Người Cầm Quyền

Chương 367: Bí thư mới mạnh mẽ



Vừa mới trò chuyện xong với Chu Khải Kiệt, thì điện thoại của Hàn Đông lại vang lên, là do Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Thư ký thành ủy Hồng Tiến Phong gọi tới.

Trong điện thoại, Hồng Tiến Phong vô cùng khách khí, đơn giản nói chuyện với Hàn Đông về việc ở Ngân Hàng Công thương một chút, rồi mời Hàn Đông khi nào có thời gian thì đến Vinh Châu uống trà.

Là đại quản gia của Thành ủy, lại là thân tín đang tin cậy nhất của Đinh Vi Dân, Hồng Tiến Phong tuy rằng không biết được nguyên nhân đích xác vì sao Đinh Vi Dân được đề bạt, nhưng anh ta cũng biết, trước đó không lâu, Đinh Vi Dân từng đặc biệt gặp qua Hàn Đông, việc đó có quan hệ gì với việc Đinh Vi Dân được đề bạt hay không, thật đúng là có ý nghĩa sâu xa. Hơn nữa, Hồng Tiến Phong cũng có chút hiểu biết về mạng lưới quan hệ của Hàn Đông ở Thành ủy, đồng thời suy xét cho những công tác sau này, cho nên mới gọi điện thoại cho Hàn Đông để bày tỏ thiện ý.

Đối với việc Hồng Tiến Phong bày tỏ thiện ý, Hàn Đông tự nhiên là cầu còn không được, hơn nữa, đúng lúc Chu Khải Kiệt cũng vừa mới gọi điện thoại tới, cú điện thoại này của Hồng Tiến Phong cũng quả thực là đúng dịp.

Tắt điện thoại, Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, rồi phân biệt gọi điện đến cho Ủy viên thường vụ Lâu, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công An Khương Tường Vũ, ân cần thăm hỏi, sau đó tỏ ý đề xuất mọi người nếu có thời gian thì cùng nhau tụ họp.

Bùi Bảo Thuận và Khương Tường Vũ đều là người tinh tế, đều hiểu được ý tứ của Hàn Đông cho nên bọn họ cũng nguyện ý cùng Hàn Đông kết nối giao lưu thêm một hút.

Chiều ngày hôm sau, Hàn Đông gọi điện thoại đến cho Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tuyên giáo Đàm Bá Duệ, nói là muốn tới báo cáo công tác một chút, hỏi ông ta xem có thời gian không.

Đây là lần thứ hai Hàn Đông chủ động gọi điện thoại đến cho Đàm Bá Duệ để báo cáo công tác, tuy rằng Đàm Bá Duệ có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đáp ứng.

Sau đó, Hàn Đông liền lên ô tô đi tới Thục đô, khoảng bốn rưỡi, Hàn Đông đến Thành ủy, đi vào ban tuyên giáo, Đàm Bá Tuệ cũng vẫn khá khách khí với hắn.

Trước đây, Hàn Đông cũng không tiếp xuc nhiều lắm với Đàm Bá Tuệ, nhưng bởi vì Đàm Bá Tuệ kiên quyết đứng về phía của Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân, cho nên trong những chuyện liên quan đến Hàn Đông, ông ta tự nhiên cũng tỏ thái độ ủng hộ giống như Đinh Vi Dân.

Hàn Đông đem tình hình ở huyện Vinh Quang và công tác tuyên truyền báo cáo một lượt, đồng thời cũng mời Đàm Bá Tuệ nếu có thời gian thì đến huyện Vinh Quang chỉ đạo công tác.

Hiện tại, Đàm Bá Tuệ đã hiểu được ý đồ đến đây của Hàn Đông, ông ta khẽ cười nói:

- Các mặt công tác ở huyện Vinh Quang làm được vô cùng xuất sắc, là tấm gương rất tốt cho toàn bộ Vinh Châu, nếu có thời gian tôi sẽ đến đó thăm quan một chút.

Bởi vì cũng không có thâm giao với Đàm Bá Tuệ, cho nên Hàn Đông cũng không dành quá nhiều thời gian với ông ta, lập tức cáo từ đi về, sau đó đi đến văn phòng của Chu Khải Kiệt.

Hàn Đông ở văn phòng của Chu Khải Kiệt đến khoảng gần giờ tan tầm mới từ thành ủy đi ra. Sauk hi ra ngoài, hắn gọi điện cho Hồng Tiến Phong, hẹn ông ta buổi tối ăn cơm.

Hồng Tiến Phong liền đáp ứng ngay, đối với hành động mau lẹ của Hàn Đông, Hồng Tiến Phong cảm thấy vô cùng vui mừng. Buổi tối, Chu Khải Kiệt, Hồng Tiến Phong và Hàn Đông tìm một nơi yên tĩnh uống rượu, bàn luận qua một chút tình hình ở Vinh Châu sau đó ra về.

Mặc dù ba người không nói rõ điều gì, nhưng việc có thể cùng ngồi ăn cơm một chỗ đã nói lên hết thảy.

Ngày mười ba tháng bảy, công văn bổ nhiệm Đinh Vi Dân được đưa xuống dưới, lúc này mọi người mới bừng tỉnh ngộ, đồng thời cũng vô cùng khiếp sợ. Được đề bạt liên tỉnh, đây chính là một chuyện khiến cho mọi người đều phải kinh hãi.

Cùng lúc đó, căn cứ theo sự sắp xếp của Tỉnh ủy, công tác của thành ủy Vinh Châu, tạm thời sẽ do Dương Lâm Sâm phụ trách.

Dương Lâm Sâm đã làm việc lâu ở tỉnh, trước đây lại từng là Phó bí thư chuyên trách, cho nên trong trường hợp Thành ủy khuyết chỗ, thì việc ông ta đến chủ trì công tác ở thành ủy cũng là chuyện bình thường. Bản thân ông ta cũng hiểu rõ, khả năng mình được thăng lên làm Bí thư Thành ủy là không lớn. Tuy nhiên, thừa dịp được tạm thời chủ trì công tác ở Thành ủy, ông ta cũng muốn tiến hành lôi kéo được cành nhiều người càng tốt.

Trước đây, Dương Lâm Sâm bất kể là làm Phó bí thư Thành ủy hay là Quyền Chủ tịch Thành phố, đều phải công tác dưới áp lực của Đinh Vi Dân, cho nên ông ta hiểu rất sâu sắc rằng, nếu như bên cạnh không thể liên kết được nhiều người, thì một Chủ tịch Thành phố như ông ta cũng không được sống tốt. Hiện tại, Đinh Vi Dân rốt cục đã đi rồi, đay đúng là thời khắc tốt nhất để ông ta nhân có hội chỉnh hợp lại thế lực của mình ở Vinh Châu.

Ngày hôm sau, Đinh Vi Dân liền rời Vinh Châu đến Tỉnh Vân Điền báo danh. Trước khi ông ta rời đi, Thành ủy Vinh Châu có sắp xếp tiệc rượu để đưa tiễn, đây cũng là lần đầu tiên các Ủy viên thường vụ của Thành ủy Vinh Châu đều thật tâm quay quần đoàn tụ bên người của Đinh Vi Dân. Mặc dù Đinh Vi Dân đã cố khống chế nhưng cũng đã uống vào không ít.

Buổi trưa ngày mười lăm tháng bảy, đến gần giờ tan tầm, Chánh văn phòng huyện ủy Trịnh Thành Văn đi vào văn phòng của Hàn Đông, cung kính nói:

- Bí thư Hàn, vừa mới nhận được thông báo của Ủy ban nhân dân Thành phố, ngày mai, Chủ tịch Dương muốn tới đây để thị sát công tác.

Hàn Đông có chút hơi sửng sốt, lập tức gật đầu nói:

- Ừ, anh thông báo với các vị Ủy viên thường vụ một chút, bảo các ban ngành chuẩn bị công tác tương ứng cho thật tốt, đồng thời, ngày mai, mọi người đều cùng nhau đi nghênh đón Chủ tịch Thành phố Dương.

Trịnh Thành Văn đi rồi, khóe miệng Hàn Đông lộ ra vài phần ý cười. Dương Lâm Sâm đến đây, chỉ sợ mục đích chính là muốn chiêu an đi.

- Ông ta cũng thật quá nóng vội, tuy nhiên, đáng tiếc, giữa hai chúng ta không thể có tiếng nói chung.

Lúc Hàn Đông mới tới Vinh Châu, liền bởi vì viết bài văn ủng hộ việc cải cách mà đã bị Dương Lâm Sâm nghiêm khắc phê bình, lúc đó, Dương Lâm Sâm mãnh liệt yêu cầu huyện Phú Nghĩa phải nghiêm túc xử lý Hàn Đông, nếu như không phải có Hoàng Văn Vận, thì mọi chuyện khẳng định sẽ không thể phát triển giống như hiện tại.

Cho nên, Hàn Đông và Dương Lâm Sâm sẽ không có khả năng có được tiếng nói chung. Đương nhiên, Dương Lâm Sâm hiện tại là Chủ tịch Thành phố, ông ta đến tỏ vẻ thiện ý, Hàn Đông cũng sẽ khách khí mà đối đãi lại, nhưng hết thảy chỉ là giải quyết việc chung mà thôi, những chuyện khác thì không phải bàn nữa.

Chín giờ sáng ngày mười sáu tháng bảy, Hàn Đông dẫn theo các Ủy viên thường vụ liên quan đến ranh giới của huyện Vinh Quang, đợi khoảng mười phút, thì xe của Dương Lâm Sâm đi đến, thấy đám người Hàn Đông đang đứng chờ ở bên đường, xe của Dương Lâm Sâm chậm rãi dừng lại. Sau đó, Dương Lâm Sâm chậm rãi hạ cửa kính xuống nói:

- Hàn Đông, Thẩm Tòng Phi lên xe của tôi, còn những người khác thì đều trở về đi.

Hàn Đông dặn dò mọi người một chút, rồi lập tức cùng Thẩm Tòng Phi lên xe của Dương Lâm Sâm.

Dương Lâm Sâm đến huyện Vinh Quang, chủ yếu là để thị sát công trình ở Thôn Thông, đối với các công tác của huyện cũng tỏ vẻ tán thưởng, đồng thời hy vọng bộ máy lãnh đạo ở huyện Vinh Quang dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, không ngừng cố gắng tiến thêm một bước nữa làm tốt các hạng mục công tác ở huyện.

Sau khi thị sát xong, Hàn Đông đương nhiên phải mời Dương Lâm Sâm ăn trưa, mà Dương Lâm Sâm cũng sảng khoái đáp ứng.

Tình hình này khiến Hàn Đông càng thêm xác định, Dương Lâm Sâm đến có mục đích.

Ăn cơm, tất nhiên là các vị Ủy viên thường vụ ở huyện đều phải theo cùng, trên bàn cơm, Dương Lâm Sâm tỏ ra khá hiền hòa, khiến Hàn Đông càng thêm xác định.

Chỉ tiếc, Hàn Đông sớm đã có tính toán, bởi vậy đối với biểu hiện của Dương Lâm Sâm, hắn chỉ làm như không thấy, từ trước tới sau vẫn luôn bày ra một bộ dáng lễ độ cung kính.

Dương Lâm Sâm trong lòng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, ăn cơm xong, liền lên ô tô rời khỏi huyện Vinh Quang.

Đối với biểu hiện của Hàn Đông, trong lòng Dương Lâm Sâm cũng hiểu được là có ý tứ gì. Ông ta đến huyện Vinh Quang ngoại trừ việc xem xem có thể lôi kéo Hàn Đông được hay không, còn là để bày tỏ thiện ý giống như mấy vị Ủy viên thường vụ đang ủng hộ Hàn Đông kia. Biểu hiện của Hàn Đông, khiến cho tính toán thứ nhất của Dương Lâm Sâm không thực hiện được, còn tính toán thứ hai, có tác dụng hay không, thì chỉ có thể nhìn vào kết quả sau này.

Buổi chiều, Hàn Đông vừa đi làm không lâu thì nhận được điện thoại của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Nhạc, căn cứ vào quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành Ủy Tân Châu Đàm Ngưng Hào sẽ tới Vinh Châu đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, mà nguyên Chủ tịch thành phố Tân Châu sẽ đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, Phó Giám đốc sở Giao thông Hạ Kim Cường sẽ trao quyền cho cấp dưới và lên đảm nhiệm Chủ tịch Thành phố Tân Châu.

- Tôi nghe nói Đàm Ngưng Hào nàu là người khá mạnh mẽ, cứng rắn, về sau công tác của cậu cũng phải chú ý một chút.

Triệu Nhạc dặn dò nói.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Cảm ơn Trưởng ban Triệu quan tâm, tôi hiện tại chỉ muốn làm thật tốt công tác, hơn nữa, huyện Vinh Quang dù sao cũng nằm dưới sự lãnh đạo cảu Thành ủy và Ủy ban nhân dân Thành phố Vinh Châu, cho dù là ai tới làm Bí thư Thành ủy, thì tôi cũng vẫn như vậy làm thật tốt công tác của chính mình.

- Vậy là tốt rồi, có tình huống gì thì cậu bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi.

Triệu Nhạc nói. Ông ta hiểu được lời nói vừa rồi của Hàn Đông là có hai tầng ý nghĩa, thứ nhất là hắn sẽ không chủ động gây chuyện, sẽ nghiêm túc chăm chú làm tốt công tác của mình, khiến công tác của hắn vẫn tốt đẹp như trước, nhưng nếu Đàm Ngưng Hào gây sự với hắn trước, thì hắn cũng sẽ không khách khí.

Điều này đối với Triệu Nhạc cũng không là cái gì, kỳ thật, cho dù Hàn Đông có biểu hiện cường thế hơn nữa, thì cũng vẫn không là gì cả, biểu hiện hiện tại của hắn cũng đã được xem như là khá khiêm tốn rồi.

Tắt điện thoại, Hàn Đông lập tức gọi điện cho Hạ Kim Cường, thế nhưng điện thoại trong văn phòng của Hạ Kim Cường lại không có người trả lời. Hàn Đông mỉm cười, lập tức gọi điện cho Chu Khải Kiệt, nói cho ông ta biết tin tức này.

- Ha ha, vậy là cậu ta đã đi được một bước khá dài đó nha.

Chu Khải Kiệt cười nói. Ông ta và Hạ Kim Cường quan hệ cũng không tồi, tự nhiên cũng cảm thấy vui vẻ thay cho anh ta.

- Hàn Đông, hay là chúng ta đi tìm cậu ta uống rượu, chúc mừng cậu ta một chút?

Hàn Đông nói:

- Được, vậy thì cứ để cuối tuần đi.

Cho dù Hàn Đông có chút khúc mắc với Hạ Kim Cường, nhưng công tác bên ngoài cũng vẫn phải làm.

Ngày mười tám tháng bảy, Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Thẩm Hàm Thần đến Vinh Châu, tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Đàm Ngưng Hào làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Thành ủy Vinh Châu.

Sau đó, Đàm Ngưng Hào liền lên phát biểu nhậm chức, thanh âm của ông ta rất to, nói chuyện thường hay vung tay, tỏ vẻ vô cùng có tinh thần, mười phần khí thế.

Hàn Đông ngồi ở dưới, trên mặt không tỏ vẻ gì. Từ biểu hiện của Đàm Ngưng Hào thì có thể nhìn ra được, ông ta quả thật là một người rất mạnh mẽ, cứng rắn, xem ra quan trường Vinh Châu lại sắp diễn ra một hồi long tranh hổ đấu nữa rồi.

- Bất luận như thế nào, mình phải làm gì thì cứ làm thế đó, trước cứ làm tốt công tác của bản thân đã, còn những chuyện khác thì tạm thời không cần phải cân nhắc nhiều như vậy, cùng lắm thì đối với Chủ tịch Thành phố hay Bí thư Thành ủy, cả hai bên mình đếu không dựa vào, dù sao vẫn còn đám người Chu Khải Kiệt ở trong Thành ủy, mình cũng sẽ không chịu thiệt. Hơn nữa, mình cũng không thể nào ở mãi trong huyện Vinh Quang này, cho nên, cho dù Đàm Ngưng Hào có cường thịnh như thế nào đi chăng nữa, thì cũng không liên quan đến mình.

Hội nghị kết thúc, Hàn Đông liền trực tiếp trở về huyện Vinh Quang.

Sáng hôm sau, Hàn Đông vừa lên mạng không được bao lâu, thì nhận được thông báo của Thành ủy:

- Đồng chí Hàn Đông, ngày mai, Bí thư Đàm muốn tới huyện Vinh Quang thị sát, mời anh làm tốt công tác chuẩn bị tương ứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.