Hề Hiểu Kiến thầm nghĩ trong lòng, anh ta có cảm giác đau đầu khác thường.
Cái gọi là nửa câu không hợp lệ, Hề Hiểu Kiến thân là Bí thư Thành ủy, là nhân vật số một trên danh nghĩa, để cùng Hàn Đông chọn ra Trưởng ban Tổ chức cán bộ, chịu nhục mà đích thân đến văn phòng Hàn Đông, đây cũng là thành ý thật sự. Dù sao anh ta cũng không phải khiến Hàn Đông vô điều kiện ủng hộ mình, anh ta chuẩn bị lấy điều kiện trao đổi đấy, thậm chí cho dù Hàn Đông ra thêm điều kiện, anh ta cũng sẽ đáp ứng. Nhưng Hàn Đông không để anh ta nói hết câu, liền giành trước đưa ra đề danh chọn người, rõ ràng muốn cướp vị trí này, chính là ý định không cho Hề Hiểu Kiến qua vụ này.
- Vậy cứ như thế đi.
Hề Hiểu Kiến đứng lên nói, lập tức trầm mặt đi ra phía ngoài.
Hàn Đông mỉm cười đưa Hề Hiểu Kiến ra đến ngoài cửa, hắn đương nhiên biết trong lòng Hề Hiểu Kiến chịu khổ sở, cho nên cũng không nói nhiều, Hàn Đông cũng không muốn có vẻ dối trá.
Tả Nhất Sơn thấy Hề Hiểu Kiến mặt bình tĩnh đi đến, mặt âm trầm mà đi, trong lòng nghi hoặc khó hiểu, không biết Hề Hiểu Kiến cùng Hàn Đông đã nói gì, xem ra bộ dạng Hề Hiểu Kiến hết sức tức giận.
- Hề Hiểu Kiến làm sao có thể đấu thắng bí thư Hàn chứ.
Tả Nhất Sơn thầm nghĩ trong lòng,
- Cho dù không nói bối cảnh bí thư Hàn, chính là thủ đoạn bí thư Hàn dùng làm việc, Hề Hiểu Kiến không thể so được.
Thân là thư ký Hàn Đông, người thân tín, trong lòng của anh ta tự nhiên là hướng về Hàn Đông, Hàn Đông quyền thế càng mạnh, anh ta là thư ký phát triển về sau đương nhiên càng tốt.
Hàn Đông nói:
- Nhất Sơn, gọi điện thoại cho Khương Tùng Thần tới một chuyến.
- Vâng, bí thư.
Tả Nhất Sơn, trong lòng liền hiểu là chuyện gì đã xảy ra, xem ra Hề Hiểu Kiến tìm đến Hàn Đông là nói sự tình của Tổ chức cán bộ, mà anh ta mặt đen trở ra, chỉ sợ nguyên do là không đạt được mục đích, nay Khương Tùng Thần có khả năng lọt vào mắt Hàn Đông, rất có thể tiến thêm một bước nữa.
Đi theo Hàn Đông cũng không phải là ít thời gian, Tả Nhất Sơn đương nhiên hiểu được ý đồ tính toán của Hàn Đông, lúc này khi gọi điện cho Khương Tùng Thần, ngữ khí của anh ta có chút khách khí.
Khương Tùng Thần ngồi trong phòng làm việc, tâm tình của anh ta có thể dùng từ kiến bò trên chảo nóng để hình dung. Sự tình Mã Pháp Sinh bị bắt giam, anh ta đã biết, anh ta cũng cảm thấy cơ hội của mình rốt cuộc đã tới, anh ta tin vào khả năng của Hàn Đông, nếu quả thật toàn tâm ủng hộ mình, như vậy chính mình tiến thêm một bước cơ bản là không vấn đề gì.
Chỉ có điều thời điểm trước đây Khương Tùng Thần gặp Hàn Đông, Hàn Đông cũng không tỏ ý gì rõ ràng, điều này khiến anh ta không thể đoán được đích xác ý nghĩ của Hàn Đông, trong lòng nội tâm không yên. Mà hiện tại, vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ đang đến, Khương Tùng Thần thật ra có ý đi lại ngồi một chút với Hàn Đông, nhưng anh ta lại lo lắng cho mình biểu hiện được quá bức thiết, ngược lại khiến Hàn Đông khó chịu, cho nên hiện tại đang do dự, rốt cuộc có nên đi tìm Hàn Đông để báo cáo công tác hay không.
Điện thoại trên bàn vang lên, Khương Tùng Thần lo âu bất an hoảng sợ giật cả mình, anh ta nhận điện thoại, sau khi nghe được Tả Nhất Sơn nói, vừa mới bắt đầu còn tưởng nghe lầm, tuy nhiên rất nhanh anh ta nhận ra rằng những gì mình nghe được là sự thật, bí thư Hàn không ngờ giúp mình một chuyến. Đây quả thực là một tin tức đại tốt, tuy rằng trong điện thoại Tả Nhất Sơn cũng chưa nói cho anh ta biết Hàn Đông tìm anh ta làm gì, nhưng anh ta tin rằng đó là chuyện tốt.
Giờ khắc này, Khương Tùng Thần trong lòng xúc động, gương mặt cũng có phần đỏ lên.
Anh ta hít vài hơi, lấy lại bình tĩnh trong lòng một chút, lập tức đi tới bên ngoài phòng làm việc của Hàn Đông, đối với Tả Nhất Sơn đang ngồi chỗ đó viết lách, khách khí mà nói:
- Xin chào chủ nhiệm Tả….
Tả Nhất Sơn đứng lên nói:
- Trưởng ban Tưởng chờ một chút.
Theo sau anh ta liền đi vào xin chỉ thị của Hàn Đông, rất mau ra mời Khương Tùng Thần vào trong.
Khương Tùng Thần cảm ơn Tả Nhất Sơn, lập tức đẩy cửa đi vào, đối với Hàn Đông cung kính nói:
- Bí thư Hàn, ngài tìm tôi!
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đến đây, ngồi đi.
- Vâng, cảm ơn bí thư Hàn.
Khương Tùng Thần vào ngồi nửa mông trước mặt Hàn Đông.
Lần này Hàn Đông cũng không khiến Khương Tùng Thần mất nhiều thời gian, hắn buông văn kiện trong tay, đơn giản hỏi tình hình công việc của ban Tổ chức cán bộ, sau đó liền dặn dò Khương Tùng Thần làm tốt công tác ban Tổ chức cán bộ,
- Mã Pháp Sinh bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, Phó trưởng ban thường trực chủ trì công tác, anh phải nắm giữ chắc công tác ban Tổ chức cán bộ, không thể bởi vì chuyện này khiến cho công tác ban Tổ chức cán bộ buông lỏng.
Khương Tùng Thần nói:
- Bí thư Hàn xin yêm tâm, tôi nhất định dựa trên chỉ thị của bí thư Hàn, làm tốt công tác của mình.
Hàn Đông gật gật đầu, liền cầm chén trà lên.
Khương Tùng Thần vừa thấy, vội vã đứng lên cáo từ, tuy nhiên trong lòng anh ta vẫn còn chút nghi hoặc, dù sao Hàn Đông gọi anh ta đến, thì ra là nói một chút chuyện công việc, về phần bảo anh ta chủ trì công tác của ban Tổ chức cán bộ, đây cũng là rất bình thường, dù sao anh ta cũng là Phó trưởng ban thường trực. Toàn bộ quá trình nói chuyện, dường như vô cùng bình thản, điều này khiến Khương Tùng Thần trong lòng có chút khó hiểu, không biết Hàn Đông gọi anh ta tới ngoài việc nói một chút về công việc, vẫn còn ám chỉ gì?
- Bí thư Hàn rốt cuộc có ý gì đây?
Khương Tùng Thần trong lòng thầm nghĩ, vừa lúc mới bắt đầu, anh ta còn tưởng rằng Hàn Đông phải nói chút gì đó với mình, dù sao Mã Pháp Sinh vừa mới bị bắt giam, Hàn Đông để cho anh ta đến nói về công tác, điều này làm cho trong lòng anh ta không thể không sinh ra một chút chờ mong và suy đoán.
Nhưng Hàn Đông dường như không nói thêm gì đặc biệt, điều này khiến cho trong lòng anh ta dường như có mèo cào cấu không ngừng nắm lấy.
Trở lại văn phòng ban Tổ chức cán bộ, Khương Tùng Thần ngồi ở chỗ kia suy tư hồi lâu, cuối cùng cũng chưa xác định được ý nghĩ của Hàn Đông, trong khoảng thời gian ngắn, khiến anh ta cảm thấy ý nghĩ của lãnh đạo đúng là khó đoán.
- Bí thư Hàn hẳn là muốn nói rõ gì đó đây!
Khương Tùng Thần cảm thấy Hàn Đông gọi mình đến, chắc chắn sẽ không nói hai câu tùy tiện như vậy để cho qua. Cho nên anh ta vẫn ngồi ở chỗ kia đau khổ suy nghĩ, bỗng nhiên trong lúc đó ánh mắt của anh ta sáng ngời, dường như đã hiểu rõ cái gì.
…
Lúc này Hàn Đông đang làm việc trong phòng nhận được điện thoại của Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường, Hạ Kim Cường gọi điện thoại cho Hàn Đông, cũng là muốn cùng Hàn Đông thương lượng một chút về người được để cử làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Là Chủ tịch thành phố, ông ta cũng muốn đem ứng cử viên Trưởng ban Tổ chức cán bộ này thu vào trong tay, cho nên ông ta trước tiên cũng gọi điện cho Hàn Đông rồi.
Tuy nhiên, Hàn Đông vừa mới cho Bí thư Thành ủy Hề Hiều Kiến thấy rõ ràng thái độ của mình, vì vậy đối với Hạ Kim Cường, Hàn Đông cũng không có cái gì giấu diếm, nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, bí thư Hề vừa tìm tôi, ý của tôi là muốn Phó trưởng ban thường trực đương nhiệm Khương Tùng Thần tiếp nhận chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Hạ Kim Cường nghe xong, trong lòng một trận khó chịu, nghĩ thầm rằng Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến không ngờ đã nhất trí ý kiến sao? Bất quá ông ta rất nhanh kịp phản ứng, Hàn Đông nói chỉ là ý kiến của hắn, mà không hề nói ý kiến của Hề Hiều Kiến, liền tùy ý nói hai câu, sau đó cúp điện thoại.
Kế tiếp Hạ Kim Cường liền gọi tới Hề Hiểu Kiến, hàn huyên hai câu, anh ta liền hiểu ý muốn của Hề Hiểu Kiến, nghĩ thầm rằng thái độ lần này của Hàn Đông quá mãnh liệt, xem ra hắn không định buông tha cho vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ, dã tâm tên này không nhỏ, hắn đã nắm giữ năm phiếu ủy viên thường vụ, hiện tại lại muốn nắm trong tay Trưởng ban Tổ chức cán bộ, vậy sau này quyền phát ngôn trên vấn đề nhân sự của ông ta còn đâu nữa
Tuy rằng rất buồn bực, nhưng Hạ Kim Cường và Hề Hiểu Kiến cũng không có khả năng hợp tác, nhưng tình huống hiện tại, anh ta và Hàn Đông cũng không có khả năng hợp tác. Hàn Đông mặc dù là nhân vật số ba, nhưng lời nói của hắn có trọng lượng như vậy, nếu để Hàn Đông mở rộng quyền phát ngôn hơn nữa, vậy tiếng nói của Chủ tịch thành phố ông ta sẽ nhỏ đi rồi.
- Xem ra, chỉ có nghĩ ra biện pháp từ bên trên thôi.
Trong lòng Hạ Kim Cường nghĩ thầm,
- Tên Hàn Đông này không phải đèn cạn dầu.
Thật ra trong lòng của anh ta cũng không có tự tin, bàn về bối cảnh ở trong tỉnh, Hàn Đông so với anh ta và Hề Hiểu Kiến mạnh mẽ hơn, phỏng chừng nếu anh ta muốn vận tác cũng không nhất định có tác dụng. Chỉ có điều việc đã đến nước này, anh ta cũng không thể không có hành động.
Thời điểm anh ta nghĩ như vậy, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến cũng đang nghĩ thế, Hề Hiểu Kiến cũng hiểu được nếu thật sự Hàn Đông quyết tâm nắm bắt vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ này, cho dù bên trong Thành ủy không thể đề cử Khương Tùng Thần, chỉ sợ cuối cùng Hàn Đông vẫn có thể như ý nguyện, điều này làm cho Hề Hiểu Kiến bất đắc dĩ vô cùng, lại cũng không có chút biện pháp nào.
- Ôi…
Hề Hiểu Kiến thở dài một hơi, nhìn đồng hồ, đứng lên cầm điện thoại lên, hơi hơi khom người, vẻ mặt khiêm nhường tươi cười, sau đó bắt đầu quay số điện thoại.
Lúc này, Hàn Đông cũng đang ở đây nghe điện thoại của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Triệu Nhạc gọi tới.
Trong điện thoại Triệu Nhạc chủ yếu là hỏi về ứng cử viên cho chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ ở thành phố Tân Châu, ý đồ của ông ta rất rõ ràng, chính là hỏi Hàn Đông đã chọn được người thích hợp chưa. Từ lần đại thọ tám mươi của ông cụ Hàn, ông ta nhờ Hàn Đông tặng ông cụ Hàn một bức tranh, sau còn nhận được điện thoại của ông cụ Hàn, tuy rằng chỉ nói chuyện hai ba phút, nhưng câu chuyện không hề tầm thường, không nói cán bộ cả nước, chỉ nói đến cán bộ nội bộ Hàn hệ, lại có được mấy người nhận được điện thoại từ ông cụ Hàn chứ
Hàn Đông đang muốn nói cho Triệu Nhạc về tình hình của Khương Tùng Thần, Triệu Nhạc gọi điện lúc này thật là đúng lúc, lúc này hắn liền đem chuyện nói một chút.
Triệu Nhạc nói:
- Tình hình này tôi đã biết, cậu hãy chờ tin tức đi, vấn đề không phải là lớn.
Đương nhiên là ông có lòng tin, ông cũng nhìn ra mục đích xuất phát của Nguyên Hằng Kiện, đối với Hàn Đông vô cùng ngưỡng mộ, thậm chí đem đứa con Nguyên Á Văn giao cho Hàn Đông chiếu cố dạy dỗ, ý nghĩa này không giống như bình thường. Nên đối với người mà Hàn Đông đề cử, Triệu Nhạc vẫn rất có lòng tin tưởng.
Cúp điện thoại, Hàn Đông cũng yên tâm, dù sao chỉ là một cấp Phó giám đốc sở mà thôi, một chút việc như vậy Triệu Nhạc không có khả năng làm không được, nếu không ông ta cũng sẽ không trở thành đối tượng trọng điểm được Hàn Hệ đào tạo.
Một tuần sau, căn cứ vào đề nghị của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy quyết định Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Tân Châu Khương Tùng Thần đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Tân Châu.
Tin tức truyền tới thành phố Tân Châu, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến và Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường cùng buồn bực. Bọn họ cũng đều hoạt động qua, đều muốn để cho người của chính mình nắm giữ vị trí này, cuối cùng lại không thể tranh lại Hàn Đông.