Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 1138



Chương 1138

Từ Giai Nhiên không khỏi thở dài: “Không thì sao?! Bây giờ em là một kẻ lang thang, ngay cả chỗ ở cũng không có, cũng phải để em có chỗ đặt chân chứ?”

“Được rồi!”

Mạc Phong nhất thời không biết nên nói cái gì, chắc chắn là không thể dẫn cô ấy về nhà, vì nếu vậy, làm sao giải thích chuyện này được.

Hơn nữa nhà hầu như đã hết phòng trống rồi, Từ Giai Nhiên và Mục Thu Nghi trước kia lại là kẻ thù truyền kiếp của nhau, nếu ở cùng một chỗ, chọc giận cô, e rằng Mạc Phong cũng bị đá ra khỏi nhà ấy chứ.

Hai trăm nghìn đối với Mạc Phong hiện giờ chỉ là hạt cát trong sa mạc, rút đại cũng có, lúc này lễ tân tiếp đón đang nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường, như thể Mạc Phong không thể lấy ra hai trăm nghìn vậy.

“Quẹt thẻ này đi!”, anh lấy trong ví ra một chiếc thẻ đen.

Khi lễ tân tiếp đón nhìn thấy thẻ ngân hàng này, cô ta trợn tròn mắt: “Cái … thẻ đen này?!”

“Ừ?! Nó không dùng được sao?! Thương Hồng nói với tôi rằng có rất nhiều tiền trong đó, hay là đổi cái khác?! Hoặc cô cho tôi số tài khoản, tôi bảo người chuyển tiền vào tài khoản của bên các cô!”, Mạc Phong nhìn cô ta hỏi.

Nhân viên lễ tân vội vàng gật đầu: “Có thể quẹt! Thưa anh, xin anh chờ một chút!”

Cô ta lấy ra một cái máy quẹt thẻ tín dụng bằng đôi tay run rẩy từ phía sau, khi cầm chiếc thẻ màu đen, cả người cô ta hưng phấn dị thường, sau khi nhập số tiền, quẹt một cái đã được luôn.

“Thưa anh, đây là danh thiếp của tôi, xin liên hệ với tôi nếu anh có bất kì nhu cầu gì!”, cô gái lễ tân kính cẩn đưa một tấm danh thiếp, quan trọng là phía sau danh thiếp có một bức ảnh gợi cảm.

Hình như là được in ở mặt sau của tấm danh thiếp này, tuổi còn trẻ mà đã có thể đi lên tầng trên cao của khách sạn này, xem ra cũng đã làm không ít chuyện mờ ám.

Mạc Phong không khỏi hít một hơi khi nhìn thấy bức ảnh: “Được rồi…”

“Vậy thì hai người tận hưởng đi, nếu cần gì thì cứ gọi cho tôi! Bất cứ lúc nào cũng được!”

“…”

Lúc rời đi, cô gái này thậm chí còn nháy mắt với anh một cái, từ khi nhìn thấy Mạc Phong lấy ra tấm thẻ đen này, thái độ của cô ta khác hẳn!

Sau khi cô gái đó bước xuống thang máy, Mạc Phong bối rối nhìn tấm thẻ: “Sao thái độ của cô gái này sau khi tôi rút tấm thẻ ra lại thay đổi nhiều như vậy chứ?! Lúc đầu, cô ta còn không thèm nhìn tôi lấy một cái!”

Sau khi Mạc Phong bước vào cô ta còn chả thèm nhìn anh, lý do tại sao cô ta lại đưa họ lên tầng cao nhất chủ yếu là vì chiếc váy cưới mà Từ Giai Nhiên đang mặc.

Hầu hết mọi người đều không biết chiếc váy cưới này có giá trị như thế nào, nhưng những người có gu thẩm mỹ một chút hoặc những người thích theo dõi các tạp chí thời trang châu Âu đều biết rằng chiếc váy này được thiết kế bởi một bậc thầy nổi tiếng và được làm thủ công, cả thế giới chỉ có một bộ.

Được làm việc trong khách sạn năm sao, giữ chức vụ cao này không chỉ đơn giản phải có dung mạo xinh đẹp, mà còn phải biết nhìn sắc mặt người khác mà cư xử, biết loại người nào thì phải trưng ra thái độ gì.

Từ Giai Nhiên cười khúc khích: “Anh không biết thật à?!”

“Vớ vẩn, nếu biết tôi còn hỏi làm gì?!”, Mạc Phong nhún vai, bối rối hỏi.

Cô ấy chỉ vào tấm thẻ đen vẫn còn trong tay Mạc Phong: “Anh có biết đó là thẻ gì không?!”

“Tôi biết, Thương Hồng nói đây là thẻ tín dụng có thể quẹt được nhiều tiền, để tôi có thể dùng khi đi ra ngoài, nhưng tiêu gì cô ấy cũng giúp tôi trả hết!”

“Thẻ tín dụng là chính xác rồi, nhưng anh có ước tính được mình có thể rút được bao nhiêu tiền từ thẻ này không ?!”

“…”

Mạc Phong không biết nhiều về những thứ này, mặc dù biết rằng tấm thẻ đen này rất hầm hố, nhưng anh chưa bao giờ để ý đến những thứ này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.