- Cũng không coi là tin tức gì tốt, Tỉnh ủy định chiều nay đi giải quyết việc nhân sự ở Vinh Châu, quyết định Dương Lâm Sâm đảm nhận chức vụ Chủ tịch thành phố, Chu Khải Kiệt làm Phó bí thư thành ủy, Tương Hải Yến của phòng nhân sự cán bộ thành phố đảm nhận chức Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Nghe Triệu Nhạc giới thiệu, Hàn Đông ngây ngẩn cả người, không nghĩ là kết cục lại như thế này. Người ngồi trên ghế Chủ tịch Thành phố không ngờ lại là Dương Lâm Sâm, còn Chu Khải Kiệt không ngờ lại leo lên được một bậc, đây đúng là chuyện không thể đoán trước được à!
Hàn Đông rất nhanh hiểu được đại khái là chuyện gì. Dương Lâm Sâm chắc chắn là kết quả của nước cờ thỏa hiệp giữa các lãnh đạo chủ chốt của tỉnh ủy, còn Chu Khải Kiệt sở dĩ có thể leo lên như vậy, chắc chắn là do tác động của Triệu Nhạc.
Chu Khải Kiệt từ một ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ trở thành ủy viên thường vụ, Phó bí thư Thành ủy, đây là một bước không tiến bộ. Dù sao chức vụ Trưởng ban tổ chức cán bộ tuy rằng là quan trọng, nhưng kinh nghiệm của anh ta chỉ giới hạn trong Ban tổ chức cán bộ này, làm được chức Phó bí thư Thành ủy như ngày hôm nay, trong danh sách Thành ủy bước lên vài bước không nói, đối với tương lai của anh ta cũng rất có lợi. Nói như vậy, hành động của Triệu Nhạc như ngày hôm nay, lời nói cũng có những quyền lực nhất định.
Hàn Đông rất nhanh hiểu ra mấu chốt của vấn đề, bên trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, không ngờ phân biệt rõ ràng thế lực ở thành phố Vinh Châu như vậy. Còn hai người Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Nhạc và Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài lại là những minh chủ có thể nhờ vả được. Nếu như ông ta và những ủy viên khác đạt thành việc trao đổi ý kiến, như vậy thì có 3 ủy viên thường vụ Tỉnh ủy ra sức ủng hộ, muốn sắp xếp một cán bộ cấp phó giám đốc sở thì nhất định không có vấn đề gì.
- Chú Triệu, vị Trưởng ban Tương này có lai lịch như thế nào?
Hàn Đông trực tiếp hỏi, Triệu Nhạc chắc chắn biết rõ tình hình của Tương Hải Yến, Hàn Đông bây giờ hỏi thăm cụ thể, mai sau cũng dễ áp dụng những sách lược cũng như hành động chung.
Triệu Nhạc nói:
- Người này cháu không cần phải lo. Tốt nhất là cháu biết bổn phận của mình là được rồi.
Mặc dù Triệu Nhạc không nói rõ tình hình cụ thể của Tương Hải Yến nhưng ông ta luôn miệng nói không cần phải quan tâm, càng khiến cho rất nhiều vấn đề trở nên rõ ràng hơn. Trước hết, người này không thể nào làm khó Hàn Đông. Tiếp đó, người này cũng không thể nào là thân tín của Triệu Nhạc, nói cách khác nếu không thì Triệu Nhạc không thể chỉ trả lời Hàn Đông bằng một câu không cần lo lắng được.
- Cháu biết rồi, cảm ơn chú Triệu.
Hàn Đông cười nói. Tương Hải Yến hẳn là liên quan đến một người nào khác. Vậy thì chỉ cần đối xử bình thường như quan hệ cấp trên cấp dưới là được rồi.
Triệu Nhạc cười ha hả nói:
- Hàn Đông cháu lại khách sáo với chú rồi, có thời gian thì đến nhà chơi.
- Nhât định rổi!
Hàn Đông cười nói rồi gác máy. Hàn Đông suy nghĩ một chút rồi gọi điện thoại tới nhà Chu Khải Kiệt.
Lúc đó đã là hơn một giờ. Chu Khải Kiệt hẳn là đang ở nhà, điện thoại vang lên một hồi, Chu Khải Kiệt nghe thấy liền đến nghe máy.
- Alo. Xin chào. Tôi là Chu Khải Kiệt.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, cái cách Chu Khải Kiệt nghe điện thoại ở nhà và ở phòng làm việc khác hẳn nhau, có vẻ nhẹ nhàng, điềm đạm hơn nhiều.
- Anh Chu, là tôi, Hàn Đông đây.
Hàn Đông cười nói.
- Chúc mừng anh Chu được thăng chức, khi nào thì đãi mọi người một bữa đây?
Chu Khải Kiệt nghe xong sững sờ, hỏi:
- Cái gì mà thăng chức? Anh nghe được tin gì rồi Hàn Đông?
Anh ta cảm thấy hết sức nghi ngờ, lần này Sa Ứng Lương xảy ra chuyện, tỉnh ủy yêu cầu Phó chủ tịch thường trực thành phố Khâu Hiểu Mai chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân thành phố. Còn nếu như Khâu Hiểu Mai trở thành Chủ tịch Thành phố, chức phó chủ tịch thành phố bỏ trống. Theo nhừng tình huống bình thường, chính mình không có khả năng nhảy vào vị trí kia, huống chi Chu Khải Kiệt xem xét, nếu mình làm Phó chủ tịch thường trực thành phố, còn không tốt bằng Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Nhưng Chu Khải Kiệt cũng biết, Hàn Đông không chỉ gọi điện thoại đến lừa mình, hắn nhất định đã nghe được tin tức gì rồi mới làm vậy, chỉ có điều Chu Khải Kiệt vẫn không hiểu, nếu mình thăng chức, rốt cục sẽ thăng chức như thế nào? Anh ta đương nhiên biết, bản thân mình không thể đảm đương được chức Chủ tịch thành phố.
Hàn Đông cười ha ha nói:
- Tôi nghe được tin tức, anh Chu anh phải tiến lên một bước, làm nhân vật số ba của thành ủy. Đây là tin tức tốt, anh Chu chuẩn bị đãi khách đi.
Lúc này thì Chu Khải Kiệt hiểu rồi, không ngờ mình được bổ nhiệm làm Phó bí thư thành ủy. Đây chắc chắn là một bước tiến rồi, vậy Dương Lâm Sâm được sắp xếp thế nào?
- Ha ha, vậy thì mượn lời nói tốt lành của anh, đợi tin tức, tôi sẽ gọi điện cho anh! Đúng rồi, anh còn nghe được tin gì nữa không?
Trong lòng Chu Khải Kiệt tràn đầy hưng phấn, nếu Hàn Đông nói như vậy, thì vận mệnh của mình đã được Tỉnh ủy thông qua rồi, đây quả thực là tin vui ngoài ý muốn rồi. Anh ta đương nhiên cũng biết, sở dĩ mình bỗng nhiên được bổ nhiệm làm Phó bí thư Thành ủy, có liên hệ trực tiếp đến Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc, vì bên trong Tỉnh ủy cán bộ quan trọng có thể dốc sức vì mình chỉ có Triệu Nhạc.
Hơn nữa, Chu Khải Kiệt cũng nhanh hiểu rằng, Triệu Nhạc không nói lời nào mà giúp mình trở thành Phó bí thư thành ủy, đây chủ yếu là vì thân phận của Hàn Đông rồi. Tuy rằng mình được Hàn Đông giới thiệu tới gặp Triệu Nhạc, nhưng dù sao quan hệ cũng không đến mức này. Bản thân mình còn chưa đi bày tỏ ý muốn, Triệu Nhạc đã làm tốt chuyện này trước rồi.
Cho nên trong lòng Chu Khải Kiệt không kìm nổi cảm thán. Rốt cục tên Hàn Đông này có quan hệ gì với Triệu Nhạc, Triệu Nhạc không ngờ lại đối tốt với Hàn Đông như vậy.
- Anh Chu, Phó bí thư Dương cũng tiến lên một bước. Trưởng ban tổ chức cán bộ là chọn người ở Phòng nhân sự phía dưới.
Với những mặt liên quan đến vấn đề nhân sự, Hàn Đông cũng không có gì để giấu diếm cả, dù sao tỉnh ủy đã xác định rồi, phỏng chừng những văn kiện liên quan cũng sẽ lập tức xuống dưới.
- Ồ, tôi biết rồi, tôi cũng ko nói nhiều nữa, cuối tuần chúng tôi đến huyện Vinh Quang nhé.
Chu Khải Kiệt nói.
Hàn Đông nói:
- Được, đến lúc đó tôi sẽ mời anh Chu vài chén.
Gác điện thoại, sắc mặt Chu Khải Kiệt hưng phấn. Khuôn mặt hồng hào, càng không ngừng xoa xoa tay.
Đậu Hồng thấy bộ dạng của anh ta như vậy, nghi hoặc.
- Ha ha, việc tốt nha.
Chu Khải Kiệt nhìn bộ dạng nghi ngờ của Đậu Hồng, bỗng nhiên cảm thấy cô ta như vậy thật gợi cảm, không kìm nổi thơm lên mặt cô một cái.
Đậu Hồng hờn dỗi nói:
- Thần kinh gì vậy, xảy ra chuyện gì rồi, mà anh lại vui vẻ như thế!
Chu Khải Kiệt cười ha ha nói:
- Ông xã của em được thăng chức rồi.
Anh ta thật sự hưng phấn, mặt khác đây là ở nhà, bởi vậy nói chuyện cũng khá tùy tiên, thậm chí còn có chút đắc chí vênh váo.
Nghe xong câu nói của Chu Khải Kiệt, Đậu Hồng cũng sửng sốt, lập tức hưng phấn hỏi:
- Thăng lên chức gì, sao em không nghe thấy phong thanh gì nhỉ?
Cô hiểu rõ, chỉ có Chu Khải Kiệt leo càng cao, cuộc sống của bản thân mới có thể thoải mái được. Bản thân mình đi làm ở ngân hàng nông nghiệp, sở dĩ đến cả giám đốc ngân hàng cũng khách sáo, cũng là nể mặt Chu Khải Kiệt.
Chu Khải Kiệt trong lòng hưng phấn không ngừng, một tay ôm lấy Đậu Hồng, lại thơm hai má cô, lúc này mới nói:
- Hàn Đông vừa mới gọi điện thoại đến, nói tỉnh ủy bổ nhiệm anh làm Phó bí thư Thành ủy.
- Thật à, tiến một bước không nhỏ đó.
Đậu Hồng cũng ngạc nhiên vui mừng, cô thân là phu nhân của Trưởng ban Tổ chức cán bộ, những vị trí lãnh đạo quan trọng trong thành phố cô cũng biết rất rõ. Nghe thấy Chu Khải Kiệt không ngờ được bổ nhiệm làm Phó bí thư thành ủy, trong lòng cũng xúc động lây.
Chu Khải Kiệt gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu không phải như vậy, anh cũng không vui mừng như thế này.
- Đúng rồi, sao em một chút tin tức cũng không có nhỉ?
Đậu Hồng nghi ngờ nói, lẽ ra thăng chức như vậy, trước tiên sẽ tiến hành hoạt động và còn cần những người bên trong Tỉnh ủy ra sức ủng hộ mới được. Nhưng Chu Khải Kiệt thì ngược lại, Tỉnh ủy quyết định rồi anh ta mới biết tin.
Chu Khải Kiệt nói:
- Anh cũng rất nghi ngờ, Hàn Đông khẳng định là có được tin tức từ Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh Triệu Nhạc. Trước đây anh gặp mặt Triệu Nhạc cũng là do Hàn Đông giới thiệu. Ai biết được Triệu Nhạc lại không nói lời nào lại làm cho mình việc tốt như vậy, khiến cho anh cũng không ngờ đến.
Đậu Hồng hiểu ra, cô hỏi:
- Hàn Đông và Triệu Nhạc rốt cục có quan hệ gì nhỉ?
Chu Khải Kiệt lắc đầu nói:
- Anh đâu có biết. Nhưng tuổi của Triệu Nhạc bây giờ cũng không phải là quá lớn. Ông ta là đi ra từ Ban tổ chức trung ương, tương lai khẳng định vẫn còn có thể đi lên trên. Mối quan hệ của Hàn Đông và bọn họ thân mật như vậy, tương lai thành tích của Hàn Đông cũng không thể giới hạn rồi.
Đậu Hồng sáng mắt nói:
- Tuổi của anh cũng không lớn mà, bây giờ anh tạo mối quan hệ tốt với Triệu Nhạc thông qua Hàn Đông, nói không chừng mai sau có thể leo lên được nữa đấy. Anh làm Phó Bí thư, con đường phát triển về sau cũng rộng rãi mà.
Chu Khải Kiệt đưa tay ra trước mặt cô nhéo một cái, nói:
- Anh biết, cho nên anh mới vui như thế này chứ. Về sau nếu muốn cùng đi vào phe Triệu Nhạc, anh chủ yếu phải xây dựng mối quan hệ tốt với Hàn Đông mới đúng.
- Ai da, không cần nhéo mặt của em nữa.
Đậu Hồng hờn dỗi nói.
Nhìn thấy hai mắt tràn ngập vẻ gợi tình của cô, tay Chu Khải Kiệt không kìm nổi vòng quanh.
Đậu Hồng đôi mắt quyến rũ nói:
- Không được đâu, em lập tức phải đi làm rồi.
Chủ Khải Kiệt nói:
- Không sao, nán lại một lát cũng không việc gì.
Nhân gặp việc vui tinh thần thích thú, dưới sự hưng phấn của Chu Khải Kiệt, chỗ nào cũng bị kích thích, trong khoảng thời gian ngắn, mãn sắc phòng xuân.
3h chiều, Hàn Đông liền nhận được thông báo của văn phòng thành ủy, vào 2h30 chiều ngày mai mở hội nghị tại phòng họp lớn của Ủy ban nhân dân thành phố.
Hàn Đông biết hội nghị lần này nhất định là tuyên bố bổ nhiệm nhân sự Tỉnh ủy.
Huyện Vinh Quang còn có một người nữa cũng nhận được thông báo tương tự là Chủ tịch huyện Thẩm Tòng Phi.
Ngày hôm sau, hai người cùng đi đến thành phố Quang Vinh, đi thẳng đến phòng họp lớn, sau khi ký tên thì tìm chỗ ngồi.
- Chào Bí thư Hàn.
Lúc này chủ tịch huyện Phú Nghĩa Nguyễn Nhất Hiên đã đi tới. Ông ta ngồi bên cạnh Hàn Đông, sau đó lại chào hỏi Thẩm Tòng Phi.
Hàn Đông nhìn bộ dạng của Nguyễn Nhất Hiên ở huyện Phú Nghĩa này quả là không tồi.
- Cũng không biết lần này Tỉnh ủy sắp xếp như thế nào?
Nguyễn Nhất Hiên mỉm cười nói.
Hàn Đông nói:
- Cũng khó nói, dù sao chúng ta cũng chỉ là vác lỗ tai đến, đợi lát nữa lãnh đạo Tỉnh ủy đến sẽ biết.
Nguyễn Nhất Hiên nhìn xung quanh một lát, rồi lại gần nhỏ giọng hỏi:
- Bí thư Hàn thật cao tay, Chủ tịch thành phố cũng có thể thỏa mái thu phục.
Hàn Đông cười khổ một chút, nói:
- Chủ tịch huyện Nguyễn, việc này không thể nói bừa được. Tôi chẳng làm gì hết, một số người chính mình thân bất chính, trách được ai đây.
Vấn đề của Sa Ứng Lương cơ bản đã được làm rõ. Trong quá trình y nhận chức từ ủy viên thường vụ thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố đến Chủ tịch thành phố, thông qua mọi cách, dành cho Tập đoàn Hùng Phi bao nhiêu điều kiện thuận lợi, phát huy được tác dụng to lớn đến sự phát triển của Tập đoàn Hùng Phi.
Những cán bộ liên đới với Sa Ứng Lương và Tập đoàn Hùng Phi cũng không ít, nhưng vấn đề của mọi người không nghiêm trọng như của Sa Ứng Lương, phương thức xử lý của Ủy ban kỷ luật tỉnh coi như là mềm mỏng, bởi vậy nói chung, cũng không ảnh hưởng gì lớn đến quan trường thành phố Vinh Châu.
Trước đây những người rất lo lắng, thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, có thể thuận lợi vượt qua cửa ải này. Đối với họ mà nói, chính là trong cái rủi có cái may.
Xử lý Sa Ứng Lương đã có thêm một bước về mặt chứng thực, còn con trai của y là Sa Trí Tuyên, thì cũng bởi vì chạy tội, ngầm chiếm tài sản quốc hữu mà mắc phải vấn đề. Mặt khác còn xúi giục người uy hiếp người, đánh người trọng thương, bị viện kiểm sát khởi tố. Về việc phán quyết như thế nào, tạm thời chưa có chút tin tức gì hết.
Đối với những việc này, Hàn Đông không có hứng đi hỏi, vì cùng với việc Sa Ứng Lương bị bắt giam, Hàn Đông biết rằng mình cũng chẳng cần phải lo lắng gì về chuyện của hai cha con y.
Đương nhiên, giới quan trường Vinh Châu lại có tin đồn, có người nói Sa Ứng Lương vì thưởng Tuần Châu mà bị bắt giam, chủ yếu là do kết quả tranh nhau giữa y và Hàn Đông, là Hàn Đông một tay chấm dứt con đường làm quan của y. Còn có người lại nói Hàn Đông và Sa Trí Tuyên vì đàn bà mà xảy ra mâu thuẫn, cuối cùng Hàn Đông thắng, còn Sa Trí Tuyên không phục liền đặc biệt tìm Hàn Đông gây phiền toái. Kết quả chọc giận Hàn Đông, sau đó thu thập tư liệu đánh đổ cha con họ.
Tuy nhiên có người lại xì mũi coi thường tin tức này, cho rằng Hàn Đông chẳng qua chỉ là một Bí thư huyện ủy, căn bản không có năng lực đánh đổ chủ tịch thành phố. Sa Ứng Lương sở dĩ bị lật đổ, chủ yếu là do lão đắc tội với lãnh đao Tỉnh ủy, nói cách khác cũng sẽ không bỗng nhiên bị bắt lúc đó.
Những tin đồn vặt này, giống thật mà là giả, mọi người cũng đều đồn đoán, làm như đề tài giờ rỗi rãi mà thôi.
Về người biết chân tướng sự việc, thì không có ai nhàm chán đưa đề tài này ra bàn tán.
Hàn Đông đương nhiên cũng nghe qua tin đồn này. Nhưng ngoại trừ cười khổ ra, hắn cũng không thể làm gì được.
Có vài người hiểu chút ít chân tướng sự việc, liền thêm chút tưởng tượng, phóng đại, sau đó truyền ra ngoài, mười truyền thành trăm, cuối cùng sự việc truyền đi ngày càng thái quá.
Đối với việc này, Hàn Đông chỉ có thể không chú ý đến, coi như không nghe thấy mà thôi. Những tin lá cải như vậy, nếu như mình đứng ra giải thích, sẽ chỉ làm càng nhiều người hứng thú, đến nghe ngóng rồi truyền bá chuyện này. Cho nên Hàn Đông chỉ có thể làm mặt lạnh, tin rằng không lâu nữa, những tin vịt này dần dần sẽ tiêu tan. Dù sao không kích thêm những tin này, hứng thú của mọi người cũng không có khả năng tiếp tục.
Nguyễn Nhất Hiên thấy bộ dạng cười cười vô tội của Hàn Đông. Ông ta cũng biết Hàn Đông cũng không thể thừa nhận, tuy nhiên thông qua những hiểu biết của ông ta, Sa Ứng Lương lần này bị đánh đổ, rất có thể là kết quả tác động của Hàn Đông.
Vừa nghĩ tới người thanh niên trẻ tuổi bên cạnh, không ngờ lại lật đổ Chủ tịch thành phố, chuyện này có lẽ là một khoản tiền lớn, cần phải dốc sức mới có thể đạt được.
Hàn Đông đảo mắt nhìn xung quanh, thỉnh thoảng có mấy ánh mắt khác thường nhìn tới, không khỏi bực mình, xem ra mình và Sa Ứng Lương đánh nhau, mọi người khá quan tâm đến. Bây giờ Sa Ứng Lương bất ngờ bị bắt giam, mà bản thân mình lại yên vị ngồi đây, rất khó để mọi người không hoài nghi.
“Về sau phải khiêm tốn hơn mới được, nói cách khác, ảnh hưởng không tốt.” Trong lòng Hàn Đông thầm quyết định.
Thứ nhất, thông qua quan hệ phía trên mà qua mặt lãnh đạo cấp trên, đây là điều mọi người kiêng kỵ. Thứ hai, làm động tĩnh lớn, mọi người sẽ không khỏi đoán nguyên nhân, muốn tung tin lung tung, điều này cũng gây ảnh hưởng bất lợi cho bản thân.
Hơn nữa Hàn Đông đã một lần bị uy hiếp, tin tưởng rất nhiều người cũng đều biết rằng mình không phải dễ gây sự như vậy. Thời gian này chính là kìm nén tài năng, là thời khắc yên tâm làm việc.
2h35, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc cùng Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân, Phó bí thư thành ủy Dương Lâm Sâm đi vào hội trường.
Trong hội trường vang lên một tràng vỗ tay.
Triệu Nhạc đi đến chính giữa bàn chủ tịch ngồi. Đinh Vi Dân và Dương Lâm Sâm ngồi hai bên trái phải.
Thấy cách làm như vậy, một số người vẫn chưa biết tin liền cảm thấy rất nghi ngờ. Lẽ ra Khâu Hiểu Mai là người chủ trì công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, cô ta đáng lẽ phải ngồi bên phải Triệu Nhạc chứ, sao lại là Dương Lâm Sâm ngồi đó được?
Vấn đề ghế ngồi này, mọi người không thể lầm được, người duy nhất có thể giải thích được là Khâu Hiểu Mai. Tuy rằng chỉ chủ trì vài ngày công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng cuối cùng vẫn không ngồi vững được ghế Chủ tịch thành phố.
Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân phát biểu diễn văn ngắn gọn, sau đó mời Triệu Nhạc tuyên bố bổ nhiệm của Tỉnh ủy.
Trong tiếng vỗ tay của mọi người, Triệu Nhạc đứng lên cầm lấy microphone bắt đầu tuyên đọc văn kiện của Tỉnh ủy.
Bổ nhiện Dương Lâm Sâm từ ủy viên thường vụ Thảnh ủy, Phó bí thư thành phố Vinh Châu đề bạt lên chức Chủ tịch thành phố.
Bổ nhiệm Chu Khải Kiệt làm ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư Thành ủy.
Bổ nhiệm Tương Hải Yến làm ủy viên thường vụ thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Vinh Châu.
Sau đó, Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân đại diện cho Thành ủy Vinh Châu bày tỏ kiên quyết phục tùng và ủng hộ đối với quyết định của Tỉnh ủy, bày tỏ thành ủy Vinh Châu thống nhất nhất trí, dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, tích cực phát triển ngân hàng, xúc tiến sự phát triển nhanh toàn diện của Thành phố Vinh Châu.
Chủ tịch mới nhận chức Dương Lâm Sâm cũng phát biểu, cảm ơn sự tín nhiệm của Tỉnh ủy, trong công việc sau này, nhất định đoàn kết với mọi người trong thành ủy, toàn lực làm tốt công việc của mình.
Phó bí thư thành ủy Chu Khải Kiệt, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tương Hải Yến cũng lần lượt phát biểu ngắn gọn, thứ nhất cảm ơn sự tín nhiệm của Tỉnh ủy, thứ hai là thái độ đối với những công việc sau này. Đây đều là trình tự bình thường của những cán bộ mới nhận chức, tham gia hội nghị với tất cả mọi người tập mãi cũng thành quen.
Khiến mọi người ngạc nhiên nhất là Chu Khải Kiệt không ngờ từ một Trưởng ban tổ chức cán bộ không tên không tuổi leo lên chức Phó bí thư thành ủy. Đây là một bước tiến khá lớn, không có sự ủng hộ của lãnh đạo Tỉnh ủy là không thể được. Lúc trước mọi người không hề nghe thấy phong thanh gì lien quan, nhưng bây giờ mọi người đều cảm thấy Chu Khải Kiệt, con người này lòng dạ thâm hậu, không đơn giản.
Mặt khác Dương Lâm Sâm không ngờ lại thành công lấn át Khâu Hiểu Mai, thành công trở thành người chủ quản Ủy ban nhân dân thành phố. Có thể thấy sau lưng ông ta cũng có đội quân hậu thuẫn ủng hộ mạnh mẽ.
Đối với người mới đến như Trưởng ban tổ chức cán bộ Tương Hải Yến. Mọi người trên cơ bản đều lần đầu tiên nghe đến cái tên này. Thấy cô ngồi trên bàn chủ tịch, trên người mặc chiếc váy công sở màu đen, có hơi ngắn một chút, không già không trẻ, lại biểu hiện ra tác phong của một người tài giỏi. Người này có thể nhờ có tỉnh ủy mà nhảy dù xuống, nói vậy cũng là kết quả của sự ủng hộ của vị lãnh đạo nào đó.
Sau khi Triệu Nhạc tuyên bố xong liền cùng đi với Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân đi đến Thành ủy.