Người Cầm Quyền

Chương 617: Mặt trái của bản thảo



Mặc dù Hàn Đông đã đưa ra kế hoạch cụ thể để phát triển thành phố Tân Châu, một mặt dồn sức khai thác thủy điện, mặt khác lấy than đá huyện Vũ An làm cơ sở thành lập khu công nghiệp xanh, đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố năng lượng lớn.

Hai mặt này, đều cần đầu tư cực lớn, bởi vậy nhất thiết cần nghĩ cách từ nhiều phương diện để hấp dẫn nguồn đầu tư khắp nơi đến mới được.

Mà Lộ Lợi Dương có mạng lưới quan hệ người ngoài cực lớn, nếu như có thể thu hút anh ta đến đầu tư, nói không chừng anh ta cũng có thể lôi kéo càng nhiều người tới, vậy thì chí ít là có thể giải quyết một phần vốn đầu tư.

Hơn nữa Hàn Đông còn nghĩ đến một điểm, một mặt thu hút Lộ Lợi Dương đi phát huy tác dụng tích cực, mà mặt khác, cũng cần tăng cường nề nếp, bó buộc quyền lợi và nghĩa vụ giữa thành phố Tân Châu và các nhà thương mại đầu tư.

Như vậy lại có thể nói là một công đôi việc, đồng thời Hàn Đông còn có một cách nghĩ khác, chính là hắn không thể làm mãi ở thành phố Tân Châu. Mà thu hút nhóm người Lộ Lợi Dương đến đầu tư, có thể tránh được việc Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố có khả năng gây áp lực đối với nhà đầu tư.

Dù sao ở rất nhiều địa phương, một vài nhà đầu tư sau khi đến đầu tư, chính phủ nơi đó thường xuyên treo đầu dê bán thịt chó, cũng chính là “J,Q,k,y” mà về sau người ta thường miêu tả, tức là sau khi mồi chài doanh nghiệp đến, đóng khung lại, vừa chèn ép vừa vòi vĩnh khiến cho các doanh nghiệp này khổ không nói được.

Còn với thân phận và bối cảnh của Lộ Dương Lợi, cho dù sau khi hắn đã rời xa thành phố Tân Châu, bọn họ cũng không gặp phải tình huống như này.

Cũng chính vì như vậy, Hàn Đông lúc này mới có thành ý mời Lộ Lợi Dương qua xem.

- Đúng rồi, tôi cũng nghe nói Thành phố Tân Châu mấy anh phát hiện mỏ than lớn.

Lộ Lợi Dương nói.

- Than đá là nguồn vật liệu tốt, là vàng đen đó, có điều Hàn Đông à, chỉ sợ là cậu không chỉ đơn giản phát triển các doanh nghiệp khai thác than chứ?

Hàn Đông gật gật đầu, nói:

- Vâng, nếu như chỉ tiến hành khai thác than đá, vậy thì quá sơ cấp rồi, lần này huyện Vũ An phát hiện mỏ than đá lớn, đều là than không khói chất lượng tốt, số lượng dự trữ lên tới bốn tỷ tấn, đây là mỏ than rất lớn của toàn quốc, bởi vậy tôi chuẩn bị tiến hành khai thác sử dụng tổng hợp, lấy mỏ than đá làm cơ sở, thành lập khu công nghiệp môi trường xanh qui mô lớn, tôi nghĩ anh Lộ có thể từ trong đó tìm thấy dự án thích hợp để triển khai.

Lộ Lợi Dương cười, nói:

- Xem ra Hàn Đông có kế hoạch rất lớn a, tôi cũng có chút động lòng rồi, có điều tạm thời tôi không đi thành phố Tân Châu, tôi lập tức quay về Yến Kinh, một mặt tôi muốn nghĩ một chút xem có hạng mục phát triển tốt gì, mặt khác tôi cũng có thể giúp cậu giới thiệu một vài người bạn đến đầu tư, cậu yên tâm, tôi giới thiệu cho cậu thì đều là người làm ăn chính đáng, mặc dù mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều có bối cảnh, mối quan hệ, nhưng điều này cũng không gây khó khăn cho bọn họ làm ăn đường đường chính chính.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Tôi đương nhiên tin anh Lộ, tôi cũng có thể bảo đảm, chỉ cần là thật tâm đến đầu tư, thành phố Tân Châu nhất định hết sức bảo đảm quyền lợi hợp pháp.

- Được, tôi trở về giúp cậu tuyên truyền một chút.

Lộ Lợi Dương cười nói, nhấc cốc lên cụng với Hàn Đông một cái, nói:

- Những người không thật lòng muốn đầu tư, tôi cũng không để cho bọn họ đến.

Hàn Đông cười, nói:

- Vậy thì nhờ cả anh Lộ rồi, đúng rồi, thành phố Tân Châu còn chuẩn bị dốc sức phát triển thủy điện. Nguồn tài nguyên nước của thành phố Tân Châu vô cùng phong phú, bởi vậy chúng tôi chuẩn bị đưa thành phố Tân Châu trở thành một thành phố tập hợp nguồn năng lượng thủy điện, công nghiệp than đá, có nhiều thứ có thể đầu tư.

Lộ Lợi Dương nói:

- Đầu tư thủy điện à, đây là cái mà không phải người bình thường nào cũng có thể đầu tư được, tôi cảm thấy cậu tốt nhất là tìm đơn vị thuộc Bộ Thủy lợi, Hoa Điện…mới có khả năng.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Tôi cũng biết, có điều đến lúc đó tự nhiên cũng cần đầu tư phương diện khác, cho nên người nào có liên quan thì anh Lộ cũng giới thiệu chút nhé.

- Cái này không vấn đề.

Lộ Lợi Dương gật đầu, nói.

Ba người cùng uống một bình rượu Mao Đài, Khương Minh uống ít hơn một chút, Hàn Đông và Lộ Lợi Dương mỗi người uống gần như nhau.

Mặc dù không say, nhưng mặt hai người đều ửng đỏ.

Ngay sau đó, hai người tìm một quán trà uống trà, và tiếp tục nói chuyện.

- Haizz, nói thật, chúng tôi có một vài áp lực rất lớn.

Lộ Lợi Dương lưng tựa trên chiếc ghế mây tre, thở dài một cái, nói:

- Tôi thấy Hàn Đông cậu bây giờ cũng không ít việc phải lo. Còn tôi, mặc dù không có chí hướng lớn, nhưng kiếm chút tiền cũng không dễ dàng gì.

Hàn Đông nói:

- Không còn cách nào, so với rất nhiều người khác, chúng ta đã chiếm nhiều ưu thế của trời rồi, muốn đạt được càng nhiều, trả giá nhiều một chút cũng là đáng mà.

Lộ Lợi Dương vẻ mặt cụt hứng, lại thở dài, nói:

- Có lẽ một vài người cảm thấy tôi đạo đức giả, thế nhưng tôi thật sự nơm nớp lo sợ, như tảng băng mỏng vậy.

Hàn Đông tràn đầy đồng cảm, nói:

- Có điều để lo sợ là chuyện tốt, còn hơn không có gì bận tâm, tốt hơn là việc cuối cùng đi đến diệt vong.

Lộ Lợi Dương ha ha cười lên, tự giễu nói:

- Cũng đúng, về phương diện này mà nói, tôi cũng coi như là người nhát gan.

Hàn Đông mặc dù mặt đỏ, dáng vẻ của người uống nhiều rượu, nhưng thần trí là tỉnh táo, từ trong lời Lộ Lợi Dương, hắn cảm thấy anh ta cũng là một người sống tình cảm, nhất thời cảm giác đối với anh ta thân thiện hơn một chút.

Đợi tỉnh rượu một chút, Hàn Đông liền cáo từ Lộ Lợi Dương, liên hệ với Khổng Phàm Chi, sau đó liền trở về thành phố Tân Châu.

Đương nhiên, trước khi đi, Hàn Đông và Lộ Lợi Dương lưu lại cách liên hệ lẫn nhau.

Đối với hành trình Thục Đô lần này, Hàn Đông rất hài lòng.

Một mặt hắn gặp được Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, và bọn họ cùng nhau trò chuyện vui vẻ, yêu cầu đề ra về cơ bản cũng nhận được sự khẳng định đồng tình của bọn họ.

Mặt khác Hàn Đông bất ngờ gặp được Lộ Lợi Dương trên đường, cùng anh ta ăn bữa cơm, và cũng tăng thêm hiểu biết lẫn nhau, có khả năng thu hút được Lộ Lợi Dương đến Tân Châu đầu tư, thậm chí có khả năng hai người thành đồng minh với nhau.

Cho nên tinh thần Hàn Đông tương đối tốt.

Trở lại thành phố Tân Châu, đã là lúc tan làm rồi, Hàn Đông cũng không trở về văn phòng, trực tiếp về Nhà khách số một.

Ngày thứ hai đi làm, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Hoàng Văn Vận, bảo anh ta đến văn phòng một chuyến.

Không bao lâu, Hoàng Văn Vận liền đến, Hàn Đông mời ngồi xuống, sau đó đem ý tưởng phát triển thành phố Tân Châu của mình cùng anh ta tiến hành bàn luận kĩ càng.

Hoàng Văn Vận đối với cách làm của Hàn Đông có chút nghi ngờ, mặc dù anh ta là Ủy viên thường vụ, nhưng chủ yếu quản lý quận Cao Tân, tuy công việc có chút liên quan đến Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng cách làm của Hàn Đông dường như cũng không quan hệ lớn gì đến anh ta.

Hơn nữa Hoàng Văn Vận là kiên định đứng về phe Hàn Đông, cứ coi như Hàn Đông không nói trước, đến lúc đó trên Hội nghị thường vụ Hàn Đông đưa vấn đề ra, anh ta cũng có thể hết sức ủng hộ mà.

- Mạch suy nghĩ của Chủ tịch thành phố Hàn rất rõ ràng, hơn nữa rất phù hợp với tình hình thành phố Tân Châu hiện nay.

Hoàng Văn Vận nói:

- Có điều, điều mấu chốt nhất chính là, nếu như biến điều này thành thật thì mới được.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- Đúng vậy, đây cũng là điều tôi đang cân nhắc, bất luận là việc gì, đều là do con người làm ra, cho nên muốn làm nên sự nghiệp, trước tiên chính là cần điều chỉnh nhân sự cho tốt. Thành phố Tân Châu sắp sửa mở họp Đại hội Đảng, sau đó chính là thời điểm quan trọng điều chỉnh nhân sự.

Hoàng Văn Vận hơi nao nao, anh ta dường như đã rõ ý đồ của Hàn Đông, lẽ nào Hàn Đông lại có kế hoạch lớn về nhân sự trong thành phố.

- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi luôn phục tùng sự sắp xếp của lãnh đạo.

Hoàng Văn Vận cười, nói:

- Chủ tịch có bố trí gì, trực tiếp chỉ bảo là được.

Anh ta nghĩ dù sao thì mình kiên định đứng về phía Hàn Đông, vậy thì cứ thẳng thắn nói cho rõ, Hàn Đông cần bố trí thế nào, anh ta hết sức ủng hộ và chấp hành là được rồi.

Hàn Đông cười cười, liền đem ý nghĩ của mình nói ra:

- Lần này tôi đến tỉnh và có báo cáo với lãnh đạo liên quan một chút, lãnh đạo Tỉnh ủy cũng ủng hộ phát triển thành phố Tân Châu, còn ý của tôi, là muốn Hoàng Văn Vận đến Ủy ban nhân dân thành phố làm.

Hoàng Văn Vận nói:

- Không vấn đề gì, tôi xin phục tùng sự sắp xếp.

Hàn Đông nói:

- Thành phố Tân Châu bây giờ ở vào thời điểm phát triển then chốt, cho nên yêu cầu chúng ta tinh thần đồng nhất, cùng nhau nỗ lực, tôi đương nhiên hi vọng người đáng tin đến bên mình cùng nhau phấn đấu, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Văn Vận anh qua bên này đem công việc hàng ngày của Ủy ban nhân dân nắm chắc cho tôi, đồng thời coi trọng nắm bắt công việc của khu công nghiệp xanh.

Hoàng Văn Vận hơi ngẩn người ra, anh ta không ngờ Hàn Đông lại chuẩn bị cho mình làm Phó chủ tịch thường trực, vốn dĩ anh ta cho rằng Hàn Đông sắp xếp mình qua thay thế Chử Bình Khánh.

Tuy rằng đều là Ủy viên thường vụ, nhưng Phó chủ tịch thường trực thành phố là nhân vật số hai ở Ủy ban nhân dân thành phố, trong các Ủy viên thường vụ Thành ủy thì xếp hạng cũng gần trước một chút, quyền lực thực tế so với bây giờ lớn hơn rất nhiều, cũng coi như là một bước tiến.

Ngoài ra Hoàng Văn Vận cũng rõ, nếu Hàn Đông nói ra, vậy thì trên thực tế chắc chắn không có vấn đề lớn.

Hiện tại cục diện của tỉnh Tây Xuyên, Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện chiếm được ưu thế tuyệt đối, Hàn Đông lần này chắc chắn là đi tìm Nguyên Hằng Kiện.

Xem ra Hàn Đông lần này khí thế hừng hực, muốn làm nên việc lớn.

“Như vậy cũng tốt, điều này đối với mình mà nói là một cơ hội lớn, chỉ cần phối hợp tốt với Hàn Đông, tuyệt đối là một món thành tích vững chắc.

Hoàng Văn Vận thầm nghĩ trong lòng, cảm thất rất vui mừng.

Buổi chiều, Hàn Đông nhận được thông báo của Trưởng ban Thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, thứ ba tuần sau sẽ mở họp Hội nghị thường vụ, thảo luận việc chuẩn bị Đại hội Hội đồng nhân dân.

Buông điện thoại, Hàn Đông thầm nghĩ: “Cũng không biết Hạ Kim Cường thời gian này lại có hoạt động gì không, lần này mình nhắc với Tiêu Vọng Nhạc về việc của Hầu Hoa Đông, cũng không biết cuối cùng sẽ quyết định thế nào.”

Cách thứ ba tuần sau còn mấy ngày nữa mới đến Hội nghị thường vụ, Hàn Đông nhân dịp này chuẩn bị nhiều thêm một chút.

Thời gian thoáng cái đã qua, vào cuối tuần, Hàn Đông lại cùng Phó bí thư Bành Y Vinh đi ăn cơm, cùng ông ta nói chuyện một chút về tư tưởng, hai người đều đạt được ý kiến thống nhất về những việc liên quan.

Về việc Hội nghị thường vụ sắp tới, Hàn Đông vô cùng tự tin.

Thứ hai đi làm chưa lâu, Hàn Đông đang phê duyệt văn kiện thì điện thoại trên bàn đổ chuông, Hàn Đông nhận điện thoại, chỉ nghe thấy một giọng nói lạ, nói:

- Xin chào, xin hỏi có phải là Chủ tịch thành phố Tân Châu Hàn Đông không?

Hàn Đông hơi khựng lại, thầm nghĩ người này là ai nhỉ,

- Xin chào, tôi là Hàn Đông, xin hỏi anh là?

- Chào Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Phan Vĩ Cường ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, chỗ tôi có một bản thảo liên quan đến thành phố Tân Châu, nếu để lộ ra có thể có chút ảnh hưởng không tốt đối với thành phố Tân Châu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.