Dương Huy Thần không muốn nói thêm gì nữa, anh liền dập máy, nhưng cuộc điện thoại này của anh, làm cho Hàn Đông hiểu thêm vài điều.
Một là Cục công nghiệp than đá tỉnh quả thật là không đoàn kết, nhưng Tần Vĩ Quân lại nắm thế chủ động.
Hai là công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An mà Tần Vĩ Quân mở, nhận được sự ủng hộ của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỷ, bởi vì Ủy ban nhân dân tỉnh chỉ có tên Lý Trọng Hỷ này là Phó chủ tịch tỉnh họ Lý thôi, vì thế dễ dàng đoán được người đang ủng hộ Tần Vĩ Quân là ai.
Ba là công ty đầu tư này đã thành lập, mục đích của Tần Vĩ Quân là muốn dùng cách nói toàn Tỉnh thống nhất quản lý kinh doanh, can thiệp vào thành phố Tân Châu đối với việc khởi công mỏ than ở huyện Vũ An.
Vì anh ta đã nhận được sự ủng hộ của Lý Trọng Hỷ, nên thành phố Tân Châu nhất định phải nắm chắc thời gian để làm tốt những khâu chuẩn bị.
Cho dù Hàn Đông có tin tưởng, chỉ cần bản thân kiên định, thì dù cho Tần Vĩ Quân có tiến thêm bước nữa, thì công ty đầu tư vô dụng kia cũng không thể dành thế chủ động cho việc khai thác mỏ than Vũ An
Nhưng nếu sớm có khâu chuẩn bị tốt, thì ít nhất cũng không xảy ra mẫu thuẫn gay gắt.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói với Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi:
- Vừa nãy Cục trưởng cục công nghiệp than đá Tỉnh, Dương Huy Thần, mới gọi điện đến, ông ta nói Tần Vĩ Quân đã lập ra công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An, lại còn nhận được sự ủng hộ của Phó chủ tịch tỉnh Lý.
Tuy vừa nãy Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi có đứng kế bên nghe lỏm được vài chuyện, nhưng bây giờ khi nghe Hàn Đông nói ra thông tin này, hai người cũng không khỏi ngạc nhiên, xem ra Tần Vĩ Quân hung hăng thật, tuy không được sự cho phép của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu, lại dám lập lên công ty này.
- Chủ tịch thành phố Hàn, cứ kệ họ làm gì, chúng ta vẫn đang nắm thế chủ động mà. Việc khai thác mỏ than ở huyện Vũ An, là trách nhiệm của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu, còn lại thì bất luận là ban ngành nào, thì cũng không thể làm thay. Còn nữa, công ty mà Cục công nghiệp than đá Tỉnh lập nên, thứ nhất là không có được sự đồng ý của Ủy ban nhân dân thành phố ta, thứ hai là ông ta không thể quản lý được Ủy ban nhân dân thành phố của ta. Tất nhiên là, nếu ông ta muốn đầu tư vào mỏ than huyện Vũ An, nhất định phải như những công ty khác, là phải tuân theo những quy định như nhau, thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ như nhau, sau khi nhận được sự cho phép và phê chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố, thì mới có thể bước vào khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, và đồng thời cũng phải chịu sự quản lý từ Ủy ban nhân dân thành phố và vườn công nghiệp.
Hàn Đông gật đầu lia lịa, tỏ vẻ tán thành với những điều mà Hoàng Văn Vận nêu ra.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn à, Trường Giang Nguyên hiện có vốn đầu tư khoảng 1.3 tỉ, nên dù sao cũng rất vững rồi. Ngoài ra tập đoàn Thủ Cương và mỏ than Vũ An đang tiến hành đầu tư liên doanh, tôi đoán điều đó sẽ sớm được xác định thôi, vì thế mà chúng ta có thể nhành chóng đề xuất với Tỉnh, xác nhận Trường Giang Nguyên là khuôn viên cấp phó Giám đốc sở, rồi nhanh chóng tổ chức cơ cấu, lấy mỏ than Vũ An làm cơ sở tăng cường quản lý khu công nghiệp.
Hàn Đông nói:
- Đúng vậy, các vị đưa ra những sáng kiến rất hay, cứ như vậy đi, Tòng Phi lần nữa liên hệ với giám đốc Trịnh về vốn đầu tư tập đoàn Thủ Cương, tiến thêm bước nữa trao đổi sự tình liên doanh đầu tư. Mặt khác, phải nhanh chóng thúc đẩy chứng thực hơn một tỷ đầu tư kia, trước tiên ký cho được hợp đồng đầu tư đã. Phương diện này, có thể cho cục Xúc tiến đầu tư, Ủy ban nhân dân huyện Vũ An hiệp trợ từ giữa, và yêu cầu trong thời gian này đem tinh lực chủ yếu đặt hết trên chuyện này
Thẩm Tòng Phi nói:
- Được, lát nữa tôi sẽ sắp xếp mọi việc.
Hoàng Văn Vận đề nghị:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi nghĩ ngày mai ta nên mở một cuộc hội nghị thường vụ, để xác định rõ việc Trường Giang Nguyên xin làm đơn vị cấp Phó giám đốc sở, rồi nhanh chóng trình lên Tỉnh.
Hàn Đông nói:
- Cứ thế mà làm, 8 giờ 30 sáng mai họp nhé.
Nói rồi, Hàn Đông gọi điện cho Chu Tử Phong nói về việc mở cuộc họp vào ngày mai.
Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông chủ trì tổ chức hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố, hội nghị lần này, chỉ có một đề tài, là thảo luận về tình hình công việc của khu công nghiệp Trường Giang Nguyên.
Trong hội nghị, Thẩm Tòng Phi đã thông báo về việc thu hút vốn đầu tư vào Trường Giang Nguyên được 1.3 tỉ, lúc nghe đến việc tập đoàn Thủ Cương và tập đoàn Hoa Điện đã đồng ý đầu tư, mọi người ai nấy đều rất kinh ngạc.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Những xí nghiệp tham gia đầu tư lần này đều do chính Chủ tịch thành phố Hàn liên hệ, nếu không thì công việc của chúng ta sẽ không phát triển thuận lợi như hiện nay.
Trong phòng họp lập tức vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Chử Bình Khánh cũng đành ậm ực mà vỗ tay theo, nhưng ông ta chỉ làm bộ mà thôi, hai tay ông có vỗ vào nhau đâu.
Hàn Đông giơ tay ra hiệu, phòng họp nhanh chóng yên tĩnh lại.
Hàn Đông nói:
- Khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên là công trình trọng điểm của thành phố Tân Châu trong thời gian gần đây, cũng là công trình quan trọng trong kế hoạch năm năm lần này, vì thế không chỉ có các vị lãnh đạo, mà tất cả mọi người có mặt tại đây, cũng đều phải toàn tâm hiệp lực, vì sự phát triển của Trường Giang Nguyên, chúng ta phải nhanh chóng đẩy mạnh công tác. Hiện nay, ý đồ đầu tư của nhóm đầu tiên là muốn tiến thêm 1 bước giữ vững cơ sở, cục thuế, cục bảo vệ môi trường đều phải thực hiện toàn diện các chính sách, một là để tăng cường chế độ phục vụ, hai là để đẩy mạnh quản lý giám sát, từ đó có thể tạo ra kết quả tốt nhất cho vườn công nghiệp
Tiếp đến, mọi người thảo luận về việc thông qua việc Trường Giang Nguyên xin làm khu công nghiệp cấp Phó giám đốc sở.
Sau khi hội nghị kết thúc, Hàn Đông bảo Chu Tử Phong nhanh chóng đưa ra đơn đề xuất này
Chiều hôm đó, vào làm việc chưa được bao lâu, thì Chu Tử Phong mang đơn đề xuất trình lên cho Hàn Đông.
Hàn Đông xem xét kỹ lưỡng, gật đầu nói:
- Tốt lắm, cứ như vậy đi. Tôi sẽ đi kết nối với bí thư Hạ.
Trường Giang Nguyên đã xin làm đơn vị cấp Phó giám đốc, tất nhiên phải thông qua hội nghị thường vụ thành ủy, lấy danh nghĩa của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đưa về Tỉnh.
Gọi điện xong, biết là Hạ Kim Cường đang trong văn phòng, Hàn Đông liền đem đơn xin đến văn phòng của Hạ Kim Cường
Hạ Kim Cường vẫn không tỏ thái độ gì, mời Hàn Đông ngồi, nghe Hàn Đông báo cáo tình hình thu hút vốn đầu tư lần này, trong lòng ông rất khó chịu.
Nếu ông ta có thể khống chế toàn bộ tình thế, thì dù cho Hàn Đông có lập ra chiến tích gì, thì ông ta cũng cảm thấy thoải mái. Nhưng hiện giờ ông đang bị Hàn Đông áp chế, làm việc gì cũng không xong, đồng thời Hàn Đông lại lập ra nhiều chiến tích vang dội thế kia, thì chẳng trách lòng ông thấy rất bực bội.
- Bí Thư Hạ, vì Trường Giang Nguyên ngày càng phát triển, hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố đã quyết định Trường Giang Nguyên đưa đơn xin phép trở thành khuôn viên cấp Phó giám đốc sở, đây là đơn đề xuất. Ý tôi là muốn nhanh chóng tổ chức cuộc họp hội nghị thường vụ, để nhanh chóng quyết định việc này.
Hạ Kim Cường xem lướt qua bản đề xuất, rồi nhẹ nhàng đặt lên bàn, nói:
- Nếu đã như vậy, thì sáng mai ta sẽ mở cuộc họp hội nghị thường vụ.
Hàn Đông không ngờ Hạ Kim Cường lại dễ chịu như vậy, nhưng cũng tốt, chỉ cần ông ta không gây thêm chướng ngại gì, thì ông ta cũng không đến nỗi gì đâu.
Hai người cũng không có gì để nói nữa, nên sau khi quyết định mai sẽ mở cuộc họp, thì Hàn Đông xin phép về.
Sáng ngày hôm sau, thành phố Tân Châu mở hội nghị thường vụ, để thông qua đơn xin đề xuất.
Mà đơn xin này lại do ủy viên thường vụ Thành ủy, trưởng ban thư ký thành ủy Hồng Tiến Phong và Phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Thẩm Tòng Phi cùng đưa lên Tỉnh.
Tuy hiện giờ thành phố Tân Châu chia làm hai phe cánh lớn, tranh giành căng thẳng, nhưng vì Hàn Đông đang chiếm giữ ưu thế, nên ngoài mặt, các ban lãnh đạo thành phố Tân Châu phải tỏ vẻ hòa đồng.
Hàn Đông biết chắc là bọn người của Hạ Kim Cường sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng trước mắt, Hàn Đông cũng chẳng phải lo lắng gì, cứ thế mà thừa dịp này làm việc chính thôi.
Trở lại văn phòng, Hàn Đông gọi điện cho Lộ Lợi Dương bàn một số việc, cuối cùng thì lần này cũng thu được nhiều vốn đầu tư, đồng thời việc đầu tư của tập đoàn Thủ Cương và tập đoàn Hoa Điện gần như cũng đã định đoạt rồi, tất cả cũng nhờ công lao của Lộ Lợi Dương.
Có thể nói là hành động của Lộ Lợi Dương lần này càng làm cho Hàn Đông có nhiều thiện cảm.
Ít nhất thì Lộ Lợi Dương cũng dùng tâm để giải quyết các vụ việc, số con ông cháu cha mà anh ta mang đến lần này, thông qua giao thiệp, trên cơ bản Hàn Đông đã khá tán thành.
Tuy những người này ít nhiều cũng có chút phong thái của con ông cháu cha, nhưng làm việc vẫn còn có mức độ, có thể nói, nếu đem so sánh với những con ông cháu cha khác, thì dù sao cũng có chút tư duy.
Người như vậy, trừ phi xảy ra xung đột gì thôi, chứ Hàn Đông vẫn muốn có mối quan hệ tốt đẹp với bọn họ.
Thực tế Hàn Đông cũng biết rõ, cùng với sự thay đổi của thời gian, thế hệ trước của giới chính trị Trung Hoa ngày càng tàn lụi, nhưng đến thế hệ thứ 2, thứ 3 đã bắt đầu nổi dậy, tương lai sẽ vẫn giữ được sức ảnh hưởng vô cùng lớn trong Kinh tế, Chính trị, Xã hội của nước Trung Hoa.
Mà Hàn Đông lại đang nuôi chí lớn, vì thế mà hắn cũng phải chú ý tạo nên các mối quan hệ tốt đẹp với những người kia.
Cần biết rằng, phàm là nhân vật đã đi đến đỉnh cao của thể chế Trung Hoa, thì ngoài làm tốt các sự việc ra, còn cần phải giải quyết tốt các mối quan hệ khác, cần đạt được sự đồng tình của những nhóm người khác thì mới thành công.
Dù dựa vào sự phát triển không ngừng của cơ chế này, thì sau này nước Trung Hoa sẽ ngày càng khó xuất hiện những người lãnh đạo xuất chúng.
Lộ Lợi Dương cũng cảm thấy rằng thái độ của Hàn Đông dành cho mình không giống lúc trước, trong lòng sung sướng vô cùng, nghĩ thầm sự đầu tư lần này đi đúng hướng rồi, hiện giờ đã có được sự khởi đầu tốt, sau này cứ tiếp tục như thế, như vậy sẽ tạo ra 1 mối ràng buộc chặt chẽ.
- Haha, Hàn Đông anh cứ yên tâm, vốn đầu tư lần trước, mọi người chắc chắn phải dàn xếp chu đáo rồi.
Lộ Lợi Dương cười nói:
- Sau này, nếu có cơ hội thích hợp, tôi sẽ giới thiệu vài người góp vốn đầu tư chung cho anh
Hàn Đông đáp:
- Vậy tôi phải cám ơn anh Lộ trước rồi, chờ đến ngày về Yến Kinh, tôi sẽ mời anh và mọi người uống vài ly.
Lộ Lợi Dương nói:
- Được đấy, đến lúc đó mọi người sẽ tụ họp đông đủ lại, tuy những người bạn tôi hầu hết là dân thương nhân, nhưng về việc này, họ vẫn có thể giúp đỡ Hàn Đông anh mà.
Hàn Đông nói:
- Đúng đấy, nhiều bạn thì nhiều cách, nhờ có sự giúp đỡ của các anh, thì mọi việc sẽ thuận lợi hơn. Tôi sẽ nhớ mãi tình nghĩa của mọi người.
Nghe thấy Hàn Đông thoải mái vui vẻ như vậy, Lộ Lợi Dương vui mừng nói:
- Haha, có câu nói này của Hàn Đông đây là đủ rồi. Thực ra thì chúng tôi cũng không có ý gì khác, gặp nhau thấy hợp ý nhau, có thể thành bạn bè, thì mọi người đã thấy thỏa mãn rồi