Người Chồng Máu Lạnh

Chương 80



Lại là một buổi sáng, đồng hồ sinh học đã đánh thức Tô Lạc dậy, cô ngồi dậy, chôn đầu mình vào trong gối, cô đã không phải đi làm nữa, không sống cuộc sống nhộn nhịp nhanh chóng nữa, cô giống như một người già về hưu vậy, nhưng cô vẫn sẽ mệt như vậy, không phải thân thể mệt mỏi, mà là trái tim càng ngày càng mệt mỏi. Mặt trời vẫn chưa lên, mà cô đã dậy rồi, cô chuẩn bị điểm tâm cho hắn, không biết hắn có ăn không, nhưng cô vẫn muốn đi làm. Cô càng ngày càng không thể hiểu được người đàn ông này, rõ ràng hắn chán ghét cô, vì sao lại muốn kết hôn với cô, lại không muốn ly hôn. Cô đi ra ngoài, ngẫu nhiên nhìn thấy cửa phòng hắn vẫn đang đóng, bọn họ vẫn còn đang ngủ, cô cười khổ, đôi khi, cô cũng nghĩ, nếu Vũ Nhiên không cưới người khác, nếu hai người họ có thể kết hôn, như vậy cô nhất định sẽ rất hạnh phúc, mỗi ngày cũng sẽ tỉnh lại trong lòng người đàn ông mình yêu, sau đó đi làm bữa sáng, bọn họ còn có thể có một đứa con đáng yêu, cô đột nhiên thấy hốc mắt nóng lên, vội vàng chớp mắt. Chuyện này không thể nào xảy ra, còn muốn nghĩ cái gì chứ. Đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra, những thức ăn trong tủ lạnh vẫn chưa ai động vào, trong mắt cô có sự mất mát, rất nhanh, cô lấy lại tinh thần, cô còn rất nhiều chuyện muốn làm, cho nên cô không muốn cả ngày đều suy nghĩ linh tinh, nếu không một ngày nào đó cô sẽ điên mất. Trong một căn phòng trên tầng hai, phòng của Lê Duệ Húc, có tiếng mở cửa, một cô gái từ bên trong chạy ra, cô đã sửa soạn lại, bề ngoài thuần khiết, đôi mắt to dễ thương, không thể không nói, cô gái này lớn lên rất đẹp, rất mê người, cho nên, Lê Duệ Húc mới tìm tới cô, chỉ là có mê người đến mấy, có xinh đẹp đến mấy, cũng vẫn không thể nào có được trái tim của người đàn ông kia. Cô chính là ngôi sao nữ mới nổi, Tống Thải Y, cái tên thật dễ nghe, người cũng xinh đẹp, ngoại trừ những thứ đó, cuộc sống sinh hoạt của cô thật không nên để người khác biết. Cô đi xuống cầu thang, nhìn xung quanh căn biệt thự xa hoa, cô không muốn đi khỏi nơi này một chút nào, đi khỏi đây, không biết tới khi nào mới có thể quay lại, lại càng không biết người đàn ông kia khi nào thì nghĩ tới cô. Ngón tay cô xoa nhẹ lên chiếc nhẫn, thật sự cô rất luyến tiếc một người đàn ông vừa anh tuấn vừa nhiều tiền như vậy, tuy cô vẫn luôn biết làm thế nào, nhưng vẫn có chút không cam tâm, con người nha, lòng tham là vô đáy, cô cũng đâu phải ngoại lệ. Bên trong phòng khách, có một mùi hương của hoa hồng thật thơm, trên bàn có một lọ hoa hồng trắng vừa mới cắt, bên cạnh còn có mấy quyển báo mới xếp ngay ngắn, cả phòng khách được quét dọn sạch sẽ, cẩn thận. Cô ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Tô Lạc đang bưng đồ ăn đi tới, Tô Lạc khoác tạp dề, từ đầu tới chân giống như một người giúp việc. “A, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là người giúp việc.” Tống Thải Y khinh thường nhìn Tô Lạc, không có một cô gái nào thích bên cạnh người đàn ông của mình có một cô gái khác, đến người giúp việc cũng không được, nhất là nơi đây lại chỉ có một mình cô ta là nữ, lại càng không thể tồn tại như vậy bên cạnh bọn họ. Tô Tử Lạc không nói gì, cô ấy nói cô là người giúp việc thì chính là người giúp việc đi, cô không muốn cãi vã, cũng không muốn lãng phí thời gian khiến ình khó, cũng khiến cho người khác không thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.