Người Cá Medusa

Chương 128: Lồng giam lõi trái tim



Trung - Việt: Linh Thần

- --

Tín hiệu này xuất hiện, có lẽ sẽ có thời cơ.

“Có thể phân biệt được hướng cụ thể không?” Keto hỏi.

Celuecus nhắm mắt lại, tập trung sức chú ý điều khiển ý thức xuyên qua mạng lưới tinh thần của sào huyệt sóng ngầm, muốn bắt lấy tín hiệu cùng tần số yếu ớt kia. Vô số tiếng tiếng than van gào thét vang vọng trong mạng lưới tinh thần, dường như chứa tỷ tỷ sự sợ hãi và bi thương của sinh mệnh bị sóng ngầm cắn nuốt, đến cả mạng lưới tinh thần của hắn được sứa tinh thần tôi luyện cũng khó chịu được.

“Celuecus?” Thấy trán hắn nổi gân xanh, Keto căng thẳng đau lòng ôm mặt hắn, được hắn nắm hai tay tỏ ý an ủi, mười ngón giao nhau. Đột nhiên, Celuecus mở mắt ra, hai mắt chỉ có một màu tăm tối.

Con ngươi Keto co lại, hơi thở chợt khựng lại, bàn tay được hắn nắm chặt hơn.

“Đừng sợ. Có ngươi ở đây, sóng ngầm không khống chế được ta, nhưng lời nguyền trong cơ thể ta có thể giúp đỡ ta ẩn thân trong trong mạng lưới tinh thần của chúng, giống như đồng loại của chúng…” Đôi mắt đen híp lại, ôm anh vào lòng thật chặt, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm mang tai anh. Ý thức được Celuecus trong trạng thái này sẽ có khát vọng với anh mãnh liệt điên cuồng hơn bình thường nhiều, Keto giữ gáy hắn, ngửa cổ lên mặc hắn càn rỡ liếm hai mang một phen, đột nhiên cảm thấy hơi thở hắn chợt khựng lại.

“Tìm được rồi! HADES!”

Theo tiếng quát khẽ của Celuecus, xúc tua của sứa Minh Hà lập tức vươn ra về phía đường rẽ bên phải, một tiếng kêu hoảng hốt truyền đến, sau đó, xúc tua rút về… phần đuôi còn quân theo một người cá nhỏ đang run rẩy.

Trông cậu bé cỡ tám chín tuổi, vây đuôi màu bạc ngắn ngủn cuộn lại một cục, đôi mắt màu lam như ánh sao hoảng hốt nhìn về phía bọn họ, dường như nghĩ rằng mình đang gặp họa.

Chú ý đến giữ hai tay cậu bé còn giữ một thể nấm, Keto hoảng hốt: “Gadelan, chúng ta đến cứu con, mau buôn thứ quỷ trong tay con ra!”

Hai tay người cá nhỏ run lên, buông thể nấm kia ra, sứa Minh Hà nhanh chóng cuốn cậu bé vào trong mũ ô. Vừa thấy anh, Gadelan đã bật khóc thật to, lao vào giữa anh và Celuecus, ôm chặt lấy anh.

“Tinh Tinh nhỏ ngoan, đừng sợ, chúng ta đưa con về nhà.”

Vỗ về lưng người cá nhỏ đang khóc không ngừng trong lòng, Keto dịu giọng an ủi cậu bé, xem ra với ấn tượng nhóc con này với anh… chẳng nhận ra chút nào, anh kiểm tra toàn thân cậu bé xong, không phát hiện dấu hiệu đột biến nào. Dù ở trong sào huyệt sóng ngầm lâu như vậy, nhưng không bị lây nhiễm… xem ra “không có năng lực thanh tẩy” Castor nói là đúng, nên chỉ không có năng lực thanh tẩy Erebus, sinh ra là người cá sáng thế sở hữu thư khoang, kháng thể trong người nhóc con này còn mạnh hơn các huynh đệ và bào phụ của cậu bé.

Gadelan thút thít ngẩng đầu lên từ trong lòng anh: “Các bào… phụ… đâu ạ?”

“Bọn họ đều đến, đến vì con.” Anh vén mái tóc đen bồng bềnh của Gadelan lên, nhìn gương mặt nhỏ nhắn ấy, dù vẫn còn là con non, nhưng đã có thể nhìn ra được gen vượt trội của hai bào phụ, gương mạo cực kỳ xinh đẹp, thật sự giống một bé búp bê khắc từ thủy tinh, anh nắm bàn tay có màng nhỏ xíu của cậu bé kiểm tra xem có bị thương không: “Con bắt thứ quỷ kia là muốn làm gì?”

“Con… cảm thấy… nó có thể đưa con ra…”

… Suy nghĩ này thật độc đáo. Keto khóc không được cười không xong, không biết nên nói nhóc con này to gan hay ngây thơ nữa, là hậu duệ của vương giả Atlantis, còn có thể nghĩ ra cách này để chạy trốn.

Vuốt tóc cậu bé, người cá nhỏ thút thít, cất giọng non nớt: “Có chú đuôi trắng cũng bị bắt, chú ấy cứu con, nhưng bản thân không chạy! Mọi người mau đi cứu chú ấy đi!”

“Đuôi trắng?” Trong lòng Keto chợt hẫng, đột nhiên bị Celuecus ôm lấy, cảm thấy cơ thể sứa Minh Hà chấn động, anh ngước mắt lên, thấy một đống sợi nấm to lớn va vào ngoài mũ ô của sứa Minh Hà, tách ra thành nhiều bó, rõ ràng muốn chui vào trong, vì không thể đâm xuyên qua mũ ô, sợi nấm tách ra cuộn lại, giống như một bàn tay tuyệt vọng đang cố sức xáo trộn.

Một luồng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ tấn công thần kinh, Keto không khỏi nhìn sợi nấm kia, trong lòng chợt dâng lên nỗi bi thương nặng nề.

“A…” Dường như có ai đang kêu thảm thiết.

Keto nâng bàn tay có màng lên, chạm vào bó sợi nấm kia cách lớp mũ ô.

“Erebus… là người sao?”

Dường như nghe thấy tiếng anh, sợi nấm ấy run lên, bắt đầu rụt lại, Keto nghiêm giọng ra lệnh: “HADES, bắt lấy nó!”

Sứa Minh Hà đáp lời, quấn lấy sợi nấm kia, trong chớp mắt bọn nhọ bị kéo vào trong sào huyệt, không biết đi qua bao nhiêu ngã rẽ không ngừng thay đổi đi bao lâu, không gian trước mắt bọn họt chợt mở rộng ra.

Lúc thấy rõ cảnh tượng xung quanh, Keto không khỏi nín thở. Trung tâm hang động to lớn bọn họ vừa vào có một bức tượng khổng lồ sững sững chót vót, trạng thái giống bức tượng anh thấy ở hang sâu dưới đáy biển lúc bị Moloer dụ vào ở trái đất, nửa thân trên của nữ và đuôi giống trùng độc, toàn thân bị những sợi nấm quấn quanh dày đặc, dưới hai tay to lớn hướng xuống, dưới lòng bàn tay… mười bóng đen cao lớn trôi nổi trong nước, dù cơ thể chúng đã biến dạng nhưng có thể phân biệt được hình dáng vây lưng và đuôi cá, nhìn độ dài và kích cỡ có thể đoán được huyết thống của những người bị lây nhiễm này không phải dân thường, nhưng sợi nấm xuyên qua xương sống và xương quai xanh của chúng, khiến chúng lơ lửng trong nước nhưng một đám con rối, con ngươi đen kịt, miệng há ra, không biết đã bị nô dịch ở đây bao lâu rồi.

Cảm nhận được sự xâm nhập của họ, những con rối này chuyển động cơ thể cứng đờ, dường như sắp tỉnh lại.

“Chú đuôi trắng ở một trong những quả trứng bên dưới!”

Keto cụp mắt nhìn xuống phía dưới Gadelan chỉ, chú ý đến dưới đuôi tượng có mấy vật hình cầu màu đen… trung tâm đuôi… ở đó… một vật thể phát ra ánh sáng đỏ tím hơi phập phồng như trái tim, trông nó giống virus thể chlamydia được phóng đại mấy lần dưới kính hiển vi, vô số sợi nấm đen sinh trưởng từ bên trong.

Giây phút thấy nó, trái tim Keto thắt lại, cảm xúc bi thương trong tim lại dâng tràn khiến anh có kích động muốn khóc.

Trong thoáng chốc, anh xác định được thể nấm không có hình người kia là gì rồi.

“Celuecus, đó là… Erebus hiện tại. Chỉ khi thanh tẩy y, mới có thể kết thúc tất cả.” Thấy đám người cá con rối kia vây đến gần sứa Minh Hà, Keto vừng khỏi vòng ôm của Celuecus, bơi ra khỏi mũ ô đến nhân nấm màu đỏ tím kia: “Chặn chúng lại, bảo vệ Gadelan thật tốt!”

“Keto!” Không giữ được anh, Celuecus nhét Gadelan vào trong nơi sâu nhất mũ ô của sứa Minh Hà, chui ra khỏi mũ ô, lúc mấy bóng đen xung quanh đến gần, cơ thể hắn bung lên ngọn lửa sáng như ánh mặt trời.

Keto nhìn nhân nấm, bơi đến ngày càng gần. Về phần nên thanh tẩy thế nào, Castor không nói cho anh biết, nhưng khi anh thấy nhân nấm này, anh đã biết làm thế nào, dường như là bản năng có sẵn trong cơ thể.

“Erebus?” Giây phút anh đến gần khẽ khàng chạm lên bền mặt nhân nấm, cả nhân nấm như trái tim bị kích động, run lên dữ dội, muôn ngàn sợi nấm đều thu về, quấn chặt lấy cơ thể anh. Nhưng trong lòng anh chẳng hề hoảng sợ, cảm nhận những sợi nấm quấn lấy anh như cánh tay bào mẫu ôm anh, ấm áp thế này, khổ sở thế này, anh dang cánh tay, ôm chặt lấy nó.

Trong thoáng chốc, trên bề mặt nhân nấm được anh ôm chặt như hóa thành đầm lấy, khiến cơ thể anh chìm vào trong, cùng lúc này bên trên vang lên tiếng vang đinh tai nhức óc, Keto lo lắng ngẩng đầu, nhìn thấy trong khói bụi bùng cháy, bóng dáng vàng kim ấy tóm lấy một sợi nấm đang thu về.

Giây phút anh chìm vào nhân nấm, đôi tay nóng hổi ấy ôm lấy anh.

“Keto!”

Bất chợt, tất cả xung quanh biến mật. Trong không trung chỉ có một cái lồng vàng kim đứng lặng trước mặt anh và Celuecus.

Chiếc lồng bị bao phủ bởi lớp sa mỏng màu đỏ như nhuộm bởi máu, màu sắc đẹp đẽ thê lương thế này giống như ráng chiều bao phủ lên nấm mồ, có thể lờ mờ thấy được một bóng dáng thuôn dài trong lồng.

“Keto.” Celuecus sau lưng ôm chặt eo anh: “Sức mạnh tinh thần ở đây cực kỳ mạnh, là trung tâm của mạng lưới tinh thần sóng ngầm.”

“Ta biết… chúng ta đang trong đại não của Erebus.” Keto nhìn về phía bóng dáng ấy, bàn tay có màn run run chạm lên tấm sa mỏng phủ bên trên, siết chặt.

Cuối cùng anh cũng hiểu ý trong từ “giải thoát” Castor đã nói… là khởi nguồn của sóng ngầm, Erebus không chết đi, cũng không sống, y giam mình trong ký ức đau khổ nhất muôn đời muôn kiếp.

Kéo xuống!

Tấm sa mỏng từ từ trượt xuống, để lộ hình bóng người trong lồng.

Xích khóa to lớn xuyên qua vây đuôi và xương quai xanh của người từng là vương giả người cá cao quý xinh đen, quấn chặt hai cánh tay, treo y ở trung tâm lồng giam. Không biết đã trải qua bao nhiêu phen tàn phá hủy hoại, toàn thân y phủ đầy những vết thương chi chít, chỗ màng vảy bên dưới thảm hại không nỡ nhìn, bên dưới đuôi cá rơi đây những phiến vảy không biết là bị bóc sống xuống hay vì không đủ dinh dưỡng mà rơi xuống.

Y mở mắt nhưng đôi mắt xám trắng, nhìn vào không trùng, dường nhưng không thấy được gì, chỉ có tuyệt vọng và tê dại.

Cơ thể Keto run lên, nước mắt không khống chế được tràn ra, Celuecus phủ lên hai tay anh, cùng anh nắm lồng giam kéo chúng ra ngoài.

“Ta đến cứu người rồi đây… Erebus! Castor nói ta là hy vọng người để lại… là chút nhân từ còn lại trong thù hận và tuyệt vọng sâu nhất sau khi người bị kéo vào vực sâu tăm tối đúng không?”

Sức mạnh tinh thần tạo thành lồng giam tan chảy giữa bàn tay có màng của họ, Keto ngước mắt lên, cả lồng giam và xích khóa treo bóng dáng Erebus đều dần biến mất như băng tuyết, anh lao đến ôm lấy y.

Celuecus cũng cúi người xuống, nhẹ nhàng nâng đuôi cá tàn tạ của Erebus lên.

Vì cái ôm của họ, mí mắt của xác sống đang tan chảy như sáp nến hơi run run, cuối cùng đôi mắt trắng xám cũng không nhìn lên không trung nữa, từ từ nhìn bọn họ, chuyển từ vòng vây đuôi tượng trưng cho Vương giả sao Hải vương trên đuôi Celuecus, từ từ đến mâu Pontus trên cổ tay anh.

“Ngươi… bình an lớn lên rồi, Keto.”

Bất chợt nghe thấy giọng nói dịu dàng khàn khàn, Keto thoáng sững sờ, gật đầu, ý thức được y muốn hỏi hậu duệ cũng là người cá sáng thế điều gì: “Ta được yêu thương, được tôn trong và được bảo vệ, ta sống rất tốt.”

Hình như nhận được sự an ủi to lớn nào đó, Erebus nhắm mắt lại, đôi môi nứt nẻ khẽ cong lên, một giọt lệ lóng lánh rơi xuống từ khóe mắt.

Trong thoáng chốc, cơ thể y hóa thành cát chảy trắng óng ảnh, chảy qua kẽ tay bọn họ, lại bị một cơn gió cuốn lên, vây quanh họ.

Vô số mảnh vỡ tinh thần thuộc về Erebus và những tồn tại khác y đã cắn nuốt ghép lại thành chuyện xưa hoàn chỉnh, hiện ra trước mắt bọn họ.

- --

(LT: Gần đến hồi kết rồi tác vẫn chơi độc giả một vố ngược với câu chuyện của Erebus)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.