Người Cầm Quyền

Chương 442: Giao tiếp



- Cảm ơn sự chỉ bảo của trưởng ban. Sau khi đến thành phố Tân Châu, tôi sẽ ổn định sắp xếp, cố gắng làm tốt công việc được giao.

Hàn Đông cười nói. Hắn đương nhiên biết Triệu Nhạc nói như vậy cũng là vì nghĩ cho mình, hơn nữa những điều Triệu Nhạc nói là tình hình thực tế, bản thân đi đến thành phố Tân Châu, vừa phải khiêm tốn, vừa không thể không làm việc, mức độ này cũng không dễ nắm chắc. Đương nhiên, Hàn Đông cũng có nguyên tắc của mình, đó chính là nếu như công việc cần thiết, trong tình huống không thể tránh được, lúc bản thân nên cao giọng thì cũng cần phải cao giọng.

Triệu Nhạc gật gật đầu nói:

- Ừ, tôi tin tưởng cậu nhất định sẽ tạo ra được thành tích. Về việc chọn cho vị trí trưởng phòng, cậu có đề nghị gì không?

Vấn đề này, lần trước hai người đã thảo luận qua, bây giờ Triệu Nhạc hỏi lại, Hàn Đông đương nhiên vẫn tiến cử Nghiêm Húc, đây là chuyện nhất cử lưỡng tiện, Hàn Đông đương nhiên cố gắng hết sức.

- Nếu Hàn Đông cậu đã tiến cử anh ta, vậy ban Tổ chức cán bộ sẽ thảo luận một chút, nhanh chóng sẽ đưa ra quyết định.

Triệu Nhạc cười nói.

- Khi nào thì cậu chuẩn bị đi Tân Châu.

Hàn Đông suy nghĩ một chút, bây giờ việc bổ nhiệm của mình đã được thông qua, bất cứ lúc nào cũng có thể đi nhận chức được, những cũng không cần phải đi một cách vội vã như vậy.

- Hôm nay là thứ năm, nếu như không có vấn đề gì, thì thứ hai tuần sau tôi sẽ đi.

Hàn Đông nói, hai ngày này Hàn Đông cũng vừa lúc có thể được thư giãn một chút, đồng thời tìm hiểu hơn về tình hình của thành phố Tân Châu.

Triệu Nhạc nói:

- Vậy thì như vậy đi, đến lúc đó bảo trưởng ban Thẩm đưa anh đi, tôi không đi nữa.

Anh ta là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tuy rằng anh ta có mối quan hệ mật thiết với Hàn Đông, nhưng cũng không nhất thiết phải tiễn hắn đi nhận chức, dù sao Hàn Đông vẫn là một Phó giám đốc sở, để Thẩm Hàm Thần đi tiễn, cũng không tệ, hơn nữa Triệu Nhạc cũng biết, bây giờ trong giới chính trị của tỉnh Tây Xuyên. Hễ là những người có chút nhanh nhạy về thông tin, đều biết chỗ dựa sau lưng Hàn Đông là mình, vậy thì cũng không cần phải làm rõ ràng như vậy.

Hàn Đông hiểu được dụ ý của Triệu Nhạc, đối với sự sắp xếp này, Hàn Đông cũng không có ý kiến gì, hơn nữa quan hệ giữa Hàn Đông và Thẩm Hàm Thần cũng khá tốt, được Thẩm Hàm Thần đưa tiễn, cũng là một ứng cử viên rất tốt.

Nói chuyện xong, trở về văn phòng, Nghiêm Húc lại đến văn phòng của Hàn Đông.

Hàn Đông cũng hiểu được tâm trạng của anh ta, chuyện của mình đã được quyết định, vậy anh ta đương nhiên cũng hi vọng sớm biết một chút về việc sở hữu vị trí Trưởng phòng Cán bộ hai.

- Trưởng phòng Nghiêm, anh là Phó trưởng ban thường trực, bây giờ tôi sắp đến nhận chức vụ mới, công việc hai ngày này của phòng Cán bộ hai, anh sắp nắm lấy được rồi, tôi nghĩ trong Bộ hẳn là sẽ nhanh chóng xác định được ứng cử viên cho chức trưởng phòng này.

- Cảm ơn Trưởng phòng Hàn, tôi nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của trưởng phòng Hàn đâu.

Nghiêm Húc nghiêm túc nói. Anh ta nhận ra được chuyện của mình đã được quyết định từ trong lời của Hàn Đông, trong lòng rất vui mừng. Phó cục trưởng và trưởng phòng của phòng Cán bộ hai, tuy chỉ có khoảng cách một bước nhỏ, nhưng sự khác biệt trong đó lại lớn hơn rất nhiều. Anh ta nói như vậy, trên thực tế cũng là tỏ thái độ với Hàn Đông.

- Ha ha, sau này còn phải nhờ đến Trưởng phòng Nghiêm giúp đỡ nữa.

Hàn Đông cười nói.

Cuối cùng Hàn Đông còn cùng ăn cơm với các đồng nghiệp của phòng Cán bộ hai. Dù sao Hàn Đông cũng làm ở phòng Cán bộ hai hơn một năm, bây giờ cũng coi như đã được thăng chức, nếu như ngay cả bữa cơm cũng không ăn, cũng thể hiện ra rằng mình không biết điều. Hơn nữa phòng Cán bộ hai còn phụ trách việc khảo hạch cán bộ cấp thành phố, tương lai không chừng còn cần phải nhờ đến chỗ của họ.

Từ trên xuống dưới của phòng Cán bộ hai đều cảm thấy ngưỡng mộ trước sự thăng tiến nhanh chóng của Hàn Đông có được nhanh như vậy. Bất luận trong lòng nghĩ thế nào, thì ở trước mặt, vẻ mặt đều rất vui mừng, đều tỏ vẻ chúc mừng.

Cơm nước xong, Hàn Đông lại cùng Nghiêm Húc và mấy người nữa cùng đi uống trà để nói chuyện.

Ngày hôm sau, Hàn Đông nhận được điện thoại của Chủ tịch thành phố Tân Châu, Hạ Kim Cường, mời Hàn Đông tối nay cùng ăn cơm. Nếu như là người khác mời, Hàn Đông vẫn có thể từ chối, nhưng Hạ Kim Cường này đã mời lần thứ hai rồi, Hàn Đông cũng không còn cách nào để từ chối cả. Dù sao sau khi Hàn Đông đến thành phố Tân Châu, nhưng một trong những nhân vật chủ yếu tạo nên Ủy ban nhân dân thành phố, là người muốn cùng Hạ Kim Cường vào bộ máy công tác, cũng không thể làm xấu đi mối quan hệ. Hơn nữa, trước đây giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, nói trắng ra cũng không có mâu thuẫn gì lớn, bản thân ở trong giới chính trị, trừ khi là bị bất đắc dĩ, mọi người cũng sẽ không vì một chút vấn đề mà trở thành đối thủ và tình địch vĩnh viễn của nhau. Bản thân ở trong giới quan chức, lợi ích mới là điều vĩnh hằng, thỏa hiệp là điều cần thiết.

Buổi tối, Hàn Đông đến khách sạn mà Hạ Kim Cường đã nói trước đó. Bước vào trong phòng, ở cùng với Hạ Kim Cường, còn có một người đàn ông trung niên, đeo một chiếc kính, cũng tỏ ta có chút lịch sự. Nghe Hạ Kim Cường giới thiệu, người này là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố của thành phố Tân Châu, là người quản lí Ủy ban nhân dân thành phố, hẳn là người thân tín của Hạ Kim Cường.

- Chủ tịch thành phố Hàn, chào anh.

Nhạc Gia An cười nói:

- Tôi đã nghe từ rất lâu về danh tiếng của Chủ tịch thành phố Hàn, nhưng vẫn chưa có dịp để gặp. Hôm nay thật là vinh hạnh.

Hàn Đông nghĩ thầm rằng người này không ngờ lại đến:

- Trưởng ban thư ký Nhạc khách sáo rồi, tôi cũng chỉ là một người bình thường, cũng giống như mọi người mà thôi.

Lúc ăn cơm, Lạc Gia An nhiều lần mời Hàn Đông uống rượu, tỏ ra rất nhiệt tình, Hàn Đông đương nhiên cũng cười lại.

Hạ Kim Cường giơ ly lên, nói:

- Hàn Đông, chúc mừng anh thăng tiến, sau này chúng ta cùng chung một chiến hào để chiến đấu rồi, có gì hãy cùng nhau hợp tác. Tin rằng chúng ta đoàn kết nhất trí với nhau, nhất định có thể tạo dựng nên sự nghiệp.

Hạ Kim Cường vốn muốn đưa một Phó Chủ tịch thành phố thân cận của mình lên làm ủy viên thường vụ Thành ủy, không ngờ Hàn Đông lại nhảy vào, khiến dự định của anh ra bị sụp đổ, trong lòng có chút sầu não. Anh ta quyết định lôi kéo Hàn Đông, dù sao giữa hai người có một chút quen biết. Tuy cũng có chút khúc mắc, nhưng đó đều là vấn đề nhỏ, anh ta cũng biết Hàn Đông đến được cấp bậc này, chủ yếu là do tạo được nhiều chiến tích mà ra, vậy thì hắn chắc chắn cũng muốn sự ủng hộ của mình, nên nếu như hai người hợp tác với nhau, lợi lớn hơn hại.

Hàn Đông cười cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hạ, sau này còn phải nhờ Chủ tịch thành phố Hạ ủng hộ, chỉ dạy tôi nhiều trong công việc.

Lời của hắn vẫn có vài phần giữ lại, dù sao trong giao tiếp với Hạ Kim Cường, dựa vào trực giác, Hàn Đông cảm thấy người này có vấn đề, bởi vậy Hàn Đông cũng không muốn quen thân với hắn, để tránh sau này tự rước lấy tai họa.

Trong lòng Hạ Kim Cường có chút thất vọng, Hàn Đông cũng không mượn lời của mình để bày tỏ thái độ, xem ra sau này trợ thủ quan trọng này của bản thân vẫn là một phiền phức.

“Tuy nhiên, nói tóm lại, ít nhất Hàn Đông sẽ không nhanh chóng đứng về phía Hề Hiểu Kiến. Việc này cũng coi như là trong họa có phúc.” Hạ Kim Cường suy nghĩ thầm trong lòng. “Sau này từ từ điều chỉnh, vẫn có khả năng rất lớn khiến cho Hàn Đông đứng về phía mình.”

Sau khi ăn cơm xong, Hạ Kim Cường lại nhiệt tình mời Hàn Đông đi hát ở nhà khách Giao Thông. Vừa nhắc đến nhà khách Giao Thông, trong lòng Hàn Đông liền nghĩ đến việc lần đầu tiên gặp mặt Hạ Kim Cường. Đúng vào lần gặp mặt đầu tiên, mới khiến cho Hàn Đông nảy sinh tâm lý đề phòng đối với Hạ Kim Cường. Bây giờ Hàn Đông càng không muốn đi đến chỗ đó, nên Hàn Đông lắc đầu nói:

- Chủ tịch thành phố Hạ, hai ngày này uống không ít rượu, nên tôi rất đau đầu. Tối nay không đưa hai vị đi được, để khi khác tôi mời hai vị ăn cơm, thế nào?

Hạ Kim Cường cũng không miễn cưỡng, anh ta cười ha ha nói:

- Vậy cũng được, tôi biết hai ngày này Hàn Đông anh chắc chắn có rất nhiều bữa tiệc, vậy anh nghỉ ngơi sớm đi, lúc nào đến thành phố Tân Châu, chúng ta lại gặp nhau.

Sau khi chào tạm biệt Hạ Kim Cường, Nhạc Gia An, Hàn Đông liền lái xe về nhà.

Những người mời Hàn Đông đi dùng cơm trong hai ngày này quả thực không ít, song đa số đều bị Hàn Đông từ chối.

“Trước khi đi Tân Châu, vẫn phải ăn bữa cơm với Hồng Tiến Phong và những người khác, tương lai cũng cần họ giúp đỡ. Ngoài ra giám đốc sở Tài chính tỉnh Lưu Bị Tuyên, giám đốc quy hoạch sở Giao thông tỉnh Vương Trung Lộ, phó chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh Hách Nhận Quốc. Những người này đều là bạn học ở trường Đảng, gọi mấy cuộc điện thoại, tốt nhất cũng nên mời họ.” Trong lòng Hàn Đông nghĩ vậy. Chuyện này cũng không còn cách nào, dù sao giới quan chức ở nước Hoa Hạ chính là như vậy. Nếu như anh biểu hiện quá độc lập, vậy thì sẽ dễ dàng bị người ta lên án.

Sáng thứ sáu, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy mở cuộc hội nghị ban Nội chính. Hội nghị thông qua mấy nghị quyết nhân sự, bổ nhiệm Nghiêm Húc làm Trưởng phòng Cán bộ hai, còn Phó cục trưởng thường vụ của phòng Cán bộ hai lại do Phó cục trưởng xếp thứ nhất trong chính sách pháp luật được điều qua đây. Người này là do có mối quan hệ với Thẩm Hàm Thần, lần này cũng thành công được thăng từ cấp Cục phó lên cấp Cục trưởng.

Biết được sự bổ nhiệm này, Nghiêm Húc vui mừng nhất. Tuy trước đây, anh ta cũng biết được chút tin tức, nhưng hiện nay được xác định chính thức, anh ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Trưởng phòng Hàn, tối nay anh có rảnh không. Tôi muốn mời anh đi ăn cơm.

Nghiêm Húc đến văn phòng của Hàn Đông rồi nói. Hàn Đông cười khổ một chút nói:

- Trưởng phòng Nghiêm, tôi nay thì không được rồi. Sau này có cơ hội, hai ngày nay tôi cũng đã uống không ít rượu rồi.

Đang nói, điện thoại của Hàn Đông vang lên. Mở ra xem, là của Chu Khải Kiệt, sau đó liền nghe trong điện thoại, Chu Khải Kiệt nói rằng:

- Hàn Đông, bây giờ tôi đã đến Thục Đô rồi, buổi tối đi chúc mừng một chút, tôi đã liên lạc với Trưởng ban thư ký Hồng rồi.

Đương nhiên Hàn Đông muốn nhận lời mời của Chu Khải Kiệt, đây vốn dĩ là kế hoạch trước đây của Hàn Đông.

Thấy Hàn Đông quả thực rất bận, Nghiêm Húc cũng không miễn cưỡng, hẹn Hàn Đông lần sau có thời gian lại gặp mặt.

Buổi chiều vừa đi làm, dưới sự chủ trì của Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Thẩm Hàm Thần, phòng Cán bộ hai mở cuộc họp, sau đó Hàn Đông liền bàn giao công việc lại cho Nghiêm Húc. Bắt đầu từ bây giờ, Hàn Đông coi như chấm dứt công tác ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.

Trong hội nghị, đại biểu của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Thẩm Hàm Thần đưa ra sự khẳng định đầy đủ và đánh giá cao về những công việc mà Hàn Đông làm được trong hơn một năm qua, đồng thời cũng đưa ra một số kì vọng đối với công tác sau này của Nghiêm Húc. Hàn Đông cũng nói ra một số cảm nghĩ, chủ yếu là cảm ơn sự ủng hộ của lãnh đạo và sự phối hợp của các đồng nghiệp, nhưng không thể không làm.

Bàn giao công việc xong, Hàn Đông lại đi đến văn phòng của Triệu Nhạc ngồi một lúc, sau đó liền xin phép ra về, thu dọn đồ đạc để chuẩn bị cho cuộc hành trình tiếp theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.