Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 1255



Chương 1255

“…”

Nhưng nói một hồi, mọi người lại im lặng.

Ông cụ đầu tóc bạc phơ đang ngồi ở vị trí trên, nghe thấy bọn họ không nói nữa mới chậm rãi mở mắt ra, trầm giọng nói: “Nói đi! Sao lại không nói nữa? Nâng tầm uy lực của kẻ khác mà hạ thấp thực lực của bản thân! Lẽ nào mấy người không nghĩ xem, nhà học Mạc mai danh ẩn tích đã hai mươi năm, khi trở về lại có được thực lực hùng mạnh đến vậy, thì có sức uy hiếp lớn đến cỡ nào cơ chứ? Tuỳ ý vung tay một cái cũng có thể trừ khử bất kỳ một gia tộc nào! Đừng có quên, chuyện năm đó, các người cũng tham gia!”

Tất cả mọi người đều chết sững, không nói lời nào.

Trước đó, bọn họ còn đang hoà mình trong niềm vui khi đẩy lùi được tập đoàn tài chính châu Âu, nhưng giây sau lại cảm thấy khủng hoảng không thôi.

Một gia tộc càng mạnh thì những gia tộc khác nhất định sẽ cảm thấy áp lực. Thực lực của tám gia tộc lớn của Yến Kinh cũng ngang bằng nhau, vì vậy vẫn luôn duy trì được thế cân bằng, nhưng nay thực lực của nhà họ Mạc lại cao hơn tất cả bọn họ.

Vẫn là câu nói cũ, không phải là có muốn phản công hay không, mà có thực lực để phản công mới là vấn đề.

“Ông Tưởng, ông có kế hoạch gì? Bây giờ Mạc Yến Chi căn bản không quan tâm chuyện nhà họ Mạc cho lắm, là một tay thằng nhỏ quản lý hết!”, một người đàn ông trung niên áo trắng nghi ngờ hỏi.

Người đàn ông đeo kính khác cũng trầm ngâm suy nghĩ: “Thằng nhãi này giống bố thật. Sinh ra là để làm ăn, tính tình lại mạnh dạn, cẩn thận! Đôi khi phải công nhận là hai bố con nhà họ Mạc này thực sự rất lợi hại. Chuyện đã đến nước này thì cũng không còn cách nào khác, thế lực của nhà họ Mạc đã bành trướng, muốn khống chế không dễ dàng chút nào!”

“Vậy thì chơi bài cũ đi! Bắt cóc người phụ nữ của hắn!”

“…”

Nhưng ông cụ tóc trắng ngồi ở vị trí trên khẽ lắc đầu: “Ra tay với phụ nữ há xứng danh trượng phu? Chúng ta hai mươi năm trước đều đã bỏ lỡ một lần, vẫn chưa hạ được nhà họ Mạc. Điểm mấu chốt của một người đàn ông là người phụ nữ của hắn, nếu lặp lại thủ đoạn này lần này, thì rất có thể sẽ phản tác dụng!”

Năm ấy là thời điểm đỉnh cao của nhà họ Mạc, lúc đó ông cụ Tưởng sợ Mạc Yến Chi sẽ kéo theo người đến đánh lại, cho dù tập hợp tất cả các cao thủ cũng không phải là đối thủ của ông ấy.

Vậy nên họ liền nhắm vào tính cách có phần thiếu quyết đoán của Mạc Yến Chi để ra tay, nhưng Mạc Phong thì khác, anh dũng cảm hơn bố mình, dám yêu dám hận, không bao giờ trả thù trong một sớm một chiều!

Nếu là Mạc Yến Chi thì chưa chắc ông đã có gan đụng độ với cả một tập đoàn châu Âu như vậy. Vì vậy Mạc Phong không thể nào áp dụng cách như xưa được.

Nếu không đến khi chết cũng không biết sẽ chết thế nào. Ít nhiều thì ông cụ Tưởng cũng hiểu được tính cách của Mạc Phong. Dù đối phương có bao nhiêu người thì anh cũng đảm bảo có thể khiến họ rơi vài cái răng cửa.

Các thế gia Yến Kinh dám ra tay với người phụ nữ của Mạc Phong thì có lẽ ngay ngày hôm sau anh sẽ xông vào Yến Kinh mất. Tới khi đó chẳng ai có thể dám chắc là sẽ khống chế được cục diện hay không.

“Nhà họ Mạc không còn là nhà họ Mạc của năm xưa nữa. Mạc Phong cũng không phải là Mạc Yến Chi! Cậu nhóc này là một người đa mưu túc trí, khó nhằn. Khuyết điểm lớn nhất của cậu ta chính là tuổi trẻ cuồng nhiệt. Chúng ta cứ để cậu ta cuồng ngạo, đắc ý như thế mới có đánh vào điểm yếu cậu ta!”, ông cụ Tưởng chống gậy trầm giọng.

Chỉ cần là con người thì chắc chắn sẽ có điểm yếu. Càng thấy thuận buồm xuôi gió thì càng dễ xảy ra chuyện. Chẳng ai có thể bất bại. Lúc trước Mạc Yến Chi cũng vô cùng cuồng ngạo, và càng khi đắc ý thì sẽ càng bất cẩn.

Đây gọi là đánh phủ đầu. Để cái sự kiêu ngạo của bạn dâng lên cao nhất sau đó sẽ ra tay, mục đích là khiến bạn nếm trải cảm giác rơi từ trên đỉnh xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.