Về đấu vật kiểu Mông Cổ thì cho nhau cầm nắm, bất kỳ bộ phận nào từ đầu gối trở lên đều thất bại, nhưng không được ôm đùi, không được có động tác phản xương khớp, không được xé quần. Cao thủ tương tranh, vốn nên tranh đấu lẫn nhau, xoay quanh giữ lấy nhau, đầu gối đánh nhau, tìm sơ hở của đối phương. Tuy nhiên, thân hình của Hồng Nương Tử quả thực khiến cho người ta không thể tìm thấy chút uy hiếp nào.
A Lạp Thản Ô Lạp là một người tài giỏi nổi tiếng của Phúc Dư Vệ. Hai trận đấu trước xếp thứ hạng phía sau, đã không cam lòng rồi. Có lòng muốn lấy lại thế cục, cho nên hắn ta vừa ra tay đã dùng chính là thủ pháp bá đạo nhất. Đây là phương pháp khi kỹ thuật thực lực của hai ngươi kém xa nhau mới dùng tới. Hắn ta vừa đánh mà giết, trước tiên lập công đầu.
Một con hổ nhảy ra, tiếng hò hét của đám dân du mục, cơ thể hắn ta cao lớn linh hoạt uyển chuyển, giống như tả thực hữu địa, không hy vọng túm được vai của Hồng Nương Tử. Thân hình nàng bỗng nhiên thả lòng, các cô nương sợ hãi kêu lên. Anh chàng lỗ mãng này nếu túm Thôi Ưng ném đi như vậy, cơ thể đối phương lại mỏng manh như vậy, một khi rơi xuống đất, có lẽ hậu quả nhẹ nhất là gãy xương sườn thành mấy đoạn, từ đó trở thành tàn phế.
A Lạp Thản Ô Lạp quả nhiên không thủ hạ lưu tình. Cơ thể to lớn của hắn ta tại chỗ uyển chuyển, dựa vào lực của chân ném Hồng Nương Tử ra ngoài ….
Hồng Nương Tử bị quăng lên không trung cái thắt lưng thu ngực, lộn một vòng trên không, vững vàng chạm đất, hai chân chạm đất tuyệt đối không vi phạm quy định. A Lạp Thản Ô Lạp kinh ngạc tức giận xông lên túm lấy nàng. Hồng Nương Tử nhếch miệng cười, lúc tiến lúc lui, giống như một con bướm. Tay áo bồng bềnh không có mạn diệu, khiến cho những cô nương trên thảo nguyên đó như ngây như dại, tức giận lôi đình với Ô Lạp.
Hắn ta lúc này chỉ muốn túm lấy Thôi Ưng như cá bơi trong nước, dùng phép ôm vô chế phục nàng, lại không ngờ Thôi Oanh Nhi lại không ứng phó giống như vừa rồi nữa. Tay hắn ta còn chưa chạm tới Hồng Nương Tử, vừa chạm tới thân hình của đối phương đã bị lăn xuống đất chật vật rồi. Không phải thất tha thất thểu lao lên phía trước mà là bị trấn động ngược lại.
Quái dị như vậy, không những mục nhân ở hiện trường nhìn thấy mà kinh ngạc không thôi. Có người còn thổi phồng thông tin lên, Nữ vương Đóa Nhan Ngân Kỳ và đám người Hoạt Phật cũng nghe thấy tiếng huyên náo. Cho dù là trong đấu vật cũng có cách tá kính. Nhưng không có phương pháp làm giảm bớt lực cao minh như vậy, càng không có công phu mượn lực đánh lực này. Ngân Kỳ thấy thân pháp Hồng Nương Tử anh tuấn như vậy cũng không khỏi si mê, chỉ cảm thấy trong thiên hạ không tìm ra người thứ hai có thể khiến cho người ta si mê như y.
Thu Ương Châu nhìn Hoạt Phật hồi lâu, không khỏi liên tục tán thưởng, nói:
- Người Hán này, hẳn là dùng công pháp Triêm y thập bát điệt trong người Hán tương đương cao minh.
Hồng Nương Tử đương nhiên không biết Triêm y thập bát điệt gì đó rồi. Nhưng cả đời vị Hoạt Phật này chưa tới Trung Nguyên, đã từng nhiều lần nghe thấy các chúng tăng trong chùa nhắc tới công phu Trung Nguyên, thấy thân thủ của nàng vô cùng thần kỳ, khiền nghĩ đương nhiên là thầm kết luận như vậy. Ngân Kỳ kinh ngạc nói:
- Đó là công phu gì? Rất lợi hại.
- Rất lợi hại, loại công phu lợi hại này cũng không khác gì công phu Đại thủ ấn của chúng ta, đều là kỹ thuật võ công vô cùng cao minh!
Nghe thấy những lời như vậy, không những Nữ vương Ngân Kỳ liếc nhìn Hồng Nương Tử với dáng người mạnh mẽ bằng ánh mắt ái mộ, mà còn thêm phần kính trọng. Chính là người hai bên nghe thấy lời của Hoạt Phật nói, cũng đều có vẻ mặt kính sợ.
Tin tức nhanh chóng được truyền đi. Những thông tin đó chắc chắn là người muốn đạt được chức quán quân đấu vật bỗng nhiên thấy uể oải. Ngay cả Hoạt Phật đức cao vọng trọng cũng tán thưởng y, có thể thấy công phu của y thực sự rất cao. Mặc dù y sử dụng không phải là thuật đấu vật chính tông, nhưng lại không có điểm nào vi phạm quy tắc đấu vật, ai có thể chỉ trích được y chứ?
Bây giờ không cần nói giành lấy thắng lợi của trận đấu, họ phải lo lắng ngược lại là làm thế nào để xuất trướng vẫn giữ được thể diện, mà không thể giống như Ô Lạp, tiến thoái lưỡng nan, xấu hổ, mất mặt.
Con người trục lợi mà sinh ra, vì lợi mà chết. Cùng với lễ hộ Đạt Mộ tiếp tục đi tới hồi kết, người thiếu kiên nhẫn trục lợi, bắt đầu ở những nơi khác giở trò giết hại.
Con trai của Tù trưởng Lý bộ Nữ Chân Oát Đóa Cáp Lạt đang ở trong trướng của mình cùng các huynh đệ mở tiệc vui vẻ. Doanh trướng của y đặt rất xa, trung tâm là doanh trướng của người Mông Cổ tới tham gia trận đấu, và những thương lái người Hán được những người dân du mục hoan nghênh đó. Mà Nữ Chân ở trong mắt người Mông Cổ thì không có địa vị gì. Cho dù y là con trai của một tù trưởng.
Cáp Lạt tâm cao khí ngạo cũng không muốn thấy bị người Mông Cổ xem thường. Cho nên, y đã đặt doanh trướng trên thảm cỏ rất xa, chỉ là cùng với các huynh đệ của y và y sống ở đó. Thành tích hại hang trước của y đã liệt vào hàng đầu. Trận đấu Bác Khắc y tự tin cũng tuyệt đối không thể yếu hơn bất kỳ người nào. Có thể nói, khoảng cách với nữ vương Đóa Nhan, người con gái xinh đẹp đáng yêu đó cũng đã xích lại gần y hơn một bước, trong lòng đương nhiên là rất vui rồi.
Địa hạt của phụ thân y hơn nghìn dặm, thủ hạ có sáu trăm hộ cư dân. Ở Kiến Châu, Nữ Chân xem như là bộ lạc rất lớn rồi. Nếu có thể liên hôn với Nữ vương Đóa Nhan, gia tộc y cũng một bước trở thành gia lộc lớn đầu tiên của Nữ Chân, quy thuộc, dựa vào tộc người Nữ Chân ngày càng nhiều. Chính vì nguyên nhân này, Tác Hoàn mới cử con trai tới Đóa Nhan vệ, hy vọng có thể giành được vị trí quán quân tam nghệ.
Cáp Lạt cũng thực sự là một dũng sỹ kỹ nghệ vô cùng cao cường trong bộ lạc Nữ Chân. Trận đấu của y được bố trí vào buổi chiều, dưới sự thư giãn tận tình này, so với chuyện tới sân đấu nắng nóng xem người ta thi đấu còn tốt hơn nhiều. Mặc dù sau khi giành chiến thắng, sẽ không thể tránh khỏi việc động thủ cùng với những hào kiệt tham gia trận đấu buổi sáng và giành chiến thắng. Nhưng Cáp Lạt không muốn đi quan sát cuộc chiến lúc này.
Chiêu số của Bác Khắc có hơn 30 loại đá, vấp, quấn, đâm, câu, hơn ba trăm động tác. Những kỹ xảo này hán tử trên thảo nguyên ai cũng đều hiểu, không tồn tại tuyệt chiêu và kỹ thuật bí mật, hoàn toàn là xem sự vận dụng của đối phương và sức mạnh của bản thân. Đối mặt với đối thủ khác nhau, kỹ xảo và sức mạnh mà đối phương thể hiện khác nhau, đi quan sát một lần, trước tiên là chủ, kỳ thực không có điểm tốt.
Không có âm nhạc, không có ca vũ, nhưng Cáp Lạt và các huynh đệ uống rất vui vẻ. Tửu lượng của y rất cao, uống rượu vừa phải không ảnh hưởng tới kỹ nghệ của y. Ngược lại còn tăng thêm khí lực của y, có lợi cho việc phát huy tốt. Khi bộ lạc của y xảy ra tranh đấu với bộ lạc khác, Cáp Lạt thường mang túi rượu mạnh uống thay nước.