Người Cầm Quyền

Chương 619: Phê bình



Ngày Đại hội đảng thành phố Tân Châu ngày càng tới gần, Hạ Kim Cường đang bắt đầu khua chiêng gõ mỏ sắp xếp.

Theo ông ta, đây là một cơ hội thay đổi thế cục rât tốt, chỉ cần triển khai tốt hoạt động, khẳng định có thể ép Hàn Đông xuống dưới.

Từ khi lên làm bí thư thành phố tới nay, Hạ Kim Cường cùng Hàn Đông xung đột ngày càng nhiều.

Vốn ông ta là một người kiểm soát rất tốt, huống chi ông ta thân là nhân vật số một thành phố Tân Châu, nhưng Hàn Đông lại luôn đè ép ông ta, khiến cho trong lòng ông ta bất mãn vô cùng.

Sự tình phát sinh gần đây, càng làm cho Hạ Kim Cường nhận thức rõ cường thế của Hàn Đông.

Chuyện về đường Tân Giang, Hạ Kim Cường vốn là có ý nghĩ của chính mình, thế nhưng Hàn Đông cường thế tranh giành, ông ta không được như ý

Vấn đề phát triển vùng than đá của Huyện Vũ An, ông ta cũng chuẩn bị nắm trong tay, kết quả Hàn Đông cùng Bành Y Vinh liên kết lại cướp đi quyền không chế, người của ông ta muốn có chiến tích đều rất khó khăn.

Mặt khác, cán bộ chủ yếu hiện nay trong một quận chín huyện thành phố Tân Châu, chỉ có một phần cực nhỏ là người của Hạ Kim Cường, đại bộ phận còn lại đều là bên Hàn Đông, còn có một nhóm người cực nhỏ đang trong chờ đợi.

Nhưng Hạ Kim Cường cũng biết, với tình hình hiện tại của thành phố, người đang chờ đợi, sớm hay muộn cũng đầu nhập phe cánh Hàn Đông.

Cho nên Hạ Kim Cường hiện tại hạ quyết tâm, bất kể thông qua thủ đoạn gì, cũng phải tấn công vẻ kiêu căng ngạo mạn của Hàn Đông, nếu không cứ thế mãi, một bí thư thành phố như ông ta thật sự sắp thành con rối.

Đây cũng không phải kết cục mà ông ta muốn nhìn thấy.

Lại nói tiếp Hạ Kim Cường đối với tiền đồ chính trị của mình vẫn tràn ngập kỳ vọng, cho nên nhất định phải xử lý cục đá chặn đường như Hàn Đông

- Hừ, Hàn Đông chính là một khối đá cản đường ta đi, ta ngay cả hắn cũng không xử lý được, còn làm thế nào mà tiến về phía trước?

Hạ Kim Cường trong lòng thầm nghĩ

- Hàn Đông mặc dù có chút bối cảnh, nhưng dù sao hắn cũng là tuổi trẻ khí thịnh, nếu đổi là chủ tịch thành phố cáo già khác đến, ta đây chẳng phải là càng căm tức hơn?

- Cho nên tên nhóc Hàn Đông này phải thu phục hắn trước.

Lần này ngẫu nhiên gặp được Cát Hồng Diễm, làm cho Hạ Kim Cường nảy sinh biện pháp lợi dụng ả để đối phó Hàn Đông.

Dù sao cho dù Hàn Đông có bối cảnh, nếu có vụ bê bối gì bị làm sáng tỏ, Hạ Kim Cường tin rằng hắn cho dù không chết cũng bị lột da, về sau căn bản là không thể cùng mình đối đầu.

Vốn ông ta mong đợi con trai Hạ Nhất Minh tìm cách chụp ảnh Hàn Đông cùng phụ nữ ăn chơi tráng táng, ai biết thời gian trôi qua lâu như vậy, Hạ Nhất Minh bên đó một chút tiến triển cũng không có, bởi vậy ông ta đành phải nghĩ biện pháp khác.

Hạ Kim Cường ở Mục Mã sơn trang cùng Cát Hồng Diễm ăn cơm, sau đó chơi đến chừng chín giờ mới trở về, để lại Cát Hồng Diễm vẻ mặt u oán.

Buổi chiều thứ năm, nội dung hội nghị thường vụ Tỉnh ủy mời dự họp buổi sáng liền truyền ra.

Phó trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Thẩm Hàn Thần được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư thành phố Ba Nguyên.

Tiếp nhận anh ta chính là nguyên phó trưởng ban Tỉnh ủy Phương Nam Thu, trong ấn tượng của Hàn Đông, người này thoạt nhìn là người có văn hóa, trên mặt bất cứ lúc nào cũng tươi cười, cũng không cùng hắn xuất hiện nhiều.

Mặt khác bởi vì duyên cớ sức khỏe của một vị phó chủ tịch tỉnh, Tỉnh ủy đã muốn thông qua quyết nghị, chuẩn bị đề nghị đại hội hội đồng nhân dân tuyển cử chủ nhiệm ủy ban kế hoạch tỉnh Mao Tử Ngọc đảm nhiệm phó chủ tịch tỉnh, đồng thời đã hướng trung ương Đảng báo cáo

Nghe nói hiện tại chức chủ nhiệm ủy ban kế hoạch, đã thành mục tiêu làm cho rất nhiều người đỏ mắt, cùng âm thầm tranh đoạt, tạm rời lặng lẽ chờ Mao Tử Ngọc rời cương vị công tác sau đó tiện tiến vào ủy ban kế hoạch tỉnh ủy – tranh giành quyền thế càng ngày càng nặng.

Hàn Đông cũng không biết Hách Nhận Quốc đi liên kết các mối quan hệ chưa, nhưng nếu anh ta chiếm được sự ủng hộ của trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, vậy vẫn có hy vọng lớn. Dù sao Tiêu Vọng Nhạc là chỗ thân tín của bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, muốn tranh đoạt vị trí này, hẳn là có vài phần khả thi.

Mặt khác Tỉnh ủy lần này cũng điều chỉnh một vài cán bộ cấp giám đốc sở, cấp phó giám đốc sở

Nhìn ra được, Tỉnh ủy cũng là khua chiêng gõ mõ điều chỉnh nhân sự, là chuẩn bị cho đại hội đảng năm nay

Đương nhiên, đây là ý tưởng của đại đa số người, mà Hàn Đông hiểu được càng nhiều. Nguyên Hằng Kiện năm nay sẽ tiến thêm một bước, chỉ sợ hiện tại trung ương đã xác định xong, bởi vậy Nguyên Hằng Kiện trước khi rời đi, nhất định phải tiến thêm một bước chỉnh hợp, tận dụng khả năng gây dựng nền móng kiên cố ở tỉnh Tây Xuyên

- Đúng rồi, hiện tại đã là giữa tháng giêng, tháng sau sẽ là tháng hai.

Hàn Đông trong đầu bỗng nhiên thoáng hiện một sự kiện lớn, suy nghĩ trong khoảng thời gian này mình quá bận đến đầu óc có chút choáng váng, thiếu chút nữa đã quên chuyện này.

Năm 1997, đối với nước Trung Hoa mà nói, có ba sự kiện trọng đại, trong đó Nam Tuần Trưởng qua đời đương nhiên là quan trọng nhất.

Ngày này Hàn Đông nhớ rất rõ ràng, ngay ngày mười chín tháng hai.

- Lão nhân gia vĩ đại cả một đời, rốt cục phải kết thúc rồi sao? Điều này đối với nước Trung Hoa mà nói tuyệt đối là tổn thất cực lớn.

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ

Chỉ tiếc, đối với việc này Hàn Đông một chút biện pháp cũng không có.

Tuy rằng Hàn Đông biết chuyện sắp xảy ra, nhưng hắn không có cách nào thay đổi.

Sinh lão bệnh tử, đây là quy luật tự nhiên, Hàn Đông cho dù biết, cũng chỉ có thể âm thầm thở dài.

Hiện tại, ở trong lòng Hàn Đông, Nam Tuần Trưởng không chỉ là một vị lãnh tụ vĩ đại của nước Trung Hoa, đồng thời cũng là một vị trưởng bối hiền lành.

Tuy rằng Hàn Đông cùng Nam Tuần Trưởng chỉ gặp qua vài lần, nhưng tình hình mỗi lần gặp mặt, sớm đã ở trong trí nhớ Hàn Đông,. ấn tượng rất sâu, vĩnh viễn cũng sẽ không phai nhạt.

Khi Hàn Đông cùng Lữ Nhạc kết hôn, Nam Tuần Trưởng còn đặc biệt cho phu nhân của ông ta đến tặng cho hắn một cặp đồng hồ vàng làm quà mừng.

Mà thời điểm đến thăm ngài, Hàn Đông lại cùng Nam Tuần Trưởng và Cổ Thần Dương chụp chung một tấm ảnh.

Đây là một bức ảnh quý báu, trong đó có lẽ ẩn chứa hy vọng của rất nhiều người.

Đồng thời cũng làm cho Hàn Đông thấy được tiền đồ vô cùng tươi sáng.

Mà tất cả, mặc dù có nhân tố lão thái gia ở trong đó, nhưng ít nhất cũng cho thấy lão thái gia cùng Nam Tuần Trưởng đối với Hàn Đông cơ bản là đã tán thành.

Nghĩ đến đây, Hàn Đông nhịn không được liền gọi điện thoại đến lão thái gia.

- Thế nào, làm chủ tịch thành phố mùi vị như thế nào?

Lão thái gia bên kia điện thoại hỏi han, thanh âm của ông sôi nổi, trong trẻo như trước, cho thấy tình trạng cơ thể rất tốt.

Hàn Đông đem tình hình của mình nói qua một chút, sau đó liền thân thiết hỏi thăm tình trạng sức khỏe của ông nội, lại nói tới Nam Tuần Trưởng.

- Ông ngày hôm qua đã gặp ông ta, sức khỏe ông ta không tốt lắm.

Trong lời Lão thái gia nói, cho thấy một mảng tang thương.

Rất rõ ràng, sức khỏe chiến hữu cũ không tốt, làm cho lão thái gia trong lòng thương cảm.

Phải biết rằng lão thái gia cùng Nam Tuần Trưởng có tình hữu nghị mấy chục năm, cái loại tình cảm chiến hữu thân thiết, tuyệt đối không phải người bình thường nào cũng có thể tưởng tượng được.

Hàn Đông cùng lão thái gia hàn thuyên thêm một chút, sau đó tâm trạng nặng trĩu cúp điện thoại.

Ở văn phòng ngồi thêm một chút, Hàn Đông đứng lên đi lại vài vòng, gắng sức vươn tay, rồi ngồi trở lại nghiêm túc xem văn kiện

Lời nói của lão thái gia vẫn quanh quẩn bên tai Hàn Đông.

- Ông ta đối với con tràn ngập kỳ vọng rất lớn, hi vọng con làm cho tốt, đừng để ông ta thất vọng.

- Sinh lão bệnh tử, đều là quy luật tự nhiên, Hàn Đông con cũng không phải lo lắng, cố gắng làm tốt chuyện của mình là được rồi.

Hàn Đông hiểu được, cho dù là con cháu của ông, lão thái gia cũng không nói quá rõ ràng

Thế nhưng Hàn Đông lại nghe ra ý trong lời nói của lão thái gia.

Hẳn là ông đang tự an ủi bản thân.

- Xem ra lão thái gia cùng Nam Tuần Trưởng hẳn là nói chuyện rất nhiều, có lẽ còn nhận được sự phó thác của Nam Tuần Trưởng.

Điện thoại trên bàn vang lên, Hàn Đông nhận máy, điện thoại là của Tả Nhất Sơn gọi tới.

- Chủ tịch, hôm nay phóng viên tờ báo Tây Xuyên đến huyện Vũ An phỏng vấn giáo viên trường học, chủ yếu là hỏi tình hình tiền lương vài năm nay.

- Thế à, tình hình tiền lương giáo viên huyện Vũ An không có vấn đề gì chứ?

Hàn Đông thản nhiên hỏi han, trong lòng đối với Cát Hồng Diễm khó chịu vô cùng, người phụ nữ này thật đúng là đối phó với mình, xem ra Chủ nhật này phải nhờ Phan Vĩ Cường giúp đỡ sửa chữa ả mới được.

Tả Nhất Sơn nói:

- Tình hình tài chính huyện Vũ An rất kém, tuy rằng tiền lương năm trước đã trả đủ, nhưng những năm gần đây mâu thuẫn tích lũy, làm cho rất nhiều giáo viên trong lòng có bực bội...

Hàn Đông hiểu được, nói không chừng hệ thống giáo dục huyện Vũ An còn có những vấn đề khác, nếu là Cát Hồng Diễm làm ra, cho dù không có vấn đề ả cũng có thể làm ra vấn đề.

Hàn Đông cũng là từ cơ sở làm lên, đương nhiên hiểu được rất nhiều công tác của cơ sở, nếu có người châm ngòi thổi gió trong đó, rất dễ dàng dẫn tới lòng căm phẫn của nhiều người.

- Phóng viên có quyền tự do phỏng vấn tin tức, điểm ấy là không thể nghi ngờ, nhưng chúng ta cũng phải chú ý, không thể để cho một vài kẻ có dã tâm lợi dụng. Để cam đoan phóng viên phỏng vấn có tin tức chân thực và hiệu quả, các anh có thể phái nhân viên ban tuyên truyền đến giúp đỡ.

Điểm này thật ra không cần Hàn Đông chỉ ra, huyện Vũ An cũng đã thực hành. Đó cũng là một trong các biện pháp cơ sở dùng để đối phó phóng viên, lập tức cho người của ban tuyên truyền ra mặt quấn lấy ả, khiến cho ả không phỏng vấn được tin tức có ích.

- Chủ tịch, ban tuyên truyền chúng tôi đã áp dụng hành động, có điều chủ tịch huyện Phiền cùng phóng viên này hình như rất quen thuộc.

Hàn Đông cười nói:

- Tôi đã biết, tóm lại một câu, huyện ủy các anh phải xử lý cho tốt chuyện này.

Cúp điện thoại, Hàn Đông bấm số Phan Vĩ Cường, nói:

- Chào trưởng ban Phan, thứ bảy này tôi chuẩn bị đến Thục Đô một chuyến, không biết lúc đó chủ nhiệm Phan có rảnh không, tôi mời trưởng ban Phan ăn cơm.

Phan Vĩ Cường không thể tưởng được Hàn Đông nhanh như vậy sẽ đến Thục Đô mời mình ăn cơm, trong lòng phấn chấn, nói:

- Được, tôi bất cứ lúc nào cũng đợi chủ tịch Hàn gọi.

Hàn Đông nói:

- Vậy định rồi nhé, đến lúc đó tôi gọi điện cho trưởng ban Phan.

Chấm dứt trò chuyện, Phan Vĩ Cường mỉm cười:

- Ha hả, xem ra Hàn Đông người này vẫn là rất tốt. Nếu như vậy, mình lại cho hắn tặng một phần ân huệ, Cát Hồng Diễm nếu cố ý nhằm vào thành phố Tân Châu, mình liền cho ả vài đòn cảnh báo.

Lập tức Phan Vĩ Cường liền bấm điện thoại gọi đến phó tổng biên tập tòa soạn Tây Xuyên, chỉ đích danh tên nói họ phải phê bình Cát Hồng Diễm, đương nhiên lý do đường hoàng. Phó tổng biên và Phan Vĩ Cường quan hệ vô cùng tốt, bởi vậy rất nhanh liền gọi điện đến người lãnh đạo trực tiếp của Cát Hồng Diễm phê bình một trận.

Không bao lâu, Cát Hồng Diễm đang ở huyện Vũ An phỏng vấn liền nhận được thông báo từ người lãnh đạo trực tiếp, thái độ nghiêm khắc bảo ả mau chóng trở về tòa soạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.