Ngược Ái

Chương 293: Ngoại truyện Lý Huyền Băng – Miệt mài



Âm thanh nam nhân và nữ nhân thở hổn hển tràn ngập  gian phòng làm thị vệ ngoài cửa cũng phải đỏ mặt.

.. Một tiếng gầm nặng nề của nam nhân cùng âm thanh rên rỉ của nữ nhân vang lên, hai thân thể ép sát vào nhau cùng đi lên đỉnh khoái lạc.

Đợi cho cảm giác kia trong thân thể đi hết Toàn Vũ mới giật mình vội vã buông cánh tay đang ôm thắt lưng hắn ra, nàng nhắm mắt lại không dám nhìn hắn, ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám, người vừa rồi nằm ở dưới thân hắn không phải là mình sao? Làm cho nàng chết cũng không còn mặt mũi nào gặp người khác. Trên đầu lại truyền đến thanh âm tà ác của Lý Huyền Băng.

‘Có cảm thấy sung sướng không’?

Toàn Vũ bực tức trong lòng nếu bên cạnh có một thanh đao nhỏ nàng nhất định đâm vào ngực hắn không chút do dự.

‘Chẳng qua là thân thể phù hợp làm ấm giường cho ta.’ Thanh âm tà ác lại tiếp tục truyền đến.

‘Lý Huyền Băng ngươi không cần quá trớn.’ Toàn Vũ cố nén lửa giận lập tức lập tức mở to mắt, trừng mắt hắn, lấy tay đẩy hắn ra dù sao cũng đã bị hắn xem hết nàng còn sợ gì nữa? Không phải là hồi trước, ở trên núi nàng cũng cố ý nghiên cứu động vật rồi.

‘Quá trớn thì thế nào?’ Lý Huyền Băng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng thở phì phì  thì ở trong lòng, cười một trận thoải mái.

Làm ấm giường sao? Sắc mặt Toàn Vũ đột nhiên dịu đi cố ý nở một nụ cười quyến rũ nói: ‘Vương gia ta cho ngươi ấm giường này.’ Nói xong tay còn đặt trên ngực hắn.

Lý Huyền Băng chỉ cảm thấy tay nhỏ bé mềm mại của nàng chạm đến đâu là chỗ đó gợn sóng nhưng vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm nàng, nàng muốn làm gì?

Toàn Vũ lại nở một nụ cười quyến rũ  tay chậm rãi lướt từ trên ngực xuống phía dưới, Lý Huyền Băng. bổn tiểu thư hôm nay sẽ thiến giúp ngươi.

Lý Huyền Băng để tay nhỏ bé của nàng di chuyển trên người không hề có ý định ngăn cản nhưng lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng.

Tay từ từ đi đến trên bụng hắn trong lòng Toàn Vũ mừng thầm  nhanh nhanh bổn cô nương lập tức khiến cho ngươi về sau tuyệt tử tuyệt tôn, tay chậm rãi trượt xuống đột nhiên xuất kỳ chiêu hung hăng bắt, cấu, cào xuống

Thân thể Lý Huyền Băng lại đột nhiên lui về phía sau né tránh, nàng dám đánh lén, sau đó lạnh lùng nói: ‘Kỹ xảo của ngươi như vậy mà muốn lừa gạt ta sao?

Đánh lén thất bại? Toàn Vũ giận giữ trừng mắt hắn không thèm để ý đến thân hình mình chút nào.

‘Nhìn bộ dạng của ngươi lúc này? Ta sẽ nghĩ là ngươi quyến rũ ta?’ Đôi mắt Lý Huyền Băng đánh giá nàng, hai trái đào ngạo nghễ trước ngực (ý là vòng 1 đầy đặn đấy, mọi người đừng níu áo ta hỏi ngạo nghễ là gì nha, kiến thức còn kém, thông cảm há^^) eo thon mảnh khảnh hai chân thẳng trắng nõn nà, không thể phủ nhận dáng người nàng rất đẹp.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu, Toàn Vũ đột nhiên quyết định chủ ý nhìn hắn nói: ‘Ta chính là muốn thế, không được sao?

‘Ngươi lại có mưu kế gì?’ Lý Huyền Băng không có xem nhẹ nàng đôi mắt chợt lóe lên tia nhìn dò xét.

‘Ngươi sợ sao? Hay là không có sức lực?’ Khóe môi Toàn Vũ nhếch lên một nụ cười nàng còn nhớ rõ lúc nàng phải nghiên cứu xuân dược cho một con con thỏ đực ăn sau đó bắt nó và con thỏ cái nhốt cùng nhau, kết quả đợi cho ngày hôm sau lúc nhìn thấy con thỏ đực đã muốn chết, nàng tưởng uống thuốc thì chết, sau đó sư phụ nói cho nàng đó là bởi vì con thỏ nhỏ đó dùng sức quá độ mà chết từ đó về sau nàng nhớ kỹ điều này. (chị này đúng là!!!!!!!!!!!!! không biết nam chính toàn là các anh vô địch trong khoản xxoo sao!!!!!!!!!!!!!!!)

‘Sao? Ngươi còn muốn hưởng thụ cảm giác sung sướng kia sao.’ Nụ cười Lý Huyền Băng mang theo vẻ trào phúng nữ nhân này điên rồi sao chỉ một canh giờ mà thay đổi như vậy.

Sắc mặt Toàn Vũ vẫn mất tự nhiên đỏ mặt chịu đựng xấu hổ trong lòng nhìn hắn một cái nói: ‘Ngươi không còn khả năng sao?’

‘Thử xem, chẳng phải muốn thêm một lần nữa sao.’ Lý Huyền Băng tuy rằng không biết nàng có ý gì với hắn nhưng muốn nhìn xem nàng muốn làm gì?

‘Phải’ âm thanh Toàn Vũ  vừa thốt ra lại hận muốn chết.

‘Ngươi nhiệt tình mời gọi như vậy nếu ta không cố gắng phục vụ có phải khiến cho ngươi thất vọng hay không.’ Lý Huyền Băng lại đặt tay lên thân thể của nàng.

Toàn Vũ nhìn hắn mà oán hận trong lòng nói: ‘Ta đúng là sẽ thất vọng, nếu ngươi miệt mài quá độ mà không chết’. Chỉ là nàng không có chú ý rằng mình đã không cẩn thận nói ra miệng.

‘Miệt mài quá độ mà chết?’ Lý Huyền Băng nghe nàng nhỏ giọng nói thầm thì bừng tỉnh ngộ hóa ra nàng có chủ ý này, chỉ tiếc đã làm cho nàng thất vọng rồi, tuy nhiên hắn không ngại chơi đùa cùng nàng.

Toàn vũ nhìn thấy nam nhân đang ra sức ra vào trên cơ thể mình trong lòng thầm mắng: ‘ Sao sắc mặt hắn không thay đổi? Lần thứ mấy sẽ tái nhợt đi. Vì sao chính mình lại cảm thấy đã cố quá sức.

Không biết là đã xong lần thứ mấy Lý Huyền Băng ôm nàng cười hỏi: ‘Còn muốn không?’

‘Ừ.’ Toàn vũ thở phì phò tức giận trừng mắt hắn bất cứ giá nào nàng cũng không tin hắn không ăn mà có thể chống được.

‘Ta đây cung kính không bằng tuân mệnh.’ Lý Huyền Băng trả thù, Bàn tay lại bắt đầu trêu đùa trên thân thể của nàng.

Cũng không biết làm bao nhiêu lần nữa Toàn Vũ chỉ có thể nằm ở dưới, không thề có sức lực nhìn nam nhân vẫn đang hì hục ở trên, vì sao sắc mặt hắn không thay đổi.

‘Ha ha.’ Lý Huyền Băng cuối cùng nhịn không được cười to một trận nói: ‘Còn muốn nữa sao? Miệt mài quá độ mà chết? Thế mà ngươi cũng nghĩ ra được.’

‘Ngươi…. Sao ngươi lại biết?’ Toàn Vũ trừng lớn mắt nhìn hắn.

‘Muốn ta không biết? A, ta đã quên nói cho ngươi, Hoàng Thượng nước ta đã cho nam nhân từ nhỏ đi học một loại võ công, không chỉ một ngày mà một tháng ta vẫn dồi dào tinh lực. Lý Huyền Băng đùa cợt nhìn nàng.

... Toàn vũ bi ai trở mình mắt trợn tròn nghe chuyện này, nhịn không được rống to một tiếng tiếp theo nàng thấy trước mắt tối sầm sau đó ngất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.