Theo đà Hàn Đông ở thành phố Giang Trung nhiều lần chỉnh đốn, trong quá trình này, Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh cũng nhân dịp này thu được lợi ích không ít, giải quyết vài ngành trọng yếu, dưới sự ủng hộ của Hàn Đông, đưa Cục tài chính nắm chắc trong tay mình.
Hơn nữa hiện tại lời nói Uông Tồn Minh trong thành phố cũng trọng lượng hơn rất nhiều, rút cuộc dần dần tìm đến được vị trí thứ hai Thành ủy, cảm giác của Chủ tịch thành phố, Uông Tồn Minh tràn đầy niềm tin, thì bắt đầu nghĩ làm nên một phen sự nghiệp, như vậy mới có khả năng phát triển vị trí tốt hơn, mặc dù muốn thành người đứng đầu ở thành phố Giang Trung là không có khả năng, nhưng điều đến bộ phận khác đảm nhiệm người đứng đầu, vẫn là có tính khả năng rất lớn.
Chỉ có điều, muốn được đề cao, cần phải có thành tích nhiều mới được, làm Chủ tịch thành phố nếu như ngay kinh tế cũng phát triển không tốt, vậy thì còn có thể chứng minh năng lực gì của mình nữa. Mặc dù nói thân ở chốn quan trường, thành tích là một mặt, muốn thăng lên cấp cao chủ yếu là dựa vào bên trên có người, nhưng dưới điều kiện tình hình tương tự, lập được thành tích thì chiếm xu thế lớn hơn.
Huống chi, thế lực sau lưng Uông Tồn Minh cũng không phải đặc biệt to lớn gì, cho nên anh ta nhất định phải lập ra nhiều thành tích thực tế lớn hơn, vì thăng tiến sau này của mình quyết làm cơ sở vững chắc.
Cho nên, anh ta không cho phép thành phố Giang Trung vì muốn làm lớn công tác an toàn, mà trì hoãn phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung.
Hàn Đông trước đó phát biểu ở cục giám sát an toàn, y cũng nghiêm túc phân tích qua, nếu như Cục giám sát an toàn thật sự theo lời Hàn Đông đi làm, thì phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung khẳng định sẽ nhận được sức ảnh hưởng rất lớn, cho dù trong thành phố muốn nghĩ cách thu hút vốn đầu tư, vậy thì cũng không có cách nào chịu được tổn thất lợi ích kinh tế rất lớn trong việc đóng cửa các nhà máy
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân không đáng để quan tâm của anh ta đối với công tác an toàn của Hàn Đông đưa ra, Hàn Đông có thể vì công tác an toàn mà coi nhẹ phát triển kinh tế, nhưng dù sao bối cảnh của hắn ta cũng thâm hậu như vậy, làm công tác an toàn cũng có lí do của hắn ta, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tiền đồ của hắn ta, nhưng Vương Tồn Minh anh ta thì không được.
“Trước tiên cứ nói chuyện với Hàn Đông một chút vậy.”
Uông Tồn Minh trong lòng vẫn không thoải mái. Nhưng anh ta vẫn không muốn nhanh chóng trở mặt với Hàn Đông, vì nếu như cùng Hàn Đông đối đầu, cái này đối với anh ta cũng không có cái gì tốt, từ chỗ anh ta thấy cục diện tốt nhất là mọi người bình an vô sự, cùng nhau đưa kinh tế của thành phố Giang Trung phát triển đi lên, như vậy đều có lợi, chẳng phải là tất cả đều vui vẻ sao, chỉ có điều Hàn Đông lại đi làm cái công tác an toàn gì đó.
Còn làm rối cả kinh tế Giang Trung, đây hoàn toàn là lập dị mà, có điều Vương Tồn Minh cũng nghiên cứu qua biểu hiện của Hàn Đông từ ngày làm chính trị đến nay, cảm thấy Hàn Đông quen kiểu lập dị rồi,
“Chí ít phải khiến cho Hàn Đông chậm rãi bước, công tác an toàn không phải không thể làm, nhưng hoàn toàn không cần phải gióng cờ khua chiêng như vậy, đặc biệt là dừng tốc độ của các nhà máy không cần phải nhanh như vậy, cuối năm sau phải đóng cửa hết, như vậy sao được, chí ít phải có kế hoạch năm năm, phân từng giai đoạn thực thi mới tốt.”
Kế hoạch đã nghĩ xong. Uông Tồn Minh liền gọi điện thoại đến văn phòng của Hàn Đông, nói:
- Bí thư Hàn, anh có rỗi không, tôi có việc muốn cùng anh bàn bạc một chút.
Hàn Đông cười nói:
- Được, anh đến đi.
Đặt điện thoại xuống, Uông Tồn Minh rất nhanh liền đến văn phòng của Hàn Đông, hai người hàn huyên một lúc. Lý Tri Thu pha cho Uông Tồn Minh ly trà Thiết Quan Âm mà anh thích.
Uông Tồn Minh thưởng thức một ngụm, nói:
- Bí thư Hàn, gần đây công tác giám sát an toàn của thành phố chúng ta có phần khởi sắc, một vài nhà máy tiềm ẩn tai họa cũng được xét xử có hiệu lực, nhận được khen ngợi của dân chúng, vì sự phát triển kinh triển của thành phố ta kiên định cơ sở rất tốt, triển khai sâu công tác an toàn, không chỉ là rõ ràng tiềm ẩn phát triển kinh tế, mà là một công tác dân sinh cực lớn, tập trung thể hiện đầy đủ làm việc vì dân…
Sau một hồi dạo đầu, Uông Tồn Minh đem công tác an toàn tiến hành khẳng định đầy đủ, đồng thời biểu thị nhất định đi sâu tiếp tục khai triển không ngừng.
Hàn Đông nghiêm túc nghe Uông Tồn Minh nói, trong lời nói phỏng đoán mục đích thực sự của anh ta, Uông Tồn Minh có thể ở thành phố Giang Trung kiên trì được đến bây giờ, tính chịu đựng của tên này có thể nghĩ cũng biết được, cho nên đối với anh ta Hàn Đông cũng không quá chủ quan.
- Đồng chí Tồn Minh nói rất tốt, công tác an toàn nhất định cần phải làm tiếp, phát triển kinh tế của chúng ta, cần thiết phải xây dựng trong an toàn, có thể tiếp tục trên cơ sở đấy, trước mắt chúng ta sở dĩ phải gióng cờ khua chiêng kiểm tra, đóng cửa một vài nhà mày tiềm ẩn nguy cơ không an toàn, đây chủ yếu là có liên quan chính sách của chúng ta trước đây, phương châm không được thực hiện đến chốn, tình hình như vậy không thể cứ duy trì tiếp tục, sau này nhất định cần có cục diện hoàn toàn mới mới được, Cục giám sát an toàn thời gian gần đây công tác cũng không tồi, có điều công tác an toàn có thể nói là thói quen khó sửa, cho nên cũng không thể lơ là được, nhất thiết phải duy trì áp lực cao, đến cuối năm sau, nhất định phải đóng cửa các nhà máy tiềm ẩn nguy cơ không an toàn cao, không thể vì một chút lợi ích kinh tế trước mắt mà lùi một bước
Lời của Hàn Đông đanh như thép, thể hiện quyết tâm kiên định.
Uông Tồn Minh trong lòng không khỏi cười khổ một cái, vốn dĩ anh ta chính là muốn cùng Hàn Đông nói chuyện này, trước đó chỉ là muốn mở đầu nhẹ nhàng, kết quả là Hàn Đông đem lời của y chặn cứng lại.
Nhưng Uông Tồn Minh không cam lòng, Hàn Đông làm như vậy, hoàn toàn là không để ý phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung, Hàn Đông không thèm để ý, Uông Tồn Minh cũng không thể không để ý.
- Tôi hiểu mục đích và xuất phát điểm của Bí thư Hàn, có điều Bí thư Hàn, các nhà máy có nguy cơ cao của thành phố chúng ta có trên nghìn, nếu cuối năm sau đóng cửa toàn bộ, có phải là quá vội vàng không, một là đóng cửa nhiều nhà máy như vậy, dính đến rất nhiều vấn đề, các loại thủ tục, tìm việc…, đều phải có xử lý thỏa đáng, một cái không tốt, có thể gây ra một vài việc, ngược lại còn phản lại nguyện vọng ban đầu của Bí thư Hàn; ngoài ra mặt khác về phát triển kinh tế của thành phố chúng ta đang xử lý vấn đề mấu chốt, những tồn tại của một vài nhà máy nguy cơ cao, trong rất nhiều quá trình, cũng ủng hộ phát triển nhanh, vững vàng của thành phố chúng ta, chúng ta mặc dù phải chỉnh đốn, nhưng cũng phải tiến hành phê chuẩn từng bước, hơn nữa cũng phải phân rõ tình hình không cùng nhau, có một vài nhà máy, là thông qua văn kiện phê chuẩn của chính phủ, hiện tại bỗng nhiên phải đóng cửa, dù sao cũng phải có một thời gian hòa hoãn…
Hàn Đông rút cuộc cũng rõ, hóa ra Uông Tồn Minh đến tìm mình nói việc này, xem ra thời gian gần đây hành động của Cục giám sát an toàn, cuối cùng cũng khiến UôngTồn Minh ngồi không yên nữa rồi, anh ta vừa mới nói có hai lý do, trên thực tế xét đến cùng quan trọng nhất là lý do thứ hai, anh ta là lo lắng phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung chịu ảnh hưởng đây mà.
Điểm này, Hàn Đông quả là cũng có thể lý giải tư tưởng của Uông Tồn Minh, làm Chủ tịch thành phố, anh ta có đủ thời gian đưa công tác kinh tế làm cho tốt, đây cũng là việc tốt, chỉ là ý nghĩ của anh ta hạn chế một tí, tầm mắt hẹp đi một chút, luôn chỉ nhìn vào lợi ích nhỏ, lẽ nào rời bỏ mấy nhà máy nhà máy nguy cơ cao, kinh tế của thành phố Giang Trung thật làm cho đi lên không được sao
- Đồng chí Tồn Minh, băn khoăn của anh tôi hiểu, về điểm này tôi cũng làm qua khảo nghiệm nghiêm túc, đóng cửa mấy nhà máy có nguy cơ cao, đối với phát triển kinh tế của thành phố ta khẳng định là có ảnh hưởng bất lợi rất lớn, cho nên tôi phải tăng nhanh phát triển ở những mặt khác, để bù vào tổn thất.
Hàn Đông hơi mỉm cười nói:
- Bây giờ chúng ta không phải tạo dựng trung tâm công nghiệp thông tin Tây Bộ sao, tôi cảm thấy đây là một ý tưởng rất tốt, thông qua việc thu hút vốn đầu tư càng nhiều, chí ít có thể đảm bảo phát triển kinh tế trong hai năm này, sẽ không bị thụt lùi, mà thời gian càng dài một chút, phát triển kinh tế của chúng ta sẽ đi lên đúng quy luật, vậy thì càng không có vấn đề gì, cho nên trên thực tế, khó khăn chỉ là tạm thời, cũng chỉ thời gian hơn một năm đến hai năm, chỉ cần chúng ta mạnh mẽ hạ quyết tâm, nỗ lực khai thác, phát triển kinh tế thành phố Giang Trung chắc chắn tương lai không lâu sẽ bước sang một tầm cao mới.
Mặc dù Hàn Đông cũng tận tình khuyên bảo, nhưng trong lòng Uông Tồn Minh vẫn rất khó chịu, bời vì thái độ của Hàn Đông rất rõ ràng, những lời vừa mới nói của Uông Tồn Minh hoàn toàn là vô ích rồi.
“Nói đơn giản thế, tổn thất hơn một nghìn nhà máy, mà dễ dàng bù vào được sao?”