Trở lại biệt thự số 6 Ngọc Tuyền Sơn, Hàn Đông đem tìm hình cụ thể của chuyến đi này kể lại tỉ mỉ với lão thái gia
- Tốt, tốt, tốt…
Lão thái gia nghe xong, cũng không đánh giá gì cả, mà chỉ là liên tục nói tốt
Cha Hàn Chính vô cùng vui mừng nói:
- Xem ra hai vị trưởng bối đối với con kỳ vọng rất cao, Hàn Đông con phải biểu hiện thật tốt đấy
Hàn Đông gật đầu nói:
- Con sẽ cố gắng
Trên đường về, Hàn Đông vẫn luôn suy tư về chuyến thăm hỏi lần này, bây giờ nhìn thấy bộ dạng của lão thái gia và cha, liền đại khái hiểu được, xem ra lần này thăm hỏi quả nhiên có ý nghĩa không giống bình thường. Mà tấm hình đó, cũng là có ý nghĩa sâu sắc
Giờ khắc này, Hàn Đông bỗng nhiên cảm thấy áp lực rất lớn, dù sao theo tình hình bây giờ, hắn đã tiến vào tầm mắt của một số kẻ bề trên, mà tiếp theo hắn làm những gì, sẽ bị chú ý rất nhiều. Ngoài ra cũng có thể sẽ dẫn đến rất nhiều người ganh tỵ, ví dụ như Tô Xán, y trạc tuổi với hắn, sau lưng cũng có không ít thế lực, nếu y biết tình hình hôm nay, chắc chắn ganh tỵ muốn chết, chắc chắn sẽ nghĩ cách đối phó hắn đả kích hắn
Đương nhiên, Hàn Đông cũng hiểu được, chỉ cần mình có thể luôn vững bước phát triển tiếp, triển vọng sau này, chắc chắn là vô cùng rộng lớn
Cho nên hiện tại Hàn Đông có thể nói là hy vọng và áp lực cùng tồn tại, cảm giác vô cùng quái dị.
“Ha hả, có lẽ tâm trạng Cổ Thần Dương lúc trước cũng giống mình bây giờ chăng” Hàn Đông trong lòng bỗng nhiên nhớ đến ý niệm này
Lúc này điện thoại di động của Hàn Đông vang lên, lấy ra nhìn một cái, là Hàn Mạn Lương gọi tới
Lão thái gia lúc này nói:
- Được rồi, con với Lữ Nhạc ra ngoài chơi đi
Hàn Đông biết Hàn Mạn Lương đi cùng đám anh chị em Tiêu Bối Bối, Trịnh Đồng, chờ hắn ra gặp mặt. Hôm qua tuy rằng bọn họ cũng tham dự hôn lễ, nhưng bọn họ ở hiện trường một chút cũng không dám làm càn, ai nấy đều quy củ giả vờ giả vịt, một chút cũng không đã. Bây giờ Hàn Mạn Lương gọi điện thoại cho mình, tất nhiên là hy vọng mình và Lữ Nhạc đi ra ngoài cùng bọn họ đoàn tụ một phen.
Vì thế Hàn Đông liền đứng lên nói:
- Vậy cháu cùng Lữ Nhạc đi ra ngoài đây
Sau đó Hàn Đông bắt điện thoại, liền nghe Hàn Mạn Lương nói:
- Tiểu Đông, bọn anh đang ở hội sở Vong Ưu, các em mau chóng qua đây
Cúp điện thoại, Hàn Đông lái xe, đưa Lữ Nhạc từ Ngọc Tuyền Sơn đi ra, lái thẳng đến hội sở Vong Ưu
Lữ Nhạc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, đôi mắt xinh đẹp nhìn Hàn Đông, ánh mắt dịu dàng, long lanh, đưa tình
Hàn Đông trong lòng không khỏi cảm thán, chỉ một đêm hôm qua, Lữ Nhạc đối với mình thái độ liền chuyển biến rất nhiều, tình cảm chân thành tha thiết trong lòng cũng biểu lộ ra
Đã đến hội sở Vong Ưu, đám người Hàn Mạn Lương, Hầu Khôn, Trịnh Đồng, Hầu Tiểu Anh, Tiêu Bối Bối đều ở đó, trên bàn bày rượu vang, các loại đồ ăn vặt
- Chị Nhạc Nhạc, em ngồi với chị
Tiêu Bối Bối cười nói, ngày hôm qua cô làm phù dâu của Lữ Nhạc, cũng nổi bật không ít, khiến Hầu Tiểu Anh trong lòng rất là hâm mộ, tuy nhiên Hầu Tiểu Anh tính cách hướng nội một chút, trước đây cũng ngại yêu cầu làm phù dâu, huống chi Tiêu Bối Bối sớm đã giành từ trước
- Đêm nay chúng ta chúc Tiểu Đông và Lữ Nhạc đại hỉ, mọi người nhất định phải ăn ngon, chơi vui
Hàn Mạn Lương là lão đại ca, hiện trường tự nhiên do y làm chủ
Giữa chừng, Tần Phương cầm lấy 2 chai rượu vang tiến vào, cô cười tủm tỉm nói:
- Hàn Đông, Lữ Nhạc, chúc hai em trăm năm hạnh phục, đầu bạc răng long
- Cảm ơn chị Phương
Hàn Đông mỉm cười nói.
Lữ Nhạc cũng ngọt ngào nói cám ơn.
Tần Phương ở trong gian phòng chừng nửa canh giờ, sau đó liền đi ra ngoài.
Buổi sáng ngày 3 tháng 10, Hàn Đông lái xe BMW màu đỏ, đưa Lữ Nhạc về nhà
Lữ Quốc Trung và Chu Huệ Dung còn có Lữ Nam Phương đều có mặt, mà Lữ Trung Nguyên bởi vì đang thi hành nhiệm vụ, cho nên cho dù ngày kết hôn của Hàn Đông và Lữ Nhạc anh cũng không đến
Đối với con rể Hàn Đông này, Lữ Quốc Trung và Chu Huệ Dung đều là hết sức hài lòng, có thể nói Yến Kinh nhiều thanh niên như vậy, ngoại trừ Hàn Đông, bọn họ cũng thật không nghĩ tới ai thích hợp con gái của họ hơn
Sau khi ăn xong cơm trưa, Hàn Đông cùng Lữ Nhạc trở về Thiên Tác Cư ở Hương Sơn, đây là thế giới của hai người họ, ngồi trên ban công lầu hai, có thể nhìn thấy lá đỏ khắp núi. Hàn Đông ôm lấy Lữ Nhạc, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô, trong lòng cảm thấy vô cùng yên tĩnh, hắn bây giờ cũng là người có gia đình rồi, trên người lại có thêm một phần trách nhiệm và nghĩa vụ
Ở Thiên Tác Cư vài tiếng, trước cơm tối, Hàn Đông cùng Lữ Nhạc về đến biệt thự Ngọc Tuyền Sơn, hai ngày này cha Hàn Chính cũng ở đây, là cơ hội hiếm có cả nhà 3 đời ở cùng nhau. Hàn Đông thông qua nói chuyện với ông nội và cha cũng có thể có được rất nhiều chỉ điểm có ích
- Hình đã gửi đến rồi, chụp được lắm, Hàn Đông con tự bảo quản cho tốt
Lão thái gia đem một tấm hình đưa cho Hàn Đông
Đây chính là hình chụp chung của Hàn Đông và Nam Tuần Trưởng, Cổ Thần Dương, trên hình, Nam Tuần Trưởng có vẻ có chút già nua, nhưng khí chất vốn có lại hiển lộ không thể nghi ngờ. Mà Cổ Thần Dương thì vẻ mặt tao nhã mỉm cười, để lộ ra một sự tự tin mãnh liệt, dường như mọi thứ nắm vững trong tay
Đồng thời trên tấm ảnh Hàn Đông cũng là điềm tĩnh tự nhiên, trên mặt mỉm cười thản nhiên, khí thế cũng không yếu.
Hàn Đông đối với tấm hình này cũng rất hài lòng, đương nhiên hắn cũng biết tấm hình này cũng không thể dễ dàng để cho người khác nhìn thấy, nếu không nhất định sẽ lớn chuyện. Ba người trên tấm hình này, có thể nói lão trung niên 3 đời, làm cho người ta vừa nhìn thấy sẽ nảy sinh một chút liên tưởng. Hàn Đông cũng không muốn bây giờ trở thành tiêu điểm chú ý của cả nước từ trên xuống dưới
Hàn Chính cười nói:
- Tấm hình này con phải bảo quản cho tốt, sau này có thể phải đi vào nhà bảo tàng lịch sử Đảng đấy
Ông nói là thật, ông trước đây cùng Hàn lão thái gia cố tình nói qua, trên thực tế ngày hôm qua gặp mặt, cũng là kết quả lão thái gia cùng Nam Tuần Trưởng đã trao đổi qua nhiều lần, hơn nữa ông được biết Nam Tuần Trưởng đối với Hàn Đông cũng rất hài lòng, mặt khác Cổ Thần Dương cũng khá coi trọng Hàn Đông, đây mới có tấm hình đó ra lò
Bởi vậy, chỉ cần Hàn Đông vững bước đi tiếp, như vậy tương lai tấm hình này nhất định sẽ trở thành một câu chuyện mọi người ca tụng, trở thành chứng kiến và bản ghi chép trọng yếu trong lịch sử Trung Hoa, cho nên ông mới nói như vậy.
Trích đoạn cuối Chương 550: Ba đời lão, trung, niên
Bởi vậy, chỉ cần Hàn Đông vững bước đi tiếp, như vậy tương lai tấm hình này nhất định sẽ trở thành một câu chuyện mọi người ca tụng, trở thành chứng kiến và bản ghi chép trọng yếu trong lịch sử Trung Hoa, cho nên ông mới nói như vậy.