Ngược Ái

Chương 171: Ngữ Phong cầu tình



Tâm của Tư Mã Tuấn Lỗi đột nhiên trầm xuống.

‘Chẳng lẽ sự việc không còn cách cứu vãn, không thể tha thứ được sao?’ Trầm mặt một chút hắn mới trầm giọng hỏi.

‘Có.’ Lý Huyền Băng trả lời thật thoải mái.

‘Cái gì?’ Tư Mã Tuấn Lỗi cũng không cảm thấy một tia vui sướng nào, hắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho Toàn Vũ như vậy.

‘Ngươi trực tiếp đem thi thể của nàng đến đây cho ta.’ Ánh mắt Lý Huyền Băng lộ ra tia hung ác, cho nàng chết một cách thống khoái như vậy là hắn đã khai ân với nàng lắm rồi.

Tư Mã Tuấn Lỗi theo dõi biểu hiện của hắn, xem ra hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Toàn Vũ, chỉ còn cách nghĩ ra biện pháp khác mà thôi, đột nhiên đừng dậy nói: ‘Một khi đã như vậy thì ta đây cáo từ trước.’

‘Không tiễn, nhớ kỹ ngươi chỉ có thời gian ba ngày, hiện tại đã hết một ngày rồi.’ Lý Huyền Băng ở phía sau lên tiếng nhắc nhở.

Bước chân của Tư Mã Tuấn Lỗi dừng lại một chút, sau đó rời đi.

Hắn đi thẳng một mạch đến Kỳ Lân cư, ngồi ở bên bàn sắc mặt thâm trầm làm cho người ta sợ hãi.

‘Làm sao vậy? Lo lắng chuyện của Toàn Vũ sao?’ Hàn Ngữ Phong khẽ nhíu mày, nhẹ giọng hỏi hắn.

‘Lần này Toàn Vũ hơi quá đáng, Lý Huyền Băng bị nhục nhã như thế tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn cho ta ba lựa chọn, một là đem Toàn Vũ đưa đến phủ đệ của hắn cho hắn xử trí, hai là trực tiếp đem thi thể Toàn Vũ đến đó, còn ba là hắn sẽ biến chuyện này thành chuyện của hai quốc gia.’ Tư Mã Tuấn Lỗi giọng điệu trầm trọng.

Tâm Hàn Ngữ Phong đột nhiên cả kinh, xem ra Lý Huyền Băng thật sự tức giận, dường như nhất định phải xử tử Toàn Vũ, chuyện này thật sự nghiêm trọng như vậy sao?

‘Vậy ngươi có tính toán gì không? Ngươi định làm sao bây giờ?’

‘Còn chưa nghĩ ra, ta muốn ngày mai tiến cung cùng Hoàng Thượng thương lượng một chút xem có biện pháp nào bình ổn chuyện này, làm cho hắn không truy cứu nữa hay không.’ Tư Mã Tuấn Lỗi mâu quang bán mị, chuyện này thật sự rất khó giải qu‎yết, hắn muốn bình ổn chuyện này mà lại không gây thương tổn cho Toàn Vũ.

‘Nhất định sẽ có biện pháp, đừng quá lo lắng.’ Hàn Ngữ Phong nhẹ giọng an ủi, nàng thật sự không tin Lý Huyền Băng sẽ bức tử Toàn Vũ, hắn có phải chỉ muốn hù dọa nàng hay không?

‘Ừ, đừng nói chuyện này nữa, cho dù là không có cách nào thì cũng là Toàn Vũ tự mình tìm đến chỗ chết, nếu nàng đã có gan làm thì phải có gan gánh vác hậu quả.’ Ánh mắt Tư Mã Tuấn Lỗi trầm xuống.

Hàn Ngữ Phong không nói tiếp, nàng biết hắn chỉ là tức giận nên mới nói ra những lời như thế, nếu hắn thật sự nghĩ như vậy thì sẽ không cảm thấy phiền não cùng bất an.

Nàng đã nghĩ muốn tìm Lý Huyền Băng cầu tình, nhưng không biết hắn có nể mặt nàng hay không? Quên đi, vẫn là chờ ngày mai Tư Mã Tuấn Lỗi trở về rồi mới nói sau.

Sáng sớm, ngay cả điểm tâm Hàn Ngữ Phong cũng không có tâm tình ăn, ngồi đợi Tư Mã Tuấn Lỗi lâm triều trở về.

Lo lắng chờ đợi đến gần giữa trưa thì mới nhìn thấy bóng dáng cao lớn của hắn xuất hiện ở trước cửa phòng.

Nàng liếc mắt một cái liền nhìn ra sắc mặt âm trầm khó phân biệt của hắn, trong lòng đột nhiên dâng lên một lọai dự cảm không tốt.

‘Hoàng Thưỡng cùng các vị đại thần đều đồng ý không thể biến chuyện này thành chuyện của hai quốc gia được, mà chỉ có thể âm thầm giải quyết, tất cả mọi người đều nhất trí là giao Toàn Vũ cho Lý Huyền Băng xử lý.’ Tư Mã Tuấn Lỗi không đợi nàng mở miệng, liền lên tiếng trước.

‘Vậy ư?’ Kỳ thật không cần hắn nói, Hàn Ngữ Phong nhìn sắc mặt của hắn cũng đã đoán được, đột nhiên nàng nghiêm túc nhìn hắn đề nghị:  ‘Nếu thật sự không có biện pháp chi bằng để cho ta đi thử xem sao?’

‘Ngươi?’ Tư Mã Tuấn Lỗi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn chằm chằm nàng, nàng là muốn lợi dụng tình cảm của Lý Huyền Băng đối với nàng sao?

‘Ừ, ta đi thử xem, cũng có thể hắn sẽ nguyện ý tha thứ cho Toàn Vũ hay cũng có thể sẽ tìm ra được biện pháp giải quyết khác.’ Hàn Ngữ Phong gật gật đầu, kỳ thật nàng không muốn lợi dụng tình cảm của hắn đối với chính mình, nếu làm vậy sẽ chỉ khiến nàng cảm thấy thiếu nợ hắn nhiều hơn.

‘Được, ta đi cùng ngươi.’ Thật lâu sau Tư Mã Tuấn Lỗi mới nói, nếu có thể cứu được mạng Toàn Vũ, thì hắn sẽ không bao giờ để nàng thua thiệt trong bất kỳ chuyện gì.

Hắn không cùng nàng đi vào biệt quán của Lý Huyền Băng, mà ngồi trên xe ngưa, chờ ở bên ngoài.

‘Ngữ Phong, ngươi đã đến rồi?’ Sau khi nghe hạ nhân hồi bẩm, hắn liền tự mình ra đón.

‘Vương gia cát tường.’ Hàn Ngữ Phong nhẹ nhàng thi lễ, sau đó ngước mắt lên liền nhín thấy đầu tóc ngắn cũn cỡn của hắn.

‘Mau vào trong ngồi.’ Lý Huyền Băng di chuyển thân mình tránh qua một bên để cho nàng vào trước.

‘Được.’ Hàn Ngữ Phong không có khách sáo đi trước, nhẹ nhàng tiến vào.

Khi ngồi vào bên trong đại sảnh, Lý Huyền Băng buông chén trà nóng trong tay ra, giọng nói vẫn dịu dàng như trước: ‘Ngữ Phong, hôm nay ngươi tới thăm ta sao?’

‘Phải.’ Hàn Ngữ Phong khẽ gật đầu, sau đó nói: ‘Ta cũng là thay Toàn Vũ đến đây để giải thích, cầu tình.’

‘Ngữ Phong, nếu ngươi đến thăm ta thì ta thực sự hoan nghênh, nếu ngươi đến đây để thay nàng ta biện hộ vậy thì không cần nói nữa, nàng ta làm cho ta vô cùng nhục nhã, ta làm sao có thể dễ dàng buông tha.’ Nhắc tới Toàn Vũ, vẻ mặt của Lý Huyền Băng lại tràn đầy hận ý, trong ánh mắt lộ ra tia hung ác.

Trong nhất thời Hàn Ngữ Phong không biết làm sao để mở miệng, một lúc lâu sau mới nói thêm: ‘Vậy ngươi sẽ xử trí Toàn Vũ như thế nào? Sẽ giết nàng sao?’

‘Sẽ không.’ Lý Huyền Băng hồi đáp rõ ràng từng chữ, giết nàng chẳng phải là tốt cho nàng lắm sao, hắn phải từ từ tra tấn, hành hạ nàng để giải bớt nỗi hận trong lòng.

‘Ừ.’ Hàn Ngữ Phong thoáng thả lỏng tâm, đột nhiên nghĩ đến những lời Tư Mã Tuấn Lỗi từng nói qua chuyện hắn trừng phạt nữ nhân bất trung, trong lòng lại cảm thấy bất an: ‘Chẳng lẽ không có biện pháp giải quyết khác sao?’

‘Ngữ Phong, ngươi tại sao lại thay nữ nhân kia cầu tình, dường như ngày đó ta nghe được chuyện nàng thích Tư Mã Tuấn Lỗi phải không?’ Lý Huyền Băng đột nhiên chuyển đề tài.

‘Ừ, nàng cùng Tư Mã Tuấn Lỗi quen biết từ nhỏ, sau đó nàng đi học võ công, mất hết mười năm, hiện tại trở về là muốn gả cho hắn.’ Hàn Ngữ Phong thành thật trả lời không chút giấu diếm.

‘Nếu như vậy thì tại sao ngươi lại muốn thay nàng cầu tình?’ Lý Huyền Băng bị nàng làm cho hồ đồ, nàng sẽ không thiện lương đến mức này chứ, hay là nàng hoàn toàn không cần Tư Mã Tuấn Lỗi.

‘Bởi vì ta tin tưởng Toàn Vũ không phải cố ý vũ nhục ngươi, nàng chỉ là không rõ tóc đối với ngươi có ý nghĩa như thế nào nên mới có thể vô tình thương tổn ngươi.’ Hàn Ngữ Phong nhẹ nhàng giải thích, hi vọng hắn có thể tha thứ cho Toàn Vũ một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.