Người Bạn Gái Mà Tôi Không Thể Yêu

Chương 4: Nguyên nhân ta không thể yêu



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Chúc phúc cái con khỉ ấy!”

Sa Sa đem thiệp mời ném vào thùng rác.

Bệnh viện người đến người đi, không ai chú ý tới nữ bác sĩ trẻ tuổi đang tức giận bừng bừng.

“Sao ngươi không đấm cho hắn một phát nha? Muốn đổi thành ta, không  đánh đến  mẹ hắn đều không nhận ra mới hả dạ.” Nhiều năm qua, Sa Sa luôn đối với Đinh Tiểu Nhu hận sắt không thành thép. 

“Dù sao hắn đều đá ngươi rồi, làm gì còn cho hắn mặt mũi, trực tiếp cùng hắn làm ầm ĩ một hồi. Ta nói cho ngươi, cách tốt nhất để kết thúc một đoạn cảm tình chính là lưỡng bại câu thương.” Sa Sa càng nói càng bực bội, một tay kéo Đinh Tiểu Nhu, “Đi, để chị đây cùng ngươi tìm hắn tính sổ!”

Đinh Tiểu Nhu bị lôi kéo đi vài bước, nhẹ nhàng tránh thoát, nói, “Ta làm không được nha.”

“Ai nha, trước lạ sau quen, luyện tâm nhiều thì tim sẽ tàn nhẫn thôi, giống ta lúc mới bắt đầu làm phẫu thuật ấy, căn bản là không thể xuống tay được.” Sa Sa lại muốn kéo nàng.

“Ngươi đã quên, vị hôn thê của hắn- Lucy là lãnh đạo của ta.”

Sa Sa ngẩn ra, vẫn là không chịu từ bỏ, “Lãnh đạo thì làm sao, lãnh đạo là có thể ỷ thế hiếp người cướp bạn trai người khác à? Cùng lắm thì bỏ việc!”

“Đừng náo loạn, Sa Sa.” Thanh âm Đinh Tiểu Nhu thực nhẹ, “Tình trạng của ta như thế này, thật vất vả mới tìm việc được, nếu nghỉ ta có thể tìm việc khác được sao?.”

Trước đó, Đinh Tiểu Nhu đã liên tiếp bị cho nghỉ việc ba lần, mà nguyên nhân đều là vì nàng đột nhiên ngủ quên trong lúc đang làm việc.

Sa Sa không hề kiên trì, cũng có chút nhụt chí. Lúc hai người vừa mới quen biết, vẫn là 

lúc cấp ba, hai người đều ngây ngô, nhưng tính cách đã biểu hiện ra ngoài. Một người là ân oán phân minh, mở cửa sổ nói thẳng, một người là nhường nhịn người khác, đóng cửa lại buồn bã tra tấn bản thân.

Đinh Tiểu Nhu gục đầu xuống, mất mát tràn đầy bờ mi.

“Ngươi định chịu đựng như vậy sao? Nhìn bọn họ cả ngày ân ái?” Sa Sa hỏi.

“Chờ phát tiền thưởng của quý trước đã, ta lại tính toán tiếp, có thêm chút tiền luôn tốt hơn mà, không đến mức quá hoảng hốt.” Đinh Tiểu Nhu cười trấn an, “Đúng rồi, ngươi còn nhớ rõ Vương Đặc là bạn trai thứ bao nhiêu của ta sao?”

Vấn đề này không làm khó được Sa Sa, nàng dựng thẳng lên ba ngón tay, “Thứ 30, làm sao vậy?”

Nói xong Sa Sa đột nhiên bưng kín miệng, trừng mắt cùng Đinh Tiểu Nhu hai mặt nhìn nhau.

“Lời nguyền kia lại ứng nghiệm?”

Đinh Tiểu Nhu gật gật đầu.

Mười năm trước, ở phòng thay quần áo, người phụ nữ mang thai kia  chỉ tay lên trời, nguyền rủa Đinh Tiểu Nhu. Tuy rằng đó chỉ một sai lầm, thai phụ muốn nguyền rủa là một người khác, nhưng từ ngày đó bắt đầu, cuộc sống của Đinh Tiểu Nhu đã xảy ra thật nhiều biến hóa.

Bắt đầu, nàng chỉ là mắc phải chứng dễ ngủ. Nói đơn giản một chút, chính là sẽ đột nhiên ngủ quên mất, chẳng phân biệt thời gian, địa điểm, trường hợp, thời gian liên tục  cũng không dài, phần lớn trong vòng mười phút.

Đinh Tiểu Nhu nói toàn bộ quá trình chính mình không hề có ấn tượng, mở mắt ra từ trên mặt đất bò dậy nên làm gì thì tiếp tục làm cái đó. Lúc mới bắt đầu xuất hiện bệnh trạng này, mẹ nàng đặc biệt lo lắng, nhưng là trên báo cáo kiểm tra bệnh viện viết rõ ràng: Tình trạng thân thể cô gái này rất tốt.

Vì thế Đỗ Lệ Lệ lại có chút chờ mong, nàng từng nghe người ta nói, có người trước kia chính là người thường, sau khi bị bệnh nặng, lại tỉnh lại liền không thầy dạy cũng hiểu, sẽ xem tướng, xem nhân duyên biết trước tương lai. Cho nên có lúc sau khi Đinh Tiểu Nhu tỉnh ngủ,Đỗ Lệ Lệ hỏi nàng, “Năm nay cửa hàng chúng ta làm ăn có được không nha?”

Đinh Tiểu Nhu lắc đầu.

“Ta có thể tìm cái bạn trai có tiền sao?”

Đinh Tiểu Nhu lắc đầu.

Cậu nàng hỏi, “Ta năm nay có thể tìm được bạn gái sao?”

Đinh Tiểu Nhu vẫn là lắc đầu.

Tim Đỗ Lệ Lệ lạnh mất một nửa, “Ngươi nói là được hay không? Tìm không thấy?”

Đinh Tiểu Nhu nói, “Ta là nói ta không biết.”

“Được rồi, bệnh này con phải chịu không rồi.” Đỗ Lệ Lệ tưởng an ủi con gái một chút, “Thật ra vẫn là cùng trước kia giống nhau thôi, chỉ là ngươi về sau không thể học lái xe, quá nguy hiểm.”

Trừ bỏ học lái xe, trong sinh hoạt còn sẽ xuất hiện những nguy hiểm khác, và thêm cả xấu hổ nữa.

Ví dụ như có đôi khi ở căn tin ăn cơm, Đinh Tiểu Nhu đang cùng Sa Sa  nói chuyện vui vẻ, giây tiếp theo cả khuôn mặt nàng liền úp vào đĩa đồ ăn bóng nhẫy, không nhúc nhích; lại như khi ca hát trong lúc tắm, đột nhiên nằm bẹp hình chữ X ở trên sàn nhà; thêm nữa lúc học bơi lội, bơi bơi liền lộc cộc lộc cộc chìm xuống dưới; lại có lúc thi đại học hồi năm nhất, đang làm bài ngữ văb nàng đột nhiên cảm xúc dâng trào, mới vừa đặt bút viết lại nháy mắt dán mặt vào bài thi đã ngủ……

Nếu nói, chỉ là chứng đột nhiên buồn ngủ còn không đủ để làm một nữ sinh cảm thấy cuộc đời  ảm đạm thất sắc, chuyện đáng sợ còn ở phía sau.

Hồi năm nhất, Đinh Tiểu Nhu yêu đương. Người kia là bạn học cùng lớp, theo đuổi Đinh Tiểu Nhu một đoạn thời gian rất lâu. Loại người như Đinh Tiểu Nhu ngay cả chính nàng đều nghi ngờ bản than yêu không phải là một người nào đó, nàng chỉ là yêu cái gọi là “tình yêu”. Nàng nguyện ý, dũng cảm trả giá, có lẽ trời sinh chính là người như vậy, rõ ràng chính mình cũng biết, nếu yêu mà vẫn còn  có giữ lại chút gì đó sẽ làm chính mình đỡ phải chịu chút thương tổn. 

Nửa năm sau, bạn trai số 1 chia tay, lý do là mỗi ngày cùng nhau đi học, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, không có cảm giác. Đoạn thời gian đó, Đinh Tiểu Nhu lấy nước mắt rửa mặt, cả người đều hốt hoảng, gầy xuống rất nhiều, vậy nên mà lúc cuối tuần về nhà còn đem Đỗ Lệ Lệ hoảng sợ, vì thế nàng lặng lẽ mỗi tháng đều nhiều hướng thẻ ngân hàng của con gái chuyển thêm  300 đồng tiền, làm nàng ăn nhiều một chút mới tốt.

Bạn trai số 2 là kiểu thanh niên văn nghệ, mắt một mí,  nhìn ngoại hình giống người Hàn Quốc, lần đầu tiên gặp mặt, Đinh Tiểu Nhu tổng cảm thấy đối phương sẽ thình lình nhảy ra một câu “Tư mật đạt”. Hai người yêu đương còn không đến một tháng, bạn trai số 2 liền đưa ra lời chia tay, cùng một cô gái du học sinh Hàn Quốc đi rồi.

……

Bạn trai số 7, là huấn luyện viên tập thể hình, khi đó Đinh Tiểu Nhu đã tốt nghiệp đại học, hai người quen biết ở phòng tập thể thao. Hai tháng sau, hắn cũng đưa ra chia tay, lý do là phòng tập thể thao nhiều phụ nữ có tiền hơn.

……

Bạn trai số 15, người rất tuấn tú, làn da còn đẹp hơn Đinh Tiểu Nhu, nhân phẩm cũng không tồi, rất chăm sóc Đinh Tiểu Nhu. Chính là có một chút, Đinh Tiểu Nhu cảm giác cùng hắn ở bên nhau không giống như yêu đương, xác thực mà nói, càng giống như là anh em. Sau lại, đối phương vẫn là nói lời thực lòng, trải qua quá trình ở chung cùng nàng, hắn phát hiện chính mình càng thích con trai hơn. Đinh Tiểu Nhu không có sinh khí, phẫn nộ, hai người chia tay trong hòa bình. Vài năm sau, bạn trai số 15 gửi về một bức ảnh từ nước ngoài, hắn cùng bạn trai kết hôn rồi, vui vẻ cười dưới bầu trời một đất nước khác.

Theo số lượng bạn trai tăng lên, Đinh Tiểu Nhu càng ngày càng cảm nhận được đây giống như là một hồi thực nghiệm, nàng nỗ lực muốn chứng minh lời nguyền rủa năm đó là giả, mà những chuyện phát sinh ở hiện thực lại luôn đâm nàng một nhát. Lúc nàng bị vận mệnh đánh đến mặt mũi bầm dập không nhận rõ con đường phía trước, đột nhiên cảm thấy vui vẻ: Nàng biết đến quá đủ loại bạn trai, lại trước sau chưa thấy qua chân chính tình yêu. Mà nàng cũng từ ngây ngô thiếu nữ, lúc ban đầu vì yêu trắng đêm khóc rống, biến thành thân kinh bách chiến da dày thịt béo nữ chiến sĩ, không biết đây là quà tặng của năm tháng, vẫn là vận mệnh tàn nhẫn.

Sa Sa duỗi tay qua, nhẹ nhàng lôi kéo Đinh Tiểu Nhu, “Ngươi đừng nghĩ nhiều, chính là vừa vặn. Lại nói đàn ông có gì tốt chứ, ta cả ngày làm giải phẫu bao quy đầu, đều miễn dịch với những thân thể đó!”

“Ngươi đừng đang ở trong hạnh phúc mà không biết hưởng.” Đinh Tiểu Nhu quay người,một chút một chút mà dùng đầu đập nhẹ vào cửa sổ pha lê, “Còn không phải luôn là thất tình sao, thói quen thì tốt rồi……”

Sa Sa vội vàng đem nàng kéo ra, “Vốn dĩ ta còn cho báo danh cho ngươi một buổi tụ hội offline, đều là những người có chút chướng ngại về chuyện yêu đương, hiện tại xem trạng thái của ngươi vẫn là đừng đi, ngươi lại chờ ta một lát, tan ca cùng nhau ăn cơm.”

“Tụ hội khi nào bắt đầu?”

“Hôm nay buổi tối.”

Đinh Tiểu Nhu nói, “Ta sẽ đi.”

“Vì cái gì a?” Sa Sa hỏi nàng.

“Nhìn xem có ai so với ta càng xui xẻo hay không.” Đinh tiểu nhu hỏi, “Đúng rồi, nhóm kia gọi là gì nha?”

Sa Sa nghĩ nghĩ nói, “Nguyên nhân mà ta không thể yêu.”

Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Trì Tín và Đinh Tiểu Nhu
qmltlj31hc0zku0xjpg

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.