Người Cầm Quyền

Chương 595: Vốn là một nhà



- Bí thư Hạ, về công trình đường Tân Giang, tôi nghĩ như thế này, bởi vì nó có liên quan đến các nhà thầu, do đó tôi muốn triệu tập mọi người lại, mở một cuộc tọa đàm, cũng nhau bàn bạc một phương án hợp lý, sau đó tôi sẽ báo cáo lại cho Bí thư Hạ.

Hạ Kim Cường chỉ tay năm ngón công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, vì vậy Hàn Đông rất khó chịu.

Cho nên Hàn Đông trực tiếp nói cho lão biết, sau khi hắn triệu tập nhà thầu để thống nhất một phương án, nói với lão một tiếng là được.

Hạ Kim Cường vừa nghe, sắc mặt lập tức sầm xuống, lão đương nhiên hiểu ý trong lời nói của Hàn Đông.

Nhưng, sự việc đường Tân Giang, lão đã nhúng tay vào, cũng không thể bỏ dở.

- Chủ tịch thành phố Hàn, những nhà thầu đó vì lợi ích của bản thân mình, chắc chắn không thể bàn ra được phương án hợp lý, ý kiến của tôi là, do Thành ủy triệu tập hội nghị thường vụ, bàn bạc tập thể, quyết định một phương án hợp lý nhất.

Nghe thấy Hạ Kim Cường vẫn kiên quyết như vậy, Hàn Đông bèn đáp:

- Bí thư Hạ, chuyện đường Tân Giang, Ủy ban nhân dân thành phố sẽ thu xếp tốt, đợi khi có phương án, tôi sẽ lập tức báo cáo với Bí thư Hạ.

Hàn Đông sở dĩ phản cảm với việc Hạ Kim Cường nhúng tay vào việc đường Tân Giang, ngoài chuyện việc này vốn dĩ là trách nhiệm của Ủy ban nhân dân thành phố ra, mà còn có quan hệ rất lớn đến mối quan hệ mật thiết giữa Hạ Kim Cường với Tập đoàn Thịnh Thế.

Dù sao đường Tân Giang là từng xảy ra chuyện, Hàn Đông không muốn lại xảy ra chuyện bê bối gì nữa.

Hàn Đông không biết tại sao Hạ Kim Cường lại ủng hộ Tập đoàn Thịnh Thế, nhưng Hàn Đông thực sự không tin tưởng Hạ Kim Cường lắm.

Cho nên Hàn Đông muốn nắm bắt công trình đường Tân Giang theo ý đồ của mình.

- Tên tiểu tử này không nể mặt mình chút nào sao?

Hạ Kim Cường trong lòng bực dọc nghĩ thầm.

Thực ra lão đã đồng ý với đề nghị của Tập đoàn Thịnh Thế, mà còn gặp mặt rất vui vẻ với Phương Thế Nguyên.

Theo lão thấy, mình muốn không ngừng mở rộng tầm ảnh hưởng ở thành phố Tân Châu, thì phải nắm được càng nhiều nguồn lực. Tập đoàn Thịnh Thế là một công ty tập đoàn lớn, phía sau cũng có nền tảng, vừa đúng lúc mượn cơ hội tham gia vào công trình đường Tân Giang, để lợi dụng sự ảnh hưởng.

Mặt khác, Tổng giám đốc Phương Thế Nguyên của Tập đoàn Thịnh Thế là một người hào phóng, thú vị, Hạ Kim Cường cảm thấy hợp với ông ta ở rất nhiều phương diện.

Bây giờ nghe ý của Hàn Đông là không muốn Thành ủy nhúng tay vào công trình đường Tân Giang, như vậy chuyện mình đồng ý với Tập đoàn Thịnh Thế không phải là hỏng rồi sao?

“Tuyệt đối không thể để cho Hàn Đông tùy ý làm bậy.” Hạ Kim Cường cắn chặt răng, “Nếu không uy tín của mình để ở đâu?”

Tuy trong lòng vô cùng tức giận, nhưng Hạ Kim Cường hiểu rõ tình trạng hiện tại của Thành ủy, cho nên quyết định tạm thời không trở mặt ngay, lão nén tức giận trong lòng, nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn rốt cuộc muốn đường Tân Giang như thế nào?

Lão muốn làm rõ ý đồ của Hàn Đông trước, sau đó nghĩ cách giành lợi ích cho Tập đoàn Thịnh Thế.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Chuyện này, bây giờ tôi cũng chưa có suy nghĩ cụ thể, chỉ có một nguyên tắc là tu sửa đường Tân Giang theo nguyên tắc công bằng, công khai, không thiên vị, cố gắng đảm bảo lợi ích hợp pháp của các bên tham gia.

Hắn nói nhiều như vậy như không nói gì.

Bởi vì những lời này ai cũng có thể nói ra, nhưng phương án thực sự lại là một chuyện khác.

Tay của Hạ Kim Cường nắm thật chặt ống nghe, trong lòng lão rất bất mãn với thái độ của Hàn Đông.

Nhưng, lão cũng biết gã tiểu tử Hàn Đông này không dễ bị thuyết phục như vậy.

Bởi vậy lão cũng không nói nữa, kìm chế sự bực bội trong lòng, nói:

- Vậy được rồi, hy vọng Ủy ban nhân dân thành phố có thể bàn bạc được một phương án hợp lý.

“Rầm …” Cúp điện thoại xuống, Hạ Kim Cường đập mạnh lên bàn một cái.

Sắc mặt lão xanh mét, thái độ của Hàn Đông làm cho lão vô cùng tức giận.

Lão cảm thấy, Hàn Đông căn bản không coi lão Bí thư Thành ủy này ra gì.

Công trình đường Tân Giang tuy là trách nhiệm của Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng công trình lớn như vậy, Thành ủy cũng nên can thiệp vào chứ.

Trước kia khi Hề Hiểu Kiến làm Bí thư Thành ủy, Hạ Kim Cường làm Chủ tịch thành phố, các công việc liên quan cũng đều là Hội nghị thường vụ quyết định.

Sao bây giờ đến lượt Hàn Đông làm Chủ tịch thành phố rồi, hắn lại muốn một mình độc chiếm công trình này, thật là quá quắt rồi.

- Bí thư Hạ đang tức giận ai vậy?

Thư ký Chu Kiệt Trác đang ngồi ở gian ngoài khó hiểu thầm hỏi.

Sau khi Hạ Kim Cường lên làm Bí thư Thành ủy, hoàn cảnh của lão đã tốt hơn trước rất nhiều.

Trước đây dưới sự chèn ép của Hàn Đông liên thủ với Hề Hiểu Kiến, công việc hàng ngày của Hạ Kim Cường rất khó khăn, làm Thư ký của lão, Chu Kiệt Trác cũng rất căm tức, thậm chí có chút chán nản, lại ngầm trách cứ Hạ Kim Cường không sớm cho y xuống cơ sở.

Nhưng y không ngờ Hạ Kim Cường bỗng chốc được Tỉnh ủy đề bạt làm Bí thư Thành ủy, đây quả thực là chuyện đảo ngược động trời.

Cho nên từ đó đến nay, tâm trạng của Chu Kiệt Trác rất tốt.

Nhưng Chu Kiệt Trác nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề, đó là Hạ Kim Cường tuy làm Bí thư Thành ủy, trên danh nghĩa là nhân vật số một của thành phố Tân Châu, nhưng thực tế lại không có quyền lực tương ứng.

Sau khi bộ máy mới được điều chỉnh, hai lần Hội nghị thường vụ, Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường không đạt được lợi ích gì lớn.

“Xem tình hình này, Hàn Đông vẫn tiếp tục có thế mạnh hơn.” Chu Kiệt Trác ngồi ở đó, trong lòng âm thầm cân nhắc, y cảm thấy con người Hạ Kim Cường thiếu sự quyết đoán, làm Bí thư Thành ủy mà vẫn vị Hàn Đông áp chế.

Mặt khác, so với Thư ký tiền nhiệm Tả Nhất Sơn của Hàn Đông, y càng bất mãn Hạ Kim Cường hơn.

Y đi theo Hạ Kim Cường cũng khá lâu rồi, nhưng Hạ Kim Cường vẫn không cho y xuống cơ sở để làm quản lý chính một chỗ. Nhìn xem Hàn Đông đối với Tả Nhất Sơn thật tốt, vừa cho xuống liền làm lãnh đạo có thực quyền ở huyện, sự giúp đỡ rất lớn làm cho Chu Kiệt Trác vô cùng hâm mộ.

“Ôi, chịu đựng thêm một thời gian rồi nói sau đi.” Chu Kiệt Trác thở dài một hơi, y làm Thư ký, thật không dễ chủ động đưa ra ý kiến muốn xuống cơ sở, nếu Hạ Kim Cường không nói ra, y đành phải chờ đợi một cách bị động.

Lúc này, Hạ Kim Cường sau khi ở trong văn phòng đã hạ hỏa, gọi điện thoại cho Phương Thế Nguyên, nói:

- Tổng giám đóc Phương, về chuyện công trình đường Tân Giang, có một chút thay đổi, ý kiến của thành phố có chút bất đồng, tôi cũng không tiện ép xuống, vậy nói qua với anh trước, tôi sẽ tiếp tục làm công tác thuyết phục, các anh cũng có sự chuẩn bị.

Đầu bên kia Phương Thế Nguyên nghe Hạ Kim Cường nói, sắc mặt có chút không vui, nhưng gã vẫn cười. nói:

- Bí thư Hạ, tôi có lòng tin với anh, anh yên tâm, tôi sẽ làm tốt công việc chuẩn bị. Đúng rồi, Bí thư Hạ, tôi cũng đang định gọi điện cho anh, tối nay anh đã thu xếp chưa, tôi muốn mời anh ăn cơm.

Hạ Kim Cường trong lòng có chút buồn bực, cảm thấy áy náy về chuyện đường Tân Giang chắc chắn không thể tiến triển theo kế hoạch ban đầu mình nói với Phương Thế Nguyên, bèn chấp thuận lời mời của Phương Thế Nguyên:

- Vậy được, vẫn đến Mục Mã.

- Được, vậy tôi đi thu xếp.

Phương Thế Nguyên cười nói.

Cúp điện thoại xuống, vẻ mặt Phương Thế Nguyên sầm xuống: “Tên Hạ Kim Cường này thật là vô dụng. Đường đường là Bí thư Thành ủy, một chút việc cỏn con như vậy cũng không quyết được, sớm biết thế này không tìm đến lão ta nữa. Chuyện này chắc chắn là Hàn Đông không đồng ý, xem ra vẫn là tên tiểu tử Hàn Đông này có bản lĩnh.”

Vừa nghĩ đến Chủ tịch thành phố trẻ tuổi mang khuôn mặt tươi cười, trong lòng Phương Thế Nguyên vô cùng cảm than, trên thực tế, là Tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, cũng gặp mặt không ít Chủ tịch thành phố, nhưng ông ta mới lần đầu gặp mặt một Chủ tịch thành phố trẻ tuổi như Hàn Đông.

“Hắn quá trẻ tuổi, nếu không phải là có bản lĩnh cứng rắn, thì cũng phải có một nền tảng lớn mạnh, rất có thể Hàn Đông đã có cả hai thứ, nếu không vị trí Chủ tịch thành phố cũng không phải ngồi vững như vậy.”

Nghĩ đến đây, Phương Thế Nguyên bấm điện thoại, dặn dò nói:

- Thám thính xem Hàn Đông có sở thích gì, thích đi đâu ăn cơm, bình thường thích làm cái gì, phải đẩy đủ, chi tiết.

Dựa vào kinh nghiệm của gã, một con người, chỉ cần có sở thích, nhất định sẽ có cách đối phó.

Mà Hàn Đông trẻ tuổi như vậy, chắc chắc sẽ thích rất nhiều thứ, cho nên chỉ cần dò hỏi rõ ràng, bốc thuốc đúng bệnh, như vậy chắc chắn sẽ đạt được mục đích.

Nếu có thể nắm được Hàn Đông, lại thêm sự trợ giúp của Hạ Kim Cường, Tập đoàn Thịnh Thế muốn làm gì, cơ bản là không thành vấn đề.

Lúc này, Hàn Đông đang ngồi trong phòng làm việc, trên bàn bày một đống tài liệu.

Đây đều là những tài liệu về đường Tân Giang.

Hàn Đông xem qua rất nhanh, một số thứ không cần thiết thì chỉ nhìn lướt qua.

Hắn chủ yếu xem trong số các tài liệu phản ánh các mối quan hệ lợi ích, từ đó tìm ra một mạch suy nghĩ.

Nếu Hạ Kim Cường vài lần tỏ ý muốn nhúng tay vào công trình đường Tân Giang, Hàn Đông đương nhiên phải đối đãi nghiêm túc, một mặt không để cho Hạ Kim Cường nhúng tay vào, một mặt Hàn Đông cũng hy vọng mình tìm ra được phương án không để cho Hạ Kim Cường tìm được sơ hở và nhược điểm.

Theo những tài liệu này, Hàn Đông thấy Tập đoàn Thịnh Thế chiếm một phần lớn công trình, ngoài ra Tập đoàn Đại Địa cũng chiếm không ít, tổng lượng công trình của hai tập đoàn này cộng vào chiếm bảy phần tổng công trình đường Tân Giang.

Đồng thời trong những tài liệu này cũng có giới thiệu các công ty.

Hàn Đông xem qua một chút, Tập đoàn Thịnh Thế là một công ty ở Thục Đô, có lịch sử tám năm rồi. Còn Tập đoàn Đại Địa lại là một tập đoàn tương đối trẻ, theo tài liệu cho thấy, khi công trình đường Tân Giang chính thức công khai đấu thầu được nửa năm thì công ty này mới được thành lập, mua lại hai công ty xây dựng địa phương, đồng thời tăng thêm một ít vốn đăng kí, về tư chất xem ra cũng không có vấn đề gì.

“Công ty Đại Địa này có chút kỳ lạ.”

Hàn Đông nhìn vào tập tài liệu trong tay, cảm thấy Tập đoàn Đại Địa này thành lập thật đúng lúc, dường như là nhằm vào công trình đường Tân Giang, và quả thật nó cũng lấy được không ít công trình.

“Tập đoàn Thịnh Thế và Tập đoàn Đại Địa, hai công ty này chiếm phần lớn công trình, giữa chúng liệu có mối liên hệ gì không?”

Hàn Đông chau mày suy nghĩ một lát, nhưng cũng không có manh mối gì.

Đúng lúc này, Tần Bạch Thần gõ cửa đi vào.

Hàn Đông ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:

- Anh Tần đến rồi, ngồi đi.

Hắn cũng không đứng dậy chào đón, thể hiện rất thoải mái.

Nhưng Tần Bạch Thần trong lòng không có chút nào tỏ vẻ không vui.

Bởi vì đây chính là thái độ tùy ý mà Hàn Đông đối xử với người của mình.

Giữa người và người, có đôi khi là như vậy.

Thái độ bình thường với bạn, thậm chí lúc lạnh nhạt, lãnh đạo còn ngồi nghênh ngang ở đó; nhưng khi lãnh đạo coi bạn là người của mình, có lúc sẽ biểu hiện không coi trọng, rất bình thường.

Dường như thái độ giống nhau, trong mối quan hệ khác nhau, lại biểu thị hàm ý khác nhau.

Cho nên bây giờ theo Tần Bạch Thần thấy, Hàn Đông tùy ý với mình như vậy, chình là vì Hàn Đông xem mình như người của hắn, thậm chí là tâm phúc.

Cho nên trong lòng anh ta vô cùng vui mừng.

- Chủ tịch thành phố Hàn, qua thời gian điều tra nghiên cứu, đối với tài nguyên sức nước của thành phố Tân Châu, hiện tại đã tìm hiểu thêm một bước.

Tần Bạch Thần mỉm cười nói:

- Tôi cho rằng, thành phố Tân Châu có đầy đủ cơ sở phát triển thủy điện.

- Thật không, đây đúng là chuyện tốt.

Hàn Đông mỉm cười đáp, đứng dậy đi sang khu tiếp khách ngồi xuống nói:

- Anh Tần, anh nói tình hình cụ thể xem nào.

Tuy rằng Hàn Đông ngồi rất tùy tiện, nhưng Tần Bạch Thần vẫn ngồi xuống ngay ngắn.

Anh ta bèn báo cáo tình hình cụ thể cho Hàn Đông.

Hàn Đông vừa nghe vừa gật đầu, vô cùng hài lòng với công việc của Tần Bạch Thần.

- Nói như vậy, bây giờ chúng ta cần nhất là hỗ trợ tài chính. Triển khai thủy điện, chỉ dựa vào chúng ta chắc chắn không thể hoàn thành được đầu tư lớn như vậy.

- Đúng vậy, tài chính là vấn đề lớn nhất.

Tần Bạch Thần đồng cảm sâu sắc, nói:

- Tôi cũng đã tư vấn chuyên gia, nếu quy hoạch tốt, thành phố Tân Châu chúng ta có thể thi công được ba trạm thủy điện lớn, nếu đều được duyệt, tiền đầu tư sẽ rất lớn, mong rằng có thể xây dựng thành phố Tân Châu thành một thành phố năng lượng lớn.

Hàn Đông nhìn Tần Bạch Thần đang có chút hưng phấn, cười nói:

- Hy vọng là tốt đẹp, nhưng công việc phải làm chắc chắn mới được. Thế này đi, anh đi liên hệ với Sở thủy lợi, vạch ra một quy hoạch bước đầu trước rồi nói sau.

Tần Bạch Thần gật đầu nói:

- Vâng, tôi sẽ nhanh chóng lập ra phương án.

Hàn Đông cười cười, rồi hỏi:

- Đúng rồi, anh Tần, Tập đoàn Đại Địa ở thành phố Tân Châu anh có biết không?

- Tập đoàn Đại Địa?

Tần Bạch Thần trầm ngâm một hồi, bèn nhớ ra:

- Đúng rồi, là Tập đoàn Đại Địa tham gia xây dựng đường Tân Giang phải không? Tôi có ấn tượng, công ty này nghe nói là thành lập vì đường Tân Giang, trước kia là hai công ty xây dựng nhỏ, cũng không biết vì sao lại hợp lại, mở rộng quy mô, tăng vốn, hơn nữa lại đấu thầu được không ít đoạn đường trong công trình đường Tân Giang, ngoài ra nghe nói công ty này hợp tác rất tốt với Tập đoàn Thịnh Thế.

- Thật không, là hợp tác thế nào?

Hàn Đông trong lòng rúng động, cảm thấy dường như đã tìm ra được manh mối gì đó.

Tần Bạch Thần khẽ cười, nói:

- Tôi cũng chỉ nghe người ta nói, hình như là chuyên gia kỹ thuật gì đó của Tập đoàn Đại Địa, đều điều từ Tập đoàn Thịnh Thế sang, có người còn nói Tập đoàn Đại Địa thực ra chỉ là cái vỏ, nếu dựa vào hai công ty nhỏ trước kia, căn bản không thể có tư chất tham gia công trình đường Tân Giang, mà trong đó Tập đoàn Thịnh Thế đóng vai trò quan trọng, hai công ty này thực ra chỉ là một công ty…

- Một công ty sao?

Hàn Đông cảm thấy tình hình có chút phức tạp, Tần Bạch Thần trước đây vẫn làm ở thành phố Tân Châu, hơn nữa làm việc ở Cục Xúc tiến đầu tư, hiểu biết tương đối nhiều, nếu anh ta nói đúng, vậy Tập đoàn Thịnh Thế và Tập đoàn Đại Địa chắc chắn là có vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.