Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1051



Chương 1051

Trong đó có cả Long Thủ!

“Châm bạc mỏng manh như vậy lại có thể đánh bay đạn, xem ra thực lực của thầy lại nâng cao thêm một bậc”, Long Thủ thở dài.

Trong thời gian ngắn tiến bộ nhiều như vậy, Long Thủ không thể không thừa nhận thiên phú của Lâm Chính quá siêu phàm…

“Còn không chịu đưa?”, thấy Lưu Cảnh Pha không có phản ứng, Lâm Chính lắc đầu: “Nếu đã như vậy, tôi tự đi lấy được rồi!”.

Dứt lời, Lâm Chính lập tức nhảy vọt lên, muốn ra tay với Lưu Cảnh Pha.

Lưu Cảnh Pha kinh ngạc, trong lúc nguy cấp, hắn kinh hoàng hét lên.

“Ông Thái, cứu tôi!”.

Khoảnh khắc lời nói vừa dứt, một ông lão mặc áo sơ mi trắng quần tây, đeo kính đột nhiên đi ra khỏi đám đông, chắn ngang trước mặt Lưu Cảnh Pha.

“Người trẻ tuổi, dừng tay đi!”.

“Ông muốn ngăn cản tôi?”, Lâm Chính liếc nhìn ông ta.

“Món đồ này đã thuộc về cậu Lưu, không phải đồ của cậu, cậu không được cướp”.

“Nếu tôi cứ cướp thì sao?”.

“Vậy thì Hành Phong Chưởng của tôi sẽ không cho phép”, ông lão lắc đầu, bày ra tư thế.

“Các người còn ai muốn ra tay thì lên luôn đi. Nhưng chuyện đến nước này, tôi cũng sẽ không nương tay, giao đấu với tôi thì chuẩn bị tinh thần bị tàn phế đi”, Lâm Chính nhấc tay lên, bình tĩnh nói.

“Hừ, nhóc con, cậu chỉ biết chút võ kỹ và châm thuật, ở đây chúng tôi có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ một mình cậu?”.

“Ông thật sự cho rằng ông vô địch à?”.

“Vậy thì hãy xem ai lợi hại hơn!”.

Những võ giả khác không phục cũng đứng ra, chắn trước mặt Lâm Chính.

Lưu Cảnh Pha thấy vậy cũng có lòng tin, hét lên: “Ai có thể giết được thằng chó này, tôi sẽ cho người đó năm triệu tệ!”.

Tiền thưởng cao ắt có kẽ dũng cảm. Lời nói này vừa vang lên, tất cả mọi người dâng cao sĩ khí, ai nấy hét lên xông về phía Lâm Chính.

Không thể không nói, cao thủ ra tay, biết ngay hay dở.

Những võ giả này ai nấy di chuyển nhanh như thỏ, nhanh chóng len lỏi đến gần Lâm Chính. Ai cũng vung nắm đấm to như nồi đất, hung hăng đánh về phía đầu Lâm Chính.

Vừa tấn công là đánh vào chỗ hiểm yếu.

Đương nhiên, đây chỉ là một vài kẻ lỗ m ãng.

Còn một vài người vòng ra sau lưng Lâm Chính, nhẹ nhàng đánh tới một chưởng.

Trông như sức lực chưởng tay không lớn, nhưng thực tế lại chất chứa các loại kỹ xảo, không đánh ngoài chỉ đánh trong. Nếu trúng phải mấy chưởng này, nội tạng chắc chắn sẽ tổn thương.

Nhưng…

Lâm Chính không hề nhúc nhích, để mặc quyền chưởng đánh tới.

Rầm! Rầm! Rầm! Bốp! Bốp! Bốp!

Tiếng động đan xen nhau vang lên.

Tất cả quyền chưởng đều đánh mạnh lên người Lâm Chính.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.