Người Cầm Quyền

Chương 672: Thăm dò, ẩn giấu



Trước khi đến văn phòng của Hàn Đông, Khâu Hiểu Mai trong lòng vẫn xúc động.

Cấp dưới trước kia, bây giờ đã thành lãnh đạo cấp trên của mình, là nhân vật số một của Thành ủy Vinh Châu rồi, thay đổi này làm cho trong lòng người ta có chút nghẹn khuất.

Lúc Hàn Đông vẫn còn là cấp Cục phó, Khâu Hiểu Mai lúc đó đã là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố rồi, sự chênh lệch lớn giữa hai người có thể tưởng tượng được.

Lúc đó tuy rằng Hàn Đông ở bên dưới làm việc khí thế ngất trời, nhưng bởi vì hai người không ở cùng một phe cánh, bởi vậy Khâu Hiểu Mai cũng không bận tâm về hắn.

Nhưng, mấy năm trôi qua, Hàn Đông lại thành công trở về, mà còn trở về với thân phận Bí thư Thành ủy.

Có thể đi lên vị trí Phó bí thư Thành ủy này, Khâu Hiểu Mai cũng bỏ ra công sức rất lớn.

Bà năm nay mới năm mươi tuổi, là một người phụ nữ, đi được đến bước này cũng là khá lắm rồi, con đường làm quan về cơ bản đã đến đỉnh rồi, cùng lắm thì đến lúc đó lùi về tuyến hai, làm ở Hội đồng nhân dân một thời gian, đến lúc về hưu hưởng đãi ngộ cấp Giám đốc sở là được rồi.

Cũng bởi vì như vậy, Khâu Hiểu Mai ở vị trí Phó bí thư, cũng không muốn làm việc gì lớn lao, trước tiên là bảo vệ vị trí của mình, mặt khác trông coi địa bàn của mình cho tốt.

Nghe thấy lời nói của Hàn Đông cũng khách khí, Khâu Hiểu Mai trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, bà nói:

- - Bí thư Hàn quá khách khí rồi, có Bí thư Hàn chủ trì đại cục của thành phố Vinh Châu, tôi nghĩ các công việc nhất định sẽ có bước phát triển tốt hơn, là Phó bí thư, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình, chia sẻ với Bí thư Hàn, để cho Bí thư Hàn tập trung tinh lực làm việc lớn.

Hàn Đông cười cười, những lời này của Khâu Hiểu Mai là miệng nam mô, trong bụng một bồ dao găm.

Ý tứ trong lời nói này của bà ta, rõ ràng là nói cho Hàn Đông biết, bà ta đồng ý phối hợp công việc với Hàn Đông tới một mức độ nào đó, nhưng lợi ích của bà ta không được bị ảnh hưởng.

Làm Phó bí thư Thành ủy, quản lý công tác Đảng và quần chúng, về mặt nhân sự vẫn khá có quyền phát biểu, chức trách của bà ta có quan hệ mật thiết với nhân sự.

Mà bà ta vừa nói làm tốt chức trách của mình, chia sẻ với Hàn Đông, để cho Hàn Đông có thể tập trung tinh lực làm việc lớn. Thử nghĩ xem quyền lực lớn nhất của Bí thư Thành ủy là gì, đó không phải là quyền nhân sự sao, ngoài nhân sự ra, còn có chuyện đại sự gì nữa?

“Xem ra bà này cũng không phải dễ chọc vào đâu.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, nhưng người đàn bà này có thể từng bước đi lên vị trí Phó bí thư Thành ủy, chắc chắn cũng phải có mấy chỗ dựa, bây giờ thế cục của thành phố Vinh Châu đang hỗn loạn, bà ta chắc chắn muốn chiếm lấy lợi ích thuộc về bà ta trong hoàn cảnh hỗn loạn này.

Trong quan trường, ai cũng không muốn người khác vươn tay vào địa bàn của mình, điều này có thể lý giải. Vấn đề mấu chốt là, Hàn Đông muốn làm một chút chuyện, làm cho Vinh Châu phát triển hơn, làm tốt vấn đề này, các chuyện khác đều dễ nói.

Trên thực tế Hàn Đông cũng không phải là một người chuyên quyền, trước kia khi ở thành phố Tân Châu, nếu không phải tâm tư của Hạ Kim Cường không tập trung vào công việc, Hàn Đông cũng không làm lớn chuyện với gã như vậy.

Bây giờ Hàn Đông đến thành phố Vinh Châu đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, là nhân vật số một danh chính ngôn thuận, cho dù hiện tại Thành ủy đang hỗn loạn, nhưng Hàn Đông tin rằng mình sẽ nhanh chóng nắm bắt được các mối quan hệ.

Bởi vậy, Hàn Đông nghĩ rằng chỉ cần mọi người đều một lòng một dạ tập trung vào công việc, vậy mình cũng không cần nắm quá chặt về các mặt.

Là Bí thư Thành ủy, không giống với công việc của Chủ tịch thành phố.

Bí thư Thành ủy chủ yếu quản lý về phương châm chính sách lớn, phương hướng vĩ mô; Mà Chủ tịch thành phố thì quản lý việc chấp hành cụ thể.

Đương nhiên, đây chỉ là ở bề ngoài. Trong công việc thực tế, Thành ủy và Ủy ban nhân dân bên này, khó mà chung sức làm chung một việc, bình thường Thành ủy đều muốn nhúng tay vào việc của Ủy ban nhân dân Thành phố, giữa Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, về cơ bản không phải gió đông thổi bạt gió tây, thì sẽ là gió tây áp đảo gió đông, trong thể chế của Trung Hoa, chưa từng có trường hợp nào Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố chung sống hài hòa với nhau.

Hàn Đông cũng chăm chỉ suy nghĩ về công việc tiếp theo của mình, vị trí thay đổi, phong cách làm việc cũng phải thay đổi mới được.

Làm Bí thư Thành ủy, tầm nhìn phải hướng về toàn cục, bắt lớn thả nhỏ, cũng phải để cho người khác có việc để làm mới được.

“Một Bí thư Thành ủy bận đến nỗi không màng đến ăn cơm, ở mức độ lớn, cũng không xứng với chức vụ đấy.”

Đối với ý tứ mà Khâu Hiểu Mai nói ra, Hàn Đông tạm thời không tỏ rõ thái độ.

Sau khi tán gẫu một lát, Khâu Hiểu Mai đứng lên cáo từ.

Bí thư Thành ủy nhậm chức, bà Phó bí thư quản lý Đảng và quần chúng này đương nhiên phải qua ngồi một chút, bất kể về sau chung sống như thế nào, về công việc vẫn phải làm tốt.

Hàn Đông vừa mới đứng lên hoạt động một chút, Bì Trí Ba liền gõ cửa phòng tiến vào, nói:

- - Bí thư Hàn, Chủ tịch thành phố Khương đến.

Hàn Đông nói:

- - Mời Chủ tịch Khương vào.

Đồng thời Hàn Đông cũng tự mình ra cửa nghênh đón.

Nhìn thấy Hàn Đông vui vẻ đứng ở cửa, Khương Vinh Quang nhanh bước tiến đến, bắt tay nói:

- - Bí thư Hàn, có chút công việc muốn nói với anh.

Hàn Đông bắt tay ông ta, nói:

- - Mời vào nói chuyện.

Hai người đi vào ngồi xuống, Hàn Đông mời Khương Vinh Quang một điếu thuốc, sau đó hai người ngồi ở đó hút một hồi.

Khương Vinh Quang nói:

- - Bí thư Hàn, tôi nghĩ thế này, bây giờ bộ máy Thành ủy cũng đã đủ, anh xem khi nào tổ chức cuộc họp quyết định về nhân sự của thành phố, thời gian trước biến động của thành phố làm cho nhân sự của một số đơn vị chưa được xác định, đều là chức phó đang làm thay, điều này rất bất lợi đối với công việc.

Xem ra ông ta thật sự là tới bàn công việc, nhưng lại đề cập đến vấn đề nhân sự vốn rất mẫn cảm.

Trên mặt Hàn Đông vẫn giữ nụ cười ôn hòa, bình thản hỏi han:

- - Vậy Chủ tịch Khương cho rằng khi nào nên họp?

Khương Vinh Quang hơi sửng sốt, dùng sức hít một hơi thuốc, chậm rãi nói:

- - Bí thư Hàn, để cho các hạng mục công việc của thành phố Vinh Châu được triển khai thuận lợi, việc bố trí các vị trí này, đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Đương nhiên, Bí thư Hàn vừa mới tới, cũng cần có thời gian làm quen tình hình, cụ thể khi nào thảo luận, còn phải do Bí thư Hàn quyết định.

Lời nói vừa rồi của Hàn Đông đầy sự ám chỉ, làm cho Khương Vinh Quang trong lòng hiểu rằng mình đã quá vội vàng, dù cho Hàn Đông trẻ tuổi thế nào, bây giờ hắn là Bí thư Thành ủy, mình đã vội vàng chạy tới nói hắn phải nhanh chóng định đoạt vấn đề nhân sự trong thành phố, chắc chắn sẽ làm cho Hàn Đông hoài nghi trong lòng.

Từ trong nội tâm của Khương Vinh Quang mà nói, ông ta hy vọng trên cương vị Chủ tịch thành phố Vinh Châu có thể làm ra được chút thành tích, tương lai cũng sẽ tiện tiếp tục đi lên, bởi vậy ông ta không muốn tranh đoạt vô vị với Hàn Đông. Trong mắt ông ta, Hàn Đông tuy là có chút đầu óc, nhưng có thể leo chức được nhanh như vậy, chủ yếu là bởi vì sau lưng có chỗ dựa, mình với hắn không chung một đường, chỉ cần có thể làm ra chút thành tích, cũng không cần phải trở mặt với Hàn Đông.

Hàn Đông bày tỏ ra ý kiến như vậy, Khương Vinh Quang bèn vội vàng giải thích.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- - Vâng, ý kiến của Chủ tịch Khương rất tốt, nhân sự của các phương diện cũng nên nhanh chóng sắp xếp, vậy hai ngày nữa mở cuộc họp Ủy viên thường vụ. Chủ tịch Khương trước kia từng công tác ở thành phố Mi Lạc, về mặt kiến thiết kinh tế có cách nhìn tương đối độc đáo, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực làm tốt công tác của thành phố Vinh Châu.

Nói về phương diện công tác, Khương Vinh Châu lập tức tinh thần tỉnh táo, nói:

- - Bí thư Hàn, thứ cho tôi nói thẳng, cơ sở kinh tế của thành phố Vinh Châu còn quá kém, trọng trách trên vai của tầng lớp lãnh đạo chúng ta rất nặng nề. Bởi vậy cho nên tôi mới cảm thấy lo lắng, ngoài ra tôi mới đến thành phố Vinh Châu mấy ngày, phát hiện nhân sự trên dưới của thành phố Vinh Châu bây giờ, còn chưa có cảm giác cấp bách.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- - Chủ tịch Khương nói đúng, tôi thấy việc cần làm trước tiên là nắm bắt đội ngũ cán bộ, chỉnh đốn tinh thần, làm cho mọi người tập trung tinh thần làm việc.

Khương Vinh Quang hơi có chút giật mình, thầm nghĩ lẽ nào Hàn Đông muốn mượn cơ hội này, tiến hành điều chỉnh lớn nhân sự của thành phố, thuận tiện xếp người của mình vào? Tuy rằng Hàn Đông đến sau mình mấy ngày, nhưng Hàn Đông trước kia làm ở thành phố Vinh Châu mấy năm rồi, chắc chắn có không ít người quen, trong vấn đề này có ưu thế hơn so với mình.

“Ông bạn này xem ra không phải là hạng tầm thường, e là hắn sẽ siết chặt quyền lực trong tay, xem ra sau này mình muốn làm một chút công trạng, thì còn phải đấu với hắn.” Khương Vinh Quang trong lòng thầm nghĩ, miệng lại nói:

- - Bí thư Hàn nói đúng, không biết Bí thư Hàn có kế hoạch gì chưa?

Hàn Đông nói:

- - Tạm thời tôi cũng chưa có kế hoạch gì cụ thể, cái này còn phải dựa vào bộ máy cùng nghĩ cách giải quyết, tôi tuy là Bí thư Thành ủy, nhưng cũng muốn mọi người cũng nhau phát huy tính năng động chủ quan, đối với công việc của toàn thành phố, Chủ tịch Khương có kế hoạch và dự định gì, chúng ta có thể trao đổi, chỉ cần có lợi đối với sự phát triển của thành phố Vinh Châu, Thành ủy sẽ hết sức ủng hộ.

Vốn nghe thấy Hàn Đông nói tới công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, trong lòng Khương Vinh Quang đã thấy có chút khó chịu, cho rằng Hàn Đông vừa đến đã khoa tay múa chân với công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, sau khi nghe nửa câu sau, mới thấy dễ chịu hơn, ông ta nói:

- - Bí thư Hàn, về công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, căn cứ vào tình hình của thành phố Vinh Châu, tôi tính thế này, chủ yếu tập trung vào ba phương diện, thứ nhất là tăng cường cải cách doanh nghiệp nhà nước, làm sống dậy doanh nghiệp nhà nước trong toàn thành phố, kéo theo tăng trưởng kinh tế công nghiệp toàn thành phố, thứ hai là tương cường công tác thu hút vốn đầu tư, thu hút mạnh các hạng mục đầu tư, ba là tăng cường mở rộng các hạng mục du lịch. Ba điểm này là kế hoạch công việc sơ bộ trước mắt, cụ thể còn phải hoàn thiện trong công việc thực tế.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- - Đối với công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, Thành ủy chắc chắn sẽ ủng hộ mạnh mẽ, điểm này, Chủ tịch Khương cứ việc yên tâm làm, Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố tự có phân công riêng, cùng nhau thúc đẩy sự phát triển của thành phố Vinh Châu, cùng nhay xây dựng nên bầu không khí phát triển tốt đẹp, như vậy là có lợi nhất.

Khương Vinh Quang ánh mắt lập tức sáng lên, ý tứ trong lời nói của Hàn Đông là chuẩn bị ủy quyền hết sức, không tùy tiện khoa chân múa tay tham gia vào công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, điều này làm cho ông ta không ngờ tới, dường như có chút thay đổi so với biểu hiện trước kia của Hàn Đông.

“Xem ra trong lòng hắn muốn làm một chút chuyện, không phải là một kẻ đam mê làm quan thuần túy, như thế cũng là việc tốt, trên cơ sở này, chúng ta có thể cùng nhau làm chút chuyện. Chỉ là không biết lời của hắn vừa rồi có phải từ tận đáy lòng hay không.”

Nghĩ đến đây, Khương Vinh Quang cảm thấy mình vẫn nên chuẩn bị vẹn toàn, một mặt cố gắng làm tốt công tác chức trách của mình, mặt khác nên nắm trong tay là quy tắc kiên quyết không buông lỏng.

Trước kia khi ở thành phố Mi Lạc, Khương Vinh Quang mặc dù chỉ là Phó bí thư, nhưng ông ta cùng với Bí thư Thành ủy liên hợp lại, khống chế Chủ tịch thành phố, tác phong làm việc rất nhanh nhạy, uy tín rất cao.

Bây giờ mới đến, tác phong nhanh nhạy này của Khương Vinh Quang còn chưa thể hiện ra, nhưng không phải là tính cách của ông ta thay đổi, mà chỉ là ẩn giấu đi mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.