Người Cầm Quyền

Chương 931: Điện thoại của Nam Trung Hải



Đinh Ngọc Dũng bỗng nhiên tới thành phố Ninh Hải khảo sát tình hình phát triển kinh tế doanh nghiệp tư nhân, chuyện này quả thực chính là con rận trên đầu người hói, rõ ràng là đến làm chỗ dựa cho Tập đoàn Viễn Đại.

Hàn Đông cũng biết Đinh Ngọc Dũng từng đến thành phố Ninh Hải thị sát Tập đoàn Viễn Đại, lúc đó còn chụp ảnh, đề từ, bây giờ mình đang cho Cục Công an triển khai điều tra xung quanh Tập đoàn Viễn Đại, hơn nữa lấy được rất nhiều tài liệu, chứng cứ hữu dụng, tình thế đối với Tạ Nguyên Bình vô cùng bất lợi. Mà Tạ Nguyên Bình cũng đã triển khai phản kích, không chỉ làm một bài báo trên báo chiều Biện Châu, thậm chí còn trực tiếp tố cáo Hàn Đông.

Trong tình thế này, Đinh Ngọc Dũng bỗng nhiên muốn đến thành phố Ninh Hải thị sát doanh nghiệp tư nhân, chỉ cần không phải là thằng ngốc, đều biết lão ta đến là vì Tập đoàn Viễn Đại.

Bởi vậy Vương Tĩnh có chút lo lắng cũng là điều bình thường.

Chẳng qua Hàn Đông cũng không có gì phải lo lắng, dù sao điều tra về Tập đoàn Viễn Đại kia, đều là có chứng cứ, hơn nữa Tập đoàn Viễn Đại quả thật có vấn đề, cho nên bất kể là ai đến đều không ngăn cản được Hàn Đông tiếp tục điều tra việc này.

Sở dĩ báo cho Vương Tĩnh không cần phải giấu diếm cái gì, Đinh Ngọc Dũng muốn xem cái gì thì để cho lão ta xem cái đó, đây cũng là tâm trạng cởi mở của Hàn Đông. Dù sao Hàn Đông làm việc quang minh chính đại, khiến cho càng nhiều người biết cũng là chuyện tốt, hơn nữa để cho Đinh Ngọc Dũng hoàn toàn hiểu rõ đầu đuôi của sự việc, cũng để cho lão ta không có lời nào để nói.

Vương Tĩnh thật ra cũng chủ yếu là tới nhắc nhở Hàn Đông, bà ta bây giờ theo sát theo Hàn Đông, đương nhiên cũng không hy vọng xảy ra sự cố gì. Từ ban đầu Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải, thậm chí có một cảm giác đơn độc, cho đến bây giờ Hàn Đông đã nắm giữ được đại cục thành phố Ninh Hải, Vương Tĩnh cũng ở trong quá trình này, cảm thấy thái độ của rất nhiều người đối với mình cũng có thay đổi rất lớn. Hơn nữa bà ta tin tưởng Hàn Đông sớm muộn sẽ có ngày ngồi vào vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, như vậy tương lai mình nói không chừng có thể tiến thêm một bước, trở thành cán bộ cấp Giám đốc sở chắc chắn không có vấn đề gì.

Hàn Đông tiễn Vương Tĩnh, ngồi ở văn phòng suy nghĩ một lát, rồi gọi điện thoại cho cha Hàn Chính, nói một chút về tình hình của mình bên này, rồi nói:

- - Con vừa mới nhận được thông báo, Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh Ngọc Dũng muốn đến thành phố Ninh Hải thị sát tình hình phát triển của doanh nghiệp tư nhân, xem ra Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh rất quan tâm đến công tác của thành phố Ninh Hải.

Hàn Chính trong điện thoại tức giận, nói:

- - Muốn biết gì thì trực tiếp đặt câu hỏi đi, Đinh Ngọc Dũng này là người khá có cá tính, có lẽ không nhằm vào con, có lẽ là bị người nào đó bịt mắt, cho rằng tình hình nghiêm trọng cỡ nào, bởi vậy muốn đi xuống xem xem, con đến lúc đó chỉ cần để cho ông ta tìm hiểu tình hình thực tế là được rồi, tin rằng ông ta sẽ đưa ra phán đoán chính xác.

Nghe xong lời cha nói, Hàn Đông liền hoàn toàn yên tâm rồi, ít ra Đinh Ngọc Dũng là người biết lý lẽ, như vậy chuyện lần này sẽ không gây ra nhiều phức tạp.

Buổi chiều, Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp chủ trì triệu tập Hội nghị thường vụ khẩn cấp, chủ yếu là làm tốt bố trí tương ứng việc Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh Ngọc Dũng đến thị sát công tác, Đinh Ngọc Dũng là Phó Chủ tịch Quốc hội đứng thứ hai trong Hội đồng nhân dân toàn quốc, tuy không phải là Ủy viên chính trị gia, nhưng ông ta trước kia là nhân vật chư hầu một phương, từng đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy ở một tỉnh nào đó phía Tây Nam, cho dù bây giờ lùi về tuyến 2 nhưng tầm ảnh hưởng cũng không nhỏ.

- - Lần này Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh đến, chủ yếu là điều tra nghiên cứu sự phát triển của doanh nghiệp tư nhân, trong bối cảnh lấy chế độ công hữu là chủ thể các hình thức kinh tế cùng phát triển, kinh tế doanh nghiệp tư nhân có tác dụng không thể thay thế đối với sự phát triển mạnh mẽ, ổn định của kinh tế nước ta, thậm chí có thể nói kinh tế doanh nghiệp tư nhân là điểm tăng trưởng kinh tế quan trọng của chúng ta, Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh đến thành phố Ninh Hải thị sát, là coi trọng công tác của thành phố chúng ta, đối với chúng ta cũng là một sự thúc giục, tôi hy vọng mọi người đều nghiêm túc đối đãi, không thể để xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Lam Nghiệp nói tới đây, ánh mắt quét trên mặt Hàn Đông, thật ra lời của lão chủ yếu là nhằm vào Hàn Đông, cũng muốn thông qua việc này chèn ép Hàn Đông.

Hàn Đông thản nhiên cười, nói:

- - Nhận được thông báo, tôi cũng bố trí triệu tập cuộc họp văn phòng, xung quanh điều tra lần này, chúng ta phải làm tốt công tác chuẩn bị, đương nhiên rồi mục đích của lãnh đạo điều tra, là muốn nhìn thấy tình hình thực tế, nắm bắt tài liệu thực tế, bởi vậy chúng ta cũng không cần cố ý giấu diếm, cùng lúc thể hiện tình hình phát triển mạnh của doanh nghiệp tư nhân thành phố chúng ta, cũng phải để cho lãnh đạo nhận thức được những khó khăn mà doanh nghiệp tư nhân trong quá trình phát triển gặp phải, ví dụ như vấn đề chuẩn nhập của một số ngành nghề, doanh nghiệp tư nhân ở trong một mức độ lớn, vẫn không thể cạnh tranh với doanh nghiệp nhà nước, xí nghiệp tập thể…

Hàn Đông chậm rãi nói, nghe như nói hộ cho doanh nghiệp tư nhân, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu được, Hàn Đông đây là đối chọi gay gắt với lời nói của Lam Nghiệp trước đó.

Theo ý của Lam Nghiệp, thì khoảng thời gian Đinh Ngọc Dũng đến thị sát, phải giữ cục diện hài hòa, không để xảy ra vấn đề gì. Mà Hàn Đông lại muốn cho Đinh Ngọc Dũng nhìn thấy tình hình thực tế, tình hình thực tế thường làm cho người ta không vui, Hàn Đông nói như vậy chẳng phải đối nghịch với Lam Nghiệp sao.

Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh ở một bên quan sát, lão ta mặc dù khó chịu với Hàn Đông, nhưng lão ta cũng cảm thấy Lam Nghiệp làm như vậy hoàn toàn không thể đấu lại được Hàn Đông, “Cho dù Đinh Ngọc Dũng là đến vì Tập đoàn Viễn Đại, nhưng bây giờ Tập đoàn Viễn Đại đang tự thân vượt qua thử thách, có nền tảng mạnh mẽ thì đã sao. Trong chuyện này phân cao thấp với Hàn Đông, cũng không được lợi bao nhiêu, Hàn Đông đã quyết tâm làm tới, vậy chắc chắn đã nắm được chứng cứ có lợi, nếu không hắn cũng không phải là kẻ ngốc, sao có thể dễ dàng vạch áo cho người xem lưng.”

Trong khoảng thời gian này Vương Vĩnh Ninh tỏ ra vô cùng khiêm tốn, mỗi lần họp đều nói đơn giản, ánh mắt thâm thúy mà thừa dịp, nhiều khi bộ dạng có vẻ đang suy nghĩ.

Tuy rằng khiêm tốn nhưng Vương Vĩnh Ninh không phải là thật sự nhàn rỗi, đối với những gì Hàn Đông làm trong khoảng thời gian này, lão ta đều rất rõ ràng. Nhưng lão ta cảm thấy đây chưa phải là cơ hội đốn ngã Hàn Đông, bởi vậy cũng không vội dính vào.

Lão ta còn đang kiên nhẫn chờ cơ hội.

Lão ta giống như một con rắn độc trong bóng đêm, bất cứ lúc nào đều sẽ ra một đòn trí mạng với Hàn Đông.

Gần đây quan hệ của nhà họ Hàn và nhà họ Tô ngày càng gay gắt, đặc biệt là từ khi Mã Bình Nguyên vào tù, quan hệ giữa nhà họ Hàn và nhà họ Tô càng thêm căng thẳng. Mà Vương Vĩnh Ninh cũng nhiều lần nhận được điện thoại của Tô Xán, muốn Vương Vĩnh Ninh chịu đựng, tích lũy lực lượng, bất cứ lúc nào chuẩn bị xử lý Hàn Đông.

Vương Vĩnh Ninh đặt tiền đồ của mình vào nhà họ Tô, đương nhiên sẽ tuân theo bố trí của Tô Xán toàn lực ứng phó nhằm vào Hàn Đông.

“Chỉ cần là người đều có lầm lỗi, mà Hàn Đông còn trẻ như vậy, phải nói còn có nhiều khuyết điểm so với nhiều tay già đời ở quan trường, mấu chốt là tìm đúng thời cơ, như vậy mới có thể một phát trúng ngay, mà không phải giống như Lam Nghiệp làm này làm nọ, mỗi lần đều làm cho Hàn Đông thắng dễ dàng, cứ tiếp tục như vậy, mình thấy vị trí Bí thư của Lam Nghiệp cũng ngồi không vững rồi.”

“Nếu Hàn Đông đuổi được Lam Nghiệp đi, như vậy hắn chắc chắn có hy vọng ngồi vào vị trí Bí thư Thành ủy, khả năng này rất lớn, dù sao thế lực nhà họ Hàn rất lớn, chắc chắn sẽ đẩy Hàn Đông lên chức, mà vị trí Chủ tịch thành phố bị trống ra thì mình sẽ có cơ hội rất lớn. Dù sao Trung ương cũng không phải chỉ có nhà họ Hàn, mà nhà họ Tô chắc chắn cũng sẽ hết sức bố trí nhân sự ở thành phố Ninh Hải, mình chính là quân cờ tốt nhất.”

Mặc dù làm quân cờ cũng không phải là chuyện gì tốt, nhưng có lúc bị làm một quân cờ cũng là may mắn của người làm quan.

Mà bây giờ Vương Vĩnh Ninh là quân cờ quan trọng nhất của nhà họ Tô ở thành phố Ninh Hải, nếu thế cục ở thành phố Ninh Hải có thay đổi lớn, vậy khả năng lão ta có thể tiến thêm một bước là vô cùng lớn.

Cũng bởi vì Trung ương, Vương Vĩnh Ninh mới hết sức đối phó với Hàn Đông.

Lam Nghiệp rất khó chịu thái độ của Hàn Đông, lão nhíu nhíu mày, nói:

- - Tóm lại một câu, nhất định phải tiếp đãi tốt Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh, để lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, Trung ương cũng có lợi đối với phát triển của thành phố chúng ta…

Đang nói, di động của lão vang lên, lão lấy ra xem, ngẩn ra một lát rồi lập tức đứng lên đi qua một bên nghe điện thoại.

Một lát sau lão ta quay lại, nói:

- - Được rồi, cuộc họp hôm nay đến đây kết thúc.

Tất cả mọi người có chút nghi hoặc, tuy nhiên đều đứng lên.

Lam Nghiệp lại nói:

- - Chủ tịch thành phố Hàn, có chút việc tôi muốn nói với anh.

Hàn đông gật gật đầu, châm điếu thuốc hít một hơi.

Sau khi đợi mọi người đi rồi, Lam Nghiệp nói:

- - Chủ tịch thành phố Hàn, tôi vừa nhận được điện thoại của Chủ nhiệm Trần ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, ông ta sẽ đến thành phố Ninh Hải vào chiều ngày mai, cùng đến còn có đồng chí của phòng 5 Ủy ban Kỷ luật Trung ương.

- - Tôi biết rồi, tôi sẽ chờ bọn họ.

Hàn Đông thản nhiên nói, mặc dù có chút bất ngờ nhưng cũng không giật mình.

Cho dù ông ngoại Dư Kiện Hưng của Hàn Đông là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương, nhưng cũng không thể một tay che trời, đặc biệt là vấn đề thư tố cáo lần này Tỉnh ủy Giang Việt đã chuyển lên trên, Ủy ban Kỷ luật Trung ương chắc chắn phải vô cùng coi trọng. Hơn nữa cho dù Dư Kiện Hưng có thể một tay che trời, coi như là trả lại sự trong sạch của Hàn Đông, ông ta cũng sẽ cho người đến điều tra.

Điều tra rõ ràng rồi, đến lúc đó Dư Kiện Hưng cũng có cớ, thậm chí ngay cả Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt cũng bị liên lụy.

- Ừ, đây chỉ là điều tra thông lệ, Chủ tịch thành phố Hàn cũng không cần áp lực quá lớn, chỉ cần phối hợp điều tra tốt, tôi tin rằng Tổ chức sẽ không nghi oan cho một người tốt.

Lam Nghiệp vờ vịt, nói.

Hàn Đông chẳng muốn diễn trò với lão, thản nhiên nói:

- - Không có gì, Bí thư Lam còn có việc không?

- - Không có.

- - Vậy tôi về đây, còn có rất nhiều việc chờ tôi xử lý.

Vừa ra khỏi văn phòng của Lam Nghiệp, di động của Hàn Đông liền vang lên, hắn lấy ra xem, không ngờ là ông ngoại gọi tới, chính là điện thoại của Trung Nam Hải.

- Ông ngoại…

Hàn Đông nghe điện thoại, nói.

Lam Nghiệp ở phía sau nghe trộm được Hàn Đông xưng hô, vẻ mặt không khỏi biến sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.