Hạ Kim Cương tâm trạng trầm trọng ra khỏi phòng họp, sắc mặt y có chút khó coi
Măc dù đang tranh đấu với Hề Hiểu Kiến, Hạ Kim Cường bởi vì sự gia nhập của Hàn Đông, cuối cùng chiếm cứ được thế thượng phong. Nhưng cho dù thế nào, Hề Hiểu Kiến cũng là số một Thành ủy, vì thế, một khi Hề Hiểu Kiến quyyết ý, có rất nhiều việc Hạ Kim Cường cũng không được như ý
Người của Hạ Kim Cường cũng một vẻ u ám lục tục bước ra khỏi phòng họp
Từ việc này, tư duy của bọn họ tỉnh táo lại nhiều, tình hình trước mắt xem như người bên mình chiếm ưu thế, nhưng đối phương lại là Bí thư thành ủy mọi người cũng không thể quá vui sướng
Không giống những người này, Hàn Đông tuy có chút thất vọng, nhưng lại nghĩ tới mặt xa hơn nữa
- Xem ra bây giờ Hề Hiểu Kiến chính là con rết chết mà còn cương, huống chi hắn bây giờ vẫn chưa tới mức phải chết.
Hàn Đông trong lòng thầm cân nhắc
- Như vậy cũng tốt, Hề Hiểu Kiến vẫn còn sức chiến đấu khá mạnh, như vậy tranh đấu giữa ông ta với Hạ Kim Cường sẽ không dừng lại, mình cũng sẽ tiện hành động. Xem ra phải tìm cơ hội cùng Hề Hiểu Kiến hợp tác một chút mới tốt
Ngoài phòng họp. Hoàng Văn Vận vội theo nói:
- chủ tịch Hàn, buổi tối có thời gian không? Cùng ăn một bữa cơm?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đươc, tôi mời
Lúc này các ủy viên thường vụ khác vẫn chưa đi xa, Hàn Đông cũng biết Hoàng Văn Vận nói trước mặt nhiều người như vậy, thưc ra là tiến thêm một bước tỏ vẻ có quan hệ với mình, cũng là một loại tỏ vẻ vào hàng
Chính ủy phân Quân khu Hàn Quốc Bình cười nói
- Chủ tịch Hàn, buổi tối tính tôi luôn
Hàn Đông vui vẻ nói
- Có mặt Chính ủy tôi cầu mà không được
Thấy 3 người bọn họ vừa nói vừa cười, các ủy viên thường vụ khác trong lòng đều cảm thấy không thoải mái
Đặc biệt là phó bí thư thành ủy Ngụy Dụ Vĩ, với tư cách là nhân vật số 3Thành ủy, trong tay ông ta nắn giữ 2 phiếu ủy viên thường vụ, ít hơn Hàn Đông 1 phiếu. Ban đầu ông ta muốn toàn lực lôi kéo Hàn Đông, không ngờ Hàn Đông không tiếp nhận, bây giờ xem ra Hàn Đông đã mơ hồ trở thành lực lượng quan trọng của thành ủy. Hơn nữa xem bộ dáng của Hàn Đông dường như cũng không muốn hoàn toàn khuất phục dưới Hạ Kim Cường. Như vậy tương lai hắn chắc chắn sẽ phải đứng giữa Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường. Nhưng làm như vậy, vị trí của mình càng khó xử
Với tư cách là phó bí thư, Ngụy Dụ Vĩ quản công việc Đảng và quần chúng, có thể nói là quản mũ quan của vô số người. Phân lượng bản thân ở Thành ủy rất nặng, nếu có thể đoàn kết thêm vài ủy viên thường vụ bên người, như vậy trở thành cực thứ ba của Thành ủy là không có vấn đề gì. Tuy nhiên, hiện tại thế cục Thành ủy, từ sau khi Hàn Đông đến, đã tạm thời diễn biến thành hai thế lực lớn đối kháng, tính toán ban đầu của y trên cơ bản đã khó có thể thực hiện rồi
Hạ Kim Cường đi phía trước, vừa xuống cầu thang. Nghe được Hàn đông và Hoàng Văn Vận, Hàn Quốc Bình nói chuyện, chân mày không kìm nổi giật giật vài cái.
Buổi tối, Hàn Đông và Hoàng Văn Vận, Hàn Quốc Bình cùng nhau ăn cơm. Ngoài ra còn có Chu Chính. Trong những người ngồi đó Chu Chính có cấp bậc thấp nhất, chỉ là một trưởng phòng, vì thế nhiệm vụ rót trà rót rượu tự nhiên do anh ta đảm nhận. Nhưng mà anh ta cũng không có gì là không vui, Hàn Đông đưa anh ta tới đây ăn cơm, một là xem anh ta là bạn, hai là cũng có ý dìu dắt. Dù sao Chu Chính trên quan trường vẫn chưa có kinh nghiệm, cần phải tích lũy quan hệ, mà Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình, lại là ủy viên thường vụ, có thể cùng bọn họ ăn cơm, đối với một trưởng phòng nho nhỏ như Chu Chính đã là một việc rất hạnh phúc rồi. Huống hồ, Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình trước mặt Hàn Đông, đối với Chu Chính cũng rất khách khí.
Ăn xong, mấy người cùng đi uống trà, thuận tiện giao lưu một chút
- Phải rồi, Chu Chính có thời gian cùng Mã Vũ Kim báo cáo công việc, tranh thủ nắm vững công tác của cục công an Khu Cao Bằng, hình tượng Khu Cao Bằng có liên quan tới hình tượng của Tân Châu. An ninh xã hội, an toàn giao thông, các phương diện công việc, Cục trưởng như anh phải nắm chắc
Chu Chính vỗ ngực nói
- Lãnh đạo yên tâm. Ngày mai tôi mở cuộc họp, bố trí xuống, sẽ làm sạch toàn khu
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Chủ tịch Hàn. Ngài đây là muốn chuẩn bị làm viêc lớn?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Có chút tư tưởng, bây giờ còn đang trong chuẩn bị
Hàn Quốc Bình nói:
- Vậy chúng ta ngẩng đầu chờ xem, chủ tịch Hàn gì cần, trực tiếp phân phó là được
Trên thực tế, ở phương diện phát triển kinh tế, Phân Quân Khu cũng chẳng có tác dụng gì, Hàn Quốc Bình nói như vậy cũng chẳng qua là thể hiện một chút thái độ. Anh ta bây giờ đã hoàn toàn rõ, Hàn Đông là con rể tương lai của tổng tham mưu trưởng Lữ Quốc Trung. Nhân vật như vậy, bản thân khẳng định phải toàn lực kết giao
Hoàng Văn Vận một bên ngồi nghe, trong lòng lại có chút nghi hoặc, không biết Hàn Đông làm thế nào thu phục Hàn Quốc Bình, hệ thống quân đội không so với địa phương được, Hàn Quốc Bình trên hội nghị thường vụ, thậm chí ngay cả cái mặt của Bí thư thành ủy cũng không nể, Hề Hiểu Kiến cũng không có cách nào đối với anh ta. Nhưng xem thái độ anh ta đối với Hàn Đông lại kính trọng như vậy
Rất nhanh Hoàng Văn Vận liền nghĩ tới những bức ảnh lần này. Vị hôn thê của Hàn Đông không phải là quân nhân sao, còn trẻ như vậy đã là trung úy, hơn nữa lại làm việc ở tổng tham mưu, xem ra trong nhà có quan hệ lớn, có bối cảnh, thế này có thể giải thích Hàn Quốc Bình tại sao lại đối với Hàn Đông như vậy.
Lúc này điện thoại của Hàn Đông vang lên, lấy ra xem, lại là số điện thoại của phòng ngủ Yến Lâm liền nghe, nghe thấy Yến Lâm nói:
- Anh Đông, chưa ngủ hả…
Hàn Đông cưới nói:
- Vẫn còn sớm, em đang làm gì vậy, công việc xác thực chứ?
Hàn Đông cùng lúc trong lòng có chút nghi hoặc, ngữ khí nói chuyện của Yến Lâm dường như có chút chần chừ, không biết có chuyện gì, bây giờ Yên Lâm đang là sinh viên năm 4, sắp tốt nghiệp, công việc chắc săp xếp xong rồi
Yến Lâm nhẹ nhàng thở dài
- Đã săp xếp ổn rồi, ở cục đường sắt Thục Đô, Anh, anh có thể giúp đỡ em một chút, để em quay lại huyện Phú Nghĩa. Em muốn chăm sóc mẹ em
Hàn Đông ngây người, lập tức có chút cảm động, cô bé này vẫn là rất hiếu thuận, để chăm sóc mẹ, tình nguyện trở về Huyện Phú Nghĩa, một vùng nhỏ. Thông thường những người trẻ tuổi sau khi đến thành phố lớn sinh sống một thời gian, có mấy người tình nguyện trở về huyện nhỏ nữa.
- Như vậy đi, em học quản lý doanh nghiệp, hay trở về cục Xúc tiến đầu tư làm đi, vừa lúc phù hợp chuyên ngành
Hàn Đông vừa nói vừa cười, sắp xếp công việc cho sinh viên đại học, đối với Hàn Đông mà nói, quả thực là là một đĩa rau, huông hồ, Yến Lâm lại là tốt nghiệp đại học Tứ Xuyên. Đây có thể coi là trường đại học tốt nhất ở Tứ Xuyên. Để cô ấy đi cục Xúc tiến đầu tư công tác, một mặt có thể phù hợp chuyên ngành, mặt khác thu nhập của cục này so với các cục khác cao hơn một chút.
- Nếu như không muốn đến cục Xúc tiến đầu tư, muốn đi bộ phân khác cũng được, ví dụ như cục thuế chẳng hạn. cũng không có vấn đề gì
Yến Lâm để có thể trở về chăm sóc mẹ mới xin chính mình. Vì vậy, Hàn Đông đương nhiên đồng ý sắp xếp cho cô tốt một chút
Nghe lời nói của Hàn Đông, Yến Lâm ở đầu bên kia điện thoại, khóe mắt bỗng đỏ. Hàn Đông đã giúp cô ấy rất nhiều, thậm chí bây giờ cô vẫn nợ Hàn Đông mấy chục ngàn, nhưng bây giờ bản thân tìm anh ấy sắp xếp công việc, anh ấy vẫn nghĩ chu đáo như vậy, mối ân tình này, thật khó có thể báo đáp. Mặc dù Hàn Đông xem cô như em gái nhưng từ góc độ của Yến Lâm mà nói, Hàn Đông với cô không thân không thích. Hết lòng giúp đỡ bản thân như vậy. Đó là một loại ân tình, Yến Lâm bên ngoài thì vui vẻ, nhưng nội tâm vẫn là rất mẫn cảm, rất tự trọng, vì vậy cảm thấy bản thân nợ Hàn Đông rất nhiều. Lần này gọi điện thoại cũng là vì có khuyến khích của Lục Oánh mới dũng cảm gọi.
Lúc Yến Lâm gọi điện cho Hàn Đông Lục Oánh ở một bên ghé tai nghe, nghe Hàn Đông đối với Yến Lâm tốt như vậy, trong lòng vô cùng hâm mộ
- Ha ha, anh Đông, anh đối với Yến Lâm thật tốt, hâm mộ chết mất
Lục Oánh ở một bên cười nói
Hán Đông nói:
- Cô bé này. Công việc của em ổn chưa?
- Đương nhiên, em được điều đến cục công nghiệp Thục Đô, về sau anh dến Thục Đô, em mời khách
Luc Oánh cười ha ha nói, bố cô ấy tuy xảy ra chút việc, nhưng mẹ cô ấy sức khỏe vẫn rất tốt, cô ấy cũng không quá lo lắng
- Vậy được
Hàn Đông cười nói, lập tức nói với Yến Lâm:
- Em suy nghĩ trước đi, nghĩ xong rồi, nói cho anh biết, anh sẽ sắp xếp cho em
Lục Oánh một bên nói
- Anh Đông, đương nhiên đi cục thuế, nghe nói cục thuế rất béo bở
Yến Lâm lo lăng hỏi
- AnhĐông có dễ sắp xếp không?
Cô mặc dù biết Hàn Đông bây giờ là Phó chủ tịch phố Tân Châu, nhưng dù sao không phải là ở thành phố Vinh Châu, không dễ săp xếp như vậy
Hàn Đông cười nói:
- Vậy đến cục thuế đi, anh sắp xếp rồi gọi điện cho em, đúng rồi, đên lúc đó trường các em muôn sửa lại nguyện vọng, có thủ tục gì phải làm?
Yên Lâm nói:
- Em đã nói với chủ nhiệm lớp rồi, chỉ cần đơn vị tiếp nhận, đến lúc đó cầm thư tiếp nhận là có thể sửa
- Vậy được, việc này em yên tâm đi.
Hàn Đông cười nói.
- Cảm ơn anh Đông
Giọng Yến Lâm có chút nghẹn ngào
Hàn Đông nói:
- Nói gì vậy, được rồi, anh gác điện thoại trước, liên hệ được rồi sẽ gọi lại cho em
Tắt điện thoại, Hàn Đông liền trước mặt đám người của Hoàng Văn Vận, gọi điện cho phó bí thư thành phố Vinh Châu - Chu Khải Kiệt:
- Anh Chu, ngủ chưa?
- Đang ở nhà xem ti vi
Chu Khải Kiệt nói
- Hàn Đông, nghe nói bên cậu không yên ổn
Hàn Đông không khỏi cười, việc nhỏ như vậy ở Tân Châu, ngay cả Chu Khải Kiệt cũng rõ, xem ra, trên quan trường thật đúng là không có tường ngăn được gió lùa
- Chút việc nhỏ mà thôi.
Hàn Đông không cho là đúng nói
- Bây giờ không có chuyện gì rồi. Anh Chu, phiền anh giúp em sắp xếp một người tới cục thuế, không có vấn đề gì chứ
Chu Khải Kiệt nói:
- Có thể có vấn đề gì chứ, cậu trực tiếp cho người tới phòng làm việc của tôi là được rồi