Gặp Lộ Lợi Dương ở đây, làm cho Hàn Đông rất nghi hoặc.
Nhưng y đã chủ động tới chào hỏi trước, Hàn Đông cũng chỉ có thể mỉm cười nói:
- Thì ra là Lộ thiếu gia, không ngờ là lại gặp cậu ở đây.
Lộ Lợi Dương nghe Hàn Đông xưng hô với mình xong, cười cười nói,:
- Hàn Đông anh kêu tên tôi là được rồi, còn nếu như không chê thì có thể kêu một tiếng anh Dương cũng được.
Tên mập bên cạnh nghe được thật sự thấy kinh ngạc, y nghe ra là, Lộ Lợi Dương rất khách khí với Hàn Đông.
Làm cho y rất ngạc nhiên, phải biết rằng ông nội của Lộ Lợi Dương là chủ tịch Quốc hội đương nhiệm của nước Trung Hoa.
Lộ Lợi Dương đích thị là thái tử đảng, trong hội những người trẻ tuổi ở Bắc Kinh là người có quan hệ rộng lớn nhất.
Vậy tại sao y lại khách khí như vậy đối với một thanh niên trẻ như vậy.
Trong lòng tên mập này rất là kinh ngạc, đồng thời cũng nhớ lại tình hình khi đi chung trên máy bay với Hàn Đông, lúc ấy cảm giác của mình với hắn cũng không tệ, còn cho hắn một tấm danh thiếp, nghĩ là nếu như sau này có cơ hội sẽ dẫn theo hắn đi làm ăn, bây giờ nghĩ lại mình lúc đó đúng là có mắt không tròng.
- Ha ha, vậy thì tôi sẽ gọi anh là anh Dương vậy.
Hàn Đông cười nói.
Đây là lần gặp thứ hai giữa Hàn Đông và Lộ Lợi Dương, lần đầu là khi y đi chung với Mã Bình Nguyên, cho nên Hàn Đông có chút đề phòng y. Nhưng nói chung, Lộ Lợi Dương đối với Hàn Đông vẫn khách khí hơn.
Cái gọi là nể mặt người chính là vậy, khi Lộ Lợi Dương đã khách khí như vậy, hắn cũng phải khách khí lại với y một chút.
Tuy rằng ông nội của y sắp nhường chỗ, nhưng ít nhiều gì cũng còn chút sức ảnh hưởng.
Nếu như không bức thiết quá, Hàn Đông cũng không muốn có sự xung đột với y, vì như vậy đối với hắn cũng không có gì tốt cả.
- Hàn Đông, tình cờ không bằng gặp mặt, nếu chúng ta đã gặp nhau ở đây, bữa trưa anh sẽ mời cậu dùng bữa, cậu không được từ chối đâu đó.
Lộ lợi Dương nhiệt tình nói.
Hàn Đông không hiểu vì sao y lại nhiệt tình như vậy, nhưng hắn cũng không từ chối, mỉn cười nói:
- Được, vậy tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Tên mập ở một bên thấy biểu hiện rất tự nhiên của Hàn Đông đối với sự nhiệt tình của Lộ Lợi Dương, thì càng thấy kinh ngạc, không biết Hàn Đông rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Phải biết rằng, nhìn Hàn Đông cùng lắm là khoảng hai mươi mấy tuổi, cho dù gia thế của hắn như thế nào, thì Lộ Lợi Dương cũng đâu cần khách khí như vậy.
Thật ra, Lộ Lợi Dương khách khí như vậy, chủ yếu là dựa trên những năng lực tiềm tàng của Hàn Đông.
Tuổi tác của Hàn Đông tuy không lớn, nhưng uy thế thì rất mảnh liệt, bây giờ ở Bắc Kinh, đã có tin đồn rằng Hàn Đông và Tô Xán là hai người tuổi trẻ tài cao đời thứ ba, mà Hàn Đông là người được khen ngợi nhiều hơn cả Tô Xán.
Bây giờ Tố Xán cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng y với Hàn Đông có sự khác biệt, vì không có nhiều kinh nghiệm căn bản, cho nên không tạo ra được nhiều thành tích nổi bật gì.
Còn Hàn Đông là bắt đầu từ căn bản mà lên, cùng là cấp cấp Giám đốc, Hàn Đông thân là chủ tịch thành phố, so ra mạnh hơn Tô Xán chỉ đảm nhiệm chức cục trưởng ở ủy ban.
Đương nhiên, hiện thời Hàn Đông vẫn còn thiếu một số kinh nghiệm nhậm chức ở cơ quan trung ương, nhưng đó không phải là vấn đề chủ yếu, huống hồ khả năng bây giờ của hắn, hắn muốn tới cơ quan trung ương rèn luyện cũng không phải là việc khó.
- Đúng rồi, đây là Khương Minh.
Bây giờ Lộ Lợi Dương mới nhớ tới tên mập ở bên cạnh, cười cười giới thiệu với Hàn Đông.
Khương Minh với vẻ mặt nịnh nọt cười, cung kính tiến lên nói:
- Hàn thiếu gia, xin chào, rất mừng được gặp lại anh, lần trước không biết thân phận của anh, tiểu Khương đường đột rồi...
Hàn Đông cười cười khoát tay nói:
- Không có gì, anh cũng không cần khách khí với tôi như vậy, cứ gọi tên tôi được rồi.
- Như vậy đâu có được...
Khương Minh liền nói, y chỉ là người đi theo Lộ Lợi Dương, bây giờ cả y cũng khách khí với hắn như vậy, thì mình là sao mà gọi thẳng tên của hắn được.
Với lại tiểu tử này đi theo Lộ Lợi Dương trong ngành này đã bao lâu nay, chắc bây giờ cũng đã đoán ra được thân phận của Hàn Đông, biết hắn chắc chắn có quan hệ với Lão Hàn có danh tiếng lẫy lừng.
Lộ Lợi Dương nói:
- Khương Minh gọi là chủ tịch Hàn đi, đừng có gọi là Hàn thiếu gia.
Đối với việc này Hàn Đông cũng không có phản đối gì, ba người cùng đi ra khỏi đại sảnh của Tỉnh ủy, sau đó Hàn Đông căn dặn một số việc cho Khổng Phàm Chi, liền lên xe của Lộ Lợi Dương.
Đó là một chiếc BMW màu bạc, xem bộ dạng là vừa mới mua, thậm chí ngay cả biển số cũng chưa có.
Lộ Lợi Dương nói:
- Hàn Đông, hai ngày nữa tôi còn tính tới thành phố Tân Châu, không ngờ gặp cậu ở đây, thời gian này có bận lắm không?
Hàn Đông nói:
- Phải chịu thôi, tôi đâu có tự do như anh Lộ được đâu.
Lộ Lợi Dương cười ha ha nói:
- Tôi chỉ làm những chuyện nhỏ nhặt, kiếm chút tiền mà sống, đâu có như cậu, toàn làm chuyện đại sự.
Khi đang nói chuyện, Lộ Lợi Dương tỏ ra hầu như thuộc lòng tất cả những gì Hàn Đông đã làm, xem ra y rất chú ý tới Hàn Đông.
Khương Minh ở phía trước lái xe, khi hai người nói chuyện ở phía sau, trong lòng lại càng ngạc nhiên hơn nữa, từ miệng của Lộ Lợi Dương, y đã biết được rốc cuộc những gì Hàn Đông đã làm.
Làm được nhiều truyện như vậy, mà lại rất trẻ, đã làm tới chức chủ tịch thành phố, cán bộ cấp Giám đốc sở.
- Trẻ như vậy, chắc chưa tới ba mươi tuổi, đã là cán bộ cấp Giám đốc sở thực quyền, đúng là lợi hại.
Khương Minh nghĩ thầm trong lòng, tuy nhiên y đi theo Lộ Lợi Dương, cũng có thể gọi là có chút quen biết, đừng nói là quan chức cấp Giám đốc sở, mà ngay cả quan chức cán bộ cấp phó bộ cũng gặp không ít. Nhưng trẻ như vậy mà đã nắm trong cấp giám đốc sở thực quyền như vậy, thì thật đáng kinh ngạc.
Chính vì y cũng có chút hiểu biết về nội tình hơn nhiều người, thì lại càng cảm thấy uy thế của Hàn Đông có chút nghịch ý trời.
- Khó trách Lộ thiếu gia khách khí với hắn như vậy, vốn dĩ Hàn lão đã là một ngọn núi lớn, lão nhân gia ông mà đá một chân, cả nước Trung Hoa đều bị chấn động, với lại xem bộ dạng của Hàn Đông, tiền đồ của hắn sẽ rất khó lường trước được.
Khương Minh nghĩ trong lòng
- Xem ra quen biết với hắn, cũng là một chuyện tốt.
Xe ngừng trước Sư Tư lầu, Lộ Lợi Dương nói:
- Tôi tới từ Tứ Xuyên, thích nhất là món lẩu Tứ Xuyên, rất cay, rất ngon....
Khương Minh đậu xe xong, liền chạy đi đặt phòng.
- Trưa nay uống chút rượu đi, chúng ta lần đầu ăn cơm chung, phải tí rượu mới có không khí.
Lộ Lợi Dương cười nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cũng được, vậy thì mình uống chút đi.
Cho tới bây giờ vẫn chưa hiểu rõ lắm về Lộ Lợi Dương, nhưng cứ nói chuyện với y như vậy, Hàn Đông có thể cảm thấy y là một người rất có tâm kế, hay có thể nói là một người rất biết dụng tâm. Tuy là y đã đặt toàn bộ tâm trí trên mặt kinh doanh, nhưng Hàn Đông vẫn có thể nhận ra được y đã tạo được một mạng lưới quan hệ rất lớn.
- Cho dù không thể làm bạn, thì cũng không nên trở thành đối thủ với nhau.
Trong lòng Hàn Đông suy nghĩ.
- Đương nhiên, nếu như có thể trở thành đồng minh, thì càng tốt, chí ít có thể thông qua y, mà quen biết chút ít với mạng lưới quan hệ của y tạo ra, mai mốt có chuyện gì, có y giúp đỡ, thì cũng có thêm chút không gian hoạt động.
- Cám ơn, anh Dương, tôi cũng chúc anh kinh doanh thịnh vượng.
Uống ly rượu vào, Lộ Lợi Dương nói:
- Có lẽ cậu chưa hiểu gì nhiều về tôi, nói thật, tôi cũng không có chí hướng lớn gì, không giống như cậu có nhiều sự theo đuổi, tôi chỉ muốn có chút làm ăn nhỏ, kiếm chút tiền, yên ổn mà sống qua ngày là được rồi.
Hàn Đông cười nói:
- Anh Lộ anh kkhiêm nhường quá rồi, anh mà là làm ăn nhỏ thì người khác sao mà sống đây?
Lộ Lợi Dương nói:
- Cậu nói cũng phải, dù sao thì ở vị trí của anh, nếu như nói không có lợi dụng chút quan hệ, thì đúng là gạt người ta. Thêm vào tôi lại rất thích kết giao bạn bè, có rất nhiều bạn bè giúp đỡ, cho nên kinh doanh cũng có chút quy mô. Nhưng tôi có thể vỗ ngực mà nói, toàn bộ kinh doanh của tôi đều rất hợp pháp, ít ra tôi sẽ không làm nất mặt gia đình
Trong lòng Hàn Đông nghĩ không biết là y thật sự thành thật với mình, hay là đang đóng kịch nữa,
- Ha ha, anh Lộ nói rất hay, thật ra tôi cũng giống như anh, chính là sẽ không làm mất mặt gia đình
Vừa nói, Hàn Đông vừa chủ động nâng ly với Khương Minh.
Khương Minh thấy vậy liền đứng dậy, hai tay nâng ly lên cụng với Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Khương Minh ngồi xuống uống chung đi, ở đây chúng tôi có một quy định, nếu đứng uống sẽ phải uống nhiều hơn. Nếu như anh muốn đứng đó mà uống, vậy thì sẽ bị phạt thêm một ly.
Tuy rằng Lộ Lợi Dương không để ý gì nhiều tới Khương Minh, nhưng y cũng dẫn theo bên cạnh, như vậy chắc là đã coi như là tâm phúc rồi, cho nên Hàn Đông cũng sẽ không làm ngơ gã này.
Có nhiều khi, mình để ý tới những người bên cạnh của đối phương, trong mắt đối phương, cũng sẽ có một chút cảm xúc.
Khương Minh với vẻ mặt cười nịnh nói:
- Chủ tịch Hàn, anh là lãnh đạo, em đứng cụng ly với anh, rồi sau đó sẽ ngồi xuống uống được rồi.
Đối với thái độ của Hàn Đông, trong lòng Khương Minh thấy có chút cao hứng, tuy là trước mặt Hàn Đông y chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng nhân vật nhỏ cũng có lòng tự trọng, khi được người khác tôn trọng mình vẫn rất cảm động.
Hàn Đông cười cười, tên này cũng khá biết điều.
Lộ Lợi Dương đổ đầy rượu vào ly của Hàn Đông, nói:
- Đúng rồi, Hàn Đông, lần này tôi qua đây là để chuẩn bị làm ăn với Bảo Hoành Hồng, nhưng tôi đã có tìm hiểu qua, thằng nhóc ấy ngang tàng quá, cho nên không muốn làm chung với nó nữa, tôi muốn tự mình làm một số hạng mục, không biết cậu có kiến nghị gì tốt không?
Hàn Đông nói:
- Anh Lộ, bây giờ cụ thể là anh làm về nghiệp vụ gì em cũng chưa biết, làm sao đề xuất được kiến nghị gì tốt được, nhưng nếu như anh có ý, thì có thể tới thành phố Tân Châu xem qua, ở đó chắc chắn sẽ có hạng mục mà anh có hứng thú.
Ngay lúc đó, Hàn Đông đột nhiên nghĩ được một ý kiến hay, vừa đúng lúc thành phố Tân Châu đang ở vào thời kỳ phát triển quan trọng, nếu như có thể dẫn dụ được Lộ Lợi Dương tới đầu tư, và có quy phạm tốt, tuyệt đối là một việc nhất cử lưỡng tiện, dù sao thì với thân phận, quan hệ của y, chỉ cần mình biết lợi dụng, hiệu quả đạt được nhất định rất tốt.