Người Cầm Quyền

Chương 144: Chủ nhiệm bá đạo



Hàn Đông có rất ít ấn tượng với khu công nghiệp Thần Quang, hắn biết nó là công trình chiến tích, bên trong chỉ có vài xí nghiệp nhỏ, đã làm huyện tổn hao nhiều tiền của, nghe nói mỗi năm phải bỏ ra một mớ tiền, thật sự là gánh nặng.

Trên xe, Hoàng Văn Vận dùng giọng thấm thía nói:

- Hàn Đông, khu công nghiệp Thần Quang là một tâm bệnh của huyện Phú Nghĩa, cho cậu đến nhận công tác chỉ với hy vọng sẽ phát huy tinh thần tiến thủ, hoàn toàn thay đổi cục diện. Sau khi cận nhận chức thì cần buông tay buông chân, triển khai mở rộng công tác thật sự lớn gan, huyện ủy sẽ toàn lực giúp đỡ.

Hàn Đông nói:

- Cảm tạ bí thư Hoàng tín nhiệm, tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ sớm làm ra thành tích.

Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu:

- Nhân sự của khu công nghiệp Thần Quang lần này không điều chỉnh, nhưng sau khi cậu đến nhận chức có thể dựa theo tình hình thực tế để điều động, cậu cần phải nhanh chóng nắm giữ cục diện.

Hàn Đông thầm buông lỏng, đây là một tin tức rất tốt, có thể nắm quyền nhân sự, như vậy hắn hoàn toàn có thể chiếm thế chủ động.

- Cám ơn bí thư Hoàng.

Hàn Đông nói, tuy trước đây Hoàng Văn Vận đã chặn lỗ hổng đòi tiền của mình, nhưng đối phương vẫn ủng hộ mình rất nhiều.

Ngay sau đó đã đến khu công nghiệp Thần Quang, xe dừng lại, Tề Bằng ngồi bên cạnh tài xế nhanh chóng bước xuống mở cửa xe giúp Hoàng Văn Vận, sau đó đứng sang một bên.

Hàn Đông xuống xe, chỉ thấy ở cổng hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang có vài người đứng đón chào, ai cũng cung kính theo sát và chào hỏi Hoàng Văn Vận, chỉ cần nhìn vào nét mặt thì thấy được sự kính sợ của đối phương. Nghe nói khoảng thời gian trước bí thư Hoàng nhiều lần xuống đây thị sát, lại mắng xối xả như tát nước, xem ra không phải là giả.

Hoàng Văn Vận nói:

- Tất cả đến phòng họp.

Hoàng Văn Vận lập tức dẫn đầu đoàn người đi vào trong.

Hàn Đông ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy tòa nhà của hiệp hội quản lý khu công nghiệp là khá đẹp, một khu nhà khá lớn, chính giữa là một khu văn phòng ba lầu. Nơi đây mặt tường trước được khảm gạch sứ trắng, mái nhà ngói đỏ, có hai tòa nhà hai lầu ở hai bên hình thành xu thế hộ vệ. Lúc này trong sân có hai chiếc xe, một chiếc Santana, một chiếc Jetta, còn có một chiếc xe khách trắng hiệu Trường An, một vài chiếc xe máy, xe đạp thì dựng dưới bóng cây.

Hàn Đông nhíu mày, hắn nhìn là biết hiệp hội quản lý khu công nghiệp xem ra có vấn đề, khó trách không thể tạo ra thành tích.

Đoàn người đi vào phòng họp, Hoàng Văn Vận ngồi ở vị trí chủ vị, mọi người phân biệt ngồi xuống hai bên, hai vị phó chủ nhiệm hiệp hội quản lý thì ngồi xuống phía dưới.

Tiết Nhân Nghĩa là phó chủ tịch được phân công quản lý khu công nghiệp Thần Quang, hội nghị do hắn chủ trì, trước tiên hắn mời trưởng phòng tổ chức Tôn Nghĩa Phương đứng lên đọc văn kiện bổ nhiệm của huyện ủy.

Tiết Nhân Nghĩa nhìn vẻ mặt trầm ổn của Hàn Đông thì trong lòng cũng không vui sướng gì, trước đó Hàn Đông ở thị trấn Triệu Hoa muốn động vào tài chính, hắn đã từng chào hỏi dùm, kết quả là Hàn Đông chưa từng nể mặt làm hắn bất mãn. Lần này Hàn Đông lại cướp đi vị trí chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang, trước nay hắn luôn coi đây là mảnh đất của mình, bây giờ vào trong tay người ta, thật sự có chút khó chịu.

Đợi đến khi Tôn Nghĩa Phương đọc hết văn kiện bổ nhiệm, Tiết Nhân Nghĩa nói:

- Lúc này xin mời đồng chí trợ lý chủ tịch, chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang là Hàn Đông đứng lên phát biểu vài lời.

- Thưa các vị lãnh đạo, thưa các đồng chí.

Hàn Đông cho ra mở đầu đơn giản, hắn nói:

- Tục ngữ có câu, nói hay không bằng làm tốt, tôi mới đến, hôm nay cũng không nói gì khác, coi như bày tỏ vài lời với lãnh đạo. Tôi đến đây để làm việc hiện thực, trong vòng một năm bảo đảm sẽ làm cho khu công nghiệp Thần Quang trở mình, cố gắng tổng kim ngạch đầu tư lên đến con số hai trăm triệu. Được rồi, tôi chỉ nói như vậy mà thôi, cám ơn mọi người.

Trong phòng họp chợt yên tĩnh, ai cũng nhìn Hàn Đông, cảm thấy đối phương nói khoác thật sự như phóng vệ tinh.

- Bốp, bốp, bốp!

Hoàng Văn Vận vỗ tay, ai cũng tỉnh ngộ và vỗ tay theo, dù thật sự là khoác lác phóng vệ tinh thì chuyện vỗ tay cũng phải làm cho nhiệt liệt mới được.

Tiết Nhân Nghĩa ở bên cạnh vỗ đau cả tay, trong lòng càng cảm thấy bức bối. Khu công nghiệp Thần Quang dưới sự quản lý của hắn vài năm thì tổng kim ngạch đầu tư chưa đến một trăm triệu, Hàn Đông bây giờ tuyên bố chỉ một năm là có thể trở mình, cố gắng đạt đến con số hai trăm triệu, đây không phải là vỗ lên mặt mình sao?

- Rất tốt, đồng chí Hàn Đông rất có lòng tin, tôi cũng bày tỏ thái độ, ngày đạt đến mục tiêu kia, huyện ủy sẽ đặc biệt mừng công của hiệp hội quản lý.

Hoàng Văn Vận vui sướng nói, cũng không dám tỏ thái độ trước mặt đám đông như vậy, nhưng ít nhất cũng cảm thấy tám phần là minh đi đúng hướng, sau này nên dùng tốt quân cờ Hàn Đông này.

Hoàng Văn Vận phát biểu thêm vài lời, sau đó mọi người đều đi ra. Hàn Đông ở lại chủ trì hội nghị, đầu tiên tự giới thiệu về bản thân.

Ngồi hai bên trái phải của Hàn Đông theo thứ tự là phó bí thư đảng ủy khối hiệp hội quản lý kiêm phó chủ nhiệm Âu Đạo Khôn và phó chủ nhiệm Diêu Trì Minh. Âu Đạo Khôn là người tai to mặt lớn, cặp mắt hơi híp lại bắn xa luồng hào quang gian khá; Diêu Trì Minh thì có một đôi ria mép giống như một tên Hán gian. Hai vị phó chủ nhiệm này cũng không phải loại cán bộ chú tâm công tác, khi tự giới thiệu đều nói năng theo kiểu ngọt xớt, không một câu thực chất.

Hiệp hội quản lý có một phòng hai khoa, theo thứ tự là văn phòng, khoa kêu gọi đầu tư, khoa quản lý.

Chủ nhiệm văn phòng là một thiếu phụ khoảng ba mươi, thân thể đầy đặn, trên mặt là nụ cười ngọt ngào, nàng nói:

- Chủ nhiệm Hàn, tôi là Tôn Hiểu Linh, nhiệm vụ của tôi là làm tốt công tác hậu cần, sau này nếu có gì không tốt thì xin chủ nhiệm Hàn có thể nói ra bất cứ lúc nào.

Hàn Đông khẽ gật đầu với Tôn Hiểu Linh, hắn có thể nghe thấy thiện ý trong lời nói của đối phương, còn sau này nên làm thế nào thì phải xem xét tình hình thực tế mới được.

Trưởng khoa kêu gọi đầu tư là mọt người đàn ông trẻ tuổi đeo kính, tên là Để Học Vinh, nói chuyện nhã nhặn. Hắn chủ yếu quay quanh câu nói một năm kêu gọi đầu tư với kim ngạch hai trăm triệu của Hàn Đông vào lúc vừa rồi, xem ra là một người biết làm thực chất, chỉ là không biết vì sao mà trước kia không tạo ra thành tích mà thôi.

Khoa quản lý chủ yếu là phụ trách phối hợp, phục vụ và quản lý, trước tiên là khoa kêu gọi đầu tư vung tay công tác, sau đó tất cả mới đến lượt khoa quản lý phụ trách.

Trưởng khoa quản lý là Mã Lợi Bình, gương mặt người này như cười như không, hắn tự giới thiệu rồi nói:

- Chủ nhiệm Hàn cứ yên tâm, chỉ cần là xí nghiệp tiến vào đây đều được chúng tôi quản lý tốt.

Hàn Đông khẽ nhíu mày, cái này thì nói làm gì, khoa quản lý tuy có nhiệm vụ quản lý nhưng công tác thực tế là làm tốt phương diện phục vụ, phải làm sao cho thương nhân đến đầu tư an tâm xây dựng và phát triển xí nghiệp. Nhưng bây giờ hắn nghe Mã Lợi Bình lên tiếng, giống như không phải là như vậy.

- Các vị đều là các thành viên trung kiên tạo nên sức mạnh của hiệp hội quản lý, hôm nay tôi đã lên tiếng trước bí thư huyện ủy và các vị lãnh đạo đảng ủy chính quyền huyện, trong vòng một năm sẽ làm cho khu công nghiệp Thần Quang trở mình, cố gắng cho tổng kim ngạch lên đến con số hai trăm triệu. Mục tiêu này tuy có chút khó khăn nhưng chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng, cùng nhau nhất trí, muốn thực hiện sẽ không khó.

Hàn Đông nói, hắn chậm rãi quét mắt nhìn, khi thấy phó chủ nhiệm Âu Đạo Khôn giống như muốn nói gì đó thì hỏi ngay:

- Chủ nhiệm Âu có ý kiến gì sao?

- Chủ nhiệm Hàn, trước mắt tổng đầu tư vào khu công nghiệp chỉ là tám mươi chín triệu, nếu muốn đạt đến con số hai trăm triệu, dù là thật sự trở mình thì cũng phải tăng thêm hơn một trăm triệu tiền đầu tư, tôi thấy mục tiêu này...

Hàn Đông quét mắt nhìn Âu Đạo Khôn, sau đó hắn khoát tay nói:

- Mục tiêu đã quyết định, như vậy bây giờ không phải là lúc thảo luận xem có hoàn thành được hay không, mà chúng ta nên thảo luận phải làm sao để thực hiện nó. Nếu hoàn thành thì mọi người cùng có công; nếu không thì khó tránh khỏi trách nhiệm, nếu như ai không có lòng tin, bây giờ có thể nói ra, tôi sẽ đệ trình lên phòng tổ chức huyện ủy để thay đổi đơn vị.

Ngày hôm qua Hàn Đông dã biết trong khu công nghiệp Thần Quang có hơn mười đơn vị, tổng đầu tư chưa đến con số một trăm triệu, vì thế mà đã sớm vạch ra ý nghĩ của mình. Trước đó Hoàng Văn Vận đã nói sẽ đưa mình đến làm chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang, vì vậy hắn mượn cơn gió này để hạ uy thế của đối phương, trước tiên quét dọn sạch sẽ bầu không khí rời rạc trong đơn vị.

Âu Đạo Khôn bị Hàn Đông lên tiếng trách móc mà tức giận, vẻ mặt cũng nhanh chóng trầm xuống.

- Ai cảm thấy không thể làm được thì bây giờ có thể nói ra.

Hàn Đông thản nhiên nói.

Bầu không khí phòng họp nhanh chóng đông cứng lại, cũng không ai có thể ngờ Hàn Đông với vẻ mặt ôn hòa lại bá đạo như vậy, căn bản không nghe ý kiến của người khác.

Hàn Đông chậm rãi đảo mắt qua mặt mọi người, hắn mỉm cười nói:

- Rất tốt, mọi người đều có lòng tin, như vậy hy vọng chúng ta có thể cùng cố gắng, tranh thủ thời gian sớm hoàn thành nhiệm vụ. Sau này trong lúc công tác nên chú trọng vào mục tiêu kêu gọi đầu tư, mọi người có ý nghĩ gì hay cứ nói ra với tôi bất cứ lúc nào.

Mọi người đều trầm mặc, giống như không kịp phản ứng.

Hàn Đông cười cười:

- Muốn hoàn thành mục tiêu trong vòng một năm số đầu tư vào khu công nghiệp tăng lên hai trăm triệu, như vậy tôi là một chủ nhiệm hiệp hội quản lý, tôi nhận thầu một nửa, còn lại cho hai vị phó chủ nhiệm, các vị tự phân phối.

Mọi người dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Hàn Đông, rõ ràng quá quyết đoán, mới đó mà đã muốn ôm cả sáu chục triệu tiền đầu tư. Khi liên tưởng đến vấn đề Hàn Đông đã kéo tập đoàn Kỳ Vọng đến thị trấn Triệu Hoa, nghe nói tông đầu tư là năm chục triệu, vì vậy có thể thấy con số sáu chục triệu là không khó với vị chủ nhiệm này.

Phó chủ nhiệm Diêu Trì Minh được phân công quản lý kêu gọi đầu tư, hắn suy nghĩ rồi nói:

- Tôi phụ trách bốn chục triệu.

- Chủ nhiệm Hàn, tôi có ý kiến.

Âu Đạo Khôn thật sự không nhịn được, hắn được phân công quản lý khoa quản lý, nếu một năm chỉ kêu gọi hai chục triệu, như vậy căn bản tự giết mình.

Hàn Đông gật đầu:

- Anh nói đi, có gì cứ tự nhiên.

Âu Đạo Khôn nói:

- Chủ nhiệm Hàn, tôi phân công quản lý khoa quản ý, chủ yếu là quản lý xí nghiệp trong vùng, lần này cho tôi nhiệm vụ lớn như vậy, sao có thể hoàn thành được?

Hàn Đông suy xét lại, cảm thấy khoa quản lý thật ra có nhiều công tác, cũng rất phức tạp.

- À, ý kiến của an là rất đúng, nhưng anh là lãnh đạo của hiệp hội quản lý, anh cần phải làm gương. Thế này đi, mục tiêu của anh là năm triệu, tôi sẽ tăng thêm năm triệu, chủ nhiệm Diêu quản lý khoa kêu gọi đầu tư tăng thêm mười triệu, sắp xếp như vậy mọi người có ý kiến gì không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.