Người Cầm Quyền

Chương 967: Bố cục



- Bí thư Hàn, văn phòng Thành ủy chuẩn bị mở cuộc họp hội nghị công tác, đến lúc đó mời anh đến phát biểu cho chỉ thị.

Dương Lợi Đông thăm dò nói.

Anh ta biết rõ Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, vậy người của bên Thành ủy bên này, chắc chắn phải làm một lượt điều chỉnh, chỉ là không biết động thái lớn bao nhiêu. Anh ta để ý nhất là lợi ích của mình, trước đây Lam Nghiệp vẫn là để cho anh ta một chút quyền, cho nên văn phòng Thành ủy bên này có vài người thân tín, anh ta cũng không hy vọng thân tín của mình cũng bị Hàn Đông điều chỉnh đi.

Hàn Đông nghĩ một lúc nói:

- Hội nghị này tôi không tham gia, anh mời đồng chí Trạch Phi tham dự là được rồi, mấu chốt là chỉnh đốn tác phong, nâng cao hiệu suất công tác của mọi người là được rồi.

Chu Trạch Phi từ chức vụ Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy được điều chỉnh làm Phó bí thư Thành ủy chuyên trách, trong ủy viên thường vụ Thành ủy xếp thứ ba, lần này cũng coi như là bước tiến không nhỏ, người này trước đây vẫn cứ được coi là tương đối khiêm tốn, lần này lại coi như là một lần đột phá, Dương Lợi Đông anh ta trước đây là người đứng về phe Lam Nghiệp, bây giờ lại phân quản văn phòng Thành ủy, bởi vậy Hàn Đông không tham gia hội nghị công tác của văn phòng Thành ủy, mà là khiến Dương Lợi Đông trực tiếp đi mời Chu Trạch Phi tham gia là được rồi, trên thực tế cũng là trách nhiệm hiện tại của bọn họ.

Thái độ của Hàn Đông bây giờ thể hiện ra, hơn nữa còn thay đổi hành động thực tế, vậy tiếp sau đó xem Chu Trạch Phi và Dương Lợi Đông biểu hiện thế nào, nếu như bọn họ cảm thấy không được, vậy thì Hàn Đông cũng sẽ không khách khí với bọn họ nữa.

Tay cầm quyền lớn, sau đó đưa cho một nhánh ô-liu, đối phương nếu như không nhận, vậy thì chỉ có thể lấy phương pháp lôi đình trừng trị đối phương thôi.

Dương Lợi Đông chột dạ thầm nói:

“Xem ra Hàn Đông so với Lam Nghiệp, thủ đoạn quả nhiên cao tay hơn nhiều, hiện tại Hàn Đông nắm trong tay đại cục cuả thành phố Ninh Hải, nếu như hắn ta muốn điều chỉnh văn phòng làm việc Thành ủy, ai cũng không có lời để nói, huống chi Bí thư Thành ủy nắm trong tay văn phòng Thành ủy, đây là không thể nghi ngờ gì nữa, nhưng Hàn Đông lại muốn buông tay cho mình và Chu Trạch Phi đi làm, điều này mặc dù cùng với hắn đã nắm đại cục thành phố Ninh Hải mà bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh có liên quan, nhưng cũng rõ ràng cho thấy đầu óc và khí phách của hắn. Khó trách Lam Nghiệp không đấu lại được hắn ta.”

Dương Lợi Đông trong lòng thầm nghĩ, có điều như vậy cũng tốt, Hàn Đông càng có đại khí, cuộc sống của Trưởng ban thư ký Thành ủy này của anh ta càng tốt, chí ít chỉ cần anh ta một lòng đem công việc làm tốt, Hàn Đông cũng sẽ không cố ý làm khó anh ta.

Giao lưu một hồi, Dương Lợi Đông liền cáo biệt

- Bí thư, không bằng tôi cũng đến Thành ủy vậy.

Vương Tĩnh cười nói.

Hàn Đông cười lắc đầu nói:

- Cô vẫn ở Ủy ban nhân dân thành phố đi, qua hơn một tháng nữa, thì mở cuộc họp toàn thành phố rồi, Ủy ban nhân dân bên đấy còn có việc

Vương Tĩnh vừa nghe, mắt lập tức sáng lên một cái, lời của Hàn Đông, khiến trong lòng cô tự nhiên dâng lên một tia hy vọng.

Căn cứ theo thói quen thường, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân và hội nghị Mặt trận Tổ quốc thành phố Ninh Hải, khoảng cuối tháng hai đầu tháng ba mở họp, nghe ý của Hàn Đông vừa mới nói, có ý bảo mình lưu lại Ủy ban nhân dân thành phố bên này, chắc không phải là tiếp tục làm Trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, vậy thì chính là có ý cho cô vào Ủy ban nhân dân thành phố rồi.

Nói như vậy, Vương Tĩnh có ý thuận lợi thực hiện thăng cấp, hơn nữa làm cán bộ nữ, tuổi của cô không phải rất lớn, vậy thì làm Phó chủ tịch cấp giám đốc sở vài năm, tương lai nói không chừng lần này có cơ hội lại thăng quan nữa.

Mặc dù làm Phó chủ tịch thành phố, chỉ là so với Trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân cao hơn nửa cấp, nhưng chức vụ của Phó chủ tịch thành phố rõ ràng trọng yếu hơn nhiều, đặc biệt là đối với tương lai thăng quan sau này của cô rất quan trọng.

- Vậy thì tôi nghe theo sự sắp xếp của Bí thư Hàn.

Vương Tĩnh mỉm cười nói.

Hàn Đông gật đầu nói

- Ừ, an tâm làm tốt công việc, phải phối hợp tốt với lãnh đạo, đem công việc của bản thân làm tốt.

- Bí thư an tâm, tôi trong lòng biết rõ.

Vương Tĩnh cười nói, đứng lên nói:

- Bí thư Hàn nếu không có việc gì nữa, vậy tôi đi về trước đây.

Cô Trưởng ban thư ký này, đem Chủ tịch thành phố gạt sang một bên cũng lâu như vậy rồi, nếu như lại không quay về, chỉ sợ Vương Vĩnh Ninh tức điên lên mất

Vương Tĩnh vừa đi không được bao lâu, Vương Lập Bình liền tiến vào báo nói Phó bí thư Chu Trạch Phi đến rồi.

- Mau mời Phó bí thư vào.

Hàn Đông nói, đứng lên chuyển mình, nghênh đón tận cửa, vừa bắt tay Chu Trạch Phi vừa nói:

- Đồng chí Trạch Phi, sau này anh đến trực tiếp đi vào là được rồi, thế nào còn bảo Lập Bình thông báo.

Chu Trạch Phi cười nở mặt nói:

- Bí thư Hàn, như vậy thế nào được, không có quy củ không được vuông tròn.

- Tôi đây cũng không có quy củ gì à.

Hàn cười nói

- Mọi người đều là đồng chí, trong công việc tận tâm tận lực, các phương diện khác, nên thoải mái thì thoải mái một chút.

Vương Lập Bình pha trà đem vào, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt của Chu Trạch Phi, sau đó nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Từ Ủy ban nhân dân thành phố đến Thành ủy, Vương Lập Bình thân làm thư ký của Hàn Đông, sức ảnh hưởng trong chốn quan trường thành phố Ninh Hải đương nhiên lại trở nên lớn hơn một chút, nhưng anh ta lại giống như ngày trước, tâm tính không có thay đổi gì nhiều, cũng chú ý cẩn thận, không kiêu ngạo không nóng nảy.

Điểm này, cũng khiến Hàn Đông rất hài lòng.

Đối với người bên cạnh mình, Hàn Đông không chỉ hy vọng năng lực công tác của bọn họ không tồi, mà hơn nữa hy vọng nhân phẩm của bọn họ cũng không được thua kém. Dù sao làm thân tín, về sau con đường đi cùng Hàn Đông còn dài, nếu như nhân phẩm quá kém, vậy thì Hàn Đông nhất định là sẽ không chút ngần ngại một chân đá anh ta đi.

- Bí thư Hàn, Vương Lập Bình đi theo Bí thư Hàn càng ngày càng thành thục rồi.

Chu Trạch Phi nhìn thoáng qua bóng dáng của Vương Lập Bình vừa bước qua cửa, ngậm cười nói

Hàn Đông nói:

- Anh ta ấy à, vẫn còn phải thêm một bước tôi luyện nữa.

Chu Trạch Phi nói:

- Đó là Bí thư kỳ vọng vào anh ta cao, như tôi thấy, Vương Lập Bình đã rất ưu tú rồi. Bí thư Hàn, đồng chí Trương Ngân Đạt của phòng thư ký số một, cũng đã gần 10 năm rồi, tôi thấy cũng nên cho anh ta thuyên chuyển đến cấp dưới để rèn luyện, chức trưởng phòng, tôi thấy do đồng chí Vương Lập Bình đảm nhiệm, là không có vấn đề.

Anh ta vừa đến, thì bắt đầu giải quyết vấn đề sắp xếp chức vụ của Vương Lập Bình - thư ký của Hàn Đông, cũng thông qua phương thức này biểu thị thiện ý với Hàn Đông.

Hàn Đông cũng không khách khí nói:

- Ừ, đồng chí Chu Trạch Phi suy xét rất chu đáo, cán bộ chúng ta, cần phải trải qua quá trình rèn luyện trên nhiều cương vị, mới có thể trưởng thành nhanh hơn, nếu như vẫn muốn lưu lại văn phòng Thành ủy, đối với trưởng thành cũng là không có lợi. Đương nhiên rồi, đến cơ sở đi rèn luyện, cũng cần sắp xếp tốt công việc tương ứng, cũng cần phải dấy lên mục đích rèn luyện, nhưng cũng cần cho bọn họ môi trường và không gian sáng tạo làm việc, việc này, đồng chí Trạch Phi có thể cùng Trưởng ban Thiên Bằng làm mẫu, không chỉ đồng chí Trương Ngân Đạt, các đồng chí thích hợp khác, cũng có thể tiến hành sắp xếp đi.

Chu Trạch Phi hít một hơi, nói:

- Bí thư thật tốt, tôi sẽ nhanh chóng cùng với Trưởng ban Chu thương lượng, đưa ra phương án thích hợp để Bí thư Hàn xem qua.

Mặc dù nói Hàn Đông bảo anh ta và Chu Thiên Bằng thương lượng, nhưng quyền quyết định cuối cùng lại là trong tay Hàn Đông, liệt ra một loạt danh sách nếu như Hàn Đông không vừa ý, vậy thì tất cả đều là uổng công.

Hàn Đông nói:

- Chuyện này, cũng không cần quá vội, tôi có một ý tưởng, vchính là cần tăng cường cán bộ cơ quan đối với việc đi sâu tìm hiểu của công tác hạ tầng, tăng cường giao lưu và liên hệ, có thể sắp xếp thời cơ thích hợp, cán bộ cơ quan tổ chức đến cắm điểm ở hạ tầng đặc biệt, thời gian cũng không thể quá ngắn, chí ít cũng cần một tuần, yêu cầu nhân viên cắm chốt, nghiêm túc tìm hiểu tình hình thực tế, nắm vững tin tức nguyên vẹn, tốt nhất là có thể đưa ra ý kiến có tính xây dựng đối với cơ sở, thúc đẩy phát triển, đây cũng là tốt. Một vài cán bộ của chúng ta, quanh năm suốt tháng chỉ ở cơ quan, tác phong cơ quan tương đối nghiêm trọng, đối với cơ sở hạ tầng thiếu hiểu biết, tâm trạng nặng không qua được, thông qua hoạt động lần này, cũng có thể kích thích tính tích cực trong công tác của mọi người.

“Hàn Đông đây là muốn làm gì, chỉnh đốn lớn sao?”

Chu Trạch Phi trong lòng thầm nghĩ nói, vừa nãy Trưởng ban Bí thư Dương Lợi Đông đến văn phòng của anh ta, cùng anh ta nói chuyện một hồi, phân tích nói Hàn Đông có thể sẽ không tiến hành chỉnh đốn lớn đối với văn phòng Thành ủy, anh ta yêu cầu chính là mọi người tận tâm tận lực công tác, mà hơn nữa không nhất định toàn bộ người văn phòng là của hắn ta, điều này đối với Chu Trạch Phi vẫn là rất vui mừng, bởi vậy thái độ này của Hàn Đông, khiến cuộc sống của Phó bí thư Thành ủy anh ta dễ dàng hơn nhiều, rất nhiều việc xử lý cũng trở nên thuận tiện hơn chút.

Có điều Hàn Đông bỗng nhiên chạy ra phương án cắm điểm, hình như cho thấy hắn có động thái lớn à, mặc dù nói là cắm một tuần, nhưng nếu như có nhu cầu, cũng có thể bảo người khác thời gian cắm điểm dài hơn, nếu như vậy, cũng không thể phát động tác dụng của điều chỉnh cán bộ.

Trong lòng ngờ vực như vậy, Chu Trạch Phi ngoài miệng lại biểu thị hoàn toàn tán đồng công việc mà Hàn Đông đưa ra, anh ta nói:

- Bí thư Hàn thật sự nhằm vào điểm mấu chốt đưa ra căn bệnh của nhiều cán bộ trước mắt, có một vài cán bộ, đừng xem anh ta bốc phét gật đầu nói, nhưng thật sự muốn bọn họ đi xuống cơ sở làm công tác thực tế, thì bọn họ không được rồi. Bây giờ bên trong thành phố đang tiến hành công tác thí điểm nông thôn mới, vì thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội của nông thôn thành phố chúng ta, thu nhỏ khoảng cách thành phố nông thôn, mà nếu như cán bộ của chúng ta đối với công tác cơ sở hạ tầng không tìm hiểu rõ, vậy thì có thể chân chính lý giải phương châm, chính sách công tác của Ủy ban nhân dân, làm thế nào có hiệu lực chấp hành được chứ? Bởi vậy tôi kiến nghị, công tác cắm điểm, đều chọn khu vực nông thôn, đồng thời thời gian cũng không nhất định hạn chế một tuần, lúc cần có thể dài hơn một chút, nửa tháng, một tháng cũng được mà.

Hàn Đông trong lòng không nhịn được cười, xem ra Chu Trạch Phi là người hiểu chuyện, có điều anh ta vẫn là nghĩ nhiều một chút, tự mình đề ra việc cắm điểm, mục đích có thể là đả kích ai, chủ yếu vẫn là vì khiến mọi người quan tâm nhiều hơn cơ sở hạ tầng, quan tâm nhiều hơn phát triển nông thôn.

- Ừ, ý kiến của đồng chí Chu Trạch Phi rất tốt, liên quan đến việc cắm điểm, đồng chí Chu Trạch Phi sẽ cùng Ban Tổ chức, đưa ra phương án.

Chu Trạch Phi gật đầu nói:

- Không có gì, đúng rồi, bây giờ đã là cuối tháng rồi, thời gian thành phố chúng ta mở họp cụ thể, vẫn chưa đưa ra, anh xem hay là rút ngắn thời gian mau chóng quyết định.

Hàn Đông nói:

- Cũng phải quyết định sớm một chút, như vậy đi, tuần sau mở họp hội nghị thường ủy mở rộng, trong hội nghị thảo luận một chút, ngoài ra cũng đem vấn đề nhân sự cần thiết giải quyết cho xong.

Bất luận là họp hội ý Bí thư hay là hội nghị thường ủy Thành phố, Hàn Đông đều là nắm giữ đại đa số, cho nên trong lòng hắn vô cùng tự tin, có việc gì, có thể trực tiếp thảo luận trong hội nghị thường ủy.

Chu Trạch Phi cảm thấy trên người Hàn Đông một kiểu mạnh mẽ, trong lòng dấy lên một hồi cảm xúc, lúc đang mở miệng nói, điện thoại trong tay Hàn Đông reo lên, anh ta liền lập tức đứng lên cáo từ.

Hàn Đông đứng lên tiễn Chu Trạch Phi, lấy điện thoại xem, điện thoại lại là Hầu Khôn gọi đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.