Thân là Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu, Hề Hiểu Kiện đối với tình hình chính trị của thành phố Tân Châu hiểu rõ vô cùng, đối với một vài tình hình của Ủy ban nhân dân thành phố cũng vậy. Chính là mấy ngày trước việc Cục trưởng cục xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức bị Hàn Đông nghiêm khắc phê bình, ông ta cũng nghe rồi. Biết Hàn Đông bây giờ đang thu dọn nhân sự của Cục xúc tiến đầu, đương nhiên Hàn Đông bây giờ phân công quản lý mảng đó, vốn dĩ là Khâu Thụy Hòa phân công quản lý, những người đó không nể mặt Hàn Đông, cũng là bình thường.
Người của Khâu Thụy Hòa và Hạ Kim Cường, dựa vào Hề Hiểu Kiện đối với loại tình huống này tự nhất rất thích ý kiến, hơn nữa trong lòng cũng hy vọng Hàn Đông và Hề Hiểu Kiện gây chuyện, tốt nhất là gây chuyện đến trở mặt, như thế Hàn Đông ít nhiều không thể gia nhập vào bên Hạ Kim Cường được.
Có điều, nghe thấy ý bây giờ của Hàn Đông, nếu muốn không truy cứu Hứa Kiến thế, vậy thì cần phải giúp Cục xúc tiến đầu tư thu phục cho tốt đã. Đảng quản cán bộ, nếu như Hàn Đông muốn thay người, cần phải được trên hội nghị Thường ủy thông qua mới được, mà Hề Hiểu Kiện trong mấy thế lực lớn trong Thành ủy Thường ủy, là đoàn kết được nhiều Thường ủy nhất, bao gồm bản thân ông ta tất có năm phiếu Thường ủy, Hàn Đông muốn thông qua phương án điều chỉnh nhân sự, tốt nhất là nhận được sự tán thành của Hề Hiểu Kiện.
- Ừ, công việc của Cục xúc tiến đầu từ là rất quan trọng, đối với sự phát triển kinh tế thành phố ta có ý nghĩa rất quan trọng, Chủ tịch Hàn coi trọng công tác của Cục xúc tiến đầu tư như vậy, Thành ủy chắc chắn toàn lực ủng hộ.
Hề Hiểu Kiện nghĩ một chút, Hàn Đông đã nắm được chỗ đau của Hứa Kiến Thế, nếu như không buông tha nhìn chằm chằm vào, cho dù bản thân toàn lực che chở Hứa Kiến Thế, cũng không phải là không có cách, ngược lại chẳng đáp ứng Hàn Đông ủng hộ hắn điều chỉnh Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư, khó tránh phức tạp cho ông ta.
- Cảm tạ Bí thư Hề ủng hộ, tôi tin công việc của Cục xúc tiến đầu tư, nhất định sẽ có thể làm ra được thành tích khiến người ta hài lòng.
Hàn Đông thản nhiên nói, cũng không có nhắc đến vấn đề cửa Hứa Kiến thế.
Trên sự việc của Hứa Kiến Thế, Hàn Đông là để ý, càng huống hồ là có sự uy hiếp mạnh của Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không, Hứa Kiến Thế chắc chắn hoảng hốt, cái này khiến hắn nắm thế chủ động.
Hề Hiểu Kiện thở phào nhẹ nhõm, lại nói
- Ừ, tôi có lòng tin với Hàn Đông, đối với việc của trưa nay, nhà đầu tư mà Hàn Đông cậu mời đến, vẫn hy vọng Hàn Đông đi làm việc đó, việc hiểu lầm đó đừng làm thành phức tạp lên, bọn họ còn có những yêu cầu gì thì cứ nói ra.
Trên thực tế, Hề Hiểu Kiện kêu Hàn Đông đến nói chuyện về chuyện của Hứa Kiến Thế, trước đây chắc có hiểu rõ tình hình này, biết hai người này cũng không phải là nhà đầu tư mà Hàn Đông mời tới, hoặc là bạn tốt của Hàn Đông, có điều điểm này cũng không quan trọng, quan trọng là Hàn Đông có thể thu phục bọn họ là được rồi.
Hàn Đông hiểu ý của Hề Hiểu Kiện, nói
- Chuyện này tôi phải tìm hiểu ý kiến đương sự một chút mới được.
Hề Hiểu Kiện nói
- Vậy đương nhiên rồi, có điều tôi tin Hàn Đông nhất định xử lý tốt chuyện này.
- Tôi sẽ cố hết sức.
Hàn Đông cũng không thể nói chuyện này ngay tại đó.
Lại nói chuyện một chút, Hàn Đông liền đứng dậy cáo từ.
Hề Hiểu Kiện khách khí tiễn Hàn Đông ra khỏi cửa văn phòng, cũng là rất hiếm có.
Quay lại văn phòng không lâu, Tả Nhất Sơn tiến vào báo cáo
- Chủ tịch, Cục trưởng Hứa Cục công an tới báo cáo công tác.
Hàn Đông mỉm cười, Hứa Kếện thế đến khá là nhanh đấy, ông ta chắc chắn là nhận được chỉ thị của Hề Hiểu Kiện, đặc biệt qua đây biểu hiện thái độ rồi.
- Để ông ta vào.
- Vâng.
Tả Nhất Sơn gật đầu, lập tức đi ra, nói với Hứa Kiến Thế đứng ở chỗ đó, nói
- Chủ tịch Hàn mời ông vào.
- Cảm ơn Thư ký Tạ.
Tuy nhiên trong lòng ông ta vô cùng uất ức, nhưng không thể không đến xin lỗi với Hàn Đông, buổi trưa, ữã Nam Phương nhổ bãi nước bọt vào mặt ông ta, khiến ông nhục nhã thiếu chút nữa ngất rồi, mà lúc đó Hàn Đông, Tả Nhất Sơn ở đó, cho nên ông ta căn bản không muốn đến đây.
Chỉ là, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiện đã thông qua Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Hưng đánh tiếng rồi, để ông ta qua đó đến trước mặt Hàn Đông thể hiện thái độ, ông ta cũng không thể không đến.
Hứa Kiếện Thế cung kính nói. Cho dù trong lòng ông ta hận không thể đánh Hàn Đông được, nhưng bên ngoài ông ta cần phải thể hiện tôn kính.
- Xin lỗi
Hàn Đông ngẩng đầu, khóe miệng cười nhếch lên, thản nhiên hỏi một câu, mặt mỉm cười nhìn Hứa Kiến Thế.
Hứa Kếện Thế chỉ cảm thấy ánh mắt Hàn Đông giống như là nhìn thấy trong lòng mình vậy, đồng thời Hàn Đông mang vẻ mặt tươi cười, khiến ông ta lại không tự chủ được nghĩ đến cảnh tưởng nhục nhã lúc trưa, cảm thấy Hàn Đông chắc chắn trong lòng đang cười mình.
- Đúng vậy, trưa nay tôi bởi vì có chuyện, cho nên đối với hai đồng chí Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không, thái độô có chút thô bạo, ngoài ra, buổi trưa tôi không nên uống rượu.
Hứa Kiến thế đem nội dung chủ yếu đặt sau chuyện uống rượu, dù sao cái này chủ yếu là trực quan, bởi vậy ông ta giải thích nguyên nhân trước một tý, sau đó lại ra lệnh cấm rượu từ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, nói đến việc buổi trưa mình uống rượu, cuối cùng mong Hàn Đông nghiêm khắc phê bình, đồng thời đảm bảo sau này không tiếp tục tái phạm chuyện này nữa.
- Biết sai thì sửa, còn gì tốt hơn. Chính sách nhất quán của Đảng cũng là trị bệnh cứu người không đánh chết người.
- Ông có thể nhận thức được sai lầm của việc này, chuyện này tôi không tiếp tục truy cứu, hy vọng ông để ý tới giới hạn, không được phá lệ. Đối với hai người Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không, tôi đã gọi điện nói cho bọn họ rồi, thái độ bọn họ rất bất mãn.
- Vẫn mong Chủ tịch Hàn khuyên ngăn, tôi bằng lòng bồi thường hợp lý chuyện này, để hai vị đó vừa lòng.
Hứa Kiến Thế nói, trong lòng ngấm ngầm nghiến răng, trong lòng nghĩ Hàn Đông tên này khiến cho mình không thể nhìn người, nói cách khác nhất định sẽ cho y biết tay.
Hứa Kiến Thế biết, cho dù lần này Hề Hiểu Kiện bảo về cho mình, nhưng thể diện của mình cũng mất rồi, lại còn ông ta cũng hiểu, bản thân bị người khác nhổ vào mặt, chắc chắn sẽ truyền ra ngoài, quả thật là sự sỉ nhục lớn với ông ta, không biết có bao nhiêu người thầm cười ông ta đây.
Hàn Đông hiểu rõ chắc chắn trong lòng Hứa Kiếện Thế rất không thích, nhưng ông ta không thích cũng chẳng có cách nào, ai bảo ông ta tự trêu chọc mình trước. Kỳ thực Hàn Đông cũng không thích làm người thị phi, vừa bắt đầu Hàn Đông cũng không có cách nào đối với Hứa Kếện Thế, hắn cũng không muốn nhúng chàm Cục công an, vậy thì tối hôm đó sau khi Cục trưởng Phan Lợi Chương xảy ra chuyện, cái này Hứa Kiến Thế nhầy ra lấy thế đè Chu Chính. Tuy nhiên sau đó biết mình ở đó ông ta liền hành quân lặng lẽ, nhưng về sau cũng không nóivới chính mình, cho dù ông không có qua thể hiện, gọi điện tìm người, vậy thì biết sau khi mình lộ diện, cũng nên nói rõ một chút, vô thanh vô tức coi như xong, vậy thì đối với Thường ủy Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố mình không coi ra gì rồi.
Mà trưa nay Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không gặp phải, đã lại có quan hệ với ông ta rồi, tuy Hứa Kiến thế lại lần nữa thể hiện ông ta không có bày mưu tính kế cho đồn công an Kim Giang đối đãi với hai người bọn họ như vậy, nhưng Hàn Đông không phải là tên ngốc, nếu như không có Hứa Kiến Thế giao phó, đồn công an Kim Giang chắc chắn không làm lợi hại như vậy, Lữ Nam Phương không phải nói lúc đó Hứa Kiến Thế giao cho đồn công an đến xử lý bọn họ sao.
- Ừ, vậy tôi gọi bọn họ qua đây, mọi người ba mặt một lời vậy.
Hàn Đông mỉm cười nói, lập tức gọi điện cho Lữ Nam Phương, để bọn họ đến Ủy ban nhân dân thành phố một chuyến, nói là giải quyết chuyện buổi trưa.
Khi ăn cơm trưa nay, Hàn Đông đã thể hiện ý của mình rồi, tạm thời không làm mạnh đối với Cục công an, bởi vậy Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không cũng không thể làm càn, bọn họ có thể dựa vào công việc của Hàn Đông làm đại cục và điểm ra, đương nhiên rồi, bọn họ cũng không vì thế mà bỏ qua đơn giản cho Hứa Kiến Thế được, xin lỗi trước mặt cũng với bồi thường tiền sửa chiếc BMW, đó là không thiếu rồi.
Hàn Đông sau khi gọi điện, lại cúi đầu tiếp tục xem văn kiện của hắn, văn kiện của Thường ủy Thành ủy quả không ít, Hàn Đông muốn phát triển công tác tốt hơn, tự nhiên muốn hiểu hệ thống này một chút.
Mà Hứa Kiến Thế đứng bên đó, lại không động đậy, quả thật giống như bị phạt vậy.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, khiến Hứa Kiến Thế vô cùng buồn rầu, kiểu này vô cùng khó chịu, nhưng ông ta chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Hàn Đông cũng không để ông ta ngồi, ông ta chỉ có thể đứng đó. Hơn nữa Hàn Đông đã gọi điện cho Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không qua đây điều tiết, ông ta cũng không thể quay người mà đi được.
- Để bố mày đứng, đợi bố mày đến thu thập được tư liệu của mày, thì bố mày sẽ sửa mày chết.
Trong lòng Hứa Kiến Thế tức giận nghĩ, ông ta hạ quyết tâm, Hàn Đông đến thành phố Tân Châu, đến lúc đó chắc chắn sẽ có chỗ qua lại trên các phương diện, như vậy bản thân có lòng xử lý, chắc chắn sẽ tìm ra một chút chuyện khiến Hàn Đông bất lợi, đến lúc đó muốn hắn coi cho rõ, ông ta cũng tin rằng, muốn hại người, cũng không phải không tìm thấy lỗ hổng.
Buổi trưa, Tả Nhất Sơn đi vào rót nước cho Hàn Đông, ánh mắt lướt qua mặt Hứa Kiến Thế, hơi khẽ nhếch môi lên, khiến nỗi nhục trong lòng Hứa Kiến Thế càng tăng lên.
Tầm khoảng sau hai mươi phút, Lữã Nam Phương cùng Ngưu Chí Không đến.
Hàn Đông mời bọn họ ngồi xuống khu tiếp khách, sau đó để Tả Nhất Sơn pha trà cho bọn họ.
Về phần Hứa Kiến Thế, Hàn Đông thì xem nhẹ, dù sao Hàn Đông cũng biết không thể để Hứa Kiến Thế cảm kích mình, vậy thì không cần lo lắng nhiều như vậy.
Lữ Nam Phương ngồi trên ghế sô pha, trong mồm ngậm điếu thuốc, chân vắt chéo không ngừng lay động, đối mắt nhìn Hứa Kiến thế, trên mặt tràn trề mãn nguyện.
Hứa Kiến Thế kìm không được tức giận trong lòng, tiến lên hai bước, khách khí nói
- Hai vị, hôm nay là tôi không đúng, tôi chân thành xin lỗi hai vịì, hy vọng hai vị có thể lượng thứ, đồng thời hai vịì có điều kiện gì có thể đề xuất, tôi nhất định bồi thường hết sức có thể.
Người đang ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Hứa Kiến Thế bây giờ đang ở tình huống này.
Lữ Nam Phương bĩu môi cười nói
- Đây là bộ dạng xin lỗi sao, cũng thật không có thành ý gì vậy?
Hứa Kiến Thế nhẹ nhàng nắm tay, liền lập tức đi lên trên cầm chén trà trên bàn, hai tay nâng chén trà dâng lên trước mặt Lữ Nam Phương, nói
- Lữ Thiếu gia, mời uống trà, mời Lữ đại nhân bỏ qua chuyện nhỏ này.