Người Cầm Quyền

Chương 642: Ngụy trang



- Phó tổng giám đốc Phùng, không giấu gì anh, chúng tôi hôm qua vừa mới ký kết một bản dự thảo cùng Tập đoàn Thủ Cương, hai bên chuẩn bị tiến hành liên doanh than thép tại huyện Vũ An, vốn đầu tư của bọn họ cũng gần sáu tỷ.

Hàn Đông cố ý nói ra tình hình thực tế, muốn xem xem Phùng Hải nói thế nào, xem xem Tập đoàn Phàn Cương rút cuộc muốn làm gì.

Phùng Hải cười ha ha, nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, điều này tôi cũng nghe nói qua rồi, có điều các anh không phải vẫn chưa chính thức ký kết sao, hơn nữa Tập đoàn chúng tôi rất có thành ý, trên phương diện đầu tư chắc chắn so với Tập đoàn Thủ Cương chỉ có nhiều mà không ít. Lại nói, Tập đoàn Phàn Cương và thành phố Tân Châu cách nhau không xa, chúng ta tiến hành hợp tác, lợi ích cho cả hai bên càng lớn, không chỉ khu gang thép lần này, sau đó chúng ta cũng có thể tiến hành hợp tác mở rộng trên nhiều lĩnh vực.

Hàn Đông không khỏi buồn cười, những lời nói của Phùng Hải, không phải chính là những lời chào mời mà lúc đầu thành phố Tân Châu đi tìm bọn họ liên hệ việc đầu tư đấy ư, bây giờ Phùng Hải lại dùng nó thuyết phục thành phố Tân Châu, xem ra cũng thật là lúc nói thế này lúc nói thế nọ.

Chỉ là, sau khi vừa mới nói chuyện với Thẩm Tòng Phi một chút, bây giờ Phùng Hải biểu hiện lại càng có thành ý, Hàn Đông lại càng nâng cao cảnh giác.

Lúc này Phùng Hải lại nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, Tập đoàn Phàn Cương hợp tác với thành phố Tân Châu, không chỉ đối với hai bên cùng có lợi, mà hơn nữa đứng từ góc độ của tỉnh Tây Xuyên mà nói, cũng có mặt lợi, lần này chúng tôi qua khảo sát, cũng là đạt được ủng hộ của lãnh đạo liên quan của Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi tin tưởng, chỉ cần chúng ta ngồi xuống từ từ bàn bạc, nhất định có thể tìm thấy cơ sở hợp tác.

Hàn Đông trong lòng cười lạnh nhạt, nói:

- Ừ, thành phố Tân Châu hoan nghênh Phó tổng giám đốc Phùng đến khảo sát, về việc đầu tư đến lúc đó nói tiếp đi.

Phùng Hải vui vẻ nói:

- Vậy tốt, thứ hai tuần sau tôi đưa người qua.

Cúp điện thoại, Hàn Đông nói:

- Tôi thấy Phùng Hải dường như rất vội vã, tôi không hiểu nổi, Tập đoàn Phàn Cương rút cuộc muốn làm gì? Bọn họ lúc trước nói đầu tư vào tỉnh Giang Việt, tạm thời cũng không có nhiều tài chính như vậy, làm sao có khả năng lại đầu tư 10 tỷ vào thành phố Tân Châu được?

Thẩm Tòng Phi cũng vẻ mặt nghi hoặc, nói:

- Cho nên tôi kiến nghị đối với Tập đoàn Phàn Cương vẫn là cần thận trọng một chút.

Hàn Đông nói:

- Đó là điều đương nhiên.

Đối với việc Phùng Hải nói đạt được ủng hộ của lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh, Hàn Đông thật ra không quá tin tưởng, nếu như Tập đoàn Phàn Cương nghe lời Ủy ban nhân dân tỉnh như vậy, thì lúc đầu Vương Hiểu thông qua người trong tỉnh đi làm công việc, bọn họ cũng không đến nỗi ngay cả tổ khảo sát cũng không phái đến.

Đợi sau khi Thẩm Tòng Phi đi, Hàn Đông gọi điện thoại cho Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, nói một chút về tình hình hướng ký kết ban đầu của Tập đoàn Thủ Cương với thành phố Tân Châu, nghe nói Tập đoàn Thủ Cương sẽ đầu tư 5,8 tỷ, Nguyên Hằng Kiện vô cùng vui vẻ, trong điện thoại biểu dương Hàn Đông và Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu, khuyến khích Hàn Đông tiếp tục cố gắng, còn nói lúc nào đặt nền móng, anh ta đích thân đến tham gia.

Như vậy quả là vui sướng, Hàn Đông nói:

- Cảm ơn Bí thư Nguyên ủng hộ công tác đối với thành phố Tân Châu, đợi thời gian quyết định xong, tôi đến Thục Đô mời anh.

Sau đó, Hàn Đông gọi cho Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy nói vài chuyện, bây giờ ở Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh hai người này là hai lực lượng quan trọng nhất ủng hộ Hàn Đông, lần trước đá Khâu Thụy Hòa ra khỏi Ủy viên thường vụ, đưa Hoàng Văn Vận làm Phó chủ tịch thường trực thành phố, đều là Phạm Đồng Huy giúp.

- Đồng chí Hàn Đông, công việc của anh làm rất tốt, mới chưa được bao lâu, đã thu về đầu tư gần mấy tỷ tệ.

Trong lời của Phạm Đồng huy tràn đầy vui vẻ, anh ta nói:

- Xem ra để anh gánh trách nhiệm Chủ tịch thành phố Tân Châu, đối với sự phát triển của Tân Châu mà nói có tác dụng rất lớn, Hàn Đông anh phải không ngừng cố gắng, nhanh chóng thực hiện mục tiêu đưa thành phố Tân Châu trở thành đầu rồng của khu vực nam bộ tỉnh Tây Xuyên.

Thứ sáu, Hàn Đông lái xe đến thành phố Thục Đô, lần này đến chủ yếu là gặp mặt với nhóm người Lữ Nam Phương, Ngưu Chí Không.

Thời gian này rất bận, Hàn Đông cũng không có cách nào cùng bọn họ tụ tập, vừa may bây giờ công việc có chút rỗi rãi, Hàn Đông cũng coi như là đến Thục Đô giải khuây.

Hiện tại Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không mở Công ty thông tin Nam Không, đã trở thành dây truyền thông tấn có thương hiệu hàng đầu ở khu vực tây bộ, mà Lữ Nam Phương cũng quen thuộc tất cả các quy trình nghiệp vụ của công ty, làm việc cho công ty của mình, quả cũng tích cực chủ động.

Hàn Đông phát hiện, sau khi có công việc đàng hoàng, Lữ Nam Phương so với trước có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều.

Điều này cũng là việc tốt, dù sao Lữ Nam Phương chính là cậu của Hàn Đông, Hàn Đông cũng hi vọng Lữ Nam Phương có thể phát triển tốt một chút.

Mặc dù với bối cảnh thân phận của anh ta, tùy ý kiếm ít tiền cũng không phải là việc khó gì, nhưng tóm lại không có gì hợp pháp, chính đáng hơn là tự anh ta kiếm tiền.

- Tiểu Đông, nghe nói Cục Công nghiệp than đá tỉnh mở công ty khai thác than đá Vũ An, đây rút cuộc là chuyện gì?

Lữ Nam Phương hỏi.

- Than đá thành phố Tân Châu của cháu, lẽ nào chuẩn bị cho người khác kinh doanh hay sao?

Hàn Đông nói:

- Làm sao có thể, đây là công ty đầu tư mà Cục Công nghiệp than đá tỉnh tự lập ra khi chưa thương lượng cùng thành phố Tân Châu, bọn họ muốn làm thế nào chúng ta không biết, nhưng việc đầu tư khai thác than đá thành phố Tân Châu đều là do khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên phụ trách.

Ngưu Chí Không nói:

- Mấy người làm khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, quan niệm thật không tệ, hơn nữa còn là khu công nghiệp cấp Phó giám đốc sở, tôi thấy không bao lâu nữa, đến lúc đó chắc chắn sẽ được liệt vào lá cờ đầu toàn tỉnh, đợi sau khi công việc của tôi hết bận, tôi sẽ đưa người qua, xem có thể tìm được hạng mục đầu tư gì không.

Trong khoảng thời gian này, Tập đoàn Kỳ Vọng lại đang làm mấy dự án ở tỉnh Vân Điền, Ngưu Chí Không cũng chạy giữa hai bên Vân Điền, Tây Xuyên, cho nên tương đối bận, cũng chính vì như vậy, tất cả công việc của công ty Nam Không, bây giờ về cơ bản đều được anh ta giao cho Lữ Nam Phương quản lý.

Hàn Đông nói:

- Tốt thôi, Trường Giang Nguyên bây giờ mới xây dựng, chính là lúc cần thu hút rất nhiều đầu tư.

Ngưu Chí Không nói:

- Đúng rồi, Hàn Đông, tôi nghe nói Cục Công nghiệp than đá tỉnh lập ra công ty đầu tư, dường như là ý đồ của trên tỉnh?

Hàn Đông đối với Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không cũng không có gì phải giấu diếm, nói:

- Tôi cũng biết, Ủy ban nhân dân tỉnh còn chuẩn bị thông qua trong Hội nghị thường vụ, chỉ có điều vừa đúng lúc chúng tôi đưa đơn đăng ký cấp Phó giám đốc sở cho khu công nghiệp, Văn phòng Biên chế tỉnh thảo luận, Ủy ban nhân dân tỉnh liền không có động tĩnh gì.

Lữ Nam Phương nói:

- Yến Sơn Cao tên này có ý gì nhỉ, cứ nhằm vào thành phố Tân Châu như vậy?

Hàn Đông cười cười, nói:

- Làm mấy thứ âm mưu quỷ kế, nhất định không thể thành công.

Ngưu Chí Không nói:

- Quả cũng thật, làm việc vẫn cần quang minh chính đại mới tốt, mới có thể đi được xa.

Buổi trưa ba người cùng đi ăn uống, buổi tối, Ngưu Chí Không lại gọi Quách Tiên Chu, La Khải Bản đi tụ tập, mấy người này sớm đã biết Hàn Đông, lúc đó Hàn Đông vẫn là cán bộ cấp Cục phó, bây giờ Hàn Đông đã lại là cán bộ cấp Giám đốc sở rồi. Có điều Quách Tiên Chu và mọi người bây giờ cũng mơ hồ biết được thân phận của Hàn Đông, tự nhiên cũng không có gì ngạc nhiên, chỉ là tâm tư theo sát Hàn Đông càng thêm kiên định rồi.

Chủ Nhật, Hàn Đông cùng Hồng Tiến Phong, Tôn Hải Quần, Hách Nhận Quốc, Vương Dược Minh và Trần Dân Tuyển cùng đi tụ tập.

Hách Nhận Quốc thông qua Thẩm Hàm Thần tìm đến Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, thực ra việc đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch là có thể xác lập rồi, bây giờ chỉ là đợi Chủ nhiệm Mao Tử Ngọc rời khỏi vị trí đó là được.

Còn Vương Dược Minh là Tân chủ nhiệm phó của Ủy ban Kế hoạch tỉnh, Trần Dân Tuyển là Trưởng phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, vừa mới được đề bạt làm cán bộ cấp Cục trưởng.

Những người này đều có quan hệ mật thiết với Hàn Đông, ở những ban ngành khác nhau, nhưng đều có thực quyền nhất định, bây giờ họp lại với nhau, đều lấy Hàn Đông làm trung tâm.

Đối với những tình huống kiểu này, Hàn Đông cũng cảm thấy rất vui trong lòng, hắn ở tỉnh Tây Xuyên mấy năm như vậy, cũng làm vài việc thực sự, xung quanh hắn đoàn kết được không ít cán bộ có năng lực, có tiềm năng, coi như là không uổng công ở Tây Xuyên lâu như vậy.

Mọi người tụ tập lại một chỗ, nói đến nhiều nhất là về việc của Hàn Đông. Hai ngày nay, Đài truyền hình tỉnh, báo chí đều liên tục đưa tin thành phố Tân Châu và Tập đoàn Thủ Cương ký kết bản thảo hợp đồng, mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc trước việc lớn mà Hàn Đông lập được nhanh chóng.

Hai ngày cuối tuần nhanh chóng qua đi, hôm thứ hai khi Hàn Đông trở về thành phố Tân Châu, theo giới thiệu của Chu Tử Phong, buổi sáng đoàn khảo sát của Tập đoàn Phàn Cương đã đến rồi, Hoàng Văn Vận tiếp đón bọn họ, và để Thẩm Tòng Phi đích thân đưa bọn họ đi khảo sát huyện Vũ An.

“Cũng không biết bọn họ có thể khảo sát ra kết quả gì?”

Hàn Đông trong lòng cười lạnh, nói.

Lúc này điện thoại trên bàn đổ chuông, Hàn Đông nhấc nghe, liền nghe thấy bên trong vang lại giọng điệu có chút kiêu căng:

- Có phải là Chủ tịch Hàn thành phố Tân Châu không?

- Tôi là Hàn Đông, xin hỏi là vị nào?

Hàn Đông thản nhiên nói.

- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Trương Bái Xuân, Thư ký của Chủ tịch tỉnh Yến, Chủ tịch tỉnh Yến muốn nói chuyện điện thoại với anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.