Căn cứ vào sự sắp xếp và bố trí của trung ương lần này vốn là tìm vấn đề, giải quyết vấn đề trong công việc giám sát đốc thúc tình hình kinh tế ở các chợ, cũng là nói Hàn Đông chuyến này không phải là tiện đi mà là yêu cầu các địa phương đưa ra các vấn đề tồn tại trong quá trình phát triển kinh tế ở các chợ, tới lúc đó sau khi trở về và nghiên cứu, thậm chí phải đệ trình trung ương thảo luận quyết định.
Vì thế Hàn Đông trên thực tế là đến với mục đích cạnh tranh.
Đây cũng chính là lý do tại sao Tô Xán luôn cảnh giác.
Lần này tới tỉnh Giang Bắc Hàn Đông hết sức giữ thái độ công chính để xem xét tất cả vấn đề.
Hiện tại cho thấy tỉnh Giang Bắc có điểm sáng nhưng cũng có vấn đề, hơn nữa cũng na ná mấy thân phận khác.
Suy nghĩ một hồi lâu Hàn Đông liền đi tắm, sau đó gọi điện thoại cho Lữ Nhạc rồi lên giường đi ngủ.
Bẩy giờ sáng ngày hôm sau Hàn Đông đã tỉnh rồi, sau khi vệ sinh rửa mặt xong liền có tiếng gõ cửa bên ngoài, nói là mang bữa sáng tới.
Hứa Song quản lý thời gian rất tốt, đây cũng liên quan đến tính cẩn thận của anh, anh quan sát cẩn thận biết Hàn Đông là người rất quan trọng thời gian, hằng ngày đi làm nghỉ làm, họp hành đều rất đúng giờ, cho nên anh phải nắm bắt rõ tiết tấu thời gian của Hàn Đông.
Điều này làm Hàn Đông rất hài lòng.
Hàn Đông mở cửa nhìn thấy Hứa Song bưng một mâm lớn, bên trong có trứng, sữa, bánh ngọt, những thứ này đều là bữa sáng hằng ngày của mình.
- Chủ nhiệm, tôi vừa tới nhà ăn chuẩn bị, anh xem có hợp khẩu vị không.
Hứa Song cười nói.
Lúc này anh cảm giác chân mình dẫm phải cái gì đó, cúi đầu nhìn thì thấy một phong thư màu vàng nằm dưới chân, căng phồng, cũng không biết bên trong chứa cái gì.
Hàn Đông vừa tính nói những thứ này đã không tồi, lúc này theo ánh mắt của Hứa Song thì cũng nhìn thấy phong thư dưới đất, không khỏi ngạc nhiên, nghĩ bụng đây lại là ai nhét vào.
Liền nhặt phong thư lên Hàn Đông cũng không vội mở ra, mà tới phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha mềm mại, đợi Hứa Song đặt bữa sáng xuống, Hàn Đông mới đưa cho anh ta nói:
- Cậu xem xem.
Hứa Song gật đầu, cầm phong thư, lật nhìn 1 chút rồi xé phong thư, bên trong không có tiền mặt mà là giấy tờ tư liệu.
Mở tài liệu ra xem một lần nữa trong lòng Hứa Song liền hiểu ra, anh nói:
- Chủ nhiệm đây là thư tố cáo, tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình chống lũ có tồn tại vấn đề, ngoài thao tác ám muội còn tố cáo công trình chống lũ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, làm hàng nhái...
Hàn Đông không khỏi nhíu mày, nghĩ bụng đây lại là một việc phiền phức đây.
Tỉnh Giang Bắc nằm ở trung hạ lưu của sông Trường Giang, hằng năm khi lũ mùa hè tới thì công việc chống lũ lại là việc đại sự hàng đầu, một trận hồng thủy lớn vào năm 98 đã làm cho người Trung Hoa có ấn tượng sâu sắc.
Vì thế, về công trình chống lũ, tỉnh Giang Bắc có thể nói là nắm bắt không ngừng, hằng năm đều phải chi ra một khoản tiền lớn để phục vụ cho việc xây dựng, giữ gìn công trình chống lũ.
Trong quá trình này có tồn tại vấn đề cũng là chuyện bình thường.
Công trình chống lũ liên quan đến sự an toàn cho tài sản và tính mạng của hàng nghìn hàng vạn người dân nhưng trong mắt của những kẻ tham lam phi pháp thì sự sống chết của nhân dân không liên quan gì đến họ, cái họ quan tâm là có thể thu được bao nhiêu tiền, làm thế nào có thể thu được càng nhiều tiền càng tốt.
Nếu nói tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình chống lũ có tồn tại nhiều vấn đề mờ ám thì vẫn là phạm vi giám sát của Hàn Đông, nhưng về mặt chất lượng công trình thì có vẻ hơi xa với mục đích công việc trong chuyến đi lần này của Hàn Đông.
Hàn Đông là phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, nhưng không phải là lãnh đạo của Ủy ban Cải cách trung ương.
Nhưng bây giờ thư tố cáo này đã tới tay Hàn Đông, Hàn Đông không thể làm như không thấy gì
Theo nội dung thư tố cáo, tương đối tỉ mỉ xác thực đấy, bởi vậy không có nghĩa là hoàn toàn chân thật, nhưng ít nhất cũng có một phần lớn là sự thật.
Với tính cách Hàn Đông, đối mặt với loại vấn đề này, mặc kệ là không thể nào
Nhưng Hàn Đông nếu giơ tay đi quản, có thể sẽ làm cho người ta có ấn tượng tay quá dài
Mặt khác phản ứng bên Tô Xán khẳng định càng là vô cùng kịch liệt, dù sao Tô Xán trước khi chưa tiến vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, phân công quản lý công tác của y chính là khối thuỷ lợi, mà nguyên Giám đốc sở Thủy lợi, hiện tại đã thăng làm Phó chủ tịch tỉnh, người này rất có thể chính là người theo sát Tô Xán
Bởi vậy nếu Hàn Đông xuất thủ, Tô Xán nhất định sẽ không chút do dự cho rằng Hàn Đông là đang chống đối mình
Nếu không tra cho rõ, thì Hàn Đông trong lòng không yên, mặt khác cũng làm cho người tố cáo mủi lòng
Mặc kệ người tố cáo xuất phát từ mục đích gì, ít nhất khiến vấn đề tỉnh Giang Bắc lộ ra, từ góc độ khách quan mà nói, có thể khiến cho công trình chống lũ tỉnh Giang Bắc được tốt hơn, đây đối với dân chúng là mới có lợi nhất
Thấy Hàn Đông cau mày suy tư, Hứa Song lẳng lặng đứng yên, không quấy rầy Hàn Đông. Anh biết Hàn đông hẳn là đang cân nhắc chuyện này, anh cũng biết đại khái quan hệ giữa Hàn Đông và Tô Xán, biết Hàn Đông lần này đến tỉnh Giang Bắc, rất nhiều phương diện đều là rất hạn chế. Hiện tại gặp chuyện như vậy, Hàn Đông khẳng định phải thận trọng suy xét.
Một lát sau, Hàn Đông thản nhiên nói:
- Ừm, để đó đi, tôi ăn sáng trước đã
- Được
Hứa Song đem thư tố cáo đặt trên bàn trước mặt Hàn Đông, sau đó nói:
- Chủ nhiệm, không còn chuyện gì, tôi đi ra ngoài trước
Hàn Đông gật gật đầu, lập tức bắt đầu ăn điểm tâm, ăn xong bữa sáng, hắn cũng không vội vã cầm lấy thư tố cáo trên bàn xem xét, mà lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của cha - Hàn Chính
- Hàn Đông, gặp phải sự tình gì?
Trong điện thoại, Hàn Chính thanh âm ôn hòa, tràn đầy một loại giọng điệu kẻ bề trên, một câu liền điểm ra tình huống Hàn Đông có lẽ gặp nan đề
Hàn Đông cười khổ một cái, nghĩ thầm rằng mình mặc dù ở trong quan trường từng trải lâu như vậy, nhưng ở trước mặt cha, rất nhiều phương diện vẫn có vẻ rất trúc trắc
- Cha, là vậy, con bây giờ đang ở tỉnh Giang Bắc, có người từ phía dưới khe cửa nhà khách nhét vào một phong thư tố cáo, con còn chưa xem cụ thể, tuy nhiên theo thư ký nói, là tố cáo tỉnh Giang Bắc trong quá trình đấu thầu công trình chống lũ có mờ ám cùng với chất lượng công trình chống lũ, con hiện tại có chút khó khăn
Trước mặt cha mình, Hàn Đông cũng không giấu diếm gì, đem sự tình từ đầu chí cuối nói ra.
- Có phải lo lắng cho thằng nhóc Tô Gia kia không?
Hàn Chính ha hả cười nói
- Thư tố cáo kia là hướng vào anh ta sao?
Hàn Đông nói:
- Thế thì không đến mức, tuy nhiên...
- Nếu không phải hướng vào anh ta, khó xử cái gì, hơn nữa, cho dù là hướng vào anh ta, chuyện này cũng không có gì khó xử chứ?
Hàn Chính lại có vẻ không lo lắng gì, nói:
- Con nghĩ xem, nếu tỉnh Giang Bắc không có Tô Xán này, khi con nhận được thư tố cáo như vậy, sẽ làm như thế nào?
Hàn Đông giật mình, lập tức trong lòng liền bình thường trở lại, tuy rằng Tô Xán là đối thủ cạnh tranh của mình, mình vì không kích thích đến y, tận lực hạn chế, nhưng cũng không phải đối với vấn đề gì đều làm như không thấy được.
Trước đây sách lược của mình đó là nhìn vấn đề trước để ở trong lòng, mà không vội mà vạch ra, hiện tại gặp phải sự tình thư tố cáo, sao liền không biết nên xử lý như thế nào thế?
Nếu như không có Tô Xán ở tỉnh Giang Bắc, Hàn đông nhận được thư tố cáo như vậy, khẳng định muốn trong vòng quyền hạn của mình, liền tiến hành bước đầu kiểm tra đối chiếu sự thật vấn đề tương quan, mà sự tình ở ngoài quyền hạn, liền chuyển cho Ủy ban Kỷ luật là xong
Giờ khắc này, Hàn đông có một cảm giác rộng mở trong sáng, hắn đã nghĩ thông suốt, bất kể phong thư tố cáo này dính đến ai, mình cũng bình đẳng đối đãi.
Cũng không bởi vì nguyên nhân Tô Xán là đối thủ cạnh tranh của mình, mình sẽ đối với y hắn khách khí một chút
Tuy rằng không đến mức cố ý nhằm vào y, nhưng cũng không cần phải nhân nhượng y chứ
Tô Xán như một người không liên quan, ở trong lòng của mình, đều là đối xử bình đẳng, đây mới là xử lý sự việc chứ không xử lý con người
Nghĩ đến đây, Hàn Đông trước xem thư tố cáo, theo sau cho gọi Hứa Song tới, bảo anh thông báo mọi người tới phòng hắn mở cuộc họp