Người Cầm Quyền

Chương 792: Tính dự đoán



Thời gian nhanh chóng trôi qua được nửa tháng, ba tổ giám sát của phòng kiểm soát văn phòng nội các Chính phủ, lần lượt tiến hành điều tra công tác chống lũ ở các tỉnh gần sông Tùng Hoa và sông Trường Giang.

Lần này, thái độ làm việc của phòng kiểm soát rất cương quyết. Tuy rằng lúc những lãnh đạo của tỉnh này tiếp đón họ, đưa ra những công tác quan trọng nhất hiện nay, là chống hạn cứu trợ. Trong điều kiện tiên quyết này, mới có thể di dời người và của để làm những chuyện khác, nắm bắt lấy mâu thuẫn chủ yếu, phải giải quyết mâu thuẫn chủ yếu trước tiên, mới là phương pháp làm việc đúng đắn.

Nhưng phòng kiểm soát lại không thừa nhận. Trong lúc giám sát, rất nghiêm khắc cẩn thận, phát hiện ra rất nhiều vấn đề, và ghi chép lại rất tỉ mỉ, và đưa ra yêu cầu chỉnh đốn và cải cách.

Hơn nữa, tổ giám sát vừa kiểm tra, lúc nào cũng giữ liên lạc với phòng kiểm soát, còn báo cáo lại những tình huống có liên quan, phòng kiểm soát đặc biệt tiến hành thông báo tin tức.

Trong mấy tỉnh bị giám sát, duy chỉ có tình hình của tỉnh Mân Nam và tỉnh Hắc Sơn khá hơn một chút. Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đều khá coi trọng, cũng làm một vài công tác có liên quan, còn những tình huống của những tỉnh khác, thì rất nghiêm trọng rồi.

Hàn Đông là chủ nhiệm phòng kiểm soát, đối với những tỉnh có tình hình khá nghiêm trọng, đều đưa ra những yêu cầu chỉnh đốn và cải cách nghiêm khắc, để họ cố gắng hoàn tất trong vòng hai tuần.

Mặc dù đối với những người khác mà nói, thời tiết bây giờ rất nóng bức, cái gọi là chống lũ hoàn toàn là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng Hàn Đông biết những chuyện sắp xảy ra, vì vậy bây giờ Hàn Đông toàn lực ứng phó.

Chỉ tiếc, sự cố gắng của Hàn Đông, hiệu quả thu được không cao.

Rất nhiều người đều cảm thấy Hàn Đông quả thực đã bị điên rồi, trong tình hình này, không ngờ lại tiến hành giám sát chống lũ như vậy, hoàn toàn là đi ngược lại với xu thế chung.

Những tỉnh bị bắt buộc phải chỉnh đốn và cải cách, đều không có biểu hiện gì, còn việc chỉnh đốn và cải cách cái gì, thì chưa cần phải nói đến.

Dựa vào tình hình trước mắt cho thấy, cái gọi là việc chống lũ hoàn toàn là phòng kiểm soát văn phòng nhà nước làm, và không có lãnh đạo cấp cao hơn coi trọng chuyện này. Đối với Đại tướng nơi biên cương của các tỉnh mà nói, căn bản không có nhiều sự coi trọng.

Hoặc là, cho dù là chỉnh đốn và cải cách, cũng là làm một bài văn mang tính hình thức, không có ý nghĩa thực tế gì nhiều.

Đối với tình hình này, Hàn Đông cũng đành bất đắc dĩ.

Đây là điều mà hắn đã sớm dự đoán được. Hàn Đông cũng hiểu rằng, hành vi của mình hiện nay, đối với rất nhiều người mà nói, đều là chuyện bé xé ra to, có chút hiềm nghi ra mặt.

Chỉ sợ một vài người thân cận của hắn cũng sẽ nhận thức như vậy.

Thế nhưng, thời gian cứ thế trôi đi từng ngày, Hàn Đông biết rằng, trận lũ lớn trong kí ức của hắn sắp sửa đến gần.

Đối mặt với thiên tai này, Hàn Đông hi vọng bản thân có thể dùng địa vị để làm trước một vài việc.

Lúc về nhà ăn trưa, Lữ Nhạc cũng hỏi Hàn Đông về vấn đề chống lũ, nhưng cô lại giơ hai tay bày tỏ sự đồng ý đối với quyết định của Hàn Đông, nhưng lại lo rằng Hàn Đông bởi vậy mà chịu ảnh hưởng nào đó.

Hàn Đông cũng chỉ có thể cố gắng an ủi cô:

- Tất cả những gì mà anh làm bây giờ, không có một chút tư lợi ở trong đó. Anh đã kiểm tra rất nhiều số liệu lịch sử, cũng hỏi ý kiến rất nhiều chuyên gia khí tượng, khí hậu này rất dễ có sự thay đổi nhanh chóng. Sau trận đại hạn hán là mưa lớn, cũng có rất nhiều ví dụ, bây giờ cả nước đều đang kêu gọi việc toàn tâm toàn lực chống hạn hán, anh hi vọng bản thân có thể thức tỉnh mọi người từ một góc độ khác...

Lữ Nhạc lặng lẽ nhìn Hàn Đông. Đôi mắt đẹp của cô chớp nhẹ. Cô nghe rất chăm chú, đồng thời một lần nữa trong lòng cô cảm thấy Hàn Đông rất nghiêm túc và cứng nhắc trong công việc.

Buổi tối hôm đó, Hàn Đông cùng ăn cơm với lão thái gia, cùng nhắc đến chuyện này, và đưa ra rất nhiều quan chức bên dưới, căn bản đều không tích cực chống lũ. Tình huống như vậy là không hề tốt.

- Cháu rất tích cực trong việc chống lũ hiện nay, ông thấy cháu không chỉ đăng bài ở trên báo, còn phái người xuống đó giám sát, cũng tìm ra rất nhiều vấn đề. Từ góc độ công việc mà nói, đây không có vấn đề gì, nhưng từ góc độ người khác mà nói, chắc khó tránh khỏi có chút tính cách độc lập.

Lão thái gia nở nụ cười hiền từ.

- Tuy làm việc thực, phải có tinh thần không biết sợ, nhưng nghiên cứu sách lược cũng rất quan trọng. Về chuyện cháu đưa ra việc chống lũ lần này, quyết định và xuất phát điểm đều tốt, nhưng tại sao lại có nhiều người không tiếp nhận như vậy?

Vấn đề này, quả thực Hàn Đông cũng nghĩ qua, điều quan trọng là, chuyện này không có mưu đồ lợi ích gì, thành tích, danh tiếng, lòng dân dường như đều không có cách gì lấy được. Đối với rất nhiều quan chức bên dưới mà nói, đương nhiên sẽ không có động lực quá lớn. Ngoài ra, rất nhiều quan chức có tư tưởng lệch lạc về mặt nhận thức, cho rằng bây giờ lãnh đạo của Đảng và Nhà nước đều tập trung chú ý vào vấn đề chống hạn hán, vì vậy tầm nhìn của bản thân cũng phải đi theo đó. Chỉ có như vậy, mới có thể dành được những lợi ích lớn hơn.

Thấy Hàn Đông đang suy nghĩ, lão thái gia cười mỉm, tiếp tục nói:

- Điều mấu chốt là, lần này ông thấy cháu có chút lo lắng, không tìm thấy điểm vào thích hợp, trong nhu có cương thì mới có thể làm nên chuyện lớn. Bây giờ trong cháu chỉ có cương mà không có nhu, vẫn còn thiếu một chút sức nóng nữa.

Hàn Đông cố gắng tiếp thu những lời nói của lão thái gia. Trên thực tế, sở dĩ Hàn Đông có vẻ hơi mạnh mẽ, chủ yếu là tâm trạng bây giờ của hắn không giống nhau, vì vậy chủ yếu dồn tâm trí đặt vào chỗ làm việc như thế nào. Vì thế đã không ngại đắc tội với rất nhiều người. Đối với Hàn Đông mà nói, cho đến bây giờ, nếu như bản thân luôn khiêm tốn như vậy, dường như cũng không hợp thời. Ngoài ra, chuyện lần này có chút đặc biệt. Hàn Đông muốn có thể làm được nhiều việc hơn trước khi trận lũ lớn kéo đến, giảm bớt tổn thất cho quốc gia và người dân, bởi vậy có chút cảm giác cấp thiết.

Lão thái gia chỉ ra, về chuyện đề phòng chống lũ, bất luận xuất phát điểm và điểm kết thúc là gì, Hàn Đông có chút cảm giác nóng vội, ngoài ra không tìm thấy điểm vào thích hợp, nếu như trước tiên làm một vài công tác chuẩn bị, trong cuộc giám sát coi chống hạn hán là chính, chống lũ là phụ, cùng song song thực hiện, thậm chí là cả hai đều coi trọng như nhau, đều không có vấn đề gì, nhưng hiện nay Hàn Đông làm như vậy, mọi người đều nhận ra, điều mà Hàn Đông quan tâm nhất bây giờ chính là vấn đề chống lũ, đương nhiên đều cảm thấy xuất phát điểm của Hàn Đông có chút gì đó khiến người khác không thể hiểu nổi.

- Trong nhu có cương, nhất định phải thể nghiệm và lĩnh hội thật tốt, nhất định không được nóng vội, bản thân phải bình tĩnh trước tiên, nếu không thì, sao có thể làm tốt mọi chuyện được.

Sau khi nghe xong những lời này của lão thái gia, Hàn Đông tràn đầy cảm xúc.

Lần này, sở dĩ Hàn Đông tỏ ra vội vã, chủ yếu là vì đột nhiên nhớ ra trong kí ức của mình, liền không kìm được đã đi tuyên truyền kêu gọi mọi người.

Tuy có một chút cảm giác không để ý đến lợi ích cá nhân, nhưng chỉ từ góc độ làm việc này mà nói, quả thực là có chút vấn đề.

Cho nên, Hàn Đông quyết định bắt đầu làm một chút cải cách mang tính chiến lược, yêu cầu tổ giám sát trong khi kiểm tra các biện pháp chống lũ, còn phải tiến hành giám sát công tác chống hạn hán, thậm chí kết hợp cả hai việc này với nhau, cố gắng làm ra lợi ích cho nhau.

Một tháng trôi qua, về cơ bản cả đất nước Trung Hoa không có cơn mưa lớn nào. Thời tiết vẫn rất nóng như trước.

Còn công tác của Hàn Đông và phòng kiểm soát văn phòng nội các chính phủ, nghiễm nhiên đã trở thành một trò cười.

Rất nhiều người cảm thấy Hàn Đông mà con người trẻ tuổi, miệng còn hôi sữa, làm việc không tốn sức, cho rằng người dân cả nước đều hồ đồ, chỉ có một mình anh ta là người thông minh sao? Tìm thấy được một chút thì tự mình cho rằng đó là lý do, liền lớn miệng nói đề phòng lũ lớn gì đó, bây giờ biến thành bộ dạng này, lại còn trách ai được nữa?

Cho dù là lãnh đạo quản lý phòng kiểm soát, cũng nhận những lời lời chất vấn của một vài lãnh đạo, điều này khiến hắn cảm thấy buồn phiền trong lòng.

Hàn Đông cũng dần dần cảm thấy áp lực đến từ các phương, đặc biệt là mấy tỉnh mà hắn đặc biệt thông báo đã thông qua các con đường, cách thức để thể hiện sự khó hiểu và bất mãn đối với công tác của phòng kiểm soát

Đối với việc này, Hàn Đông kiên quyết im lặng, bởi vì Hàn Đông tin rằng ký ức của mình không sai. Chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ không có sai sót quá lớn.

Trong tiếng chất vấn, cơn đại hồng thủy đang dần dần tiến vào.

Bắt đầu từ ngày 12 tháng 6, liên tiếp nửa tháng, vùng phía bắc Giang Nam và phía đông Hoa Nam lần đầu tiên xuất hiện một trận mưa lớn duy trì liên tục trên phạm vi lớn trước khi cơn lũ kéo vào, tổng lượng mưa đạt từ 230 đến 500 mm, trong đó lượng mưa của nhiều tỉnh đạt từ 600 đến 900 mm, nhiều hơn 0,9 đến 2 lần so với cùng kỳ mỗi năm.

Lượng mưa như vậy nhanh chóng gây ra nhiều vấn đề, có vài nơi do thời gian trước luôn hạn hán, địa hình trở nên khô hạn, bây giờ đột nhiên lại mưa to gió lớn, dễ dàng hình thành nhiều vấn đề, như lún đất, đất đá trôi.

Trong khoảng thời gian ngắn, các phương tiện truyền thông đều bắt đầu quan tâm đến chuyện ngăn chặn các thiên tai địa chất.

Về công tác của phòng kiểm soát giai đoạn trước, cùng với việc xuất hiện trận mưa lớn, đã không còn ai chỉ trích nữa rồi.

Điều mà mọi người bàn luận nhiều nhất chính là tính dự đoán của công tác phòng kiểm soát, cũng có nghĩa là khả năng dự đoán của Hàn Đông.

Trước đó, mọi người cảm thấy Hàn Đông lo bò trắng răng. Bây giờ tình hình có biến, mọi người đều cảm thấy Hàn Đông nhìn mọi việc đều có tầm nhìn rất xa.

Đương nhiên, cũng có người nói Hàn đông rất may mắn.

Bất kể như thế nào, mọi người nhanh chóng thay đổi thái độ và cách nhìn đối với Hàn Đông.

Nhưng Hàn Đông lại không cảm thấy vui mừng chút nào.

Bởi vì tuy công tác của hắn trước đó thể hiện tầm nhìn xa trông rộng nổi bật của hắn, nhưng công tác của phòng kiểm soát lại không cố gắng hết sức như mong muốn, vẫn đề là kiểm tra ra không ít, nhưng chỉnh đốn và cải cách lại không như mong muốn chút nào. Lũ lụt kéo đến, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thôi.

Ngày 28 tháng 6 đến ngày 15 tháng 7, trận mưa ở nước Trung Hoa chủ yếu tập trung ở thượng du sông Trường Giang, thượng du sông Hán Giang và thượng du sông Hoài Hà. Cường độ mưa rơi đã giảm đi so với giai đoạn đầu, nhưng về mặt cơ sở của giai đoạn trước, vấn đề đã trở nên nghiêm trọng.

Các lãnh đạo của các tỉnh dọc ven sông bây giờ cũng bắt đầu tập trung phần lớn vào công tác chống lũ, chỉ là có vài biện pháp chống lũ, cũng không thể chỉnh đốn và cải cách ngay được, bây giờ có đi chuẩn bị cũng không còn kịp nữa rồi.

“Chỉ có tính dự đoán thôi cũng không được, không có tác dụng gì lớn.” Tâm trạng của Hàn Đông không tốt cho lắm. “Xem ra, chỉ có nắm lấy quyền thế nhất định, thì rất nhiều phương diện mới có thể làm chủ một cách chân chính.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.