy, hình như mình lại hiểu ra cái gì nữa rồi.

Nhớ tới lúc mới từ hiện đại trở về, vị nhị thiếu gia ngu ngốc kia và cả vị hôn thê Shaluen kia nữa, hình như cũng gọi Jarrett là -- Tom?

Nói như vậy, vị kiếm sĩ trẻ tuổi này từ đầu tới đuôi gọi chính là "Tom" mà không phải "Thang mộ", cho nên mới nói. . . . . . Tên mà đặt không tốt thật là quá hại người mà!

Nhưng mà, đối phương cứ như vậy mở miệng gọi tới gọi lui, nàng thật rất khổ sở nha!

Đang rối rắm, bên cạnh lại đã hét lên một kinh hãi: "Ngươi nói tên thật của ngươi gọi là Jarrett?"

"Không sai, cho nên. . . . . ."

"Ha ha, không hổ là huynh đệ tốt của ta, lại thẳng thắn bộc trực như vậy, đến đây, để ăn mừng gặp lại của chúng ta, ta mời đi uống rượu!" Dứt lời, chú rễ đích thực Hulbert không khách khí vươn tay ôm cổ Jarrett, kéo vào bên trong.

". . . . . ." ma trượng trong tay Jarrett rung động xèo xèo.

"Phốc!" Thang Mộ kìm lòng không được phát ra một tiếng, bởi vì, nàng thật rất ít khi có thể nhìn thấy đệ đệ mình lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ như vậy, theo một ý nghĩa nào đó, vị kiếm sĩ này cũng rất thú vị nhỉ.

"Ah? Còn có người sao?"

". . . . . ." Nàng thu hồi lời mới nãy, tên này thật là quá đáng ghét!

Giờ khắc này!

Tỷ đệ hai người tâm lý đồng điệu vô hạn!

Kiếm sĩ sờ cằm cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Thang Mộ một phen, rồi mới lên tiếng: "Hình thể cân xứng, thân thể linh hoạt, cô là cung thủ hay là đạo tặc? Là Thang. . . . . . Không, là thuộc hạ của Jarrett sao?"

"Tại sao ngươi không đoán ta là cộng sự của hắn chứ?"

"Bởi vì đó là không thể nào!"

"Hả?"

Thanh niên tràn đầy tự tin đáp: "Bởi vì ta mới là cộng sự duy nhất của hắn!"

". . . . . ." Tên này rốt cuộc là tự tin hay là tự luyến đây?

Thang Mộ nhìn về phía đệ đệ mình, phát hiện trên mặt hắn hoàn toàn đều là bất đắc dĩ, nàng không khỏi nở nụ cười.

". . . . . . Cô là đe dọa ta sao?" Kiếm sĩ lui về phía sau hai bước xoa tay cánh tay, "Cô muốn khiêu chiến với ta thì có thể nói thẳng, không cần cười đến. . . . . . Khiêu khích như vậy."

"Đây là tỷ tỷ của ta." Cuối cùng, Jarrett vẫn là giới thiệu như vậy.

"Nha. . . . . . Ai? !" Kiếm sĩ anh tuấn trẻ tuổi kinh hãi, "Hai người các ngươi thật sự là không giống nhau chút nào cả! Trừ màu tóc."

Trong lòng Thang Mộ dâng lên sát ý nồng nặc!

"Chỉ là, tỷ tỷ của huynh đệ tốt chính là tỷ tỷ của ta." Hulbert vuốt gáy, bắt đầu cười ngây ngô, lộ ra một hàng hàm răng trắng tinh, "Tỷ tỷ, Xin chào, ta là huynh đệ tốt nhất của Jarrett -- Hulbert · Ansel, tỷ có thể coi ta là đệ đệ ruột của tỷ."

Tên này thật đúng là không khách khí!

"Đúng rồi, các ngươi tới lúc nào?"

Không thể không nói, vị này có lối suy nghĩ thật đúng là cưỡi mây lướt gió, hơn nữa là chính Thang Mộ cư nhiên lại cũng cùng bay theo hắn: "Vừa tới."

"Trực tiếp tới đây?"

"Không sai."

"Đi, sắp xếp cho các ngươi gian phòng nào!"

". . . . . . Không phiền gì chứ?"

"Người một nhà, phiền toái cái gì, Jarrett, tỷ tỷ, mau vào thôi!"

Vì vậy. . . . . . Bọn họ tiến vào.

Cho nên, khi anh vệ binh đầu đầy mồ hôi tân tân khổ khổ chạy về, chuẩn bị bẩm báo "Có hai phần tử khủng bố vào thành", vừa đúng lúc nhìn thấy, chú rễ chân chính của Công chúa đang rạng rỡ như ánh nắng mặt trời dẫn hai người kia vào trong Hoàng cung.

"! ! !"

Dẫn, dẫn sói vào nhà a a a! ! !

Lấy cái gì cứu vớt ngươi đây, công chúa điện hạ đáng thương của ta qaq

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.